Ái Bất Hối

Chương 27 - Chương 27

/29


“Hai người các ngươi cần phải theo sát ta, không được đi nhầm, bằng không chết oan chết uổng ta cũng không chịu trách nhiệm a.”

[Huyễn: đương nhiên ‘hai người các ngươi’ kia muốn chỉ bên nào rồi ~. Diễm *đánh bay*]

Minh Nhận một bên ở phía trước dẫn đường, một bên căn dặn Thẩm Vân cùng Đông Phương Diễm.

Đột nhiên có người chặn đường đi của bọn họ, người này đúng là Ảnh Nghị.

“Không biết các vị đột nhiên viếng thăm là có chuyện gì quan trọng.”

Ảnh Nghị mặt không chút thay đổi hỏi.

“Tìm về người mà ta ước định bên nhau cả đời, không hơn.”

Thẩm Vân thong dong mà kiên định đáp.

Ảnh Nghị trầm ngâm trong chốc lát, lại nghĩ đến mình vừa rời khỏi nơi có người sát khí nhiếp nhân kia, liền thở dài.

Xem ra sự tình cũng đến lúc nên giải quyết rồi.

“Cũng tốt, các ngươi hãy đi theo ta.”

Liền lướt đến phía trước, dẫn bọn họ đi đến U Minh Các.

Vào rất nhiều năm sau, mỗi khi Thẩm Vân hồi tưởng lại những việc trải qua ngày đó, vẫn là bất giác cảm thấy tin đập nhanh từng đợt.

“Ta muốn giết ngươi!…..Hô………Ta muốn giết ngươi!!! Hô……”

Kiếm khí sắc bén ở trong U Minh Các nho nhỏ tùy ý vung lên, lướt đến chỗ nào liền giống như cuồng phong lướt quá, đem hết thảy đều phá hư đến hầu như không còn gì.

Ảnh Vô Song một bên trốn tránh, một bên thầm nghĩ đối sách.

Ở trong võ lâm, hắn cùng Lâm Phi võ công vốn là sàn sàn như nhau, nếu là bình thường còn có thể tử chiến đến cùng. Khả giờ phút này Lâm Phi cư nhiên bị vây trong trạng thái điên cuồng như vậy, công lực so với bình thường còn muốn mạnh hơn vài lần. Lần này chỉ thoáng qua một phút thất thần, kiếm phong liền vụt qua bên má lưu lại một vết máu nhợt nhạt.

Không được!! Không thể ở lại trong U Minh Các! Không gian nhỏ hẹp như vậy mình căn bản là không có không gian để phản kích. Vì thế Ảnh Vô Song liền đột nhiên xuất thủ đánh úp về phía cổ Lâm Phi, ngay khi y tránh đi liền dùng sức phá cửa sổ xông ra ngoài.

“Đừng nghĩ trốn!!”

Lâm Phi lập tức đuổi theo.

Hai người hắn ngươi tới ta đi ở trong không gian rộng lớn đánh nhau, mà đại bộ phận thời gian đều là Ảnh Vô Song đều ở trong trạng thái bị vây khốn, dần dần căn bản vốn không thực nghĩ đem Lâm Phi là địch, Ảnh Vô Song cũng bị Lâm Phi khơi dậy tâm tranh đấu.

Lúc này Nhã Trúc dẫn Ảnh đường hộ vệ tụ tập lại đây, khi bọn họ đang muốn tiến lên hỗ trợ thì đã thấy Ảnh Vô Song hướng Nhã Trúc bay đến, đoạt đi trường kiếm trong tay hắn:

“Các ngươi đều ngoan ngoãn đứng ở nơi này cho bản Giáo chủ, bất luận là kẻ nào cũng không được hành động thiếu suy nghĩ.”

“Đem Vân trả lại cho ta! Đem Vân trả lại cho ta!!..Hô hô…..Ta muốn giết ngươi! Giết ngươi!!”

“Thẩm Vân đã sớm chết! Ha ha……..Đã chết!!”

Cho nên khi đám người Thẩm Vân đi vào U Minh Các, liền nhìn thấy Lâm Phi cùng Ảnh Vô Song đang ở bên trong kịch liệt đánh nhau. Mà một đoàn Ảnh đường hộ vệ lại khoanh tay đứng đó, lẳng lặng ở một bên xem cuộc chiến. Kiếm cùng kiếm khi đó cường lực ma sát, ở trong không trung hình thành hỏa hoa lam sắc hoa mỹ.

Một khắc kia nhìn thấy Lâm Phi, Thẩm Vân liền sợ ngây người….Đột nhiên hắn cảm thấy một loại sợ hãi khó hiểu…….Kia……thật sự là Lâm Phi sao……..

Kia khuôn mặt nguyên bản anh tuấn của Lâm Phi, giờ phút này giống như đang chịu thống khổ thật lớn mà trở nên dữ tơn. Kia đôi mắt nguyên bản thanh minh giờ tràn ngập cừu hận cùng tuyệt vọng, đỏ sậm giống như sẽ ngay lập tức xuất huyết. Kia nguyên bản phần bụng bằng phẳng, giờ phút này lại tròn tròn cao cao đến dọa người. Kia cỗ sát khí kinh khủng phát ra, làm cho Thẩm Vân giật mình nghĩ chính mình nhìn thấy là Dạ Xoa từ địa ngục thoát ra báo thù.

Tại sao có thể như vậy?…Phi như thế nào hội biến thành như vậy…….Mấy tháng này, Phi rốt cuộc trải qua loại tra tấn gì, cho nên y mới trở nên điên cuồng như thế!!….Còn có cái bụng lớn đến dọa người kia là như thế nào……..

Trong một thoáng, trong đầu Thẩm Vân hoàn toàn trống rỗng.

“Hạo Thiên!!!”

Tiếng hô của Ảnh Nghị khiến cho Thẩm Vân hồi phục tinh thần. Không biết từ khi nào Ảnh Vô Song đã muốn bị đánh bại, trường kiếm trong tay cắm ở trong đất, bên môi còn mang theo vết máu, hiển nhiên là bị nội thương, mà Lâm Phi vẫn là đang điên cuồng công kích tới. Mắt thấy kiếm kia sẽ tiến nhập vào ***g ngực Ảnh Vô Song, đúng lúc này Ảnh Nghị liền hét to rồi phóng vụt qua, chắn ngay phía trước Ảnh Vô Song. Nhưng kỳ quái là, hắn gọi ra khỏi miệng cũng là tên của một người khác. Mà Ảnh Vô Song khi nghe đến cái tên kia, rõ ràng là thập phần kinh hãi.

Nhưng mà, những cái đó cũng không phải là thứ Thẩm Vân chân chính quan tâm. Hắn chỉ biết là không thể để Thẩm Vân tái tiếp tục điên cuồng như vậy. Nếu như cứ tiếp tục ở cái dạng này, Lâm Phi nhất định sẽ kiệt sức mà chết!!

Vì thế hắn vội vọt qua, ý đồ muốn làm Lâm Phi tỉnh lại.

“Phi!! Ta là Vân a, ta ở bên này…….Ta ở bên này a….Ngươi có nghe thấy không?”

“Vân……”

Khi vừa nhìn thấy Thẩm Vân, ánh mắt Lâm Phi lập tức xuất hiện một tia thanh minh.

‘Phập…..”

Nhưng là, thanh trường kiếm kia vẫn là hung hăng đâm vào ngực Ảnh Nghị.

/29

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status