Chương 53-1: Món quà sinh nhật
Bắt đầu quay, Hoàng Phủ Tử Y xoay người lên ngựa, động tác vô cùng nhanh nhẹn tự nhiên, rồi sau đó phóng ngựa lao đi, như một tướng quân chân chính vậy, mang theo khí thế vô cùng mạnh mẽ, không hề chùn bước mà xông tới trận địa của quân địch, đồng thời cũng xông tới người mà cô đã từng yêu.
Khi buổi trưa nghỉ ngơi, Hoàng Phủ Tử Y mệt đến nỗi không muốn nói chuyện nữa, ngồi trên chiếc ghế mà Tiểu Đinh đã chuẩn bị sẵn, chỉ ăn có mấy miếng, liền bỏ đũa xuống, Tiểu Đinh khuyên nhủ, cô cũng không có khẩu vị gì, nghỉ ngơi một hồi, lại đi quay tiếp, mãi cho đến trời tối, mới kết thúc cảnh quay của ngày hôm nay.
“Tử Y, trông em mệt như vậy, hôm nay không phiền em nữa, em đi về nghỉ ngơi đi, nếu có thời gian, nhớ cảm ơn các fan trên mạng, rất nhiều người chúc em sinh nhật vui vẻ đó.” An Tuệ vốn có chuẩn bị một buổi tiệc sinh nhật cho Hoàng Phủ Tử Y, nhưng sau khi nhận được thông báo của trợ lý An, thì chỉ có thể tìm một cái cớ để từ chối.
“Dạ được.” Hoàng Phủ Tử Y cũng không muốn nhúc nhích, bây giờ cô chỉ muốn tắm rửa, sau đó ngủ một giấc ngon, còn về vấn đề sinh nhật, nếu không phải mọi người xung quanh còn nhớ, chắc cô cũng không nhớ đến.
Từ khi bố mẹ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đối với việc chúc mừng sinh nhật mình cô cũng không mong đợi gì nhiều, dù cho sau này khi đến sinh nhật cô cũng nhận được một số món quà, nhưng không cảm thấy có gì vui mừng, thậm chí không chỉ có sinh nhật, cả những ngày lễ khác cũng như vậy, không có người cùng cô ăn mừng, ngày lễ còn có ý nghĩa gì nữa.
Hoàng Phủ Tử Y không ăn cơm, đi thẳng về phòng, An Tuệ nói là sẽ đưa cơm cho cô, cô liền đi tắm, đúng lúc khi tắm ra, chuông cửa reo lên, Hoàng Phủ Tử Y cũng không để ý gì, cứ mặc áo ngủ như thế, ra mở cửa phòng khách sạn.
Áo ngủ của Hoàng Phủ Tử Y, là một chiếc đầm dây ngắn, mặc trên người của cô, sang trọng và quý phái, trong cái thần bí lộ một chút gợi cảm, giống như yêu tinh trong bóng đêm, tràn đầy hơi thở mê hoặc.
Cái mà Sở Ngao Dư trông thấy chính là Hoàng Phủ Tử Y như vậy, sau đó anh liền ngây người ra.
Khi Hoàng Phủ Tử Y thấy Sở Ngao Dư thì có chút bất ngờ, nhưng cũng không bất ngờ lắm, giật mình mà hỏi: “Em tưởng là nửa tháng sau chúng ta mới gặp mặt, không ngờ sớm như vậy đã gặp rồi, có muốn vào trong không?”
“A?” Sở Ngao Dư ngơ ngác lên tiếng, thực tế là không hề nghe ra Hoàng Phủ Tử Y nói gì.
Hoàng Phủ Tử Y nheo mắt lại, giọng điệu có chút nguy hiểm mà nói: “Còn chưa nhìn đủ sao? Hay là nhìn đến đơ luôn rồi?”
Sở Ngao Dư nghe thấy những lời này, mới chợt có phản ứng, sau đó cả khuôn mặt đều đỏ lên, con mắt cũng rời khỏi người Hoàng Phủ Tử Y, vội nghiêng đầu giải thích: “Em đừng có hiểu lầm, anh …… anh ……”
Sở Ngao Dư muốn nói là mình không thấy gì cả, nhưng thực tế là anh đã thấy, vả lại còn thấy rất là rõ, đồng thời còn ghi sâu cảnh này trong tim, cho nên anh căn bản không thể nói ra lời nói dối rõ ràng như vậy.
“Vào đây nói đi.” Hoàng Phủ Tử Y né sang một bên, sắc mặt vô cùng thản nhiên, còn Sở Ngao Dư thì có chút do dự, lắp bắp mà nói: “Em, em không đi thay đồ sao?”
Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy người đàn ông này có chút ngốc, nếu như đổi là cô, nhất định sẽ xem cho đủ vốn, sẽ không hỏi câu ngu ngốc như vậy, đúng là kém thông minh.
/1097
|