Bá Vương Học Đường

Chương 10: Giờ em mới biết mình sai!

/18


Trong lúc đó, ở tầng một, trong phòng khách, Quân đang bận tò mò vì sự xuất hiện của hai vị khách: một vị đến mà không ai mời, một vị không cần mời cũng đến.

-Bà dì, về đây làm đé.o gì? Ông già đi Cali với gái rồi. -Quân hồn nhiên nói với vị "khách" thứ nhất, người mà bây giờ hắn phải nhận làm mẹ kế, nhưng chỉ hơn hắn có hai tuổi.

"Bà dì" này là sinh viên năm nhất trường Ngoại thương, ông già hắn mới rước về cách đây không lâu. Và tất nhiên, nhiệm vụ của hắn cùng ba thằng bạn trời đánh không chết là phá cho bà tức điên. Ông già hắn biết nhưng dửng dưng, việc của lão là đi chơi bời, gái gú khắp nơi và kiếm tiền, không cần quan tâm xem chuyện đé.o gì đang xảy ra trong cái nhà này.

-Này, cậu không thể lễ phép hơn chút à? Dù sao thì...-Ái Quyên, tức vị khách không cần mời cũng đến, ái ngại bảo hắn, mặc dù biết là không có tác dụng gì.

-Lễ phép là cái đé.o gì, có mài ra ăn được không?

Thế đấy, hắn cười hiền lành hỏi nàng rồi ngồi xuống sopha ngắm mụ dì ghẻ đáng kính đáng yêu của mình.

Không giống với vẻ nhăn nhó của Quyên,"bà dì" kia chỉ im lặng. Đôi mắt đẹp lãng mạn khẽ chớp như thể muốn khoe hai hàng mi dài và cong tự nhiên, đôi môi đỏ hồng ươn ướt hơi chu ra như phụng phịu. "Bà ta" tiến lại gần Quân, chìa ra trước mặt thằng "con" một chiếc hộp gói cẩn thận, hình như là quà.

Hắn không ngại cầm lấy, xé giấy ra cái "roạt!". Một cái ipad.

-Không biết con thích gì. -Bà dì cất giọng nhỏ nhẹ, tay luồn vào mái tóc đen nhánh, không mượt nhưng khá suôn của mình, khẽ gãi gãi như con nít khi lúng túng, rồi quay lưng đi, kéo theo cái ba lô nặng trịch hành lý của chuyến đi xa, về phòng mình.

Cái dáng đi của người "mẹ" ấy đáng yêu chết được, cứ như một cô nữ sinh cấp ba hồn nhiên vậy, Ái Quyên thầm nhận xét.

-Cảm ơn nhé MẸ yêu. -Quân cười khẩy nói theo "bà", còn nhấn mạnh chữ mẹ như đúng rồi.

"Bà ta" định giả vờ hiền lành đến bao giờ? Hắn không biết, nhưng kể từ khi lấy ông già, "bà ta" tỏ ra rất ngô nghê và vô tư, cứ như trẻ con vậy. Nhiều lúc, hắn dám cá là ông già còn chưa động vào "bà", vì cái vẻ thánh thiện đó vẫn còn nguyên như trước đây.

"Bà" ấy đẹp như một thiên thần không cánh, là cựu hoa khôi của chính ngôi trường mà Quân đang học. Ông già hắn đúng là thật biết hưởng thụ!

Nhưng so với mẹ hắn, "bà" này mãi mãi không bằng một ngón chân, dù mẹ hắn không phải người đẹp gì.


/18

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status