Bác sĩ Bạch, đã lâu không gặp

Chương 56 - Chương 56

/61


Bạch Tín Vũ cầm tài liệu mà An Ninh đã mượn đi, mặc dù lần ngẫu nhiên gặp mặt này khiến cho anh lại chú ý tới cô gái kia, nhưng anh cũng không bởi vậy mà thích cô, cho dù nói cô đặc biệt, trong lòng của anh vẫn có chút mâu thuẫn và ác cảm với cô.

Suy nghĩ của con người thỉnh thoảng sẽ cực kỳ mâu thuẫn, ghét một người và thích một người ở một phần nào đó cũng có chỗ tương tự nhau, chẳng hạn như anh sẽ không tự giác mà chú ý tới người kia.

Về sau, Bạch Tín Vũ không chờ quyển sách kia của An Ninh nữa, mà mua được quyển sách kia ở nơi khác, đồng thời sau khi dùng xong đóng góp nó cho thư viện trường học.

Tư liệu trong thư viện phong phú, là nơi mỗi ngày An Ninh chắc chắn tới, cô thích ngồi chỗ dựa sát trong góc, không thích cảm giác ánh mặt trời chiếu sáng trên tóc. Thói quen này tình cờ trùng hợp với Bạch Tín Vũ.

Vì thế khoảng thời gian anh ở lại trường học đó, thậm chí hai người đã từng ngồi thẳng nhau, An Ninh ngồi ở hàng đầu tiên, anh không bắt chuyện với cô, trong thư viện rộng lớn như vậy, cô cũng không phát hiện ra anh.

Về mặt tình cảm, Bạch Tín Vũ là một người rất chậm chạp, yên lặng ở chung một khoảng thời gian, mỗi ngày anh đều nhìn thấy cô, trong lòng anh thừa nhận dáng vẻ cô rất được, nhưng cũng chỉ phù hợp với thẩm mỹ đại chúng, trong mắt anh nhìn lại không chắc có bao nhiêu thuận mắt.

Về sau hoạt động nghiên cứu của anh phát triển đến giai đoạn cuối, có một ngày anh nghe được cô cùng người quản lý thư viện nói chuyện với nhau, cô đang tìm một bản tài liệu. Người quản lý giúp cô cùng tìm một lúc, hai người đều không tìm được.

Mà Bạch Tín Vũ ngẩng đầu, đã thấy tài liệu cô muốn tìm đặt ở giá sách trước mặt anh, hóa ra bị người ta phân loại sai.

Ôm tâm tình hơi ác cảm đối với cô, bác sĩ Bạch không lên tiếng, mặt không chút thay đổi cúi đầu, tiếp tục làm việc của chính mình.

Nhưng An Ninh là một cô gái cố chấp, trong thư viện cũng không ghi chép là đã cho mượn, có nghĩa là quyển sách kia nhất định bị nhét trong góc nào đó. Sau đó cô bắt đầu tiến hành lùng tìm thảm trải sàn từng hàng từng hàng, nói chung động tác của cô rất nhẹ, cũng không quấy rầy tới người khác.

Hiển nhiên Bác sĩ Bạch không nằm trong phạm vi “những người khác” này, anh ngồi ở hàng sau cùng, dùng một bàn tay nâng má, chậm rãi lật xem tài liệu trong tay, ánh mắt đều đã tập trung trên tài liệu trong tay, nhưng lỗ tai vẫn nghe động tĩnh bên kia của An Ninh.

Sự cố chấp của cô khiến cho anh không hiểu tại sao lại cực kỳ bực bội.

Cho nên khi nơi cô tìm cách xa chỗ ngồi một chút, Bạch Tín Vũ rút ra bản tài liệu kia đặt ở trên bàn của cô, sau đó rời khỏi thư viện.

Cho dù biết cô thi vào Đại học Y khoa, đang từng bước một hoàn thành ước mơ của em trai, trong lòng anh vẫn còn chút tâm lý mâu thuẫn với cô, không muốn gặp lại cô.

Loại tâm lý này không thể kéo dài thật lâu, bởi vì mẹ An Ninh mang một giỏ trái cây rất lớn tới bệnh viện, khoảnh khắc khi nhìn thấy anh thì đôi mắt đỏ lên, nghẹn ngào nói: “Nghe nói em trai cậu đã qua đời. Lúc trước nếu không phải tôi cầu xin cậu cứu Ninh Ninh nhà chúng tôi, cậu ấy cũng sẽ không…”

Một câu nói này đã gợi lại bi thương đè nén rất lâu trước đó trong lòng Bạch Tín Vũ, anh vẫn rất tự trách, bởi vì anh lựa chọn cứu An Ninh, gián tiếp dẫn đến Tư Hoành bệnh qua đời.

Mẹ An Ninh cực kỳ áy náy, nhưng Bạch Tín Vũ không tiếp nhận bất kỳ hình thức bồi thường nào, anh nói chuyện cũ đã qua, người sống vẫn phải sống. Toàn bộ những bồi thường này đều là dư thừa. Bồi thường như thế nào?

Anh thậm chí không muốn nghe đến bất kỳ chuyện gì của cô nữa.

Nhưng trời không chiều lòng người,

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status