“Trong Hồng Hoang có 2 loại che giấu chức nghiệp cực hiếm, là chú thuật sư thời gian và chú thuật sư không gian. Chú thuật sư thời gian có thể khống chế hoạt động vật lý của đối tượng trong một khoảng thời gian. Khoảng cách với đối tượng càng xa thì lực khống chế càng yếu. Nếu có thể chạm vào đối tượng thì lực khống chế sẽ lên đến cực điểm. Hiệu quả cực điểm là có thể khống chế toàn bộ cơ thể của đối tượng, nói cách khác, ngoại trừ tư duy thì đối tượng sẽ mất khả năng khống chế tất cả cơ năng của bản thân. Một dạng giống như kỹ năng định trụ của pháp sư.” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó ngẩng đầu nói tiếp – “Xem ra Thiên Hạ Long Quỷ có chức nghiệp ẩn là chú thuật sư thời gian rồi.”
“Thì ra hắn không thể khống chế Nhện là vì khoảng cách quá xa.” – Đổi Trắng Thay Đen bừng tỉnh nói.
“Thật may mắn. Nếu không Nhện chết chắc rồi.”
Ám Ảnh nghe xong, trầm tư suy nghĩ một chút rồi nói: – “Nói cách khác, nếu tôi đấu với hắn thì không thể đến gần hắn, chỉ có thể dùng đấu khí ngoại phóng mà đánh thôi à? Như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều nguyên lực. Nói thí dụ sau khi tôi tiêu hao hết nguyên lực rồi mà còn chưa đánh bại hắn, vậy thì… khó chơi lắm à…”
Ám Ảnh gãi cằm suy nghĩ biện pháp. Ngũ tặc cũng vò đầu bứt tai nghĩ cách đối phó Thiên Hạ Long Quỷ. Tôi cũng liều mạng suy nghĩ.
Ám Ảnh dù sao cũng là chức nghiệp cận chiến, đấu khí ngoại phóng chỉ là kỹ năng phụ trợ. Nếu dùng nó để chống lại cao thủ về đấu khí như Thiên Hạ Long Quỷ thì chẳng được tích sự gì, nói không chừng còn bị đánh cho tơi tả. Hiện tại, vấn đề lớn nhất của Ám Ảnh là không có thủ pháp công kích từ xa… viễn trình công kích sao… viễn trình công kích…à há!
Tôi hưng phấn nhìn Đổi Trắng Thay Đen: – “Đại ca móc túi, anh còn giữ cái bản sách lậu “tiểu lý phi đao” không?”
“Sách lậu tiểu lý phi đao?” – Mọi người ngẩng ra.
“Chính là bản kỹ năng mà hôm trước chúng ta vừa đánh được đó.” – Đổi Trắng Thay Đen móc trong túi ra một cuốn sách kỹ năng đưa cho tôi.
Tôi cầm lấy đem cho Ám Ảnh: – “Anh hiện tại mau học kỹ năng này, sau đó liều mạng luyện tập nó. Trước khi đụng đầu với Thiên Hạ Long Quỷ, anh có thể luyện nó thuần thục đến mức nào hay mức nấy.”
“Còn mọi người thì sao?” – Ám Ảnh nhìn ngũ tặc – “Hình như kỹ năng này thích hợp cho đạo tặc và thích khách hơn.”
“Tôi đã có cái này.” – Tuyệt Mệnh rút ra một cây châm dài 7 tấc.
“Em dùng cái này.” – Tiểu Tặc xòe tay, trong lòng bàn tay là một miếng sắt hình tam giác.
“Của tôi là đây.” – Đổi Trắng Thay Đen hé ra một thanh phi tiêu bạc dài 4 tấc.
“…” – Trộm Long Tráo Phụng xòe tay, trong tay là 4 hòn bi thép.
“Hắc hắc…” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó run tay, 2 chuỗi tiền đồng với cạnh bén nhọn xổ ra từ ống tay áo.
Ám Ảnh nhìn một vòng mấy ám khí quái đản của ngũ tặc thì trực tiếp im lặng, cái gì cũng không nói, bóp nát sách kỹ năng, học ngay lập tức. Kế tiếp, cả bọn tìm một đàn tê giác để Ám Ảnh luyện tập sơ cấp kỹ năng Tiểu lý phi đao.
“Tôi cảm thấy… Ám Ảnh rất có tiềm chất thích ngược đãi.” – tôi ngồi một bên gặm chân (tê) giác nướng, nghe tiếng kêu la thảm thiết của đàn tê giác thì cảm thán nói một câu.
“Đồng ý. Ban đầu tôi tưởng cậu ta sẽ tìm quái cấp thấp để luyện tập. Ai ngờ cậu ta chọn tê giác da dầy máu cao, sau đó tra tấn chúng nó thật thảm thương.”
“Chuyện thống khổ nhất trên đời không phải là tử vong mà là sống không bằng chết.” – Đổi Trắng Thay Đen nhìn con tê giác bị đâm hàng trăm lỗ máu trên người mà chưa thể chết, thật sâu cảm thông đồng tình với nó.
“Ở cùng một chỗ với Nhện thời gian dài như vậy mà không bị ảnh hưởng mới là lạ. Một thanh niên thuần khiết a ~ Cứ như vậy bị hủy diệt rồi.” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó rung đùi phán.
“Dám nói xấu đoàn trưởng hả? Ngươi tự suy ngẫm đi!!!”
Oanh~ Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó bị Hồng Nương một cước đạp bay.
…
Luyện kỹ năng một đêm, sáng hôm sau, tôi có chút uể oải đi vào đấu trường. Nhìn bảng thông báo…
Trận thứ tư: tôi vs Phong Lôi Nộ Hổ
Trận thứ năm: Ám Ảnh vs Thâu Đêm Suốt Sáng.
“Haiz… anh không đánh với Thiên Hạ Long Quỷ a~” – tôi thất vọng nói. Bởi vì tôi thật sự rất muốn xem trận đấu giữa Ám Ảnh và Thiên Hạ Long Quỷ. Hai tên biến thái nhất Hồng Hoang đánh nhau sẽ đánh thành dạng gì đây a~ Rất đáng chờ mong nha…
Trận đấu thứ nhất, Quỷ Thủ Lưu vs Diễm Thái Tử. Dưới tình huống bình thường, pháp sư đụng thích khách thì chỉ có nước chịu trói. Bất kỳ cao cấp thích khách nào chỉ cần dùng một chiêu liều mạng liền có thể giết chết một tên pháp sư bình thường, bởi vì phòng ngự của pháp sư thấp đến đáng thương. Diễm Thái Tử không phải pháp sư bình thường, nhưng Quỷ Thủ Lưu cũng không phải thích khách loại xoàng. Quỷ Thủ Lưu đứng đầu BXH thích khách. Hắn có thể dễ dàng giải quyết một tên pháp sư cùng đẳng cấp. Thế cho nên, Diễm Thái Tử phiền muộn tử trận. Còn Quỷ Thủ Lưu vui mừng nghênh đón trận thắng đầu tiên.
Trận thứ hai, Thiên Hạ Long Quỷ vs Tịch Diệt. Không có gì để bàn ở đây. Thiên Hạ Long Quỷ vừa thua 1 trận nên tâm tình không mấy tốt. Hắn nổi trận lôi đình công kích như mưa sa bão táp khiến Tịch Diệt hoàn toàn không có sức đánh trả. Rốt cuộc, Tịch Diệt hiểu ra bản thân không nên trở thành nơi để Thiên Hạ Long Quỷ trút giận, vì vậy ở thời khắc vẫn còn huyết lượng đã khôn ngoan lên tiếng nhận thua.
Thế là, Tịch Diệt trở thành người duy nhất trong top 10 thua đủ 5 trận. Mặt mũi của Trung Hoa Chiến Long bang xem như mất sạch. Tịch Diệt sắc mặt âm trầm, đoán chừng hắn đang đem 18 đời tổ tông của các đối thủ ra chửi cho thối đầu luôn.
Trận thứ ba, Thảo Hoa Mai vs Thiên Ngu Cam. Hai ngày nay, Thảo Hoa Mai tận tình luyện tập cho Cửu Anh, chính là chuẩn bị cho một trận chiến này. Thù hận giữa Triệu Hoán Liên Minh và Bất Diệt Thần Thoại rất sâu nhưng bởi vì nhiều loại nguyên nhân mà họ không thể khai mở bang chiến. Lại nói, cả 2 vị bang chủ đều không lọt vào vòng chung kết của hội đấu võ. Hiện tại chỉ có trưởng lão và phó bang chủ đối đầu nhau.
Cả 2 đội cổ vũ la hét ngất trời. Phe nào cũng phất cờ hò reo không chịu thua phe kia, cuối cùng biến thành chửi mắng nhau loạn cả lên. NPC quản lý ngay tại hiện trường đá cả đám ra khỏi sân đấu. Thế giới yên tĩnh a~
Trận đấu bắt đầu. Là sủng vật chiến.
Thiên Ngu Cam như cũ triệu hoán 3 sủng vật đắc ý. Thảo Hoa Mai thì ngoại trừ Cửu Anh còn triệu hoán 1 con thú thân bẹt có xúc tu, trông y như quái vật thời tiền sử. 3 vs 4, không biết hươu chết về tay ai đây?
Ngay từ đầu, tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Cửu Anh đấu với Hàn Băng Thú. Thảo Hoa Mai thì thoắt ẩn thoắt hiện, dùng ma (pháp) cầu đập vào Cuồng Phong khiến con này không thể dùng tới ma lực. Thiên Ngu Cam, vì quá rảnh rỗi, nên cứ chạy lòng vòng dùng cung tiễn không ngừng bắn vào Thảo Hoa Mai, đáng tiếc không tạo nên thương tổn gì bởi vì Thảo Hoa Mai luôn âm hiểm núp sau lưng Cửu Anh. Ngược lại, Thảo Hoa Mai tạm thời cũng không có biện pháp với Thiên Ngu Cam. Cuộc chiến cứ như vậy mà giằng co 1 hồi.
Lúc này mọi người lại chú ý tới sủng vật thứ hai của Thảo Hoa Mai. Cái con quái thú kia vẫn một mực không nhúc nhích. Thiên Ngu Cam đương nhiên cũng nhìn thấy, hắn đang cân nhắc không biết đây là giống thú gì, vì sao đối thủ không cho nó tấn công, chẳng lẽ có âm mưu gì đó? Vài phút sau, Thiên Ngu Cam rốt cuộc biết con côn trùng kia đứng yên để làm gì. Mấy xúc tu của nó từ lòng đất xuyên lên, quấn vào 2 chân khiến hắn không thể động đậy. Biến cố phát sinh bất ngờ, Thiên Ngu Cam hoảng hốt bởi vì sủng vật đang ở xa, không thể triệu hồi kịp để cứu hắn.
Thảo Hoa Mai tính toán thời gian rất tốt. Chính lúc này, Cửu Anh ngừng công kích Băng Thú, một chiêu Cửu trọng thiên gào thét đánh về phía Thiên Ngu Cam. Thế là hết. Thảo Hoa Mai thành công giết chết Thiên Ngu Cam.
“Thấy không, em bảo anh đặt cược cho Thú Thú là quá đúng mà. Trình độ âm hiểm của bả chỉ có hơn chứ không kém em đâu. Vậy mà có thể dùng 1 con Ủ trùng 25 cấp để giết chết đối thủ… há há…” – tôi đắc ý nói với Ám Ảnh, muốn khẳng định rằng bạn gái của anh ấy có tầm nhìn xa đến cỡ nào.
“Đúng vậy.” – Ám Ảnh đổ mồ hôi trong lòng – “Nhưng mà hình như con Ủ trùng kia là anh mới đưa cho em 2 ngày trước thôi. Chiến thuật này không phải là em dạy cho cô ấy biết đó chứ?!”
“À… hình như là vậy…”
“…”
Trận thứ tư. Tôi vs Phong Lôi Nộ Hổ.
Tên kia vừa lên sàn đấu liền cổ quái nhìn cung tên của tôi. Thấy tôi rút 1 mũi tên liền lo lắng khẩn trương. Buồn cười gì đâu. Chắc Thiên Hạ Long Quỷ đã hé lộ chiêu thức của tôi cho tên này biết. Vậy thì phải dọa cho hắn sợ một chút… há há… quá tốt để đùa.
“Nộ Hổ bang chủ.” – tôi cười cười nói – “Có thể cho tôi biết huyết lượng của anh là bao nhiêu không?”
“Không được.” – Phong Lôi Nộ Hổ không nghĩ ngợi gì liền cự tuyệt. Đối với tôi càng thêm cảnh giác, cặp mắt chưa từng rời khỏi cây cung của tôi.
“Hahaha” – tôi cười vang – “Nộ Hổ bang chủ, anh không cần nhìn nữa. Mũi tên mà tôi dùng để bắn chết Thiên Hạ Long Quỷ có thể lấy đi hơn 1 vạn điểm máu. Tôi biết cho dù máu của anh cao hơn Thiên Hạ Long Quỷ thì cũng không thể đến 1 vạn điểm.”
Tôi nói xong liền rút ra mũi tên Mạn Đà La, tà mắt liếc Phong Lôi Nộ Hổ.
Phong Lôi Nộ Hổ bị tôi hù thì chấn kinh rồi. Hắn ngẫm lại, công kích lấy hơn 1 vạn điểm nghĩa là có thể miểu sát bất kỳ người chơi nào.
Tôi tiếp tục chậm rãi bơm thuốc trợ tim: – “Tôi còn có thể nói cho anh biết 1 chuyện. Tôi đã dùng cùng loại mũi tên đó để bắn chết Ám Ảnh.”
Lúc này Phong Lôi Nộ Hổ gầm lên, phóng xuất toàn bộ đấu khí. Xem ra hắn sẽ dùng Bạch Hổ Biến ngay từ đầu.
“Nhưng mà…” – tôi vẫn nhàn nhã nói chuyện tầm phào – “… tôi sẽ không dùng mũi tên loại đó để đối phó với anh đâu. Cái mũi tên này này… chỉ là loại thường thôi. Được rồi, chúng ta bắt đầu đi. Khán giả chắc sốt ruột lắm rồi.”
Nói xong, tôi cầm Sát Quỷ, bên trên gắn mũi tên Mạn đà la. Phong Lôi Nộ Hổ đương nhiên không tin lời tôi nói. Hắn cho rằng tôi đang bỡn cợt hắn, cho hắn là tên ngu ngốc. Bởi vì bề ngoài của mũi tên Màn Đà La trông chẳng khác gì với mũi tên đã giết chết Thiên Hạ Long Quỷ. Làm sao có thể là mũi tên bình thường được. Thế cho nên, Phong Lôi Nộ Hổ tích tụ năng lượng, nhìn chằm chằm vào tay của tôi để chuẩn bị tinh thần.
Tôi mĩm cười, buông ngón tay. Mạn đà la gào thét bay ra. Ngay thời điểm tôi buông ngón tay, Phong Lôi Nộ Hổ cũng xử ngay Bạch hổ biến, đem toàn bộ lực công kích chuyển sang phòng ngự, quăng luôn đại thuẫn ra chắn ngay trước mặt.
Tôi tức khắc tăng tốc, dùng lộ tuyến hình chữ S để áp sát đối thủ.
10s trôi qua rất nhanh. Phong Lôi Nộ Hổ phát hiện bản thân chỉ bị trúng độc chứ không bị tổn thương gì khác, nội tâm hối hận muốn chết. Giờ hắn mới biết mũi tên vừa rồi đúng thật không phải là mũi tên tôi đã dùng để giết Thiên Hạ Long Quỷ. Nhưng bản thân hắn vừa dùng Bạch hổ biến, tiêu hao hơn một nửa nguyên lực. Hiện tại hắn lại đang rơi vào thời kỳ suy yếu, phải mất 3s sau thì các kỹ năng khác mới có thể sử dụng lại.
Ngay lúc Phong Lôi Nộ Hổ còn đang cân nhắc này nọ, tôi đã xuất hiện ở sau lưng. Hắn nghe được tiếng gió liền sợ tới hồn phi phách tán. Độc cung thủ từ lúc nào đã chạy tới sau lưng hắn rồi? Cô ta là quỷ hồn sao? Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ thông suốt vấn đề thì trước mắt đã xuất hiện một quầng sáng, cung nhận của tôi đem sát khí lạnh thấu xương áp tới.
Xoạt ~ Xẹt ~
N nhát đao đi qua. Cả người của tôi và hắn đều đầy máu tươi. Cần cổ của Phong Lôi Nộ Hổ xuất hiện một cái miệng lớn. Hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn tôi hạ đao không thương tiếc. Trước lúc hắn hóa thành bạch quang, tôi còn ôn nhu nói nhỏ vào tai hắn một câu: – “Thỉnh thoảng cũng có lúc tôi nói thật đó.”
Toàn bộ khán đài đều yên tĩnh. Mọi người biết trận này tôi chỉ dùng 1 chiêu tâm lý đơn giản liền có thể giải quyết Phong Lôi Nộ Hổ. Tên này chết quá oan uổng.
“Nhện, lúc nãy em nói gì với Phong Lôi Nộ Hổ vậy?” – Ám Ảnh hiếu kỳ hỏi.
“À à… em chỉ nói em là người thành thật, không hề lừa gạt hắn.”
“…” – Ám Ảnh im lặng xoay người đi lên đài.
Trận cuối cùng. Ám Ảnh vs Thâu Đêm Suốt Sáng.
Hai người này đang giữ vị trí đầu bảng, đều là những người toàn thắng. Cuộc tranh tài này chính là điểm mấu chốt để kéo giãn khoảng cách giữa họ. Lại nói, thực lực của Thâu Đêm Suốt Sáng không quá chênh lệch với Ám Ảnh.
Ám Ảnh không dùng chiêu tiểu lý phi đao ngay mà chỉ dùng những kỹ năng cơ bản. Huyết Roi của Thâu Đêm Suốt Sáng tuy rằng lợi hại nhưng đụng phải đối thủ có đấu khí ngoại phóng như Ám Ảnh thì cũng không chiếm được tiện nghi gì. Thế là bọn họ cứ công rồi thủ luân phiên nhau. Ám Ảnh lợi dụng 1 lần Thâu Đêm Suốt Sáng sơ hở để lộ nhược điểm sau khi phóng đại chiêu liền âm thầm đánh lén. Thập lục liên kích của Ám Ảnh đến Thiên Hạ Long Quỷ còn e ngại thì nói gì đến kẻ có phòng ngự thấp là Thâu Đêm Suốt Sáng. Cho nên, sau 16 cú đâm thì Thâu Đêm Suốt Sáng liền về trời. Ám Ảnh tạm thời nhảy lên vị trí đầu bảng với 5 trận toàn thắng.
Hôm nay vòng đấu đã hoàn thành. Tôi, Ám Ảnh và ngũ tặc vẫn như cũ mở hội nghị thường nhật, sau đó đi ăn nhậu rồi thoát tuyến.
“Thì ra hắn không thể khống chế Nhện là vì khoảng cách quá xa.” – Đổi Trắng Thay Đen bừng tỉnh nói.
“Thật may mắn. Nếu không Nhện chết chắc rồi.”
Ám Ảnh nghe xong, trầm tư suy nghĩ một chút rồi nói: – “Nói cách khác, nếu tôi đấu với hắn thì không thể đến gần hắn, chỉ có thể dùng đấu khí ngoại phóng mà đánh thôi à? Như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều nguyên lực. Nói thí dụ sau khi tôi tiêu hao hết nguyên lực rồi mà còn chưa đánh bại hắn, vậy thì… khó chơi lắm à…”
Ám Ảnh gãi cằm suy nghĩ biện pháp. Ngũ tặc cũng vò đầu bứt tai nghĩ cách đối phó Thiên Hạ Long Quỷ. Tôi cũng liều mạng suy nghĩ.
Ám Ảnh dù sao cũng là chức nghiệp cận chiến, đấu khí ngoại phóng chỉ là kỹ năng phụ trợ. Nếu dùng nó để chống lại cao thủ về đấu khí như Thiên Hạ Long Quỷ thì chẳng được tích sự gì, nói không chừng còn bị đánh cho tơi tả. Hiện tại, vấn đề lớn nhất của Ám Ảnh là không có thủ pháp công kích từ xa… viễn trình công kích sao… viễn trình công kích…à há!
Tôi hưng phấn nhìn Đổi Trắng Thay Đen: – “Đại ca móc túi, anh còn giữ cái bản sách lậu “tiểu lý phi đao” không?”
“Sách lậu tiểu lý phi đao?” – Mọi người ngẩng ra.
“Chính là bản kỹ năng mà hôm trước chúng ta vừa đánh được đó.” – Đổi Trắng Thay Đen móc trong túi ra một cuốn sách kỹ năng đưa cho tôi.
Tôi cầm lấy đem cho Ám Ảnh: – “Anh hiện tại mau học kỹ năng này, sau đó liều mạng luyện tập nó. Trước khi đụng đầu với Thiên Hạ Long Quỷ, anh có thể luyện nó thuần thục đến mức nào hay mức nấy.”
“Còn mọi người thì sao?” – Ám Ảnh nhìn ngũ tặc – “Hình như kỹ năng này thích hợp cho đạo tặc và thích khách hơn.”
“Tôi đã có cái này.” – Tuyệt Mệnh rút ra một cây châm dài 7 tấc.
“Em dùng cái này.” – Tiểu Tặc xòe tay, trong lòng bàn tay là một miếng sắt hình tam giác.
“Của tôi là đây.” – Đổi Trắng Thay Đen hé ra một thanh phi tiêu bạc dài 4 tấc.
“…” – Trộm Long Tráo Phụng xòe tay, trong tay là 4 hòn bi thép.
“Hắc hắc…” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó run tay, 2 chuỗi tiền đồng với cạnh bén nhọn xổ ra từ ống tay áo.
Ám Ảnh nhìn một vòng mấy ám khí quái đản của ngũ tặc thì trực tiếp im lặng, cái gì cũng không nói, bóp nát sách kỹ năng, học ngay lập tức. Kế tiếp, cả bọn tìm một đàn tê giác để Ám Ảnh luyện tập sơ cấp kỹ năng Tiểu lý phi đao.
“Tôi cảm thấy… Ám Ảnh rất có tiềm chất thích ngược đãi.” – tôi ngồi một bên gặm chân (tê) giác nướng, nghe tiếng kêu la thảm thiết của đàn tê giác thì cảm thán nói một câu.
“Đồng ý. Ban đầu tôi tưởng cậu ta sẽ tìm quái cấp thấp để luyện tập. Ai ngờ cậu ta chọn tê giác da dầy máu cao, sau đó tra tấn chúng nó thật thảm thương.”
“Chuyện thống khổ nhất trên đời không phải là tử vong mà là sống không bằng chết.” – Đổi Trắng Thay Đen nhìn con tê giác bị đâm hàng trăm lỗ máu trên người mà chưa thể chết, thật sâu cảm thông đồng tình với nó.
“Ở cùng một chỗ với Nhện thời gian dài như vậy mà không bị ảnh hưởng mới là lạ. Một thanh niên thuần khiết a ~ Cứ như vậy bị hủy diệt rồi.” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó rung đùi phán.
“Dám nói xấu đoàn trưởng hả? Ngươi tự suy ngẫm đi!!!”
Oanh~ Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó bị Hồng Nương một cước đạp bay.
…
Luyện kỹ năng một đêm, sáng hôm sau, tôi có chút uể oải đi vào đấu trường. Nhìn bảng thông báo…
Trận thứ tư: tôi vs Phong Lôi Nộ Hổ
Trận thứ năm: Ám Ảnh vs Thâu Đêm Suốt Sáng.
“Haiz… anh không đánh với Thiên Hạ Long Quỷ a~” – tôi thất vọng nói. Bởi vì tôi thật sự rất muốn xem trận đấu giữa Ám Ảnh và Thiên Hạ Long Quỷ. Hai tên biến thái nhất Hồng Hoang đánh nhau sẽ đánh thành dạng gì đây a~ Rất đáng chờ mong nha…
Trận đấu thứ nhất, Quỷ Thủ Lưu vs Diễm Thái Tử. Dưới tình huống bình thường, pháp sư đụng thích khách thì chỉ có nước chịu trói. Bất kỳ cao cấp thích khách nào chỉ cần dùng một chiêu liều mạng liền có thể giết chết một tên pháp sư bình thường, bởi vì phòng ngự của pháp sư thấp đến đáng thương. Diễm Thái Tử không phải pháp sư bình thường, nhưng Quỷ Thủ Lưu cũng không phải thích khách loại xoàng. Quỷ Thủ Lưu đứng đầu BXH thích khách. Hắn có thể dễ dàng giải quyết một tên pháp sư cùng đẳng cấp. Thế cho nên, Diễm Thái Tử phiền muộn tử trận. Còn Quỷ Thủ Lưu vui mừng nghênh đón trận thắng đầu tiên.
Trận thứ hai, Thiên Hạ Long Quỷ vs Tịch Diệt. Không có gì để bàn ở đây. Thiên Hạ Long Quỷ vừa thua 1 trận nên tâm tình không mấy tốt. Hắn nổi trận lôi đình công kích như mưa sa bão táp khiến Tịch Diệt hoàn toàn không có sức đánh trả. Rốt cuộc, Tịch Diệt hiểu ra bản thân không nên trở thành nơi để Thiên Hạ Long Quỷ trút giận, vì vậy ở thời khắc vẫn còn huyết lượng đã khôn ngoan lên tiếng nhận thua.
Thế là, Tịch Diệt trở thành người duy nhất trong top 10 thua đủ 5 trận. Mặt mũi của Trung Hoa Chiến Long bang xem như mất sạch. Tịch Diệt sắc mặt âm trầm, đoán chừng hắn đang đem 18 đời tổ tông của các đối thủ ra chửi cho thối đầu luôn.
Trận thứ ba, Thảo Hoa Mai vs Thiên Ngu Cam. Hai ngày nay, Thảo Hoa Mai tận tình luyện tập cho Cửu Anh, chính là chuẩn bị cho một trận chiến này. Thù hận giữa Triệu Hoán Liên Minh và Bất Diệt Thần Thoại rất sâu nhưng bởi vì nhiều loại nguyên nhân mà họ không thể khai mở bang chiến. Lại nói, cả 2 vị bang chủ đều không lọt vào vòng chung kết của hội đấu võ. Hiện tại chỉ có trưởng lão và phó bang chủ đối đầu nhau.
Cả 2 đội cổ vũ la hét ngất trời. Phe nào cũng phất cờ hò reo không chịu thua phe kia, cuối cùng biến thành chửi mắng nhau loạn cả lên. NPC quản lý ngay tại hiện trường đá cả đám ra khỏi sân đấu. Thế giới yên tĩnh a~
Trận đấu bắt đầu. Là sủng vật chiến.
Thiên Ngu Cam như cũ triệu hoán 3 sủng vật đắc ý. Thảo Hoa Mai thì ngoại trừ Cửu Anh còn triệu hoán 1 con thú thân bẹt có xúc tu, trông y như quái vật thời tiền sử. 3 vs 4, không biết hươu chết về tay ai đây?
Ngay từ đầu, tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Cửu Anh đấu với Hàn Băng Thú. Thảo Hoa Mai thì thoắt ẩn thoắt hiện, dùng ma (pháp) cầu đập vào Cuồng Phong khiến con này không thể dùng tới ma lực. Thiên Ngu Cam, vì quá rảnh rỗi, nên cứ chạy lòng vòng dùng cung tiễn không ngừng bắn vào Thảo Hoa Mai, đáng tiếc không tạo nên thương tổn gì bởi vì Thảo Hoa Mai luôn âm hiểm núp sau lưng Cửu Anh. Ngược lại, Thảo Hoa Mai tạm thời cũng không có biện pháp với Thiên Ngu Cam. Cuộc chiến cứ như vậy mà giằng co 1 hồi.
Lúc này mọi người lại chú ý tới sủng vật thứ hai của Thảo Hoa Mai. Cái con quái thú kia vẫn một mực không nhúc nhích. Thiên Ngu Cam đương nhiên cũng nhìn thấy, hắn đang cân nhắc không biết đây là giống thú gì, vì sao đối thủ không cho nó tấn công, chẳng lẽ có âm mưu gì đó? Vài phút sau, Thiên Ngu Cam rốt cuộc biết con côn trùng kia đứng yên để làm gì. Mấy xúc tu của nó từ lòng đất xuyên lên, quấn vào 2 chân khiến hắn không thể động đậy. Biến cố phát sinh bất ngờ, Thiên Ngu Cam hoảng hốt bởi vì sủng vật đang ở xa, không thể triệu hồi kịp để cứu hắn.
Thảo Hoa Mai tính toán thời gian rất tốt. Chính lúc này, Cửu Anh ngừng công kích Băng Thú, một chiêu Cửu trọng thiên gào thét đánh về phía Thiên Ngu Cam. Thế là hết. Thảo Hoa Mai thành công giết chết Thiên Ngu Cam.
“Thấy không, em bảo anh đặt cược cho Thú Thú là quá đúng mà. Trình độ âm hiểm của bả chỉ có hơn chứ không kém em đâu. Vậy mà có thể dùng 1 con Ủ trùng 25 cấp để giết chết đối thủ… há há…” – tôi đắc ý nói với Ám Ảnh, muốn khẳng định rằng bạn gái của anh ấy có tầm nhìn xa đến cỡ nào.
“Đúng vậy.” – Ám Ảnh đổ mồ hôi trong lòng – “Nhưng mà hình như con Ủ trùng kia là anh mới đưa cho em 2 ngày trước thôi. Chiến thuật này không phải là em dạy cho cô ấy biết đó chứ?!”
“À… hình như là vậy…”
“…”
Trận thứ tư. Tôi vs Phong Lôi Nộ Hổ.
Tên kia vừa lên sàn đấu liền cổ quái nhìn cung tên của tôi. Thấy tôi rút 1 mũi tên liền lo lắng khẩn trương. Buồn cười gì đâu. Chắc Thiên Hạ Long Quỷ đã hé lộ chiêu thức của tôi cho tên này biết. Vậy thì phải dọa cho hắn sợ một chút… há há… quá tốt để đùa.
“Nộ Hổ bang chủ.” – tôi cười cười nói – “Có thể cho tôi biết huyết lượng của anh là bao nhiêu không?”
“Không được.” – Phong Lôi Nộ Hổ không nghĩ ngợi gì liền cự tuyệt. Đối với tôi càng thêm cảnh giác, cặp mắt chưa từng rời khỏi cây cung của tôi.
“Hahaha” – tôi cười vang – “Nộ Hổ bang chủ, anh không cần nhìn nữa. Mũi tên mà tôi dùng để bắn chết Thiên Hạ Long Quỷ có thể lấy đi hơn 1 vạn điểm máu. Tôi biết cho dù máu của anh cao hơn Thiên Hạ Long Quỷ thì cũng không thể đến 1 vạn điểm.”
Tôi nói xong liền rút ra mũi tên Mạn Đà La, tà mắt liếc Phong Lôi Nộ Hổ.
Phong Lôi Nộ Hổ bị tôi hù thì chấn kinh rồi. Hắn ngẫm lại, công kích lấy hơn 1 vạn điểm nghĩa là có thể miểu sát bất kỳ người chơi nào.
Tôi tiếp tục chậm rãi bơm thuốc trợ tim: – “Tôi còn có thể nói cho anh biết 1 chuyện. Tôi đã dùng cùng loại mũi tên đó để bắn chết Ám Ảnh.”
Lúc này Phong Lôi Nộ Hổ gầm lên, phóng xuất toàn bộ đấu khí. Xem ra hắn sẽ dùng Bạch Hổ Biến ngay từ đầu.
“Nhưng mà…” – tôi vẫn nhàn nhã nói chuyện tầm phào – “… tôi sẽ không dùng mũi tên loại đó để đối phó với anh đâu. Cái mũi tên này này… chỉ là loại thường thôi. Được rồi, chúng ta bắt đầu đi. Khán giả chắc sốt ruột lắm rồi.”
Nói xong, tôi cầm Sát Quỷ, bên trên gắn mũi tên Mạn đà la. Phong Lôi Nộ Hổ đương nhiên không tin lời tôi nói. Hắn cho rằng tôi đang bỡn cợt hắn, cho hắn là tên ngu ngốc. Bởi vì bề ngoài của mũi tên Màn Đà La trông chẳng khác gì với mũi tên đã giết chết Thiên Hạ Long Quỷ. Làm sao có thể là mũi tên bình thường được. Thế cho nên, Phong Lôi Nộ Hổ tích tụ năng lượng, nhìn chằm chằm vào tay của tôi để chuẩn bị tinh thần.
Tôi mĩm cười, buông ngón tay. Mạn đà la gào thét bay ra. Ngay thời điểm tôi buông ngón tay, Phong Lôi Nộ Hổ cũng xử ngay Bạch hổ biến, đem toàn bộ lực công kích chuyển sang phòng ngự, quăng luôn đại thuẫn ra chắn ngay trước mặt.
Tôi tức khắc tăng tốc, dùng lộ tuyến hình chữ S để áp sát đối thủ.
10s trôi qua rất nhanh. Phong Lôi Nộ Hổ phát hiện bản thân chỉ bị trúng độc chứ không bị tổn thương gì khác, nội tâm hối hận muốn chết. Giờ hắn mới biết mũi tên vừa rồi đúng thật không phải là mũi tên tôi đã dùng để giết Thiên Hạ Long Quỷ. Nhưng bản thân hắn vừa dùng Bạch hổ biến, tiêu hao hơn một nửa nguyên lực. Hiện tại hắn lại đang rơi vào thời kỳ suy yếu, phải mất 3s sau thì các kỹ năng khác mới có thể sử dụng lại.
Ngay lúc Phong Lôi Nộ Hổ còn đang cân nhắc này nọ, tôi đã xuất hiện ở sau lưng. Hắn nghe được tiếng gió liền sợ tới hồn phi phách tán. Độc cung thủ từ lúc nào đã chạy tới sau lưng hắn rồi? Cô ta là quỷ hồn sao? Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ thông suốt vấn đề thì trước mắt đã xuất hiện một quầng sáng, cung nhận của tôi đem sát khí lạnh thấu xương áp tới.
Xoạt ~ Xẹt ~
N nhát đao đi qua. Cả người của tôi và hắn đều đầy máu tươi. Cần cổ của Phong Lôi Nộ Hổ xuất hiện một cái miệng lớn. Hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn tôi hạ đao không thương tiếc. Trước lúc hắn hóa thành bạch quang, tôi còn ôn nhu nói nhỏ vào tai hắn một câu: – “Thỉnh thoảng cũng có lúc tôi nói thật đó.”
Toàn bộ khán đài đều yên tĩnh. Mọi người biết trận này tôi chỉ dùng 1 chiêu tâm lý đơn giản liền có thể giải quyết Phong Lôi Nộ Hổ. Tên này chết quá oan uổng.
“Nhện, lúc nãy em nói gì với Phong Lôi Nộ Hổ vậy?” – Ám Ảnh hiếu kỳ hỏi.
“À à… em chỉ nói em là người thành thật, không hề lừa gạt hắn.”
“…” – Ám Ảnh im lặng xoay người đi lên đài.
Trận cuối cùng. Ám Ảnh vs Thâu Đêm Suốt Sáng.
Hai người này đang giữ vị trí đầu bảng, đều là những người toàn thắng. Cuộc tranh tài này chính là điểm mấu chốt để kéo giãn khoảng cách giữa họ. Lại nói, thực lực của Thâu Đêm Suốt Sáng không quá chênh lệch với Ám Ảnh.
Ám Ảnh không dùng chiêu tiểu lý phi đao ngay mà chỉ dùng những kỹ năng cơ bản. Huyết Roi của Thâu Đêm Suốt Sáng tuy rằng lợi hại nhưng đụng phải đối thủ có đấu khí ngoại phóng như Ám Ảnh thì cũng không chiếm được tiện nghi gì. Thế là bọn họ cứ công rồi thủ luân phiên nhau. Ám Ảnh lợi dụng 1 lần Thâu Đêm Suốt Sáng sơ hở để lộ nhược điểm sau khi phóng đại chiêu liền âm thầm đánh lén. Thập lục liên kích của Ám Ảnh đến Thiên Hạ Long Quỷ còn e ngại thì nói gì đến kẻ có phòng ngự thấp là Thâu Đêm Suốt Sáng. Cho nên, sau 16 cú đâm thì Thâu Đêm Suốt Sáng liền về trời. Ám Ảnh tạm thời nhảy lên vị trí đầu bảng với 5 trận toàn thắng.
Hôm nay vòng đấu đã hoàn thành. Tôi, Ám Ảnh và ngũ tặc vẫn như cũ mở hội nghị thường nhật, sau đó đi ăn nhậu rồi thoát tuyến.
/107
|