Hiệu suất làm việc của bọn thị vệ thật cao đi, chẳng bao lâu liền thỏa đáng, chỉ chờ xuất phát.
Phái người đến hỏi Vũ Huỳnh cùng Thương Duệ, hy vọng bọn họ cùng đồng hành.
Không tham dự kì nguyện chương cũng có thể tham dự chương khánh, hơn nữa huynh đệ bọn họ cũng không mang đến cái gì phiền toái, Lạc Ngọc cùng Huyền Hoài Cẩn không cự tuyệt, chính là bọn họ nên nhanh lên, không nên làm trễ hành trình.
Một canh giờ sau, đoàn người nhanh chóng lên đường.
Kì nguyện chương không tổ chức cố định một chỗ, các quốc gia thay phiên nhau tổ chức.
Lần này đăng cai kì nguyện chương là Cách quốc, Khảm quốc.
Không gặp chuyện ngoài ý muốn, đám hắc y nhân đuổi giết Vũ Huỳnh cùng Thương Duệ cũng không tái xuất hiện, nói chung rất thuận lợi, chưa đến một ngày họ liền đén nơi.
Đây là nơi sở hữu chung của bảy cường quốc.
Lạc Ngọc thuộc Huyền quốc liền kề Cách quốc, Tề quốc tạo hành thế chân vạc vững chắc, mà bốn nước Khảm, Ngu, Mật, Bí tuy được coi là cường quốc nhưng vẫn yếu thế hơn, bởi vậy nên họ vẫn dựa vào tam đại cường quốc Huyền, Cách, Tề, đồng thời có giao dịch bí mật với Huyền quốc bọn họ, nên có thể nói Huyền quốc vẫn là chiếm thế thượng phong so với hai đại cường quốc Cách, Tề.
Bằng chứng là thất hoàng tử Huyền quốc cùng quốc sư được hưởng lễ ngộ cực cao, ngụ ở nơi sang trọng bậc nhất.
Dàn xếp ổn thỏa chổ ở, Lạc Ngọc liền nhàn nãh dạo chung quanh.
Ba ngày nữa là đến kì nguyện chương nhưng Huyền Hoài Cẩn đáp ứng làm chương khánh chủ trì đại lễ, bọn hắn không thể không đến sơm.
Nhưng đây là cơ hội cho Lạc Ngọc quan sát sứ giả các nước nha.
Người thám dự không ít, Lạc Ngọc tha hồ đánh giá con mồi.
Trong đó Cách quốc thái tử để lại ấn tường khá sâu đi.
Thái tử đại quốc khí khái phi phàm, vô luận hành động cử chỉ đều rất lễ độ khéo léo, hơn nữa đối phương còn phi thường thân thiết lại không mất đi khí chât stoon nghiêm, có thể nói là quý tộc hoàn mỹ.
Lạc Ngọc ghét nhất là kẻ cố làm ra vẻ quý tộc, nay lại gặp thái tử phù hợp tiêu chuẩn của hắn, đương nhiên động tâm.
Dù sao đối phương cũng là thái tử một nước thế lực phía sau không thể coi thường, bởi vậy khi xuât sthur phải chuẩn bị hoàn hảo, không thể chỉ bởi vì hắn mà hai quốc gia giao tranh.
Huyền quốc thái tử Lạc Ngọc cùng thái tử kế thừa ngôi vị hoàng đế, hai nguời thân phận tương đương, đồng dạng xuất chúng chưa đến một ngày hai người liền rất nhanh hòa hợp, trò chuyện vui vẻ, thậm chí mong hội ngộ lần sau.
Điều này làm cho Lạc Ngọc trong lòng vui vẻ, quả nhiên một bộ dáng hời hợt có ưu thê sraats lớn, thưởng thức trong mắt đối phương làm hắn lại nắm chắc thêm vài phần.
Thời gian qua nhanh, ngày mai , đại lễ kì nguyện chương bắt đầu….
Phái người đến hỏi Vũ Huỳnh cùng Thương Duệ, hy vọng bọn họ cùng đồng hành.
Không tham dự kì nguyện chương cũng có thể tham dự chương khánh, hơn nữa huynh đệ bọn họ cũng không mang đến cái gì phiền toái, Lạc Ngọc cùng Huyền Hoài Cẩn không cự tuyệt, chính là bọn họ nên nhanh lên, không nên làm trễ hành trình.
Một canh giờ sau, đoàn người nhanh chóng lên đường.
Kì nguyện chương không tổ chức cố định một chỗ, các quốc gia thay phiên nhau tổ chức.
Lần này đăng cai kì nguyện chương là Cách quốc, Khảm quốc.
Không gặp chuyện ngoài ý muốn, đám hắc y nhân đuổi giết Vũ Huỳnh cùng Thương Duệ cũng không tái xuất hiện, nói chung rất thuận lợi, chưa đến một ngày họ liền đén nơi.
Đây là nơi sở hữu chung của bảy cường quốc.
Lạc Ngọc thuộc Huyền quốc liền kề Cách quốc, Tề quốc tạo hành thế chân vạc vững chắc, mà bốn nước Khảm, Ngu, Mật, Bí tuy được coi là cường quốc nhưng vẫn yếu thế hơn, bởi vậy nên họ vẫn dựa vào tam đại cường quốc Huyền, Cách, Tề, đồng thời có giao dịch bí mật với Huyền quốc bọn họ, nên có thể nói Huyền quốc vẫn là chiếm thế thượng phong so với hai đại cường quốc Cách, Tề.
Bằng chứng là thất hoàng tử Huyền quốc cùng quốc sư được hưởng lễ ngộ cực cao, ngụ ở nơi sang trọng bậc nhất.
Dàn xếp ổn thỏa chổ ở, Lạc Ngọc liền nhàn nãh dạo chung quanh.
Ba ngày nữa là đến kì nguyện chương nhưng Huyền Hoài Cẩn đáp ứng làm chương khánh chủ trì đại lễ, bọn hắn không thể không đến sơm.
Nhưng đây là cơ hội cho Lạc Ngọc quan sát sứ giả các nước nha.
Người thám dự không ít, Lạc Ngọc tha hồ đánh giá con mồi.
Trong đó Cách quốc thái tử để lại ấn tường khá sâu đi.
Thái tử đại quốc khí khái phi phàm, vô luận hành động cử chỉ đều rất lễ độ khéo léo, hơn nữa đối phương còn phi thường thân thiết lại không mất đi khí chât stoon nghiêm, có thể nói là quý tộc hoàn mỹ.
Lạc Ngọc ghét nhất là kẻ cố làm ra vẻ quý tộc, nay lại gặp thái tử phù hợp tiêu chuẩn của hắn, đương nhiên động tâm.
Dù sao đối phương cũng là thái tử một nước thế lực phía sau không thể coi thường, bởi vậy khi xuât sthur phải chuẩn bị hoàn hảo, không thể chỉ bởi vì hắn mà hai quốc gia giao tranh.
Huyền quốc thái tử Lạc Ngọc cùng thái tử kế thừa ngôi vị hoàng đế, hai nguời thân phận tương đương, đồng dạng xuất chúng chưa đến một ngày hai người liền rất nhanh hòa hợp, trò chuyện vui vẻ, thậm chí mong hội ngộ lần sau.
Điều này làm cho Lạc Ngọc trong lòng vui vẻ, quả nhiên một bộ dáng hời hợt có ưu thê sraats lớn, thưởng thức trong mắt đối phương làm hắn lại nắm chắc thêm vài phần.
Thời gian qua nhanh, ngày mai , đại lễ kì nguyện chương bắt đầu….
/174
|