BẠN GÁI TÔI LÀ MỸ NHÂN NGƯ

Chương 2: SỐNG CÙNG MỘT NHÀ

/13


Chương 2: SỐNG CÙNG MỘT NHÀ

     Nghe được Lâm Tử Phong nói như vậy, đầu tiên cô gái nhíu lông mày, cũng không có trả lời.

     Đứng trước vẻ mặt ngây thơ của cô gái, bỗng nhiên Lâm Tử Phong có cảm giác như đang dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, trên mặt xuất hiện vẻ mặt khó xử. Cũng may sau vài giây cô gái suy nghĩ, liền gật đầu thật mạnh, một đôi mắt trợn to trên mặt viết đầy sự hưng phấn.

      "Khụ", Lâm Tử Phong ho nhẹ một tiếng, chỉ vào ngôi nhà thấp ở phía trước nói rằng: "Nhà của tôi là ở chỗ này, hãy đi theo tôi."

     Cô gái ngoan ngoãn đi theo phía sau Lâm Tử Phong, không có đi cùng bên người Lâm Tử Phong, mỗi bước đi của cô đều bước rất nhỏ, thân thể lung la lung lay, nhìn qua giống như một đứa trẻ hai tuổi vừa mới học bước đi không bao lâu.

     Lâm Tử Phong nhớ ra hai chân cô gái vẫn để trần, liền lấy giày của mình cởi cho cô, sau 10’ đi đường hai người liền đến phòng trọ của Lâm Tử Phong.

     Đây là một thôn có chút cũ nát trong thành, người nhà Lâm Tử Phong đều làm buôn bán bên ngoài địa phương, anh vì đến trường gần một chút lại khỏi cần trọ ở trường, vào năm nhất trung học liền thuê căn phòng ở phụ cận này. Mặc dù hoàn cảnh cũng không khá lắm, trong có vẻ ồn ào nhưng được cái yên tĩnh, lại so với tiền thuê với khu nhà trọ bên cạnh tiện nghi hơn một nữa, đối với một học sinh trung học mà nói đã không tồi.

      "Nơi này chính là chỗ tôi ở ", Lâm Tử Phong dừng ở trước một ngôi nhà ba tầng:" Tầng một tầng hai là chủ cho thuê nhà ở, tôi ở tại tầng ba.”

     Cô gái ngẩng đầu nhìn ánh đèn lấp lóe trên tầng nhà, trên vẻ mặt tràn đầy kinh dị. Lâm Tử Phong nhìn đồng hồ, vừa vặn mười giờ đúng, bình thường này chủ nhà Lưu bá đã nằm ngủ rồi.

     Hi vọng đừng bị ông phát hiện, Lâm Tử Phong trong lòng nghĩ, mang theo cô gái rón rén đi lên bậc thang như một kẻ trộm, không nghĩ tới mới vừa lên một nửa, thanh âm quen thuộc của Lưu bá liền từ phía sau anh truyền đến.

      "Tiểu Phong, trễ như vậy mới vừa về sao? " Lúc ban đầu giọng nói Lưu bá còn bình thường, nhưng khi ông thấy trước mắt lúc này là một cô gái mặc áo sơ mi trắng, vẻ mặt trong nháy mắt cứng lại đi.

      "Thằng nhóc ngươi, lông còn chưa mọc đủ, liền dám mang nữ sinh về hả?” Đột nhiên Lưu bá hỗn hển nói.

     Mặc dù Lưu bá chỉ là chủ cho thuê nhà, nhưng bình thường đối với Lâm Tử Phong rất chiếu cố, ông cũng có một đứa con trai đang học ở trung học, cho nên đối với Lâm Tử Phong có điểm quan tâm chăm sóc.

      "Lưu bá, không phải. . . Không phải như bác đã nghĩ đâu. . . " Lâm Tử Phong muốn giải thích, nhưng lại không thể thân phận đặc thù cô gái nói lộ ra.

      "Cậu xuống đây cho ta! " Lưu bá như đang khiển trách con trai của mình.

     Lâm Tử Phong đi xuống tầng bị Lưu bá kéo đến bên cạnh,  "Cô bé cũng học ở Nhất Trung?"

      "Ách, coi là vậy đi. " Lâm Tử Phong hàm hồ trả lời.

      "Thằng nhóc ngươi không tồi nha, xinh đẹp như vậy, chắc là đệ nhất hoa khôi trung học đi!?" Vẻ mặt nghiêm túc Lưu bá xoay tới 180 độ.

     Vỗ một cái lên bả vai Lâm Tử Phong, trên mặt hoàn toàn là một bộ làm cho gọn gàng vào thần tình.

     Đương nhiên Lâm Tử Phong biết rõ, đệ nhất hoa khôi trung học là Diêu Mộng Kỳ, cũng không phải là cô gái trước mắt, bất quá so với ngoại hình xinh đẹp, hoa khôi Diêu Mộng Kỳ lại không bằng.

      "Cầm, có thể nói chuyện yêu đương nhưng đừng hại con gái người ta", Lưu bá nhét một vật vào trong tay Lâm Tử Phong.

     Nhờ ánh đèn hành lang vừa thấy, cái bao nhựa hình tứ phương, bất ngờ viết ba chữ, Durex. . .

     Nhất thời mặt Lâm Tử Phong xám lại, Lưu bá liền đối với anh làm cái nháy mắt, vẻ mặt rõ ràng là đang nói, đại thúc ta biết!

     Lâm Tử Phong cũng không thể cự tuyệt ý tốt của Lưu bá, không thể làm gì khác hơn là lấy Durex cất vào túi áo mình, mang theo cô gái đi tới gian phòng tầng ba của mình.

     Lần đầu tiên ở cùng một cô gái xa lạ cùng một phòng, Lâm Tử Phong nghĩ có chút xấu hổ, liền thuận tay mở TV, băng tần tin tức hoạt náo viên thanh âm làm cho không khí trong phòng dịu đi một chút.

     Cô gái dường như đối với tất cả mọi vật đều rất tò mò, cô một lúc sờ dụng cụ, một lúc chơi một cái ly thủy tinh cực kỳ thông dụng nhất, ngay cả trên bàn uống trà kéo giấy đều có thể gây nên hứng thú của cô. Bất quá hấp dẫn nhất với cô, vẫn là cái TV không ngừng chuyển đổi cảnh, cùng với một đám nhân vật sống động trong TV.

      "Muốn uống coca không? " Lâm Tử Phong hỏi một câu, nhưng cô gái hiển nhiên không có nghe được, nàng lúc này đang mở to một đôi mắt to, không nháy mắt nhìn chằm chằm màn hình TV không rời mắt.

     Lúc này hai chân cô gái cuộn mình ở trên sô pha, vạt áo sơ mi chỉ che đậy một phần bắp đùi của cô, vừa mơ hồ nghĩ tới phía dưới cái áo sơ mi trong suốt của cô gái kỳ thực không có mặc thứ gì, Lâm Tử Phong cảm giác được một lúc khô miệng khô lưỡi.

     Anh đứng dậy từ trong tủ lạnh rót hai ly coca, ly coca của mình đã uống vài ngụm, giải khát chút khô rát của bản thân, một ly khác đặt ở phía trước cô gái.

     Sự chú ý của cô gái rốt cục di chuyển đến trên người Lâm Tử Phong, cô nhìn thấy một màn động tác Lâm Tử Phong uống coca, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình hoảng sợ, hai tay liên tục xua tay.

      “Cô không thích uống coca? " Lâm Tử Phong có chút kỳ quái hỏi, hiển nhiên anh hiểu lầm ý của cô gái.

     Đối với cô mà nói, tất cả nước màu đen đều nguy hiểm và có độc, ở trong khu vực đại dương cô thường đối với loại nước này tránh không kịp. Cho nên nhìn thấy Lâm Tử Phong đang uống nước màu đen, trong lòng hoàn toàn không cách nào lý giải.

     Nhưng Lâm Tử Phong trong lúc nói chuyện lại bưng ly lên uống một ngụm, trên mặt còn có biểu tình hưởng thụ, làm cho cô gái không khỏi đối với ly nước trước mắt sinh ra hiếu kỳ.

     Cô ly khai trong biển một đoạn thời gian, thân thể đã có dấu hiệu khô rát, nước đối với cô mà nói không thể nghi ngờ là một loại mê hoặc khó có thể kháng cự lại.

     Cô nuốt nước miếng một cái, rốt cục lấy hết dũng khí bưng lên ly nước trước mặt, cô đem môi để sát vào nhắm mắt lại, làm cho một phần nước màu đen chảy vào trong miệng mình.

     Cô uống một ngụm, một ngụm coca bị cô uống vào, cảm giác lạnh như băng, có hương vị ngọt ngào, đặc biệt sau khi uống hết, lại có bọt khí xuất hiện từ trong miệng mình cùng chóp mũi, trong nháy mắt để cho cô cảm nhận được toàn thân đều đều cực kỳ thoải mái!

     Hai mắt cô sáng ngời, cứ lấy ly nước của mình uống hưng phấn nói rằng:  "Uống - quá- trời - rồi!  "

     Lâm Tử Phong một lúc đã bị cô chọc cười, chỉ là một ly coca mà thôi, cô liền như là phát hiện được một đại lục mới, bất quá Lâm Tử Phong rốt cục nghe được cô nói chuyện, mặc dù nói không quá thuận lợi, nhưng thanh âm ôn nhu êm ái, so với trong giọng nữ radio của bác chủ nhà nghe còn tốt hơn nhiều.

     Kế tiếp, cô rất nhanh đem toàn bộ những ly coca uống hết, sau khi uống xong, mắt còn nhìn chằm chằm cái ly trên tay Lâm Tử Phong, dường như xem đây là một bàn mỹ vị của bữa tiệc lớn.

     Lâm Tử Phong cười khổ một cái, từ trong tủ lạnh đem cả chai coca ra, bày tại trước mặt cô. Đây chính là chai coca 2.5 lít có dung lượng lớn nhất, lúc sau xuất hiện một bình nước màu đen ra, cô gái hưng phấn trực tiếp từ trên ghế salon nhảy dựng lên.

     Lâm Tử Phong giúp cô rót ly thứ hai, cô gái không kịp chờ đợi tiếp nhận, hai ba ngụm liền đem một ly coca đầy uống hết, tiếp lấy ly thứ ba, ly thứ tư. . .

     Lâm Tử Phong mắt thấy trong bình coca rất nhanh giảm đi, mà cô không hề có một chút ý muốn nào dừng lại, đến cuối cùng cô trực tiếp bưng chai coca, đem hết thảy coca toàn bộ một hơi uống vào, cũng từ trong miệng phát ra một thanh âm thỏa mãn, hà ~~.

     Vẻ mặt Lâm Tử Phong như xem một biểu diễn đặc sắc, đột nhiên anh ý thức được, chính mình mang về cô gái này mặc dù rất xinh đẹp, nhưng là ' mười phần là kẻ tham ăn rồi!

     Trong chốt lát lại nhìn TV, thời gian đã gần mười một giờ rồi, Lâm Tử Phong rốt cục vẫn nói ra câu muốn nói kia, lại không thể nói ra miệng:  "Này, cô tắm trước,ha là, tôi tắm trước?  "

     Nếu như những lúc bình thường, 11:00 Lâm Tử Phong đã tắm rửa xong lên giường, nhưng ngày hôm nay nam nữ cùng ở một phòng, anh vẫn không biết xấu hổ nói tới việc tắm rửa này.

     Lúc nói lời này, tay Lâm Tử Phong không cẩn thận chạm vào cái đồ vật hình vuông trong túi áo, đúng vậy Lưu bá chuẩn bị cho anh Durex, tim đập một trận tăng nhanh, tắm, bao cao su. . . Bà mẹ nó, chuyện này không đúng, quan hê nam nữ chúng ta chính là trong sáng!

      "Tắm - tắm - sao? " cô gái ấp a ấp úng nói rằng:  "Nơi đây cũng - có thể - tắm?  "

     Bỗng nhiên Lâm Tử Phong ngẩng đầu:  "Đương nhiên có thể, tôi tới nói cho cô biết dùng như thế nào ", anh đem cô gái dẫn tới phòng tắm, bên trong có một cánh cửa kính cùng nha vệ sinh ngăn cách.  "Vòi nước chuyển bên trái là nước nóng, chuyển bên phải là nước lạnh, còn có cái này là tắm vòi sen, đè nén xuống đây là tắm rửa.  "

     Mặc dù bề ngoài phòng trọ nhìn qua không được tốt lắm, nhưng đồ dùng bên trong đều rất đầy đủ, ngay cả bồn tắm đều có trang bị, chỉ bất quá đồ dùng Lâm Tử Phong cho tới bây giờ cũng không có sử dụng qua.

      "Cô tắm vòi sen hay là bồn tắm? " Lâm Tử Phong hỏi,  "Nếu như sử dụng bồn tắm, tôi dùng vòi phun giúp cô dội nước trước."

     Kỳ thực bề ngoài bồn tắm nhìn có vẻ rất sạch sẽ, chỉ có đều Lâm Tử Phong nhớ tới tối hôm qua chính mình đứng ở trong bồn tắm một bên tắm một bên làm việc, một hồi chột dạ. . .

     Cô gái không thể chở đời được đem anh đẩy đi ra:  "Tôi - biết - rồi, anh  trước - đi ra ngoài - đi !. " ầm một tiếng sau khi đóng cửa, cô gái hưng phấn ngồi xổm ở bồn tắm bên cạnh, nhìn mực nước dần dần cao lên, bàn tay nhỏ bé kìm lòng không được ở trong nước quậy. . .

      "Bây giờ phát một bản tin, thành phố S nổi lên mưa to cảnh báo màu đỏ, dự tính 23: 10 bắt đầu sẽ có mưa xuống mạnh mẽ, cùng đi kèm gió to trên cấp mười, mong người dân làm tốt phòng bị. . .  "

     Lâm Tử Phong ngồi ở trên sô pha, vừa nhìn tin tức, vừa nghe trong phòng tắm thỉnh thoảng truyền ra tiếng nước rào...rào..., trong lòng một trận ngứa ngáy, thì ra có mỹ nữ ở trong nhà mình tắm là loại cảm giác này, Lâm Tử Phong âm thầm nghĩ, bất quá mới vừa rồi còn yên lành, làm sao lại đột nhiên mưa to rồi?

     Anh quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ nhìn, sấm sét vang dội, mây đen dày đặc, quả nhiên là một cảnh tưởng mưa lớn.

     Đột nhiên, đùng một cái, trong phòng tắm truyền ra một âm thanh bọt nước lớn, nghe vào không chút nào giống tiếng bình thường khi tắm làm ra.

     Tâm trạng Lâm Tử Phong căng thẳng, lập tức từ ngồi sang trạng thái đứng lên, lẽ nào cô bé kia trong bồn tắm ngã xuống?

     Việc này có thể lớn, có thể nhỏ, nếu như không có đụng tới chỗ nào vậy còn tốt, chỉ sợ ngã một cái đập lấy đầu có thể không xong rồi.

     Lâm Tử Phong bước nhanh vọt tới, cách bên cửa phòng tắm đập vừa hỏi,  "Làm sao vậy? Cô có khỏe không ? "

     Nhưng bên trong phòng tắm không có truyền ra tiếng đáp trả, trong đầu Lâm Tử Phong không tự chủ được nổi lên một kết quả xấu nhất, không để ý tới có khả năng cô lúc này thân thể trần truộng, đẩy cửa ra, xông vào!


/13

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status