"Ảnh Trần Thuật! Đó cũng là bí thuật của vị Hắc Ảnh đại nhân của học viện South Cliff, là một loại thuật kỹ có thể niệm sẵn rồi chứa ở bóng của mình, là một ám sát kỹ vô cùng âm hiểm!"
"Ta đúng là đã xem thường gã học sinh học viện South Cliff này rồi, hắn không chỉ học xong Vô Ảnh Toàn Nhận mà còn học xong Ảnh Trần Thuật, xem ra đội trưởng Hansen như ngươi cũng đánh không lại hắn nha. Nhưng vẫn còn siêu cấp đẹp trai anh minh thần võ như ta, coi như là Ảnh Trần Thuật cũng bị ta nhìn thấu thôi. Hắn vẫn đánh không lại ca!"
"Cái này làm thế nào bây giờ? Ta muốn giao thủ với ‘Thiếu nữ như thần’ Christine nha. Ta thích mỹ nữ chứ không thích cái thằng nhóc tóc xanh với con khỉ lông vàng vai u thịt bắp kia a… "
Tại một góc khuất trên khán đài, chàng nam sinh tóc vàng đẹp trai Turdingham rên rỉ phản đối liên hồi, hoàn toàn không có thấy bốn cặp mắt đầy sát khí nhìn gã ở bên cạnh.
"Loại thuật kỹ này uy lực ra sao, Christine bị thương có nặng hay không?"
Ở một bên khác của khán đài, Arryn nắm lấy tay Ribeiro lắc lắc hỏi.
"Uy lực thì kém hơn Hỏa Diễm Cuồng Mãng thuật của Christine, nhưng bất quá mỗi viên bi đánh vào người đều giống như kim đâm, Christine thương thế so với Zola bị trúng năm sáu quyền kia không có xê xích bao nhiêu đâu!" Ribeiro thuận miệng đáp.
"Cái gì?"
Nghe được nửa câu đầu của Ribeiro, Arryn thoáng thở phào nhẹ nhỏm, nhưng khi nghe đến hai câu sau của Ribeiro, hắn thiếu nữa đã hộc máu.
"Christine, bỏ đi! Ngươi cho dù đánh bại hắn thì còn những người chúng ta nữa, ngươi không thể nào thắng được đâu!"
Lúc này giọng của Ferdinand vang lên.
"Khốn kiếp! Ai cho hắn kêu loạn lên vậy, Trọng tài không can thiệp à?" Arryn bức bối hét lớn.
"Ngươi la lối cái gì thế?" Ribeiro khinh bỉ nhìn Arryn một cái, nói: "Thuật sư khi chiến đấu sẽ phải bỏ qua tất cả ảnh hưởng, nếu như cái này mà cũng muốn quản thì ngươi bắt mọi người trên khán đài im miệng hay sao?"
"..."
...
"Dũng khí chân chính là cho dù đau đến run người vẫn phải tiếp tục đi tới, phải tiếp tục chiến đấu!"
Trong không gian hỗn loạn, bộ viện phục màu xanh lá bê bết máu, Christine đột nhiên nói một câu như vậy, cả người của nàng tuy run rẫy liên hồi nhưng vẫn lạnh lùng ngẩng cao đầu.
Cả sân St.Léman chết lặng.
Giữa không trung, Zola rơi xuống.
"Thiên không chi chuy!"
Một tiếng ngâm nga trầm thấp không kém phần cuồng nhiệt, trên hai chân của Zola hội tụ càng lúc càng nhiều khí lưu màu trắng, cả người của hắn giống hệt như một cự chùy, giáng xuống đầu Christine.
Nhưng trong nháy mắt đó, rất nhiều người thấy Christine đã biến mất.
"Hít hà…”
Vô số tiếng hít vào khí lạnh vang lên.
Một trận gió lốc nổi lên, Christine đã xuất hiện trên không trung ở bên trên Zola.
Đôi mắt đỏ chạch của Zola khẽ co rút.
"A…!!"
Christine bổ xuống một cước như một chiếc rìu, giáng vào cánh tay của Zola toan đón đỡ ở trước ngực.
Zola nghe được tiếng nứt xương của cánh tay mình.
Một luồng thống khổ tê dại tâm can truyền vào đầu hắn.
"A…!!!"
Nhưng hét lên đau đớn là thế nhưng hắn vẫn vung tới người Christine một quyền cực mạnh.
Một quyền này của hắn rơi vào khoảng không.
Christine xoay người trên không liền tránh được một quyền kia, giáng trả lại thêm một cước vào người đối thủ.
"A!"
Song cước Zola xoáy lên, nhắm vào Christine đá ra liên tục.
Nhưng dưới ánh mắt của toàn trường, Christine thân thể liên tục đong đưa trên không trung né tránh, toàn bộ công kích của Zola đã thất bại hoàn toàn.
"A! " "A! " "A! ". . . .
Vô số âm thanh va chạm vang lên, Christine giáng vô số quyền cước vào người Zola.
Thân thể Zola rơi bịch xuống sân đấu.
Giữa vô số luồng khí lãng, Christine rơi xuống đất, hai tay chống xuống mặt sân thở dốc liên hồi.
Chirstine rơi xuống chỉ cách nơi Zola chỉ chừng nửa thước, nhưng trong lúc rơi xuống đất hắn đã hôn mê hoàn toàn, hơn nữa cũng không thể nhúc nhích.
Tim Arryn theo Christine rơi xuống đất mà cũng trầm theo, nhưng nhìn gương mặt đầy chiến khí của Christine, trong lồng ngực của hắn không khỏi bốc lên một đoàn chiến hỏa vô danh.
...
Đang chờ ở một bên, đội cứu thương liền nhào vào đem Zola đang hôn mê đặt lên cáng đưa ra ngoài.
Christine không ngừng thở hồng hộc đứng lên, đưa mắt nhìn bốn người còn lại của tiểu đội South Cliff thốt: "Ai kế tiếp?"
"Theo kế hoạch cũ mà làm!"
Apia mập như quả bóng khẽ hít sâu một hơi, nhìn Ferdinand và tên được Ribeiro gọi là Riley của gia tộc Laisiweier nói, sau đó từ từ đi tới Christine.
"Christine vs Apia! Fight!"
Tiếng hô tuyên bố bắt đầu của trọng tài vừa vang lên, vốn đang đi tới giữa sân Apia liền vọt về sau, bỏ chạy.
"Hèn hạ, vô sỉ quá!"
Arryn bực bội thét lên, lần này không cần hỏi Ribeiro thì hắn cũng đã nhìn ra Apia chỉ muốn bỏ chạy để tiêu hao thể lực cùng với Thuật nguyên lạp của Christine.
Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là Christine vẫn không hề truy kích.
Nàng chỉ chống hai tay lên đầu gối thở hỗn hển.
Sau đó nàng giơ ra tay phải.
Thuật nguyên lạp màu đỏ tía tỏa ra từ năm ngón tay của nàng, phát ra từng luồng quang mang màu đỏ sậm.
"St.Léman Trì dũ thuật!"
"Nàng ngay cả bí thuật của khoa Y thuật cũng học được?"
Nhìn thấy quang mang màu lam trên bàn tay của nàng, Ferdinand và Riley nhất thời biến sắc, nhất tề hô to: "Apia, mau ngăn cản nàng! Không thể để cho nàng chữa khỏi!"
Apia vô cùng rõ, nếu để cho Christine thương thế phục hồi như cũ thì với lực lượng thân thể biến thái của Christine là vô cùng phiền toái. Hơn nữa ở lúc Christine trên không trung đánh Zola, những động tác này biểu hiện hết sức bình thường như thi triển trên đất, điều này khiến bọn họ rõ ràng là: Christine lúc trước đã không biết trãi qua bao nhiêu khóa huấn luyện biến thái, mỗi tấc lực lượng da thịt đều đã được nàng khống chế cực hạn rồi.
"Phong sa bạo."
Apia như trái bóng bộc phát ra sự nhanh nhẹn khác xa với thân hình của gã, chỉ nhảy mấy bước là đã đánh đến trước mặt Christine, ở cuối cùng một chút rơi xuống đất trong nháy mắt, chỉ trong khoảnh khắc hắn bước xong bước cuối cùng, hai tay của hắn đã túa ra vô số thuật nguyên lạp, chỉ trong tích tắc đã biến thành một luồng cuồng phong kinh khủng, cuồn cuộn cuốn theo vô số đá sỏi dưới chân, quét tới Christine như vòi rồng.
"Lam nhãn phản đạn thuật!"
Nhìn thấy cổ cuồng phong mang theo lực xuyên thấu đáng sợ với vô số đá sỏi kia sắp quét tới Christine ngay tức khắc, nhưng không ai thể ngờ rằng trước mặt Christine bỗng xuất hiện một con mắt màu lam khổng lồ.
"Bóc! Bóc! Bóc! "
Toàn bộ cơn bão cát liền dội ngược ra, toàn bộ quét vào trên người Apia.
"A…!!"
Apia hét thảm, trên người phún ra vô số vòi màu, thân thể mập mạp của hắn bị gió cát cuốn phăng ra ngoài.
"Cái gì? Không phải là St.Léman Trì dũ thuật sao?"
"Bị lừa rồi!"
Toàn bộ học sinh South Cliff kinh hô.
"A! A! A! " Arryn vốn không dám nhìn liền mừng rỡ, cầm lấy tay Ribeiro lắc lắc liên hồi, thét lên: "Ribeiro, đây là cái gì bí thuật vậy hả?"
"Là Lam nhãn phản đạn thuật của học viện St.Léman chúng ta, chỉ có thể phản lại lực lượng của thuật sư yếu hơn mình, bình thường không có cái gì tác dụng cả." Ribeiro khinh thường đáp lời, trong lòng bất phục nói tiếp: "Quả nhiên là đệ nhất cao thủ của học viện St.Léman, kinh nghiệm chiến đấu không phải bình thường."
Chỉ một kích đánh cho Apia huyết nhục mơ hồ bay ra, động tác Christine vẫn không hề dừng lại, cơ hồ là đuổi theo cơn bão cát, đuổi theo Apia.
"Ta nhận thua!"
Nhìn thấy quả đấm đang lớn dần trong mắt, biết rằng mình chống cự cũng vô dụng nên Apia liền hét lên thảm thiết.
"Đây là ánh sáng của thắng lợi rồi!"
"Dù ở thời đại này có thuật sư di truyền các loại huyết mạch giống như được trời sao chiếu cố, càng lúc càng mở rộng, thế nhưng chỉ những người nào có thể vươt xa cực hạn bản thân mà không ngã xuống mới trở thành chân chính thuật sư lợi hại. Liszt này, ngươi thấy chúng ta có được một học sinh như vậy thì chắc ngươi cũng vui mừng chứ?"
Không ai biết, tren nóc cao nhất của sân đấu đang có một loạt lão sư của học viện St.Léman đứng ở bên trên.
Những người này ai nấy đều là tinh anh lão sư của học viện St.Léman.
Khi Apia hét thảm nhận thua và nghe được câu kia của Janna, vẻ mặt lười biếng kia của Liszt đã không còn, cũng không có trả lời câu hỏi của Janna, chỉ bình tĩnh đáp: "Ta cũng đã hiểu kế hoạch của đám tiểu tử học viện South Cliff, mấy thằng nhóc đó đúng là không tệ, cô nhóc kia muốn chiến thắng bọn nó quả thật là không hề dễ đâu!"
...
"Ta biết kế hoạch của học viện South Cliff rồi!"
Liếc thấy Apia đã được khiêng đi, người kế tiếp đi ra chính là Riley của gia tộc Ryswell chứ không phải là Ferdinand hoặc Crew, Ribeiro liền lập tức cau mày lạnh thốt.
Arryn lập tức hỏi: "Kế hoạch gì?"
"Thằng nhóc tóc trắng gia tộc Ryswell này cùng với Ferdinand không xê xích gì, nhưng hắn thuật kỹ đa dạng hơn, nếu chân chính đánh nhau thì Ferdinand có thể lợi hại hơn một chút. Nhưng bây giờ ra sân không phải là thằng nhóc Crew yếu hơn hắn rất nhiều, đúng là bọn nó dự định tiêu hao hết sức của Christine đây!" Ribeiro nhìn Arryn rồi nói tiếp: "Cho dù Christine có thể thắng trận này, thì cũng đã hết sức, dù thằng nhóc Crew kém một chút kia cũng sẽ uy hiếp cô ta vô cùng. Nếu như nàng ta may mắn thắng được trận đó nữa thì tới lượt Ferdinand cũng có thể giải quyết gọn nàng rồi!"
"Không được! Nhất định phải suy nghĩ giúp nàng ta mới được! " Arryn nghe xong càng thêm nóng nảy thốt.
"Ta nghĩ được biện pháp tốt cho ngươi nè! Lát nữa nếu thằng nhóc ‘lông trắng’ Ryswell gia tộc qua bên này, ngươi làm bộ không cẩn thẩn ngã xuống đầu hắn một cái!" Ribeiro bổng dưng hưng phấn tột độ, vô cùng kích động thốt.
"Ta đúng là đã xem thường gã học sinh học viện South Cliff này rồi, hắn không chỉ học xong Vô Ảnh Toàn Nhận mà còn học xong Ảnh Trần Thuật, xem ra đội trưởng Hansen như ngươi cũng đánh không lại hắn nha. Nhưng vẫn còn siêu cấp đẹp trai anh minh thần võ như ta, coi như là Ảnh Trần Thuật cũng bị ta nhìn thấu thôi. Hắn vẫn đánh không lại ca!"
"Cái này làm thế nào bây giờ? Ta muốn giao thủ với ‘Thiếu nữ như thần’ Christine nha. Ta thích mỹ nữ chứ không thích cái thằng nhóc tóc xanh với con khỉ lông vàng vai u thịt bắp kia a… "
Tại một góc khuất trên khán đài, chàng nam sinh tóc vàng đẹp trai Turdingham rên rỉ phản đối liên hồi, hoàn toàn không có thấy bốn cặp mắt đầy sát khí nhìn gã ở bên cạnh.
"Loại thuật kỹ này uy lực ra sao, Christine bị thương có nặng hay không?"
Ở một bên khác của khán đài, Arryn nắm lấy tay Ribeiro lắc lắc hỏi.
"Uy lực thì kém hơn Hỏa Diễm Cuồng Mãng thuật của Christine, nhưng bất quá mỗi viên bi đánh vào người đều giống như kim đâm, Christine thương thế so với Zola bị trúng năm sáu quyền kia không có xê xích bao nhiêu đâu!" Ribeiro thuận miệng đáp.
"Cái gì?"
Nghe được nửa câu đầu của Ribeiro, Arryn thoáng thở phào nhẹ nhỏm, nhưng khi nghe đến hai câu sau của Ribeiro, hắn thiếu nữa đã hộc máu.
"Christine, bỏ đi! Ngươi cho dù đánh bại hắn thì còn những người chúng ta nữa, ngươi không thể nào thắng được đâu!"
Lúc này giọng của Ferdinand vang lên.
"Khốn kiếp! Ai cho hắn kêu loạn lên vậy, Trọng tài không can thiệp à?" Arryn bức bối hét lớn.
"Ngươi la lối cái gì thế?" Ribeiro khinh bỉ nhìn Arryn một cái, nói: "Thuật sư khi chiến đấu sẽ phải bỏ qua tất cả ảnh hưởng, nếu như cái này mà cũng muốn quản thì ngươi bắt mọi người trên khán đài im miệng hay sao?"
"..."
...
"Dũng khí chân chính là cho dù đau đến run người vẫn phải tiếp tục đi tới, phải tiếp tục chiến đấu!"
Trong không gian hỗn loạn, bộ viện phục màu xanh lá bê bết máu, Christine đột nhiên nói một câu như vậy, cả người của nàng tuy run rẫy liên hồi nhưng vẫn lạnh lùng ngẩng cao đầu.
Cả sân St.Léman chết lặng.
Giữa không trung, Zola rơi xuống.
"Thiên không chi chuy!"
Một tiếng ngâm nga trầm thấp không kém phần cuồng nhiệt, trên hai chân của Zola hội tụ càng lúc càng nhiều khí lưu màu trắng, cả người của hắn giống hệt như một cự chùy, giáng xuống đầu Christine.
Nhưng trong nháy mắt đó, rất nhiều người thấy Christine đã biến mất.
"Hít hà…”
Vô số tiếng hít vào khí lạnh vang lên.
Một trận gió lốc nổi lên, Christine đã xuất hiện trên không trung ở bên trên Zola.
Đôi mắt đỏ chạch của Zola khẽ co rút.
"A…!!"
Christine bổ xuống một cước như một chiếc rìu, giáng vào cánh tay của Zola toan đón đỡ ở trước ngực.
Zola nghe được tiếng nứt xương của cánh tay mình.
Một luồng thống khổ tê dại tâm can truyền vào đầu hắn.
"A…!!!"
Nhưng hét lên đau đớn là thế nhưng hắn vẫn vung tới người Christine một quyền cực mạnh.
Một quyền này của hắn rơi vào khoảng không.
Christine xoay người trên không liền tránh được một quyền kia, giáng trả lại thêm một cước vào người đối thủ.
"A!"
Song cước Zola xoáy lên, nhắm vào Christine đá ra liên tục.
Nhưng dưới ánh mắt của toàn trường, Christine thân thể liên tục đong đưa trên không trung né tránh, toàn bộ công kích của Zola đã thất bại hoàn toàn.
"A! " "A! " "A! ". . . .
Vô số âm thanh va chạm vang lên, Christine giáng vô số quyền cước vào người Zola.
Thân thể Zola rơi bịch xuống sân đấu.
Giữa vô số luồng khí lãng, Christine rơi xuống đất, hai tay chống xuống mặt sân thở dốc liên hồi.
Chirstine rơi xuống chỉ cách nơi Zola chỉ chừng nửa thước, nhưng trong lúc rơi xuống đất hắn đã hôn mê hoàn toàn, hơn nữa cũng không thể nhúc nhích.
Tim Arryn theo Christine rơi xuống đất mà cũng trầm theo, nhưng nhìn gương mặt đầy chiến khí của Christine, trong lồng ngực của hắn không khỏi bốc lên một đoàn chiến hỏa vô danh.
...
Đang chờ ở một bên, đội cứu thương liền nhào vào đem Zola đang hôn mê đặt lên cáng đưa ra ngoài.
Christine không ngừng thở hồng hộc đứng lên, đưa mắt nhìn bốn người còn lại của tiểu đội South Cliff thốt: "Ai kế tiếp?"
"Theo kế hoạch cũ mà làm!"
Apia mập như quả bóng khẽ hít sâu một hơi, nhìn Ferdinand và tên được Ribeiro gọi là Riley của gia tộc Laisiweier nói, sau đó từ từ đi tới Christine.
"Christine vs Apia! Fight!"
Tiếng hô tuyên bố bắt đầu của trọng tài vừa vang lên, vốn đang đi tới giữa sân Apia liền vọt về sau, bỏ chạy.
"Hèn hạ, vô sỉ quá!"
Arryn bực bội thét lên, lần này không cần hỏi Ribeiro thì hắn cũng đã nhìn ra Apia chỉ muốn bỏ chạy để tiêu hao thể lực cùng với Thuật nguyên lạp của Christine.
Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là Christine vẫn không hề truy kích.
Nàng chỉ chống hai tay lên đầu gối thở hỗn hển.
Sau đó nàng giơ ra tay phải.
Thuật nguyên lạp màu đỏ tía tỏa ra từ năm ngón tay của nàng, phát ra từng luồng quang mang màu đỏ sậm.
"St.Léman Trì dũ thuật!"
"Nàng ngay cả bí thuật của khoa Y thuật cũng học được?"
Nhìn thấy quang mang màu lam trên bàn tay của nàng, Ferdinand và Riley nhất thời biến sắc, nhất tề hô to: "Apia, mau ngăn cản nàng! Không thể để cho nàng chữa khỏi!"
Apia vô cùng rõ, nếu để cho Christine thương thế phục hồi như cũ thì với lực lượng thân thể biến thái của Christine là vô cùng phiền toái. Hơn nữa ở lúc Christine trên không trung đánh Zola, những động tác này biểu hiện hết sức bình thường như thi triển trên đất, điều này khiến bọn họ rõ ràng là: Christine lúc trước đã không biết trãi qua bao nhiêu khóa huấn luyện biến thái, mỗi tấc lực lượng da thịt đều đã được nàng khống chế cực hạn rồi.
"Phong sa bạo."
Apia như trái bóng bộc phát ra sự nhanh nhẹn khác xa với thân hình của gã, chỉ nhảy mấy bước là đã đánh đến trước mặt Christine, ở cuối cùng một chút rơi xuống đất trong nháy mắt, chỉ trong khoảnh khắc hắn bước xong bước cuối cùng, hai tay của hắn đã túa ra vô số thuật nguyên lạp, chỉ trong tích tắc đã biến thành một luồng cuồng phong kinh khủng, cuồn cuộn cuốn theo vô số đá sỏi dưới chân, quét tới Christine như vòi rồng.
"Lam nhãn phản đạn thuật!"
Nhìn thấy cổ cuồng phong mang theo lực xuyên thấu đáng sợ với vô số đá sỏi kia sắp quét tới Christine ngay tức khắc, nhưng không ai thể ngờ rằng trước mặt Christine bỗng xuất hiện một con mắt màu lam khổng lồ.
"Bóc! Bóc! Bóc! "
Toàn bộ cơn bão cát liền dội ngược ra, toàn bộ quét vào trên người Apia.
"A…!!"
Apia hét thảm, trên người phún ra vô số vòi màu, thân thể mập mạp của hắn bị gió cát cuốn phăng ra ngoài.
"Cái gì? Không phải là St.Léman Trì dũ thuật sao?"
"Bị lừa rồi!"
Toàn bộ học sinh South Cliff kinh hô.
"A! A! A! " Arryn vốn không dám nhìn liền mừng rỡ, cầm lấy tay Ribeiro lắc lắc liên hồi, thét lên: "Ribeiro, đây là cái gì bí thuật vậy hả?"
"Là Lam nhãn phản đạn thuật của học viện St.Léman chúng ta, chỉ có thể phản lại lực lượng của thuật sư yếu hơn mình, bình thường không có cái gì tác dụng cả." Ribeiro khinh thường đáp lời, trong lòng bất phục nói tiếp: "Quả nhiên là đệ nhất cao thủ của học viện St.Léman, kinh nghiệm chiến đấu không phải bình thường."
Chỉ một kích đánh cho Apia huyết nhục mơ hồ bay ra, động tác Christine vẫn không hề dừng lại, cơ hồ là đuổi theo cơn bão cát, đuổi theo Apia.
"Ta nhận thua!"
Nhìn thấy quả đấm đang lớn dần trong mắt, biết rằng mình chống cự cũng vô dụng nên Apia liền hét lên thảm thiết.
"Đây là ánh sáng của thắng lợi rồi!"
"Dù ở thời đại này có thuật sư di truyền các loại huyết mạch giống như được trời sao chiếu cố, càng lúc càng mở rộng, thế nhưng chỉ những người nào có thể vươt xa cực hạn bản thân mà không ngã xuống mới trở thành chân chính thuật sư lợi hại. Liszt này, ngươi thấy chúng ta có được một học sinh như vậy thì chắc ngươi cũng vui mừng chứ?"
Không ai biết, tren nóc cao nhất của sân đấu đang có một loạt lão sư của học viện St.Léman đứng ở bên trên.
Những người này ai nấy đều là tinh anh lão sư của học viện St.Léman.
Khi Apia hét thảm nhận thua và nghe được câu kia của Janna, vẻ mặt lười biếng kia của Liszt đã không còn, cũng không có trả lời câu hỏi của Janna, chỉ bình tĩnh đáp: "Ta cũng đã hiểu kế hoạch của đám tiểu tử học viện South Cliff, mấy thằng nhóc đó đúng là không tệ, cô nhóc kia muốn chiến thắng bọn nó quả thật là không hề dễ đâu!"
...
"Ta biết kế hoạch của học viện South Cliff rồi!"
Liếc thấy Apia đã được khiêng đi, người kế tiếp đi ra chính là Riley của gia tộc Ryswell chứ không phải là Ferdinand hoặc Crew, Ribeiro liền lập tức cau mày lạnh thốt.
Arryn lập tức hỏi: "Kế hoạch gì?"
"Thằng nhóc tóc trắng gia tộc Ryswell này cùng với Ferdinand không xê xích gì, nhưng hắn thuật kỹ đa dạng hơn, nếu chân chính đánh nhau thì Ferdinand có thể lợi hại hơn một chút. Nhưng bây giờ ra sân không phải là thằng nhóc Crew yếu hơn hắn rất nhiều, đúng là bọn nó dự định tiêu hao hết sức của Christine đây!" Ribeiro nhìn Arryn rồi nói tiếp: "Cho dù Christine có thể thắng trận này, thì cũng đã hết sức, dù thằng nhóc Crew kém một chút kia cũng sẽ uy hiếp cô ta vô cùng. Nếu như nàng ta may mắn thắng được trận đó nữa thì tới lượt Ferdinand cũng có thể giải quyết gọn nàng rồi!"
"Không được! Nhất định phải suy nghĩ giúp nàng ta mới được! " Arryn nghe xong càng thêm nóng nảy thốt.
"Ta nghĩ được biện pháp tốt cho ngươi nè! Lát nữa nếu thằng nhóc ‘lông trắng’ Ryswell gia tộc qua bên này, ngươi làm bộ không cẩn thẩn ngã xuống đầu hắn một cái!" Ribeiro bổng dưng hưng phấn tột độ, vô cùng kích động thốt.
/21
|