Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 165 - Chương 150

/282


Câu nói kia của Nhiếp Tử Vũ không thể nghi ngờ nó giống như một quả bom, ném thẳng vào trong lòng của Lạc Thuần, sức công phá vô cùng to lớn, khiến cho cô ta không kịp phản ứng.

Cô. . . Cô đang nói đùa phải không? Nét tươi cười trên khuôn mặt chẳng biết đã tan biến từ lúc nào, trong đôi mắt đen láy của cô ta phản chiếu ra hình ảnh khuôn mặt trắng bệch loang lổ vệt nước mắt của Nhiếp Tử Vũ, Lạc Thuần không thể tin được, Nhưng rõ ràng các người là...

Không đợi cho cô ta nói hết câu, Nhiếp Tử Vũ liền cắt ngang lời nói của cô ta.

Cũng vì nguyên nhân này, cho nên bây giờ chị mới nhìn thấy tôi ở chỗ này. Sợ đột nhiên bà Trần Phương đi từ trong nhà vệ sinh đi ra, Nhiếp Tử Vũ vội vàng lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt của mình, giả vờ bình tĩnh chớp chớp mắt, né tránh ánh mắt xăm soi của Lạc Thuần.

Nhìn vẻ mặt muốn khóc nhưng lại giả vờ kiên cường của cô, Lạc Thuần đã tin lời cô nhưng không nhịn được vẫn khiêu khích: Làm sao tôi biết cô có nói dối tôi hay không. Cô ta giật giật khoé miệng có chút cứng ngắc vì khiếp sợ của mình, từ từ ngồi xuống.

Nhiếp Tử Vũ nghênh đón ánh mắt tìm tòi của cô ta, vẻ mặt thản nhiên nói: Chị có thể hỏi bà ấy. Nói xong ánh mắt nhìn vào nhà vệ sinh một cái.

Chuyện này. . .

Lần thứ hai Lạc Thuần bị giật mình, một lúc lâu sau cô ta nhìn vào ánh mắt của Nhiếp Tử Vũ một lúc, đáy mắt hiện lên tình cảm phức tạp.

Nhớ lại quãng thời gian tiếp xúc với Nhiếp Tử Phong, trong lòng Lạc Thuần chợt căng thẳng, một lớp mồ hôi lạnh toát ra ở trên trán. Nếu như đây là sự thật, vậy thì thiếu chút nữa cô và anh trai của mình... Trời ạ! Đienan lequydon

Nghĩ tới đây, Lạc Thuần sợ hãi vội vàng lắc lắc đầu, không dám suy nghĩ tiếp!

Mặc dù cô ta có chút hảo cảm đối với Nhiếp Tử Phong, nhưng mà cô ta cũng không muốn phạm vào quan hệ loạn luân với anh trai của mình. Nghĩ như vậy đồng thời cô ta cũng bỏ đi suy nghĩ tiếp túc bám chặt lấy Nhiếp Tử Phong.

Ha ha. . . Châm chọc, đúng là rất châm chọc mà.” Thực sự là vô cùng châm chọc! Lạc Thuần ngẩng đầu lên nhìn về phía Nhiếp Tử Vũ, thì thấy cô vẫn duy trì vẻ mặt như lúc nãy, ngây ngẩn giống như đầu gỗ vậy, ngồi bất động một chỗ.

Lại nhớ tới sự dịu dàng của Nhiếp Tử Phong đối với mình mấy ngày nay, Lạc Thuần không cần suy nghĩ nhiều cũng biết được câu trả lời. Thoáng một chút trong đôi mắt của cô ta có chút chán ghét, nhưng cũng có chút đồng tình.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bầu không khí trong phòng khách ngột ngạt vô cùng. Không chịu được bầu không khí bi thương đó, Lạc Thuần đứng lên, bỏ lại một câu: Tự giải quyết cho tốt đi. Nói xong, liền đứng dậy rời đi.

“Rầm!” Tiếng đóng cửa vang lên, bóng dáng của Lạc Thuần cũng biến mất sau cánh cửa.

Nhiếp Tử Vũ không quay đầu lại đi nhìn, chỉ im lặng không tiếng động ngồi ở đó, giống như một khúc gỗ.

/282

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status