Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 168 - Chương 153

/282


Ánh mặt trời xán lạn, khúc xạ lên chiếc hộp gấm màu đen, tạo thành những tia sáng mềm mại.

Nhiếp Tử Phong há hốc miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc hộp gấm àm Nhiếp Tử Vũ nhét vào trong tay mình, trong lòng vốn không được bình tĩnh lại bị giày vò như vậy, tim đau như cắt.

Vũ Vũ. . . Một lúc lâu sau, anh mới thốt ra khỏi miệng hai chữ. Sự buồn bã trong ánh mắt trở nên lạnh lùng, cau mày lại khiến cho người ta đau lòng. “Vì sao… Tại sao lại đem nó trả lại cho anh…” Giọng nói của anh mang theo chút thê lương.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, hai người bốn mắt nhìn nhau đau đớn, bầu không khí trở nên im lặng một cách đáng sợ.

“Anh không nhìn thấy là em rất nghiêm túc sao?” Trong lòng Nhiếp Tử Vũ quặn thắt lại, cũng không nhìn vẻ mặt bi thương của anh, lạnh lùng nói: “Đem chiếc nhẫn của anh về, sau này tặng cho người phụ nữ anh yêu.”

Cuộc nói chuyện chỉ hơn mười phút ngắn ngủi, nhưng mà Nhiếp Tử Vũ lại cảm thấy như là một thế kỷ, cô không biết mình có thể chống chọi được bao lâu nữa, nhưng cô biết mình chỉ có cách coi thường anh, mới khiến cho anh chết tâm được.

Nhiếp Tử Vũ xúc động, đầu óc rối bời. Vì ngăn không cho nước mắt chảy xuống, cô ngẩng đầu lên nhìn trời nói: “Sau này anh sẽ yêu người phụ nữ khác.” Trên thế giới này, anh có thể yêu bất kỳ ai, ngoại trừ cô ra…

“Không đâu!” Nhiếp Tử Phong kích động khẽ hét lên, lần thứ hai đưa tay lên nắm lấy bả vai của cô. “Đời này kiếp này anh chỉ yêu một mình em!” Trên thế giới này, anh sẽ không yêu người phụ nữ khác!

“Nhưng em sẽ không yêu anh cả đời cả kiếp này.” Cô lấy ánh mắt hờ hững nhìn anh, nhẹ nhàng gạt bàn tay đang nắm trên bả vai mình ra, lùi lại mấy bước giữ một khoảng cách với anh.

Lời nói của cô rất kiên quyết không hề có chút do dự nào, từng chữ từng chữ như những nhát dao, đâm vào tim anh khiến cho tim anh đầy những vết thương.

Trong lòng Nhiếp Tử Phong căng thẳng, một câu nói buồn bã được thốt ra từ ánh môi của anh: “Người phụ nữ anh yêu là em.” Lời nói của anh rất kiên định, không cho phép xem thường.

Nghe vậy, Nhiếp Tử Vũ nao nao, mấy giây sau cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo như băng của anh, “Tình yêu của em đối với anh theo thời gian đã giảm bớt đi rất nhiều, em nghĩ không bao lâu nữa thì em sẽ không có cảm giác gì với anh nữa, sau này em sẽ yêu người đàn ông khác!” Như vậy anh vẫn còn chưa hết hy vọng sao!

Nhưng không ngờ lại đổi lấy một câu nói giận dữ của Nhiếp Tử Phong.

Nhìn anh nói!

Bị anh ép buộc nhìn về phía của anh, nhìn ánh mắt chân thành kia của anh, Nhiếp Tử Vũ có một loại xúc động muốn nhào vào ngực của anh, đáng tiếc sự thật tàn nhẫn kia đã nhắc nhở cô từng giây từng phút, cô không thể làm ra chuyện gì vi phạm luân thường đạo lý được.

Ánh mắt của Nhiếp Tử Vũ trở nên kiên định, cố nuốt nước mắt quay trở lại, cô mím chặt môi, bàn tay thả ở hai bên nắm chặt lại thành quyền. “Nhẫn trả lại cho anh, chúng ta… Coi như ngày đó chưa từng xảy ra chuyện gì.” Cô nói rất nhẹ nhàng, không hề có chút lưu luyến nào, nhưng mà trong lòng lại quặn đau từng cơn.

Chưa từng có chuyện gì xảy ra…

“Điều này… Là những lời nói thật

/282

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status