Chiếc xe đỗ lại tại một căn biệt thự rất đẹp và to nhưng ngôi biệt thự có vẻ lặng im và trống trải quá có lẽ đây là ngôi nhà mà lúc trước cả gia đình từng vui vẻ bên nhau giờ chỉ còn là một quá khứ bước vào phòng mẹ nó căn phòng sạch sẽ không chút bụi nó cầm bức ảnh mẹ nó trên tay rồi khóc
''Con nhớ mẹ, con về rồi đây'' nó nhìn vào bức ảnh của bà khóc nấc nên một người lạnh lùng như nó cũng có lúc thật yếu đuối ông quản gia nhẹ nhàng bước vào
'' Cũng đã 5 năm trời rồi phải không tiểu thư cô giống phu nhân quá'' ông nhìn lên bức ảnh chân dung to của bà mà nói với giọng buồn sâu thẳm
'' Uk có lẽ vậy giờ tôi đi ra trung tâm thăm thành phố'' nó nhẹ nhàng đặt bước ảnh xuống mở cử bước ra ngoài lên lên xe phóng nhanh hết tốc độ khói mùi mịt làm mấy người làm vườn sặc sụa
Đến khu trung tâm nó bắt đầu đi mua sắm đi lòng vòng mua mấy đồ cá nhân chắc là cũng đủ rồi ko để ý những người trong khu mua sắm đang nhìn trộm nó bằng nhiều ánh mắt
''Lấy cho tôi bộ váy này'' nó lạnh lùng nên tiếng làm cô nhân viên lạnh xương sống
'' Anh à em thích bộ này cơ mua cho em nhé'' một nhỏ xen vào giành bộ váy với nó
'' Được rồi anh sẽ mua cho cưng mà'' một tên con trai đi cùng nhỏ lên tiếng
'' nhưng thưa quý khách có thể chọn bộ khác không bộ này cô kia mua rồi ạ'' chị nhân viên khó sử giữa 2 bên đag tranh nhau
'' Anh à không thích đâu em thích bộ này cơ'' nhỏ õng ẽo đòi bằng được bộ váy của nó Hắn nở nụ cười chết người làm chị nhân viên đỏ mặt khộng biết trả lời thế nào '' tôi lấy bộ đó trước không hồn thì biến đi'' nó lạnh lùng nên tiếng không quên kefmn theo lời đe dọa cho nhỏ'' tôi lấy trước cô là người phải biến đi ấy'' nhỏ vênh mặt trả lời lại'' thôi tôi không dành với loại người như cô làm gì '' nó lạnh lùng mỉa cho nhỏ một câu rồi quay đi
Sáng hôm sau nó dậy rất sớm chăm sóc những khóm hoa hồng nhỏ bên cửa sổ và ngắm ánh bình minh nó khoác lên mình bộ đồng phục của học viên star nhìn dễ thương thật nó nhìn vào gương rồi cười nhạt
'' Thưa tiểu thư mời cô xuống ăn sáng ạ'' tiếng ông quản gia vọng lên gọi nó
'' Tôi biết rồi'' sau đó nó khoác cặp xuống dưới nhà mà không quên mang theo cái máy tính laptop
Sau khi ăn sáng xong nó lên xe rồi phóng đi học và nhớ tới lời dặn của ông quản gia nó cứ thắc mắc tại sao lại phải đi học nó tốt nghiệp đại học rồi mà chiếc xe đỗ tại học viện STAR nó to thật trường mà ba nó xây lên đây sao nó lạnh lùng nhìn xung quanh mấy năm sinh và nữ sinh nhìn nó bằng ánh mắt ngưỡng mộ nó thì ngơ ngác tìm phòng hiệu trưởng
''Phòng hiệu trưởng đây rồi'' nó lẩm bẩm rồi mở cửa thầy hiệu trưởng đang đợi cô
'' Thầy là hiệu trưởng trường này sao'' nó lạnh lùng ngội xuống ghế
''Con nhớ mẹ, con về rồi đây'' nó nhìn vào bức ảnh của bà khóc nấc nên một người lạnh lùng như nó cũng có lúc thật yếu đuối ông quản gia nhẹ nhàng bước vào
'' Cũng đã 5 năm trời rồi phải không tiểu thư cô giống phu nhân quá'' ông nhìn lên bức ảnh chân dung to của bà mà nói với giọng buồn sâu thẳm
'' Uk có lẽ vậy giờ tôi đi ra trung tâm thăm thành phố'' nó nhẹ nhàng đặt bước ảnh xuống mở cử bước ra ngoài lên lên xe phóng nhanh hết tốc độ khói mùi mịt làm mấy người làm vườn sặc sụa
Đến khu trung tâm nó bắt đầu đi mua sắm đi lòng vòng mua mấy đồ cá nhân chắc là cũng đủ rồi ko để ý những người trong khu mua sắm đang nhìn trộm nó bằng nhiều ánh mắt
''Lấy cho tôi bộ váy này'' nó lạnh lùng nên tiếng làm cô nhân viên lạnh xương sống
'' Anh à em thích bộ này cơ mua cho em nhé'' một nhỏ xen vào giành bộ váy với nó
'' Được rồi anh sẽ mua cho cưng mà'' một tên con trai đi cùng nhỏ lên tiếng
'' nhưng thưa quý khách có thể chọn bộ khác không bộ này cô kia mua rồi ạ'' chị nhân viên khó sử giữa 2 bên đag tranh nhau
'' Anh à không thích đâu em thích bộ này cơ'' nhỏ õng ẽo đòi bằng được bộ váy của nó Hắn nở nụ cười chết người làm chị nhân viên đỏ mặt khộng biết trả lời thế nào '' tôi lấy bộ đó trước không hồn thì biến đi'' nó lạnh lùng nên tiếng không quên kefmn theo lời đe dọa cho nhỏ'' tôi lấy trước cô là người phải biến đi ấy'' nhỏ vênh mặt trả lời lại'' thôi tôi không dành với loại người như cô làm gì '' nó lạnh lùng mỉa cho nhỏ một câu rồi quay đi
Sáng hôm sau nó dậy rất sớm chăm sóc những khóm hoa hồng nhỏ bên cửa sổ và ngắm ánh bình minh nó khoác lên mình bộ đồng phục của học viên star nhìn dễ thương thật nó nhìn vào gương rồi cười nhạt
'' Thưa tiểu thư mời cô xuống ăn sáng ạ'' tiếng ông quản gia vọng lên gọi nó
'' Tôi biết rồi'' sau đó nó khoác cặp xuống dưới nhà mà không quên mang theo cái máy tính laptop
Sau khi ăn sáng xong nó lên xe rồi phóng đi học và nhớ tới lời dặn của ông quản gia nó cứ thắc mắc tại sao lại phải đi học nó tốt nghiệp đại học rồi mà chiếc xe đỗ tại học viện STAR nó to thật trường mà ba nó xây lên đây sao nó lạnh lùng nhìn xung quanh mấy năm sinh và nữ sinh nhìn nó bằng ánh mắt ngưỡng mộ nó thì ngơ ngác tìm phòng hiệu trưởng
''Phòng hiệu trưởng đây rồi'' nó lẩm bẩm rồi mở cửa thầy hiệu trưởng đang đợi cô
'' Thầy là hiệu trưởng trường này sao'' nó lạnh lùng ngội xuống ghế
/51
|