Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 243 - 244

/281


Chương 243: Cách biệt một trời

Nàng đang quay người định về sô pha, bỗng có tiếng “Kẹt….” vang lên, có người từ bên ngoài cửa điện tử vào.

Doãn Lạc Hàn sao lại về sớm như vậy chứ, nàng nghỉ thầm, đóng máy tính, giống như chim sợ cành cong chạy vào phòng khách, vừa ngồi xuống sô pha, cửa đã bị mở ra, hắn cất bước tiến vào, đứng ở cửa thay giày.

U ám ánh mắt xuyên thấu qua qua lớp thủy tinh, nhìn về phía thân ảnh ngồi trên sô pha, đôi môi hoàn hảo nổi lên một nụ cười mỉm, hắn cố ý sớm một chút trở về, chính là muốn ở bên cạnh nàng nhiều hơn một chút.

Bị ánh mắt không chút kiêng nể kia nhìn, nàng cũng không để ý, cúi đầu kéo túi đựng máy tính, hắn cước bộ dần dần tới gần, tâm đột nhiên một trận mãnh liệt kinh hoàng, hô hấp nháy mắt đã bị đoạt đi.

“Em đang nấu gì vậy?” Hắn ngửi ngửi, ngồi bên cạnh nàng, cực tự nhiên ôm lấy eo nàng.

Nàng kinh ngạc một chút, nghiêng người rời khỏi vòng tay hắn, làm bộ sốt ruột nói “A…. tôi quên mất, tôi đang nấu một vài thứ, tôi phải vào bếp đây.”

Nàng chạy vào phòng bếp, nhìn nồi soup huệ nhân, dùng thìa quấy vài cái, mùi thơm xộc lên vào mũi, bụng khẽ réo một chút.

Nàng cầm cái bát nhỏ, múc cho mình một chút, lấy một chiếc thìa rồi đặt lên bàn ăn, đang định ngồi xuống ăn, lại nhớ ra hình như chưa có tắt bếp, nàng xoay người vội vàng vào phòng bếp.

Khi trở về, nhìn đến trên bàn cơm một thân ảnh cao lớn đang ngồi, Doãn Lạc Hàn cúi đầu nhấm nháp bát soup huệ nhân, đó là soup của nàng, hắn như thế nào……

Nàng tức giận khẽ dậm chân, hắn không ở ngoài mà ăn đại tiệc đi? Chạy đến nơi đây ăn soup cùng nàng, thật sự là đáng giận.

Nghe được tiếng bước chân, hắn hơi ngẩng đầu nhìn nàng, thấy nàng hai tay trống trơn chạy tới, thản nhiên nhấc môi “Em không cho chính mình một chén sao?”

Người này rõ ràng lấy bát soup huệ nhân của nàng, còn dùng khẩu khí thấu tình đạt lý như vậy, nàng chu môi, bất mãn kháng nghị “Anh chưa ăn bữa tối sao? Đó là soup của tôi.”

“Anh tan tầm liền lập tức về nhà.” Hắn nuốt một ngụm soup huệ nhân, bạc thần nhẹ thở ra ngữ khí đương nhiên “Anh hiện tại ở chung với em, em đương nhiên phải phụ trách nấu cơm cho anh rồi.”

Hừ, “đương nhiên phải phụ trách”, tốt nhất là giống như lần trước bị đau dạ dày, mắc bệnh bao tử nặng nhất đi, nàng nói thầm, bất mãn xoay người chạy hướng phòng bếp.

Bất quá hắn vừa mới nói cái gì, dường như nhắc tới từ “Nhà”. Như vậy…… đối với hắn…. bọn họ……… là cùng một “nhà”…….. Đôi môi hồng kìm không được khẽ nở ra một nụ cười, đáy lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ấm áp hạnh phúc vô cùng.

Phút chốc, suy nghĩ của nàng lại được kéo lại, không được, sao mình có thể nghĩ như vậy được, thật sự là buồn cười, nàng cùng hắn căn bản không có khả năng, như thế nào còn có thể hi vọng cái gì “nhà” chứ. Nhất định là thần kinh của nàng đang không ổn định, lại suy nghĩ lung tung thôi.

“Anh ăn hết rồi, em tiện thì lấy thêm cho anh một chén nữa.” Hắn tiếng nói ôn nhu mềm mại từ sau vang đến.

Nàng dừng cước bộ, hít sâu một hơi, nói cho chính mình nhất định phải nhẫn nại, quay người lại nhận lấy chiếc bát từ tay hắn, chạy đến phòng bếp, múc ra hai bát.

Nàng chỉ ăn một bát đã no căng rồi, vậy mà nàng lại tổng cộng phải ba lần vào bếp múc thêm soup cho hắn, không cần nói cũng biết, hắn một hơi uống bốn bát soup. Người không giữ chút hình tượng gì uống liền một lúc bốn bát soup, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp.      *uiiiiiii anh ngọt ngào dã mannnnnn, iu anh dã mannnnnnnnn*

“Ngon lắm.” Hắn lạnh lùng gương mặt lộ ra nụ cười mỹ mãn, rút tờ giấy lau khóe môi.

Nàng không nói được một lời đứng lên thu bát, hắn cứ ngồi im nhìn chằm chằm mặt nàng, khiến trong lòng nàng có chút sợ hãi, khẽ liếc mắt nhìn trộm hắn, hắn nhìn nàng đầy ấm áp yêu thương, không gian bỗng trở nên im lặng, im đến nỗi dường như có thể nghe được cả tiếng hít thở bất ổn của cả hai người.

Nàng cố nhanh hết sức dọn bát lại, bước nhanh chạy vào phòng bếp, trong lòng vô cùng kinh hoàng, ánh mắt vừa rồi của hắn rốt cục là có ý gì? Không giống như ánh mắt sâu không lường được mà nàng vẫn thường thấy, lần này là ánh mắt ôn nhu tràn đầy yêu thương khiến con người ta tan chảy.   * chảy nước miếng…… tưởng tượng ánh mắt chết người của anh :”> *

<>Nàng rửa bát, nghiêng người vô tình nhìn qua lớp thủy tinh thấy hắn ngồi trên bàn ăn, thẳng tắp ánh mắt ngóng nhìn nàng, ánh mắt phức tạp mà mang theo nhu hòa giống như một đôi tay vỗ về hai má của nàng, vuốt ve mái tóc mượt mà của nàng và khẽ ôm lấy vòng eo mảnh khảnh.

<>Ngực bỗng rực lên cảm giác nóng, như là đột nhiên bị bỏng, nàng giật mình trượt tay làm rơi cái bát, cũng may kịp thời bắt được, lòng còn sợ hãi rửa nốt chỗ bát, sau đó lại xoay người nhìn hắn, trên bàn ăn đã không còn bóng người.

<>Nàng đi tới phòng khách, nơi đó cũng là không thấy ai, nàng nhìn thấy thư phòng lộ ra một chút ánh sáng, xem ra hắn vào thư phòng, qua hồi lâu cũng không thấy động tĩnh gì.

<>Theo như những gì nàng đã từng trải qua trong biệt thự, ăn xong bữa tối, hắn sẽ bắt nàng tắm rửa 5 phút, sau đó không chút khách khí giữ lấy nàng, nhưng là hiện tại tuy rằng nàng lại rơi vào nhà giam của hắn, thái độ của hắn lại so với trước đây khác biệt một trời.

<>Vốn dĩ nàng nghĩ ánh mắt khi nãy hắn nhìn nàng là tưởng đến ban đêm lửa nóng triền miên, bất quá như vậy xem ra hắn tựa hồ cũng không phải loại ý tứ này. Hắn như là nhìn đến thấy trên bàn trà còn có sách vở của nàng, biết nàng có việc phải làm, cũng muốn cho nàng một chút không gian riêng. Đối với nàng, hắn tựa hồ cũng đã bắt đầu hiểu đến từ “tôn trọng”.

<>Nàng toàn thân thả lỏng, khuấy tách trà trong tay, ngồi trên sô pha bắt đầu ôn bài, nàng đã xong những phần bắt buộc, nếu cứ theo tiến độ này, nàng có thể chắc chắn trước kì thi xem xong hết, vì thế tâm tình thoải mái mở ra một cuốn sách khác.

<>Thời gian trôi qua, cửa thư phòng mở ra, cao lớn thân ảnh đi ra, vừa nhìn đến thân ảnh dựa đầu trên sô pha ngủ, không khỏi bật cười, bước qua, nhẹ nhàng ôm lấy nàng.

<>Trong lúc ngủ mơ tựa hồ cảm giác được thân thể di động, nàng hoảng sợ, mở to mắt, nhìn đến chính mình đang bị hắn ôm tới giường lớn, sau đó hắn lại nằm bên cạnh nàng.

<>Đột nhiên, nàng giống như con thỏ nhỏ sợ hãi bật dậy.

<>Hắn khẽ nhướn mày nhìn nàng, không đợi hắn mở miệng, nàng vội vàng chạy tới tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ, che giấu cảm giác ngại ngùng “Tôi đi tắm rửa.”

Chương 244: Hôn sớm

<>Hắn khẽ mỉm cười, lộ ra hứng thú thần sắc “Anh cũng chưa tắm rửa, vậy mình cùng đi.”   * aaaaaaa anh siêu dễ thương >< *

<>“Không cần, không cần, tôi quen tắm một mình rồi.” Nàng vội vọt vào phòng tắm, cuống quít đóng cửa lại, còn không yên tâm mà khóa chặt cửa.

<>Tắm nước ấm sạch sẽ, mặc ngủ khi nãy vội vàng lấy bừa trong tủ, đứng ở trước gương nhìn chính mình, nàng dở khóc dở cười, cái này màu trắng rất trong suốt, hơn nữa là váy hai dây trễ ngực, liều mạng kéo kéo cho áo cao lên, vẫn là không thể che trụ được khe ngực hấp dẫn thật sâu.

<>Không được, cái áo ngủ này không thể mặc, nàng bản năng định cởi ra, nhưng là không mặc cái này chính mình chẳng phải là trần truồng đi ra ngoài sao? Nàng nhẹ nhàng đi đến phía sau cửa, nghiêng đầu nghe động tĩnh bên ngoài.

<>Nghe xong một hồi bên ngoài phòng ngủ một chút động tĩnh đều không có, nàng mở cửa phòng tắm, nhìn quanh một cái, hắn thật sự không ở phòng ngủ.

<>Nàng rón ra rón rén chạy ra, mở tủ quần áo, muốn tìm một cái áo ngủ khác mặc vào. Kết quả làm nàng có chút căm tức, chỗ áo ngủ này cùng cái trên người nàng không có sai biệt, đều là khêu gợi đơn bạc vải dệt, có mặc cũng chẳng khác gì không mặc.

<>Đáng giận, nhất định là hắn cố ý an bài. Nàng căm giận, nghĩ đến chính mình có vài cái áo ngủ đặt ở hành lý, hiện tại đi ra ngoài có thể hay không sẽ đụng phải hắn………

<>Nàng đang do dự , phòng không hề báo động bị mở ra , hắn cao lớn thân ảnh mặc đồ ngủ đi đến, tóc còn nhỏ nước, xem ra là chạy đến phòng tắm trong phòng khách tắm.

<>Nhìn đến nàng mặc đồ ngủ trong suốt trong phòng, hắn híp mắt nhìn, một độ ấm bí hiểm theo con mắt xẹt ra, nàng theo ánh mắt hắn nhìn về phía chính mình, áo ngủ trễ ngực cơ bản không thể che nổi bộ ngực đẫy đà non mịn, lộ ra khe ngực thật sâu.

<>Nàng không khỏi hít thở không thông, hai tay vội vàng che trước ngực, kêu sợ hãi một tiếng, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác. Ánh mắt bối rối ở phòng ngủ tìm tòi, chỉ cần nhớ đến tối qua hắn vô tiết chế đòi lấy, một loại khủng hoảng thật sâu cướp lấy lòng của nàng.

<>Nàng đi nhanh như chạy, ai biết hắn so với nàng nhanh hơn từng bước, một chút ngăn trước mặt nàng.

<>“Tôi…… Tôi muốn ngủ, sáng, sáng ngày mai còn đi làm……” Nàng bối rối không biết như thế nào cho phải, thật vất vả tích góp từng tí một bình tĩnh cố dập tắt lửa nóng trong ánh mắt trước mặt.

<>Một tiếng cười nhẹ từ đỉnh đầu bay tới, đôi tay đặt ở eo nàng nhẹ nhàng vuốt ve trơn bóng đường cong, lập tức nhét một cái khăn mặt vào tay nàng. “Giúp anh lau tóc.”

<>Nàng hơi hơi tim đập mạnh và loạn nhịp, ngẩng đầu nhìn hắn chậm rãi đi đến mép giường ngồi, nàng hung hăng cắn môi, kí ức ùa về, lần đó cũng là như vậy, hắn gọi nàng giúp hắn lau tóc, sau đó giữ lấy nàng, lúc nàng đang mệt ngủ, hắn không lưu tình chút nào đá nàng xuống giường.

<>Qua hơn mười giây, hắn chưa thấy nàng đến, quay sang nhìn nàng, nàng kinh ngạc một chút, vội dời bước đi qua, mặc như vậy trong suốt áo ngủ đứng ở bên cạnh người hắn, lại cảm thấy không ổn, nàng trèo lên giường, ngồi phía sau lau tóc cho hắn.

<>Không khí có chút quái dị, nàng ngay cả hô hấp tựa hồ đều thật cẩn thận, nàng nói cho chính mình phải nhẫn nại, muốn ba ngày sau toàn thân trở ra, hiện tại duy nhất cần phải làm là làm cho hắn chậm rãi thôi cảnh giác.

<>“Lau tốt lắm.” Nàng giao cho hắn khăn mặt, giống như con nai con sợ hãi trèo xuống giường, cũng may hắn đưa lưng về phía nàng, nếu không sẽ nhìn thấy hết thảy rồi.

<>Hắn ném khăn mặt sang một bên, ngược lại nằm đến trên giường, quay đầu lãnh đạm liếc nàng một cái “Ngủ đi, ngày mai em còn muốn đi làm, không phải sao?”

<>Nàng hai tay che lấy ngực, nhìn chằm chằm cái giường lớn, nuốt nước miếng, làm sao bây giờ? Hiện tại nếu không nghe hắn, người này khẳng định sẽ phát hỏa, kế hoạch của chính mình chẳng phải sẽ hỏng bét sao……..

<>Nghe khẩu khí hắn dường như không tính làm gì mình, nàng chậm rãi xốc chăn lên, rất nhanh chui vào, sợ hãi ở mép giường nằm xuống.

<>“Cách xa anh như vậy làm gì?” Hắn dài cánh tay vòng lấy eo nhỏ của nàng, một chút kéo vào trong lòng hắn.

<>Hắn muốn làm gì? Thân thể nháy mắt vang lên cảnh báo, cả người cứng ngắc. Nàng vẫn không nhúc nhích giống như con tôm cuộn mình ở trong lòng hắn, nàng biết rõ động đậy một chút không chừng sẽ kích thích đại hỏa.

<>“Yên tâm, tối hôm qua em đã cho anh ăn no rồi, mấy ngày tới anh sẽ cho em nghỉ ngơi thật tốt, sẽ không làm gì em.” Hắn khàn khàn tiếng nói mang theo chút mềm nhẹ thương tiếc.

<>Nàng cảm giác được hắn gục mặt vào gáy nàng, một cái hôn ấm áp đáp trên da thịt, một tiếng thở dài rất nhỏ bên tai “Thực hoài nghi em ở trong lòng tôi như thế này có phải là thật hay không ……”

<>Nàng không hiểu được ý tứ của hắn, chỉ biết là hắn sẽ không nhìn thấy mặt mình, nhắm mắt lại, vẫn là nhịn không được bất an, bên tai là lực tim đập cường hữu của hắn, nàng nhất thời đáy lòng chảy xuôi một loại vi diệu rung động.

<>Nàng hãy còn đắm chìm trong cảm xúc của mình, lại giật mình phát hiện khuôn ngực của hắn đã thở đều đều, hắn đã ngủ. Mỗi lần hắn ôm nàng, thật sự có thể ngủ rất nhanh. Xem ra nàng thật sự không thể không bắt đầu tin tưởng lời hắn nói “Chỉ cần nằm ở bên người nàng hắn có thể ngủ”.

<>Ngày hôm sau tỉnh lại, nàng là vì không thở nổi mà bừng tỉnh, một cái gì đó mềm mại gắt gao truy đuổi cái lưỡi thơm tho của nàng, nàng biết chính mình bị hôn trộm.

<>Nàng ở trong lòng hắn khẽ giãy dụa, mặt đỏ lên, nàng sắp không thở nổi nữa, rốt cục hắn tựa hồ là thấy được nàng khó chịu, chậm rãi luyến tiếc buông nàng ra.

<>Nàng từng ngụm từng ngụm hít thở, cảm giác như được sống lại, đúng lúc này hắn lại tiến mặt đến gần, hôn nhẹ trên môi nàng “Sớm! Thích nụ hôn sớm này không?”

<> 


/281

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status