Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 159 - 160

/281


 

Chương 159: Chán ghét lừa gạt

“Em tốt nhất không cần nghĩ gạt tôi, bởi vì tôi ghét nhất là chuyện bị lừa gạt.” Hắn phun ra lời cảnh cáo như một loại không khí lạnh lẽo âm hàn, tốt nhất là giống như nàng nói, nếu như hắn đoán được cái kết quả đáng sợ kia,hắn không biết bản thân còn có thể hay không thể tiếp tục bình tĩnh được.

Tay nàng kéo chăn đột nhiên đụng tới thân thể của hắn, nàng phản xạ có điều kiện bàn tay cương một chút, kết quả tay hắn chính là nhất lược mà qua.

“Em nằm xa như vậy làm cái gì? Lại đây!”tiếng nói của hắn trầm thấp mang theo mệnh lệnh .

Nàng ảo não quả muốn vỗ đầu, hắn nguyên bản không có chú ý tới nàng cách hắn rất xa, vậy mà cái này tốt rồi, rốt cục cũng khiến cho hắn chú ý .

“Ha ha…… Cánh tay tôi vẫn đau,qua không có tiện, cứ như vậy nằm là tốt rồi.” Nàng bứt lên một cái tươi cười giả dối, miễn cưỡng nở nụ cười vài tiếng, không nghĩ chăn hạ tay hắn lại vòng lại đây, lần này là trực tiếp vòng qua thắt lưng của nàng.

Hắn muốn làm gì?thần kinh toàn thân nàng nháy mắt buộc chặt lại, bàn tay rắn chắc hơi dùng một chút lực, nàng đảo mắt thân thể bỗng rơi vào trong lòng hắn,cả người nháy mắt phảng phất như một khối xác ướp, toàn bộ nằm gọn ở trong lòng hắn.

Người này nhất thời tâm huyết dâng trào, cũng không thể như vậy đem nàng ôm vào trong ngực đi, nàng cũng không nghĩ cùng hắn có hành động thân mật gì, vẫn là giữ một chút khoảng cách có vẻ sẽ tốt hơn.

Nàng thử muốn động, cánh tay hắn vẫn như cũ gì chặt trên lưng nàng , nàng không thể động đậy.

“Không cần lộn xộn, cứ để vậy.” Tiếng nói của hắn thấp xuống có vẻ khàn khàn ngoài ý muốn.

Nàng bất đắc dĩ phát hiện chính mình đêm nay chỉ có thể như vậy mà ngủ, quay đầu tiếp tục nhìn chằm chằm trần nhà, không lên tiếng nữa, có thể tận lực nói chuyện với hắn càng ít càng tốt, đây là nàng đang bảo vệ  cho chính bản thân, cũng là một loại chống cự không tiếng động.

Một lát sau, nàng quay đầu, nhìn đến lông mi vi hợp ở mí mắt hắn, hô hấp vững vàng mà đều đều, xem ra thật sự là đang ngủ.

Thực không nghĩ đến thời điểm cùng hắn ngủ gần như vậy, nàng hung hăng trừng mắt với hắn, giương thần không ra tiếng, không tiếng động đau mắng hắn một chút, dù sao hắn hiện tại đang ngủ, cũng nhìn không thấy của nàng đang nho nhỏ phát tiết.

Ngày hôm sau khi tỉnh lại, phát hiện bên cạnh không có ai, hắn không biết khi nào thì đã rời đi.

Tay phải cố sức chống thân thể ngồi xuống, tầm mắt hướng đến chỗ bên cạnh trên giường vẫn còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của hắn, trong lòng bỗng thấy trống rỗng , dùng sức lắc đầu, ném hết những ý nghĩ này đó ở trong đầu,nàng đứng dậy xuống giường.

Phòng bệnh đột nhiên mở, thân ảnh Quý Dương xuất hiện ở cửa, hắn nhìn nàng suy yếu tái nhợt sắc mặt, biểu tình bị kiềm hãm.“Em như thế nào lại xuống giường? Lạc đâu?”

Hắn đi nhanh tiến vào, ở trên giường cũng không có nhìn thấy thân ảnh mong muốn.

Nhớ rõ buổi tối hôm trước, tên tiểu tử Doãn Lạc Hàn kia mạnh miệng nói căn bản không có đem Lăng Mân Huyên để trong lòng, kết quả là buổi sáng ngày hôm qua hắn đã phát hiện tiểu tử Doãn Lạc Hàn kia ngủ ở nơi này, hôm nay là hắn cố ý chạy tới để xem bộ dạng của tiểu tử kia, nhưng lại không thấy được bóng dáng của hắn.

Bất quá là xem Mân Huyên đứng ở nơi đó nhìn hắn với vẻ mặt mất tự nhiên,có thể đoán được tên tiểu tử kia tối hôm qua tuyệt đối là đã ở nơi này.

“Nghe nói em đã tìm được việc ở tạp chí Thuần Mỹ, hôm nay hẳn là……” Quý Dương tự hỏi, rất nhanh đã nghĩ đến ngày hôm qua Từ Bang đã nói lại cho tin tức cho hắn,ngược lại kinh ngạc mà nói:“Em hiện tại rời giường, sẽ không phải là muốn đến tạp chí để làm việc.Lạc biết chuyện này sao?”

“Không liên quan đến chuyện của hắn.” Mặt nàng lãnh đạm, xoay người hướng tới toilet, cúi đầu nhìn trên người mình còn mặc quần áo bệnh nhân, nàng phải nhanh chóng rửa mặt chải đầu, sau đó chạy về biệt thự thay quần áo.

Nhìn cửa toilet ở trước đóng lại, Quý Dương sờ sờ cái mũi, tên tiểu tử Lạc kia khẳng định đã làm thương tổn nàng sâu sắc,khiến cho bản thân hiện tại ở trước mặt nàng nhắc tới hắn,cũng không có chút để tâm.

Bất quá nói thật, hắn rất khâm phục tính cách của Lăng Mân Huyên, nhìn thì có vẻ như mềm mại, nhưng kỳ thực trong nhu có cương, cách tay bị thương như vậy, nhưng vẫn còn kiên trì muốn đi làm.Kỳ thực nàng có thể nhờ Chỉ Dao nói chuyện này với Giản Quân Dịch,sau ba tuần nữa thì bắt đầu đi làm là một chuyện rất dễ dàng.

Nói đi cũng phải nói lại, hắn không phải là người giám hộ của nàng, trên tay nàng còn bị thương bác sĩ đã nói cần phải tĩnh dưỡng, hiện tại mà xuất viện thì sẽ rất nguy hiểm,vừa mới liền một chút xương cốt không cẩn thận khả năng lại bị chệch lại.

Được rồi, dù sao hắn đã muốn làm người giám hộ,không nhiều là lần này. Hắn phiết phiết môi, ngón tay nơi tay cầm di động ấn liên tiếp một dãy số quen thuộc.

Dùng một bàn tay thật khó khăn đối với bản thân, Mân Huyên chậm rãi dựa vào hướng cửa toilet, không biết Quý Dương đã đi chưa, vừa rồi thái độ của nàng tựa hồ không tốt, chỉ tại hắn nói đến ai không nói, cố tình nói đến tên ma quỷ kia.

Một hồi sau đi ra ngoài vẫn là nói lời xin lỗi có vẻ sẽ tốt hơn,nàng âm thầm quyết định ,từ trong toilet đi ra, cũng không có nhìn thấy thân ảnh của Quý Dương, có lẽ là đã đi trước rồi, dù sao cũng là cô nam quả nữ, không cần nán lại lâu.

Nàng đi tới hướng giường lớn, thân thủ đang chuẩn bị sắp xếp mọi thứ, đúng tại lúc này, di động bỗng đổ chuông , là điện thoại của hắn.

Vừa mới sáng sớm, hắn gọi điện thoại cho nàng làm cái gì? Nàng bản năng mở điện thoại di động.

Một lát sau, nàng thở dài, đặt mông ngồi ở mép giường thượng, tên kia đã biết nàng hôm nay muốn đi làm, ở điện thoại thét ra lệnh bắt nàng trong vòng ba tuần tới không được ra khỏi bệnh viện, nếu nàng không nghe lời sẽ tự gánh lấy hậu quả.

Thật sự là tên ác ma, ngay cả loại sự tình này cũng đều quản. Nàng là người, không phải là thú vật cưng của hắn , công việc của nàng chỉ có thể do chính nàng quyết định.

Bực mình cầm điện thoại di động ném tới giường, tiếng đẩy cửa truyền đến bên tai, tiếp theo là tiếng giày cao gót cũng theo sau truyền đến.“Mân Mân”

“Chỉ Dao.” Nàng xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy Chỉ Dao trong tay mang theo túi plastic, nhẹ nhàng chạy vào.

Chỉ Dao đưa tay đặt túi plastic ở tủ đầu giường thượng,mở ra 1gói to,lấy ra bên trong một túi đồ ăn vặt.“Mau đến xem, mình mang cho cậu thiệt nhiều đồ ăn vặt, đều là những thứ cậu thích ăn , cậu một mình ở trong bệnh viện chắc là rất chán,có thể xem ti vi, ăn chút đồ ăn vặt để giải buồn nha.”

Mân Huyên không có hứng thú gục đầu xuống, vô lực nói “Chỉ Dao, mình đã nghĩ đi…….”

 

Chương 160: Hôn lễ bốn người

 

Chỉ Dao đã xem thấu ý đồ của Mân Huyên, cúi đầu tiếp tục lấy ra túi đồ ăn vặt,“Mân Mân, không được nha, cậu không thể đi làm. Mình vừa rồi vừa đến bệnh viện thì đụng phải Quý Dương , sau đó mình liền gọi điện thoại, nói cho anh trai mình chuyện cậu bị thương, anh ấy nói cậu hiện tại với bộ dạng này đi làm,hiệu quả công việc cũng không thể tốt lên được, anh ấy nói cậu cứ ở viện tĩnh dưỡng,sau ba tuần thì tới làm việc.”

“Chỉ Dao, mình không nghĩ……” Nàng thở dài, xem ra sự tình càng ngày càng không phát triển theo dự đoán của nàng, chuyện nàng lo lắng nhất vẫn là đã xảy ra.

“Mân Mân, cậu không cần thể hiện nha, để cho cánh tay sớm tốt lên một chút,tài năng của cậu không bộc lộ sớm một chút có sao đâu.” Chỉ Dao dùng ngữ khí đùa cợt nói, đem  túi đồ ăn vặt để tại tủ đầu giường , nàng vỗ vỗ thủ.“Một hồi mình phải đi học, trước sẽ cùng cậu tán gẫu được không? Buổi chiều mình sẽ  lại đến với cậu.”

Rốt cuộc nên làm sao bây giờ? Mân Huyên nhìn sự thật chính mình ở trước mắt, nàng cũng biết hiện tại đi làm là quá mức miễn cưỡng , với nàng thói quen mỗi ngày có cuộc sống phong phú, một bên đi học một bên làm công, thực không nghĩ giống như một phế nhân ở trong bệnh viện ba tuần.

“Mân Mân, Mân Mân, nói cho cậu một tin tức tốt.” Chỉ Dao đột nhiên vẻ mặt hưng phấn mà chạy đến bên cạnh nàng, ngồi ở mép giường,“Mình tối hôm qua cùng Lạc ca ca ăn cơm, cùng Lạc ca ca nhắc tới chuyện về sau chúng ta cùng nhau cử hành hôn lễ ……”

“Cái gì?”trong mắt nàng xẹt qua một tia khó hiểu, vội vàng hỏi.“Cái gì hôn lễ?”

Không biết là nguyên nhân gì , mà nghe được Chỉ Dao cùng với Doãn Lạc Hàn cử hành hôn lễ, trái tim lại thoáng chốc hung hăng co rút nhanh một chút.

“Chính là chuyên mình lần trước đề cập qua với cậu, về sau mình cùng Lạc ca ca, cậu cùng Kim Chính Vũ, chúng ta cùng nhau cử hành hôn lễ a!” đôi mắt to trong veo như nước của Chỉ Dao tràn đầy kích động thần thái.

Lại là chuyện này. Mân Huyên mơ hồ cảm giác đau ở huyệt Thái Dương, Chỉ Dao đối với việc này phát ý tưởng còn không thôi nữa, ai, nhắc tới Kim Chính Vũ,tiểu tử kia sẽ thật là không  nghĩ để ý đến nàng đi, ngày hôm qua nàng không nên nói vậy, nếu hắn không hề để ý đến nàng nữa, phỏng chừng nàng sẽ rất khổ sở .

“Mâm Mân, nói chuyện với cậu một hồi, cậu rốt cuộc có đáp ứng hay không.” Chỉ Dao phe phẩy cánh tay của nàng, lại bắt đầu làm nũng,“Người ta thực không nghĩ với cậu tách ra thôi, cậu nghĩ  Lạc ca ca cùng Kim Chính Vũ là anh em bà con, như vậy chúng ta về sau khẳng định có thể mỗi ngày cùng nhau gặp mặt, cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau uống trà chiều, cùng đi mua sắm……”

Nhìn Chỉ Dao là đang tưởng tượng một tương lai tốt đẹp, nàng thực không nghĩ phá hư mộng đẹp của Chỉ Dao, nhưng là sự thật vẫn là tàn khốc , thiệt tình cầu nguyện Chỉ Dao vĩnh viễn cũng sẽ không biết chuyện nàng cùng Doãn Lạc Hàn.

“Mân Mân, cậu rốt cuộc có đáp ứng hay không?” đôi mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Dao sụp xuống, biểu tình làm ra bộ sắp khóc, thanh âm càng nói càng thấp,“cậu là không phải không muốn cùng mình tiếp tục cùng một chỗ , chúng ta nhiều như vậy năm……”

“Chỉ Dao.” Mân Huyên khó xử, nàng không nghĩ nhìn thấy Chỉ Dao khó chịu như vậy, cái mũi cũng có chút ê ẩm , nàng đã sớm coi Chỉ Dao là chị em tốt nhất của mình, huống chi là yêu cầu này.

“Được, mình đáp ứng còn không được thôi! Nhưng là mình hiện tại cùng Kim Chính Vũ còn chưa có gì, loại đề nghị này của cậu có thể hay không có điểm……”

“Sẽ không, mình dám cam đoan.” Chỉ Dao phản ứng nhanh nhẹn dị thường,vỗ vỗ ngực.“Chúng ta bốn người về sau sẽ cùng nhau đứng ở lễ đường cử hành hôn lễ.”

Mân Huyên nhéo nhéo khuôm mặt Chỉ Dao, nói giỡn .“Cô gái nhỏ, cậu sẽ không nói cho mình biết cậu có khả năng đặc biệt có thể nhìn thấy tương lai đi”

“Mình không có khả năng đặc biệt.” Chỉ Dao thần bí nháy cuốn kiều lông mi,“Nhưng là hôm trước mình có lái xe đến thỉnh một đại sư xem bói nổi danh,ông ta nói không lâu bốn người chúng ta sẽ đồng loạt cử hành hôn lễ long trọng.Ông ta còn nói cái gì….vị trí có điều biến đổi….không biết là có ý tứ gì?Cảm giác có điểm mơ hồ bên trong, nghĩ không ra….”

“Ha ha…… Đương nhiên phải làm bộ như thần bí một chút , bằng không như thế nào khả năng cho cậu cảm thấy ông ta là đại sư xem bói vĩ đại đâu.” Mân Huyên nhịn không được cười ra tiếng , loại này là gạt người chỉ có Chỉ Dao mới có thể tin tưởng đi.

“Mân Mân, cậu không cần cười vậy!” Chỉ Dao thoạt nhìn có điểm nóng nảy, theo để ý cố gắng,“Là thật a, thực linh , không chỉ có mình, thiệt nhiều người cũng lái xe đến đó coi. Mấy tháng trước mình nghĩ đi, lúc ấy hẹn trước mà cũng đã xếp đến bốn tháng sau, mình là nhờ người quen đã lâu nên mới sắp xếp được vị trí đầu”

Mân Huyên dần dần dừng cười, rất hiểu biết Chỉ Dao ,nếu không dừng lại khả năng miệng của Chỉ Dao sẽ quyết liệt hơn.

Đời này có thể quen biết được Chỉ Dao thật tốt, Chỉ Dao tựa như một người vô ưu vô lự vui vẻ, tổng có thể mang đến cho nàng cảm giác thật thoải mái.

Kim Chính Vũ cùng Chỉ Dao giống nhau đều mang đến cho nàng tiếng cười cùng tâm tinh thoải mái, nếu…… Nếu khả năng, nàng cũng hy vọng có thể giống Chỉ Dao kỳ vọng như vậy, cùng Chỉ Dao trở thành chị em…… Không khỏi lại nghĩ tới ngày hôm qua đôi mắt kia lóe lệ ứa quanh.

Chỉ Dao nhìn mắt đồng hồ, nói thầm một câu,“Mân Mân, mình phải đi, thời gian đi học nhanh đến .”

“Ân, mau đi đi, cẩn thận lái xe.” Mân Huyên lại nhéo nhéo khuôn mặt non mịn của Chỉ Dao , cẩn thận dặn dò .

“Biết rồi, lão thái bà, không cần dài dòng!” Chỉ Dao cau cái mũi đáng yêu, xoay người hướng cửa phòng bệnh đi,“Mân Mân,cậu một mình trong phòng rất buồn,liền mở ti vi xem, ăn này đồ ăn vặt, biết không?”

Cửa phòng đóng lại , phòng bệnh  im ắng , Chỉ Dao như là đã đem sự  khoái hoạt mang đi hết,tâm tình nháy mắt lại vẻ lo lắng xuống dưới, đầu vô lực thùy tới trước ngực, giả như…… Giả như nàng không có biết Doãn Lạc Hàn, hiện tại nàng sẽ không như vậy đối với Chỉ Dao tràn ngập áy náy cùng tự trách, như vậy nàng cũng sẽ nhận Kim Chính Vũ……

Nhiều năm như vậy một người gian khổ làm công, chính mình nuôi sống chính mình, nàng dần dần cảm giác được tâm lực lao lực quá độ, cũng tưởng sẽ có đôi vai để nàng có thể dựa vào, tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình.

Nhưng là, với cục diện hiện tại này, nàng còn có tư cách để có được cái gọi là hạnh phúc kia sao?

“Cả ngày ở trong này không biết là rất buồn sao?” Phía sau vang lên tiếng nói của Kim Chính Vũ.

Nàng không có nghe sai đi, sẽ không là ảo giác sao?

Nàng chợt xoay người, khuôn mặt tuấn tú kia chứa vẻ tươi cười nhợt nhạt , thật là Kim Chính Vũ, hắn không phải tức giận đi rồi, không hề để ý nàng sao?

 

/281

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status