Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 180 - 181

/281


Chương 180: Xác thực tin tức

Rốt cuộc làm sao bây giờ? Cứ như vậy thì không thể rửa mặt chải đầu, trực tiếp trên giường ngủ?

Mân Huyên vẻ mặt do dự, nhìn chằm chằm nữ hộ sĩ thu dọn hòm thuốc, người sau như là nhìn ra sự việc trong lòng của nàng, mềm nhẹ hỏi .“Tiểu thư, còn cần tôi giúp sao? Tôi có thể giúp cô.”

“Ân……” Nàng trầm ngâm một hồi, đơn giản đứng lên, hào phóng nói ra cần giúp,“ trước khi đi ngủ tôi nghĩ muốn rửa mặt chải đầu một chút, muốn phiền toái cô giúp tôi……”

Đúng tại đây khi,tiếng bước chân của hắn từ ban công đi đến, hướng tới nữ hộ sĩ gật đầu,“Nơi này không cần cô giúp nữa .”

“Vâng, Doãn tiên sinh.” Đối phương nghe câu đó,đẩy xe ra, nhanh  ra khỏi phòng.

Người này hơi quá đáng, như thế nào có thể tự chủ trương, nàng còn muốn thỉnh nữ hộ sĩ  kia giúp nàng rửa mặt chải đầu. Nàng không tự giác cắn môi, nuốt vào thanh âm muốn phản bác.

Hắn chậm rãi đi hướng giường lớn, ngồi ở mép giường, thấy nàng còn ngây ngốc đứng, nhíu lại khởi mi, thấp giọng  tiếng nói nhẹ thở ra hai chữ:“Ngủ!”

Không biết có phải hay không chính mình thấy lỗi, nàng cũng không có nghe ra thanh âm nhất quán không kiên nhẫn cũng không hờn giận của hắn, ngược lại lại có loại thản nhiên nhu hòa.

Nàng xem đến băng vải ở tay phải, tầm mắt dời đi, lập tức dừng ở góc sáng sủa những mảnh nhỏ di động kia, không khỏi lại bắt đầu đối với hắn sinh ra oán hận thật sâu.

Cúi đầu chậm rãi hướng giường lớn rồi qua, nhớ rõ hắn tối hôm qua mệnh lệnh nàng về sau ở trên giường trước khi hắn vào trong chăn, cho hắn cảm giác ấm, khuất nhục như vậy đâm bị thương nàng, nàng biết loại này sẽ là không lâu lắm , nàng chờ mong ngày hắn đi Hàn Quốc.

Hắn ngồi ở mép giường, nàng cố hết sức lấy khửu tay tung chăn, bàn tay to muốn thân lại đây, lại chậm từng bước, nàng đã chui vào chăn.

Từ từ nhắm hai mắt, tận lực xem nhẹ sự tồn tại của hắn, nhưng là toàn thân theo bản năng căng thẳng, cảm giác được mép giường bị hãm xuống, hắn thuận thế nằm ở sườn thân thể của nàng.

Hắn đột nhiên tới gần nàng, bàn tay to từ từ lần trong vạt áo tới chỗ dò xét tiến vào, nàng kinh hô đổ rút khẩu khí, vội vàng ra tiếng,“Đừng như vậy…… anh không phải đã nói trong lúc tôi bị thương sẽ không làm gì tôi sao?”

“Cái kia không tính, tôi hiện tại hối hận .” Hắn khàn khàn tiếng nói, nói đương nhiên, toàn bộ bàn tay khó nhịn chạy ở chỗ nhẵn nhụi da thịt , lập tức bao trùm ở nơi tròn đầy của nàng.

Chỉ cần nằm ở bên người nữ nhân này, ngửi được trên người nàng phát ra mùi thơm thản nhiên của cơ thể, hắn còn có loại xúc động dục  vọng, mấy ngày hôm trước là hắn nhẫn nại, nhưng nhất nghĩ đến khả năng sắp rời xa nữ nhân này một tuần, hắn quyết định phủ định lời nói của chính mình.

“Tôi không có tiện, hôm nay đến kì.” Nàng hai tay bị thương, chỉ có thể vặn vẹo thân thể trốn tránh bàn tay to đặt ở trước ngực.

Tay hắn tạm dừng,hơi thở ấm áp đột nhiên tới gần, nhẹ thở ra ở bên tai nàng ,“Tôi nhớ rõ, rất rõ ràng, không phải còn vài ngày nữa mới đến sao?”

“Tôi không có lừa anh, có thể là ăn lạnh gì đó, hôm nay buổi sáng đã đến.” Nàng cực thật sự nói, đây là sự thật, nàng cũng không biết lần này như thế nào lại sớm, đại khái là trời thương hại nàng.

Tay hắn thong thả rời đi, ngay tại khi nàng nhẹ nhàng thở ra hết sức, bàn tay to tùy ý xâm hướng giữa hai chân thon dài của nàng.

“Đừng……” Nàng bản năng nâng thân thể mềm mại lên,cánh tay rắn chắc của hắn ngăn chận chân của nàng, ngón tay cách chỗ ma sát mềm mại của nàng một lớp quần áo , va chạm vào một tầng vi hậu.

Bàn tay to của hắn nháy mắt rút ra, lung tung thấp chú một tiếng, bỗng dưng ở trên giường ngồi dậy.

Bị hắn như vậy một trận ép buộc, nàng nho nhỏ thở phì phò, trợn mắt nhìn sườn mặt hắn cứng ngắc, hắn mới đụng tới là miếng vệ sinh, cái này hẳn là tin tưởng lời của nàng .

“Nếu anh có cần trong lời nói, anh có thể đi tìm nữ nhân khác giải quyết.” Nàng hảo tâm nhắc nhở , hắn lại quay sang lạnh lùng trừng mắt nàng, đại chưởng nháy mắt thân lại đây.

Nàng theo bản năng nhắm mắt lại, nghĩ đến chính mình lại chọc giận hắn , không nghĩ tới tay hắn chính là mê luyến ở trên gương mặt non mềm của nàng mà vuốt ve , chờ thời điểm nàng kinh ngạc mở mắt ra, hắn đột nhiên thu hồi cánh tay, xoay người lại nằm xuống .

Nàng còn không có tới thấy rõ hắn, tủ đầu giường đèn bàn liền tắt.

Trong bóng tối, hắn nằm cạnh nàng, động tác cánh tay hắn làm nàng một chút tới gần hắn, cuối cùng nằm ở trong lòng hắn. hai má của nàng để ở ngực hắn,trong ngực hắn rắn chắc mà ấm áp, nàng trừng lớn ánh mắt, song mặt thoáng chốc trồi lên vi năng, hô hấp tựa hồ nháy mắt đình chỉ.

Hắn đang làm cái gì? Nàng không thể nhận, nhưng có thể rõ ràng nghe được tim chính mình đập thật nhanh, mau không thể tưởng tượng.

Hắn chậm rãi buộc chặt cánh tay, hoạt động thân thể, như là tìm một tư thế thoải mái nhất, sau đó thỏa mãn hộc khí, mai mặt ở của nàng bột gian.

Hơi thở nóng rực tràn ngập lẫn nhau trong lúc đó, nàng cho tới bây giờ chưa thử qua cùng hắn tư thế thân mật như vậy, trong lúc nhất thời khó có thể thích ứng, đầu óc chỗ trống thành một mảnh.

Hồi lâu, ngay tại nàng nghĩ đến thời điểm hắn ngủ, tiếng nói khàn khàn ở bên tai nàng không nhanh không chậm toát ra một câu.”em rốt cuộc hạ độc gì tôi ? Làm cho tôi khống chế không được chính mình.”

Hắn đang nói cái gì? Chẳng lẽ là đang nói  mơ? Nàng quyết định xem nhẹ câu này không thể đoán được trong lời nói, nhắm mắt lại, nhưng không cách nào tập trung tinh lực ngủ.

Hắn gác lại ở trên lưng nàng bàn tay to khẽ dời một chút, nàng cả kinh nháy mắt không dám nhúc nhích, tiếp theo giây, hắn thần cánh hoa hé mở ,“Tôi ngày mai bay đi  Hàn Quốc, một tuần.”

Nguyên lai hắn không ngủ , nàng ý chí đến điểm này, lập tức thần kinh rung lên, nàng không có nghe sai, hắn nói hắn ngày mai đi. Kiềm chế loại tình cảm vui sướng, nàng biết hắn đang đợi phản ứng của nàng.

“Nga.” Nàng hàm hồ lên tiếng, tỏ vẻ chính mình cũng không để ý.

Hắn tiếp tục dụi mặt ở  cần cổ nàng, khứu tươi mát phát hương, như là vừa lòng với phản ứng của nàng. Hắn không nói thêm một lời, sau cũng không có nói gì đó, thẳng đến khi nàng nghe được ở bên tai có quy luật tiếng hít thở của hắn, hắn rốt cục đang ngủ.

Ngày mai, chính là ngày mai.

Nàng tinh thần phấn khởi không thể đi vào giấc ngủ, trước mắt giống như thấy được vô hạn ánh rạng đông lóng lánh, nàng được cứu rồi, nàng có thể không cần lại chịu sự tra tấn của ma quỷ này, hắn đem theo chính mình trong thế giới hoàn toàn biến mất.

 

Chương 181:Hoàn toàn tự do

Quán cà phê –

“Sở hữu gì đó hẳn là đều ở bên trong.” Quý Dương đem một cái túi đặt ở mặt bàn, theo sau nhẹ nhàng đưa lên trước mặt của nàng.

“Quý Dương, cám ơn anh!” Mân Huyên chân thành nói xong, lấy tay cầm túi. Buổi sáng rời giường, thật sự hành động không tiện, trên tay bị băng vải , nàng hôm nay buổi sáng mở ra , cũng may miệng vết thương cũng không sâu, nàng vì thế sửa dùng sang khả thiếp.

Quý Dương vi chọn thần, vẻ mặt thận trọng nhắc nhở nàng.“Đừng vội cám tạ tôi, mở ra đến xem, bên trong có phải hay không là gì đó trọng yếu của em , tái cảm tạ tôi cũng không muộn.”

Nghe đến đó, nàng vội vàng cầm lấy túi, cẩn thận lật xem bên trong gì đó, là hiệp ước tình phụ mà nàng ký cùng Doãn lạc Hàn kia, mặt trên tinh tường chữ ký của nàng cùng Doãn Lạc Hàn.

Nàng dần dần tin Quý Dương, xem ra hắn thật sự không có liên hợp Doãn Lạc Hàn kia đến trêu chọc nàng, bằng không khẳng định sẽ không lấy  hiệp ước trọng yếu này cho nàng. hiệp ước này một khi nàng lấy được, liền đại biểu nàng đạt được tự do, không bao giờ nữa chịu sự trói buộc của hiệp ước này, hoàn toàn thoát khỏi cái tên ma quỷ kia.

“Đúng, đúng vậy, là hiệp ước này.” Nàng ức chế không được tâm tình kinh hỉ , liên tục gật đầu, sau đó lại ở túi  tìm kiếm, kết quả bên trong trừ bỏ hiệp ước này, cái gì cũng không có.

“em là tìm giấy tờ khu đất của cô nhi viện.” Quý Dương nhàn nhã bưng chén cà phê lên, xuyết mấy khẩu, chậm rãi giương mắt xem nàng, chính xác ra nàng hiện tại trong lòng mê hoặc.

“Ân.” Nàng gật đầu, trên mặt toát ra thần sắc lo lắng,“Có phải hay không anh ta phát hiện cái gì?”

“Đương nhiên không phải, cậu ta cái gì cũng không phát giác.” Quý Dương buông xuống trong tay chén cà phê ,“Một giờ trước, tôi tiễn Lạc ra sân bay, hắn đã bay đi Hàn Quốc .”

“vậy là nguyên nhân gì? Chẳng lẽ hắn rất bí ẩn, anh không có tìm được.” Nàng tiếp tục đoán , trong lòng có loại dự cảm không tốt, xem ra chính mình cao hứng quá sớm , nếu không có giấy tờ khu đất của cô nhi viện , lấy được hiệp ước tình phụ này vẫn là vô dụng, Doãn Lạc Hàn vẫn là sẽ lấy chuyện cô nhi viện  bức nàng đi vào khuôn khổ.

“em không nên gấp gáp, hãy nghĩ tới phương diện tốt.” Quý Dương trên mặt bất cần đời nổi lên một ít thâm trầm thần sắc, ngược lại thật dài phun ra một hơi,“Mấy ngày hôm trước tôi vụng trộm đi qua phòng tổng thống ở khách sạn Thịnh Hưng của cậu ta, tại quỹ bảo hiểm tìm được  giấy tờ khu đất của cô nhi viện kia cùng tương quan văn kiện, lúc ấy tôi không có lấy ra, là lo lắng khiến cho cậu ta hoài nghi. Hôm nay tôi từ sân bay trở về, lái xe thẳng đến Thịnh Hưng, kết quả ở quỹ bảo hiểm thấy được một văn kiện khác……”

Nàng chuyên chú nghe Quý Dương nói chuyện, kết quả nói tới đây hắn mím môi uống cà phê, dùng một loại cao thâm ánh mắt nhìn nàng, nàng hô hấp phút chốc cứng lại, cuống quít hỏi đi xuống,“Là cái văn kiện gì?”

“Tôi chỉ nói cho em một thứ đại khái là rất tốt ” Quý Dương khinh nuốt miệng cà phê, đôi mắt xẹt qua một chút ý cười,“Hắn đã muốn đem quyền sử dụng cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của em, hơn nữa sử dụng quyền là mãi mãi , nói cách khác hiện giờ theo pháp luật , em hiện tại là người có quyền hợp pháp với cô nhi viện kia.”

Nàng cười nhạo một tiếng, giống như là nghe được một chuyện buồn cười,“anh xác định là tôi sao? anh có thể hay không lầm ? Cô nhi viện là hắn lấy ra để làm lợi thế uy hiếp tôi , hắn không có khả năng……”

“Tôi nói là sự thật, hơn nữa là tôi tận mắt nhìn thấy, không tất yếu lừa em.” Quý Dương miệng nói có khí phách, hoàn toàn không giống như là ở hay nói giỡn.“Biết khối đất kia giá trị bao nhiêu tiền sao? Tôi thô sơ giản lược tính ra một chút, ít nhất tới tám con số.”

Trên mặt hắn bật cười biểu tình chợt dại ra, chẳng lẽ nói Doãn Lạc Hàn thật sự đem khối đất cô nhi viện kia chuyển vào danh nghĩa của nàng?

Nàng thùy mắt nhìn mặt bàn, rơi vào trầm tư, một ít lời nói ngắt quãng theo trong đầu xẹt qua.

“…… Ân…… Chuyển dời đến danh nghĩa cô ấy…… Là…… Ở phòng tổng thống…… Tủ sắt …… anh sáng mai nhớ rõ……  bàn công tác ……”

Này đó là những lời nói mà tối qua trong lúc vô ý nàng đã nghe được , hiện tại cẩn thận kết hợp với nhau, nàng chậm rãi biết , nguyên lai tối hôm qua hắn ở ban công  gọi điện thoại chính là làm chuyện này, mà khi đó là sau khi phát sinh chuyện hắn ném di động của nàng.

Hắn vì cái gì làm như vậy? Hắn hẳn là so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, nàng sở dĩ thuận theo hắn, hoàn toàn là vì cô nhi viện, là lợi thế chủ yếu để hắn uy hiếp nàng tuân thủ hiệp ước.

Chẳng lẽ hắn đối với nàng đã bắt đầu cảm thấy áy náy sao? Không, mặc kệ có phải hay không thật sự, nàng sẽ không lại tin tưởng hắn , đã muốn hạ quyết định, quyết tâm rời đi, lại không thể có thể lại trở lại đâu.

“Mân Huyên, hiện tại em tự do .” tiếng nói của Quý Dương  lộ ra vẻ nghiền ngẫm.

Ý thức được này đó, toàn thân đột nhiên rung lên, đúng vậy, nàng tự do , nàng rốt cục thoát khỏi cái tên ma quỷ kia,thời điểm mỗi lần cùng Chỉ Dao gặp mặt không cần lại bị lương tâm chỉ trích, nàng có thể dỡ xuống gánh nặng, bắt đầu một loại cuộc sống mới hoàn toàn khác.

Quý Dương tay chỉ xoa xoa cằm, ngữ khí khẩn thiết,“Hiện tại em tính làm như thế nào? Có cái gì cần giúp không? em cứ việc nói.”

“Không cần phiền toái , Quý Dương cám ơn anh.” Khuôn mặt tươi cười của nàng lộ ra cảm kích, cẩn thận thu lại chiếc túi, đặt ở trong ba lô  lấy tay đè ép xuống, Quý Dương vì người ngoài như nàng làm nhiều như vậy, đợi cho Doãn Lạc Hàn biết chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tình cảm bọn họ , nàng trong lòng đối với Quý Dương không khỏi có chút lo lắng.

Tựa hồ liếc mắt một cái xem thấu lòng của nàng, Quý Dương nhẹ nhàng cười,“tiểu tử Lạc kia tính tình tôi rất hiểu , cho dù sau này  bị hắn biết là tôi đã âm thầm giúp em, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm ta cùng hắn , cho nên em không cần phải thấy áy náy cùng khó xử.”

“Vậy là tốt rồi.” Nàng nói, nhớ tới Quý Dương giao cho chính mình hiệp ước này là hiệp ước Doãn Lạc Hàn bảo quản ,còn lại hiệp ước chính nàng bảo quản kia còn đặt ở trong phòng biệt thự , lại có một ít quần áo cùng sách vở linh tinh của nàng vẫn ở biệt thự, xem ra nàng không thể không trở về một chuyến.

Lo lắng một hồi, nàng liếm môi mở miệng,“Quý Dương, anh đã nói như vậy, tôi đây sẽ không khách khí , tôi nghĩ anh có thể lái xe đưa tôi trở lại biệt thự, tôi nghĩ muốn thu thập một ít này nọ.”

Nàng tính trước đến biệt thự gì đó rồi sẽ đến  phòng nàng thuê trụ , đi qua cái phòng của Doãn Lạc Hàn kia, đã muốn không thể lại đợi, sau đó nàng sẽ ở trong thời gian ngắn nhất, mặt khác lại thuê  phòng ở, im lặng vượt qua ba tuần dưỡng thương .

 

/281

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status