Cách Đế Vương Đoạt Thê

Chương 22 - Chương 10

/28


Có thể! Ta chính là muốn nàng độc chiếm ta, giống như ta muốn độc chiếm nàng...nàng hiểu không? Hạ Hầu Hoan nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tân Thiểu Mẫn lên, hôn lên môi của nàng.

Nàng kinh ngạc nhìn hắn, đôi mắt đen này như ngọn lửa nóng đốt cháy nàng. Nàng thật không ngờ hắn có thể nuông chiều mình tới mức này, hoặc là nói hắn yêu nàng, yêu đến mức có thể mặc cho nàng la lối om sòm độc chiếm hắn. Nghĩ kĩ lại, tim nàng như nhũn ra, cảm nhận được rõ ràng mình được yêu tha thiết đến thế.

Nụ hôn giống như là mang theo lửa nóng khiến cả người nàng nóng lên, hai chân mềm đến mức dường như không cách nào đứng thẳng, khi tay hắn lần vào vạt áo nàng, mới khiến nàng như chợt tỉnh khỏi giấc mộng.

Quá sáng. . . . . . Nàng ngượng ngùng muốn chết, nói. Thời gian buổi chiều, dù bên trên hồ nước nóng có cây phong che đi ánh mặt trời, nhưng vẫn sáng ngời. Đừng ở chỗ này.

Ta chỉ là muốn muốn nhìn nàng một chút, muốn ôm nàng, hôn nàng. Hắn khàn khàn nỉ non, chậm rãi kéo vạt áo của nàng ra, ngón tay dài với những khớp xương rõ ràng dọc theo cần cổ trắng nõn của nàng chậm rãi đi xuống, ôm trọn bầu ngực mềm mại của nàng.

Hắn cúi người hôn nụ hoa phấn hồng của nàng, trêu chọc giữa môi miệng, lấy răng nhẹ cắn, khiến nàng không tự chủ khẽ rên ra tiếng, mắc cỡ vội vàng che miệng.

Hắn cười, lôi kéo tay nàng nắm chặt nửa dưới của mình, nàng sợ tới mức mở to mắt, nhiệt độ này giống như bàn ủi, lòng bàn tay nóng khiến nàng xấu hổ đến mức đầu óc trống rỗng.

Không phải quân vô hí ngôn sao, đều nói chính là ôm ấp gần gũi, vì sao hắn... Tim nàng đập loạn lên nhìn hắn, tóc dài hắn xõa xuống vai, chỉ cảm thấy thần thái vô cùng yêu nghiệt, làm nàng muốn đui mù, tay nàng không khỏi vuốt thẳng xuống, liền thấy hắn nhíu mày khẽ rên, vẻ mặt ẩn nhẫn gợi cảm mê người.

Lông mi Hạ Hầu Hoan rất dài, con ngươi đen chứa đầy tình dục, dưới cái nhìn chăm chú của hắn, nàng cảm thấy cả người như đang cháy.

Bỗng dưng, hắn nâng hai chân của nàng vòng vào thắt lưng, làm cho nàng chỉ có thể ôm lấy hắn để ổn định mình.

“Đợi chút, đã nói là không thể ở chỗ này...”

“Ta không tính ở chỗ này muốn ngươi, nhưng ngươi khiến ta không thể kiềm chế, cho nên...” Nóng bỏng cứng rắn đến gần hoa hạch non mềm, lưng nàng dán lên thành dao trì, hai chân nàng buông lỏng.

Nàng cho rằng hắn sẽ lấy tư thế đế vương muốn nàng ở ngay chỗ này, nhưng hắn không có... Nhưng rõ ràng, nàng lại cảm thấy hắn như tiến vào trong cơ thể nàng, theo luật động, một cỗ lửa nóng thiêu đốt nàng, khơi mào tình dục trong nàng, không tự giác ngâm khẽ ra tiếng, lại lập tức bị hắn phong kín.

Như là phát cuồng, nàng không có cách nào suy xét, hôn đáp trả hắn, gắt gao ôm lấy hắn, tùy ý nước ấm trong dao trì, không ngừng ngâm ra tiếng, thẳng đến khi cảm thấy tiếng kêu rên bùng nổ ở bên tai nàng, lửa nóng còn lại cháy lan trong cơ thể.

Một hồi lâu sau, hắn mới khàn giọng mở miệng, Bình An.

Tân Thiểu Mẫn bỗng dưng trợn to mắt.

. . . . . . Nô tài ở đây. Tiếng nói của Chúc Bình An yếu ớt ngoài bờ rào truyền tới.

Tân Thiểu Mẫn phải che miệng mới có thể nhịn được tiếng thét chói tai đã vọt tới đầu lưỡi.

Lấy một bộ cung phục cho Thiểu Mẫn.

Nô tài tuân chỉ. Tiếng nói của Chúc Bình An giọng nói càng thêm yếu ớt hơn.

Đợi tiếng bước chân kia đi xa, Tân Thiểu Mẫn nhanh chóng níu lấy Hạ Hầu Hoan. Hắn đến đây lúc nào? Tại sao huynh không nói với ta? Đã nói không nên ở chỗ này cơ mà!

Điều này có quan trọng không? Hắn cười hỏi, mờ mịt của tình dục còn đọng nơi đáy mắt.

Cái này không quan trọng sao? Có khả năng chúng ta đã bị thấy hết! A! Nàng không còn mặt mũi gặp người, nàng không còn mặt mũi gặp người!

Sẽ không nhìn thấy đâu, chỉ là sau này lúc chúng ta sinh hoạt vợ chồng thì thái giám kính sự phòng sẽ ở ngoài cửa điện chờ đợi.

Nàng trừng mắt. Ta tuyệt đối không sinh hoạt vợ chồng với huynh! Coi như không bị xem hết trơn cũng sẽ bị nghe hết trơn cơ mà! Với hắn đã là thói quen, nhưng với nàng mà nói đây là chuyện rất riêng tư, tại sao nàng phải chịu đựng chuyện như vậy?

Ngày mai là lễ mừng sinh nhật trẫm. Hắn bất ngờ nói. Trẫm muốn quà là nàng, nàng trốn không thoát đâu.

Nàng không dám tin hắn lại còn quang minh chánh đại muốn lễ. . . . . . Người làm hoàng đế, quả nhiên da mặt đều không phải dày bình thường, biết rõ ngoài cửa có người vẫn có thể tận hứng như cũ, hành động cũng không chút nương tay.

Nàng vạch trần lớp mặt nạ cuối cùng của hắn, càng lúc càng hiểu được rốt cuộc hắn là người như thế nào.

Tân Thiểu Mẫn không mặt mũi gặp người, từ hồ nước nóng trở về đến phòng bếp nhỏ, nàng không hề kêu một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn rủ xuống, từ đầu tới cuối chỉ nhìn chằm chằm trên đất.

Mới vừa rồi Chúc Bình An vào hồ nước nóng phục vụ Hạ Hầu Hoan mặc quần áo buộc tóc, đối diện với Tân Thiểu Mẫn, dĩ nhiên nàng đã sớm chỉnh đốn trang phục xong, nhưng nàng đọc được ở trong mắt Chúc Bình An -- đều là thái giám, ta thấy ngươi thật đáng hổ thẹn.

Nàng mắc cỡ đỏ bừng mặt ngay tại chỗ, đi sang một bên không dám ngẩng đầu.

Điều nàng quan tâm không phải Chúc Bình An tiếp tục sự hiểu lầm rằng mình là thái giám, mà là Chúc Bình An nghe trọn tất cả những âm thah của bọn họ! Nhưng điều phiền lòng nhất chính là, người khởi xướng lại mang vẻ mặt

/28

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status