Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 15 - Chương 15

/72




Cô vội cầm điện thoại di động lên, áp vào bên tai, nói: Alô!

Ừ, Tiểu Vũ, tôi ở đây.

A, thật xin lỗi, anh Tư của tôi tới, khiến cậu chê cười rồi.

Anh Tư của cậu thật đáng yêu. Lúc Dương Dịch nói, bên cạnh hình như có người vào nhà.

Hạ Thiên Vũ mơ hồ nghe có người gọi anh là tổng giám đốc ..., cho nên nói: Dương Dịch, cậu có chuyện thì giải quyết trước đi, sẽ liên lạc lại sau!

Ừ, được.

Cúp điện thoại, trong lòng cô mơ hồ vẫn còn có chút mất mác, nhưng lại có mấy phần vui vẻ.

Nhìn đồng hồ, bốn giờ đúng, còn chưa đến giờ Hoan Hoan tan học, chỉ sợ anh trai mình đến, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ngoài cổng trường học.

Vì vậy, cô ồn định lại tâm tình, sau đó làm nhiệm vụ chính trong trò chơi, chờ làm xong nhiệm vụ chính cấp bốn mươi, thì cô hơi mệt mỏi, cho nên thả nhân vật trong nội thành, rồi mở YY lên.

Cô không biết làm sao, lại ấn vào kênh giải trí Thịnh Thế, giội vào trong tai, lại chính là tiếng hát của Sun, cô mất hồn trong nháy mắt, tại sao luôn bị giọng hát của anh mê hoặc chứ.

Anh hát bài 《 Thiên sứ 》, cô cảm thấy anh hát hay hơn so với ban đầu, chỉ nghe anh hát xong thì mạch tự còn có mười mấy giây, anh nhàn nhạt nói: Bài hát này tặng cho những người ái mộ tôi, cám ơn các bạn ủng hộ tôi cho tới nay!

Giọng anh nói chuyện mang theo nhàn nhạt lành lạnh và lười biếng, chỉ có một giọng nói mà đã khiến cô ngẩn ngơ như vậy rồi!

“Tại sao lại không cẩn thận như vậy chứ?

Coi như là lần hẹn hò đầu tiên sao?

“Cậu suy nghĩ gì mà băng qua đường như vậy hả?”

Trán của cậu bầm tím rồi, có đau hay không?

. . . . . .

Đột nhiên trong đầu hiện lên những hình ảnh kia, là Dương Dịch? Đây là trùng hợp sao? Thật sự là anh sao?

Khó trách cô luôn cảm thấy giọng hát của Sun quen tai, mới vừa rồi cô gọi điện thoại cho Dương Dịch, làm sao có thể sẽ nghe nhầm? Giọng hát của Sun, và giọng của Dương Dịch thật sự rất giống nhau.

Cô cầm điện thoại di động lên, viết tin nhắn.

“Cậu là Sun trên YY phải không?”

“Cậu biết hát bài “Thiên sứ” hay không?

Cô không biết làm sao, nên viết rồi xóa, xóa rồi viết, nhưng cuối cùng vẫn không có gởi đi.

Dương Dịch, tại sao đối với cậu, tôi luôn cảm thấy không bỏ được như vậy?

Khi đó, đại học năm nhất, cô mười bảy tuổi, anh mười tám tuổi, bọn họ là bạn học cùng lớp, nhưng lại chưa bao giờ nói chuyện với nhau..

Bọn họ đều là những sinh viên học trong lớp đặc biệt, thành tích của anh luôn là thứ nhất, mà cô thì không kém hơn anh bao nhiêu, nhưng hai người chính là như vậy, chưa bao giờ dừng lại vì đối phương, có lẽ cũng không nhớ được dáng vẻ của đối phương như thế nào.

Lần đầu khi quen biết, là lúc Lãnh Thần dây dưa với cô, cô gặp bạn gái của Lãnh Thần thì quyết định rời đi trò chơi, cắt đứt tất cả liên quan với Lãnh Thần.

Cuối tháng mười hai, lúc trời rất lạnh, ngày đầu năm âm lịch, khi cô đứng xem triển lãm nghệ thuật ở phía trước cửa sổ thì Lãnh Thần tới.

Khi đó anh năm thứ tư đại học, lẽ ra anh nên đi thực tập, nhưng mà lúc này lại đứng ở bên người cô nhìn cô, cho đến cô quay đầu lại nhìn thấy anh.

Hạ Thiên Vũ, thật xin lỗi, em cho anh một cơ hội có được hay không? Lãnh Thần có chút mất mát nói.

Chỉ là cô lắc đầu, nói: Học trưởng, đối với bạn gái anh tốt hơn một chút, không cần tới tìm em nữa.

Hạ Thiên Vũ, em phải biết rằng, anh thật lòng đối với em. Lãnh Thần

/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status