Cổ Thần vừa dứt lời, một tiếng quát lớn chợt vang lên, tựa hồ như đến từ bốn phương tám hướng, không phân biệt được rốt cuộc từ nơi nào truyền tới.
Bất quá, tiếng quát lớn này chấn động khiến lỗ tai mọi người đau nhức, nơi đây đều là tu sĩ Tiên Thiên cảnh, có thể nghĩ được tu vi đối phương thâm hậu thế nào.
Nghe được lời này, Cổ Thương Khung, Cổ Hiền, tam trưởng lão đều biến hẳn sắc mặt, tu vi kẻ địch cao tới đáng sợ.
- Hừ…
Cổ Thần sớm biết Vạn Thiên Thụy có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, tự nhiên sẽ không bởi vì âm thanh của hắn dọa nạt, nói:
- Nếu đã tới, cần gì phải trốn trốn tránh tránh? Ngươi cho là ngươi ẩn núp ta không giết được ngươi sao?
- Cuồng vọng…
…
Thanh âm ba người đồng thời vang lên, một người là Cổ Thương Nhạc, một người chính là kẻ vừa phát ra thanh âm ngay trước đó, còn bên thứ ba, so với Cổ Thương Nhạc còn hồn hậu hơn không ít, so với kẻ phát ra thanh âm lúc đầu không hề kém hơn, hiển nhiên cũng là tu sĩ tu vi cao thâm.
- Người tới là ai?
Cổ Hiền quát lên, nghe được thanh âm hai người này, biết được bọn họ có tu vi hơn xa Cổ Thương Nhạc, trong lòng mọi người đều trở nên ngưng trọng.
- Ha ha… Ta không hẹn mà đến, trước tiên tặng cho các vị một chút lẽ vật, sau đó mới gặp mặt cũng không sao…
Thanh âm hồn hậu một lần nữa vang lên.
Bịch...
Theo thanh âm người này biến mất, một cỗ thi thể từ trên người rơi xuống, ngã trước mặt đám người Cổ gia.
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn vào thi thể mới xuất hiện, nhất thời biến sắc, khiếp sợ nói:
- Liễu Hóa Nguyên?
Thanh âm người nọ một lần nữa vang lên:
- Ha ha… Lễ vật nho nhỏ, không biểu hiện hết kính ý, tính mệnh toàn bộ Liễu gia tặng các ngươi, hãy để chúng ta lấy đi tính mệnh các ngươi, sau đó tới tặng Vân gia Nam thành, lấy đi tính mệnh toàn bộ Vân gia, cuối cùng mang tới tặng Liễu gia Bắc thành, ba nhà không ai nợ ai, rất vừa vặn, ha ha…
Bịch bịch bịch bịch bịch bịch…
Tiếng nói vừa dứt, lại có một thi thể từ trên không trung rơi xuống, một cụ lại tiếp một cụ, chỉ trong thời gian vài lần hô hấp, trước mặt đám người Cổ gia đã xuất hiện hơn mười cụ thi thể, đây chính là người Liễu gia vừa rồi chạy thoát, ngày hôm nay, bao gồm cả tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên, toàn bộ Liễu gia, không còn một ai sống sót.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, toàn bộ tu sĩ Liễu gia chạy trốn, dĩ nhiên đã bị giết toàn bộ.
Đám người Cổ gia nhất thời hít một ngụm lương khí, địch nhân có thực lực rất mạnh, thực sự vượt qua dự liệu của mọi người, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã đánh chết gần hai mươi tu sĩ Tiên Thiên cảnh trở lên, số lượng địch nhân đến khẳng định không ít.
Nhìn đám người Liễu gia lần lượt bỏ lại thi thể rơi xuống, Cổ Thần cũng âm thầm kinh hãi.
- Ha ha ha ha…
Tựa hồ biết được suy nghĩ trong lòng Cổ gia, vô số tiếng cười đột nhiên vang lên, số lượng địch nhân đến quả nhiên không ít.
Lập tức, liên tiếp xuất hiện độn quang bốn phía, từ trên bầu trời đen hạ xuống, xuất hiện phía trước đám người Cổ gia hơn hai mươi trượng, tròn hai mươi ba người, Cổ Thần nhớ kỹ, tất cả đều là thành viên Vạn gia kiếp trước huyết tẩy Cổ gia.
Đám tu sĩ Vạn gia đều ngoại phóng tu vi, một người tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, một người Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, bốn người Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, bảy người Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, mười người Tiên Thiên cảnh tầng bốn.
Con người Cổ Thần căng thẳng, hai mươi ba tu sĩ, dĩ nhiên đều có tu vi Tiên Thiên cảnh trung kỳ trở lên.
- Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín?
Trong đám người Cổ gia có người hét lên kinh hãi, tuy rằng biết người đến có tu vi rất kinh khủng, thế nhưng, thực không ngờ tới, dĩ nhiên là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín.
Nhất thời, không ít tu sĩ Cổ gia xám mặt như tro tàn, thần sắc tràn ngập sợ hãi.
Cổ Thương Khung, Cổ Hiền, tam trưởng lão nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy trầm trọng, thực lực địch nhân xác thực rất mạnh, Cổ gia thực sự phải đối mặt với nguy cơ diệt tộc.
Toàn bộ Cổ gia chỉ duy nhất có một người đối mặt với uy áp từ phía tu sĩ Vạn gia còn giữ được vẻ bình thản, tuy rằng trong lòng ngưng trọng, nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh, tựa hồ giống như lời hắn nói, đám người Vạn gia chỉ là a miêu a cẩu do Cổ Thương Nhạc mời tới mà thôi.
Thấy viện thủ đã đến, Cổ Thương Nhạc bước lên, nói:
- Ta tiếp tục cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, gia nhập dưới trướng ta có thể thoát khỏi tội chết, sau này vẫn là thành viên Cổ gia, nếu như không biết thời thế, các ngươi chỉ có một đường chết.
Lời vừa nói ra, chúng tu sĩ Cổ gia nhất thời rối loạn, tình thế hiện tại so với Liễu gia xâm lấn vừa rồi càng nguy hiểm hơn gấp mười lần, ngay cả địch nhân Tiên Thiên cảnh tầng tám, thậm chí là tầng chín cũng có, mọi người không nhìn thấy một điểm sinh cơ.
Nhất thời, lại có gần mười người bước ra, đi sang đứng bên cạnh Cổ Thương Nhạc, nguyên bản đám tu sĩ đứng một bên quan sát, lúc này cũng đã hạ quyết tâm, bước sang đứng bên phía Cổ Thương Nhạc.
Cổ Thương Khung thấy thế, muốn ngăn lại, nhưng chung quy không thể mở miệng, những người này vừa rồi còn kề vai chiến đấu, lúc này bất quá chỉ là tìm một con đường sống sót mà thôi.
Cổ Thần không hề mở miệng, trận chiến đấu này, then chốt ngay trên người Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong, có thể đánh chết hai người này, Vạn gia không chiến tự bại, tu sĩ Cổ gia không ai thực sự nguyện ý hỗ trợ ngoại tộc tới tru giết đồng tộc, chỉ cần giết chết hai người Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, để cho bọn họ nhìn thấy hi vọng thắng lợi, tự nhiên sẽ quay đầu trở lại.
Những tu sĩ phía sau Cổ Thương Khung chỉ còn hơn hai mươi người, những người này biết rõ hẳn phải chết, nhưng vẫn muốn đồng lòng chiến đấu, quả thực là tinh anh của Cổ gia.
- Tộc trưởng, ta nguyện ý cùng tồn vong với Cổ gia.
Đám người còn lại đồng thời quát lên, trong thanh âm tràn ngập bi tráng.
Vạn Thiên Thụy thấy thế, vẻ mặt khó chịu, đang muốn mở miệng, lại bị Vạn Thiên Phong chặn lại, thấp giọng nói bên tai hắn:
- Đại ca, để cho bọn họ chia thành hai bộ phận đối chiến lẫn nhau cũng tốt, chúng ta một lần thu thập càng dễ dàng hơn.
Vạn Thiên Thụy gật đầu, ánh mắt đảo qua trên người chúng tu sĩ Cổ gia, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Cổ Thần, quát lớn:
- Tiểu tử kiêu ngạo không biết trời cao đất dày, can đảm thực ra không kém, ta hỏi ngươi, ngươi và Nhân Kiếm, Nhân Kỳ đồng thời tiến vào Đông Hoang, bọn họ thế nào rồi? Vì sao lại thất tung?
Cổ Thần nhún nhún vai, nói:
- Bị ta giết.
Câu trả lời của Cổ Thần khiến mọi người sửng sốt.
- Cái gì?
Mặc dù Vạn Thiên Thụy đã có dự liệu, thế nhưng nghe Cổ Thần chính miệng nói ra, nhất thời lửa giận ngập trời.
Cổ Thần tiếp tục nhún vai, nói:
- Không chỉ là Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ, còn có cái gì gọi là Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn, tất cả đều bị ta giết, còn có ngươi… Ngươi… Ngươi…
Ngón tay Cổ Thần lần lượt chỉ qua từng người Vạn gia, thần thái kiêu ngạo nói:
- Ngày hôm nay, đến phiên các ngươi…
Tu sĩ phía sau thấy Cổ Thần kiêu ngạo như vậy, giống như không coi đám người Vạn gia thành chuyện gì to tát, nhất thời sinh ra một loại cảm giác hào hùng, uy áp từ đám người Vạn gia tựa hồ không còn đáng sợ như trước.
Thấy Cổ Thần kiêu ngạo như vậy, cản bản không để người Vạn gia vào mắt, Vạn Thiên Thụy giận dữ, gầm lên:
- Muốn chết…
Theo tiếng nói, Vạn Thiên Thụy trợn trừng hai mắt, hai quyền nắm chặt, hai chân dậm mạnh xuống dưới mặt đất, mặt dất rạn nứt như mạng nhện, thân ảnh Vạn Thiên Thụy khẽ động, xẹt qua một đạo tàn ảnh, đánh về phía Cổ Thần.
Một quyền đánh ra, một đạo quyền cương lớn hơn trượng đột nhiên xuất hiện, chính diện oanh kích về phía Cổ Thần.
- Thần nhi cẩn thận…
Cổ Thần đang muốn hoàn thủ, một đạo nhân ảnh đã nhào tới trước hắn, Cổ Thương Khung so với hắn còn cấp bách hơn, mắt thấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín bên phía đối phương xuất thủ, nhất thời nhào tới, chỉ cương chói mắt thoáng hiện, một Kinh Tiên Chỉ ngạnh kháng với quyền cương của Vạn Thiên Thụy.
Một tiếng nổ vang, trong sát na chỉ cương và quyền vương va chạm cùng một chỗ, chân chí Tiên Thiên giống như sóng biển cuộn trào, tràn ra bốn phương.
Ầm ầm ầm…
Cổ Thương Khung liên tục lui về phía sau ba bước mới dừng lại thân thể được, cho dù đã sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, Cổ Thương Khung so với Vạn Thiên Thụy còn kém hơn một chút.
Cổ Thần nhanh chóng quay đầu ngược trở lại, lúc này bên phía Vạn gia có Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, Cổ Thương Nhạc là ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, nhất là Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong, hai người này là then chốt, nếu như có thể đánh chết một người, sau đó bám trụ một người, có phụ thân hắn dẫn dắt tu sĩ Cổ gia nghênh chiến tu sĩ Vạn gia, đối phương không có người nào ngăn cản được phụ thân hắn, như vậy cơ hội thắng sẽ nằm trong tầm tay.
Cổ Thần nhìn lướt qua Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, Vạn Thiên Phong mới chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, so ra giết chết dễ dàng hơn một chút, để tránh sai lầm, hẳn là trước tiên giết chết Vạn Thiên Phong đã.
Cổ Thần đang lúc tự hỏi, Vạn Thiên Thụy ha ha cười, nói:
- Trách không được có thể lên làm tộc trưởng Cổ gia, tu vi không kém, ha ha… Thế nhưng, so với ta còn kém xa, Thiên Phong, Cổ Thương Khung để ta đối phó, đệ trước tiên bắt giữ tên tiểu tử kiêu ngạo kia, ta phải rút gân lột da hắn, luyện thành đèn lồng da người.
- Vâng, đại ca.
Vạn Thiên Phong cười hắc hắc, ánh mắt quay đầu chuyển qua Cổ Thần, thấy bất quá chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu mà thôi, tràn đầy khinh miệt.
- Thiên Phong huynh không nên khinh địch, thực lực người này không thể dùng con mắt bình thường phán đoán, không dưới Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, ngươi ta liên thủ mới có thể chiến thắng.
Vạn Thiên Phong đang muốn xuất thủ, thân thể Cổ Thương Nhạc khẽ động, liền xuất hiện bên cạnh hắn.
- A…
Ánh mắt Vạn Thiên Phong nhất thời cảnh giác hơn nhiều, nói:
- Như vậy cũng tốt.
Cổ Thần nhất thời nguyền rủa Cổ Thương Nhạc một trăm tám mươi lần, thầm nghĩ: không xuất ra tuyệt thủ, khó có thể nhất cử đánh chết người này rồi, Tam Tuyệt đại trận muốn thi triển cần có chút thời gian bày trận, nếu như đối phương cẩn thận, tại thờ điểm phóng ra Tử Vong Chi Kỳ né tránh, khó có thể đột nhiên đánh chết, may mà còn có một con bài lớn chưa lật trong tay…
Khóe miệng Cổ Thần vểnh lên, một kiện áo choàng màu đen xuất hiện trên lưng, Vạn Thiên Phong và Cổ Thương Nhạc đồng thời tỏa sáng hai mắt, thầm nghĩ: bảo bối tốt.
Mặt đất đột nhiên chấn động, tầng tầng nứt nẻ, thân thể Cổ Thần giống như đạn pháo, nhảy về phía Vạn Thiên Phong, một quyền đánh ra, một đạo quyền cương lớn chừng một trượng trong nháy mắt xuất hiện.
- Thiên Ma Chân Thể…
Vạn Thiên Phong hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, trong sát na thân thể cao ba trượng, trên người tràn đầy lân giáp, há cái cái miệng máu lớn, hai tay biến thành hai cự trảo, đánh thẳng về phía quyền cương của Cổ Thần.
Biến hóa thân thể của Vạn Thiên Phong khiến chúng tu sĩ Cổ gia giật mình, Cổ Thương Nhạc ngay bên cạnh cũng cả kinh trong lòng, nhưng động tác không hề chậm lại, Ẩm Ngọc Đao mạnh mẽ chém về phía Cổ Thần, kèm theo đó là một đạo đao cương dài tới mười trượng.
Cổ Thần đột nhiên cười nhạt, quyền vừa thu lại, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện, kiếm cương bùng phát, nghênh đón với đao cương của Cổ Thương Nhạc, đương một tiếng, đẩy văng Cổ Thương Nhạc sang một bên, tay trái chỉ về phía trước, một đạo phù chú đột nhiên xuất hiện, đánh thẳng về phía Vạn Thiên Phong.
Màu sắc tấm phù chú này đỏ đậm, trên mặt phù chú tràn đầy đồ đằng hỏa diễm, thoạt nhìn cực kỳ giống liệt hỏa phù.
Thế nhưng, ba động linh khí của tấm phù chú này mạnh hơn rất nhiều so với liệt hỏa phù, chính là bạo diễm liệt viêm phù do Cổ Thần lấy được trong Hạo Thiên Động Phủ, tổng cộng có ba tấm loại hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm.
Bạo diễm liệt viêm phù hạ phẩm giết chết Liễu Hóa Hàn, trung phẩm và thượng phẩm vẫn nằm trong Càn Khôn Trạc chưa sử dụng, hiện tại rốt cuộc đã phát ra công dụng to lớn của nó.
Bạo diễm liệt viêm phù trung phẩm chính là loại phù chú có thể đánh trọng thương tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, Vạn Thiên Phong nhất thời cảm giác không ổn, Vạn Thiên Phong cách đó không xa đột nhiên hô to:
- Linh phù trung phẩm… Thiên Phong, mau lui lại.
Thế nhưng, đã muộn.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, rồi đột nhiên vô số hỏa hoa từ trung tâm linh phù tràn đi bốn phương tám hướng, trong đó còn kèm theo một ít mảnh nhỏ thân thể, chân tay cụt các loại.
Một tiếng hét thê thảm vang vọng trong màn hỏa hoa, hỏa hoa tiêu tán, thân thể cao ba trượng của Vạn Thiên Phong xuất hiện, cánh tay phải của hắn đã bị bạo tạc biến mất hoàn toàn, trước ngực cũng xuất hiện một lỗ hổng lớn, máu tiêu chảy ròng ròng, toàn thân đều là vết thương nghiêm trọng.
Ngay trong nháy mắt hỏa hoa tiêu tán, một đạo chỉ cương chói mắt không thể nhìn đột nhiên xuất hiện, chỉ thẳng về phía cái trán của Vạn Thiên Phong.
Vạn Thiên Phong vẫn còn chưa kịp phản ứng lại sau khi bị bạo diễm liệt viêm phù nổ trọng thương, chỉ cương đã xuyên thủng qua chính giữa đầu hắn.
Ầm…
Thân thể cao ba trượng ngã xuống dưới mặt đất, mặt đất chấn động ầm ầm, thân thể không còn động đậy, đã biến thành thi thể.
Chỉ trong một lần hô hấp, một gã tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám đã bị Cổ Thần miểu sát.
Tất cả tu sĩ ở đây đều trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, trong lòng chấn động tới tột đỉnh.
Tu sĩ Cổ gia nhất thời đại chấn tinh thần, hành động thực tế của Cổ Thần đã cho bọn họ nhìn thấy ánh sáng hi vọng thắng lợi trước mắt, giờ khắc này, tu sĩ Cổ gia tràn ngập lòng tinh, sĩ khí tăng vọt.
Tương phản, tu sĩ Vạn gia vẫn còn vẻ mặt không thể tin tưởng, Nhị đương gia của bọn họ dĩ nhiên bị người khác miểu sát.
Người chấn động nhất chính là Cổ Thương Nhạc, mỗi một lần Cổ Thần xuất thủ luôn luôn nằm ngoài dự liệu của hắn, làm cho hắn không thể nhìn thấu được, cũng không dám tin tưởng, rốt cuộc con bài chưa lật của hắn còn bao nhiêu?
Hai mắt nhìn về phía Cổ Thần, trong mắt Cổ Thương Nhạc lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám cũng có thể miểu sát, hắn rốt cuộc là loại quái vật gì?
Cổ Thương Nhạc đã không còn lòng tin chiến đấu nữa rồi, không dám xuất thủ đối với Cổ Thần, thân thể nhất thời lùi về phía sau cực nhanh, chạy… Lúc này trong đầu hắn không còn bất luận ý niệm nào khác, chỉ có chạy…
- Thoát được sao?
Cổ Thần hét lớn một tiếng, tốc độ so với Cổ Thương Nhạc còn nhanh hơn gấp đôi, khoảng cách giữa hai người vốn không xa, trong chớp mắt truy đuổi tới, một đạo kiếm cương dài đến mười trượng đột nhiên xuất hiện.
Đồng thời, tay trái ném đi, một trường tác bay thẳng về phía Cổ Thương Nhạc, chính là pháp khí thượng phẩm Tù Linh Tác.
Vạn Thiên Phong chết trong tay Cổ Thần, khiến trong mắt Vạn Thiên Thụy chấn động, đồng thời bộc phát quang mang dọa người, bọn họ phán đoán sai rồi, cường giả mạnh nhất Cổ gia chân chính không phải là Cổ Thương Khung, mà là Cổ Thần, một thiếu niên vừa mới vượt qua tuổi 12 không lâu.
- Chịu chết đi, lửa giận của ta bốc cháy lên, đốt hét mọi thứ, toàn bộ đều chết đi…
Vạn Thiên Thụy rống một tiếng to hơn, thân thể bành trướng, sử dụng Thiên Ma Chân Thể.
Bất quá, tiếng quát lớn này chấn động khiến lỗ tai mọi người đau nhức, nơi đây đều là tu sĩ Tiên Thiên cảnh, có thể nghĩ được tu vi đối phương thâm hậu thế nào.
Nghe được lời này, Cổ Thương Khung, Cổ Hiền, tam trưởng lão đều biến hẳn sắc mặt, tu vi kẻ địch cao tới đáng sợ.
- Hừ…
Cổ Thần sớm biết Vạn Thiên Thụy có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, tự nhiên sẽ không bởi vì âm thanh của hắn dọa nạt, nói:
- Nếu đã tới, cần gì phải trốn trốn tránh tránh? Ngươi cho là ngươi ẩn núp ta không giết được ngươi sao?
- Cuồng vọng…
…
Thanh âm ba người đồng thời vang lên, một người là Cổ Thương Nhạc, một người chính là kẻ vừa phát ra thanh âm ngay trước đó, còn bên thứ ba, so với Cổ Thương Nhạc còn hồn hậu hơn không ít, so với kẻ phát ra thanh âm lúc đầu không hề kém hơn, hiển nhiên cũng là tu sĩ tu vi cao thâm.
- Người tới là ai?
Cổ Hiền quát lên, nghe được thanh âm hai người này, biết được bọn họ có tu vi hơn xa Cổ Thương Nhạc, trong lòng mọi người đều trở nên ngưng trọng.
- Ha ha… Ta không hẹn mà đến, trước tiên tặng cho các vị một chút lẽ vật, sau đó mới gặp mặt cũng không sao…
Thanh âm hồn hậu một lần nữa vang lên.
Bịch...
Theo thanh âm người này biến mất, một cỗ thi thể từ trên người rơi xuống, ngã trước mặt đám người Cổ gia.
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn vào thi thể mới xuất hiện, nhất thời biến sắc, khiếp sợ nói:
- Liễu Hóa Nguyên?
Thanh âm người nọ một lần nữa vang lên:
- Ha ha… Lễ vật nho nhỏ, không biểu hiện hết kính ý, tính mệnh toàn bộ Liễu gia tặng các ngươi, hãy để chúng ta lấy đi tính mệnh các ngươi, sau đó tới tặng Vân gia Nam thành, lấy đi tính mệnh toàn bộ Vân gia, cuối cùng mang tới tặng Liễu gia Bắc thành, ba nhà không ai nợ ai, rất vừa vặn, ha ha…
Bịch bịch bịch bịch bịch bịch…
Tiếng nói vừa dứt, lại có một thi thể từ trên không trung rơi xuống, một cụ lại tiếp một cụ, chỉ trong thời gian vài lần hô hấp, trước mặt đám người Cổ gia đã xuất hiện hơn mười cụ thi thể, đây chính là người Liễu gia vừa rồi chạy thoát, ngày hôm nay, bao gồm cả tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên, toàn bộ Liễu gia, không còn một ai sống sót.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, toàn bộ tu sĩ Liễu gia chạy trốn, dĩ nhiên đã bị giết toàn bộ.
Đám người Cổ gia nhất thời hít một ngụm lương khí, địch nhân có thực lực rất mạnh, thực sự vượt qua dự liệu của mọi người, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã đánh chết gần hai mươi tu sĩ Tiên Thiên cảnh trở lên, số lượng địch nhân đến khẳng định không ít.
Nhìn đám người Liễu gia lần lượt bỏ lại thi thể rơi xuống, Cổ Thần cũng âm thầm kinh hãi.
- Ha ha ha ha…
Tựa hồ biết được suy nghĩ trong lòng Cổ gia, vô số tiếng cười đột nhiên vang lên, số lượng địch nhân đến quả nhiên không ít.
Lập tức, liên tiếp xuất hiện độn quang bốn phía, từ trên bầu trời đen hạ xuống, xuất hiện phía trước đám người Cổ gia hơn hai mươi trượng, tròn hai mươi ba người, Cổ Thần nhớ kỹ, tất cả đều là thành viên Vạn gia kiếp trước huyết tẩy Cổ gia.
Đám tu sĩ Vạn gia đều ngoại phóng tu vi, một người tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, một người Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, bốn người Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, bảy người Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, mười người Tiên Thiên cảnh tầng bốn.
Con người Cổ Thần căng thẳng, hai mươi ba tu sĩ, dĩ nhiên đều có tu vi Tiên Thiên cảnh trung kỳ trở lên.
- Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín?
Trong đám người Cổ gia có người hét lên kinh hãi, tuy rằng biết người đến có tu vi rất kinh khủng, thế nhưng, thực không ngờ tới, dĩ nhiên là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín.
Nhất thời, không ít tu sĩ Cổ gia xám mặt như tro tàn, thần sắc tràn ngập sợ hãi.
Cổ Thương Khung, Cổ Hiền, tam trưởng lão nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy trầm trọng, thực lực địch nhân xác thực rất mạnh, Cổ gia thực sự phải đối mặt với nguy cơ diệt tộc.
Toàn bộ Cổ gia chỉ duy nhất có một người đối mặt với uy áp từ phía tu sĩ Vạn gia còn giữ được vẻ bình thản, tuy rằng trong lòng ngưng trọng, nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh, tựa hồ giống như lời hắn nói, đám người Vạn gia chỉ là a miêu a cẩu do Cổ Thương Nhạc mời tới mà thôi.
Thấy viện thủ đã đến, Cổ Thương Nhạc bước lên, nói:
- Ta tiếp tục cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, gia nhập dưới trướng ta có thể thoát khỏi tội chết, sau này vẫn là thành viên Cổ gia, nếu như không biết thời thế, các ngươi chỉ có một đường chết.
Lời vừa nói ra, chúng tu sĩ Cổ gia nhất thời rối loạn, tình thế hiện tại so với Liễu gia xâm lấn vừa rồi càng nguy hiểm hơn gấp mười lần, ngay cả địch nhân Tiên Thiên cảnh tầng tám, thậm chí là tầng chín cũng có, mọi người không nhìn thấy một điểm sinh cơ.
Nhất thời, lại có gần mười người bước ra, đi sang đứng bên cạnh Cổ Thương Nhạc, nguyên bản đám tu sĩ đứng một bên quan sát, lúc này cũng đã hạ quyết tâm, bước sang đứng bên phía Cổ Thương Nhạc.
Cổ Thương Khung thấy thế, muốn ngăn lại, nhưng chung quy không thể mở miệng, những người này vừa rồi còn kề vai chiến đấu, lúc này bất quá chỉ là tìm một con đường sống sót mà thôi.
Cổ Thần không hề mở miệng, trận chiến đấu này, then chốt ngay trên người Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong, có thể đánh chết hai người này, Vạn gia không chiến tự bại, tu sĩ Cổ gia không ai thực sự nguyện ý hỗ trợ ngoại tộc tới tru giết đồng tộc, chỉ cần giết chết hai người Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, để cho bọn họ nhìn thấy hi vọng thắng lợi, tự nhiên sẽ quay đầu trở lại.
Những tu sĩ phía sau Cổ Thương Khung chỉ còn hơn hai mươi người, những người này biết rõ hẳn phải chết, nhưng vẫn muốn đồng lòng chiến đấu, quả thực là tinh anh của Cổ gia.
- Tộc trưởng, ta nguyện ý cùng tồn vong với Cổ gia.
Đám người còn lại đồng thời quát lên, trong thanh âm tràn ngập bi tráng.
Vạn Thiên Thụy thấy thế, vẻ mặt khó chịu, đang muốn mở miệng, lại bị Vạn Thiên Phong chặn lại, thấp giọng nói bên tai hắn:
- Đại ca, để cho bọn họ chia thành hai bộ phận đối chiến lẫn nhau cũng tốt, chúng ta một lần thu thập càng dễ dàng hơn.
Vạn Thiên Thụy gật đầu, ánh mắt đảo qua trên người chúng tu sĩ Cổ gia, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Cổ Thần, quát lớn:
- Tiểu tử kiêu ngạo không biết trời cao đất dày, can đảm thực ra không kém, ta hỏi ngươi, ngươi và Nhân Kiếm, Nhân Kỳ đồng thời tiến vào Đông Hoang, bọn họ thế nào rồi? Vì sao lại thất tung?
Cổ Thần nhún nhún vai, nói:
- Bị ta giết.
Câu trả lời của Cổ Thần khiến mọi người sửng sốt.
- Cái gì?
Mặc dù Vạn Thiên Thụy đã có dự liệu, thế nhưng nghe Cổ Thần chính miệng nói ra, nhất thời lửa giận ngập trời.
Cổ Thần tiếp tục nhún vai, nói:
- Không chỉ là Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ, còn có cái gì gọi là Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn, tất cả đều bị ta giết, còn có ngươi… Ngươi… Ngươi…
Ngón tay Cổ Thần lần lượt chỉ qua từng người Vạn gia, thần thái kiêu ngạo nói:
- Ngày hôm nay, đến phiên các ngươi…
Tu sĩ phía sau thấy Cổ Thần kiêu ngạo như vậy, giống như không coi đám người Vạn gia thành chuyện gì to tát, nhất thời sinh ra một loại cảm giác hào hùng, uy áp từ đám người Vạn gia tựa hồ không còn đáng sợ như trước.
Thấy Cổ Thần kiêu ngạo như vậy, cản bản không để người Vạn gia vào mắt, Vạn Thiên Thụy giận dữ, gầm lên:
- Muốn chết…
Theo tiếng nói, Vạn Thiên Thụy trợn trừng hai mắt, hai quyền nắm chặt, hai chân dậm mạnh xuống dưới mặt đất, mặt dất rạn nứt như mạng nhện, thân ảnh Vạn Thiên Thụy khẽ động, xẹt qua một đạo tàn ảnh, đánh về phía Cổ Thần.
Một quyền đánh ra, một đạo quyền cương lớn hơn trượng đột nhiên xuất hiện, chính diện oanh kích về phía Cổ Thần.
- Thần nhi cẩn thận…
Cổ Thần đang muốn hoàn thủ, một đạo nhân ảnh đã nhào tới trước hắn, Cổ Thương Khung so với hắn còn cấp bách hơn, mắt thấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín bên phía đối phương xuất thủ, nhất thời nhào tới, chỉ cương chói mắt thoáng hiện, một Kinh Tiên Chỉ ngạnh kháng với quyền cương của Vạn Thiên Thụy.
Một tiếng nổ vang, trong sát na chỉ cương và quyền vương va chạm cùng một chỗ, chân chí Tiên Thiên giống như sóng biển cuộn trào, tràn ra bốn phương.
Ầm ầm ầm…
Cổ Thương Khung liên tục lui về phía sau ba bước mới dừng lại thân thể được, cho dù đã sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, Cổ Thương Khung so với Vạn Thiên Thụy còn kém hơn một chút.
Cổ Thần nhanh chóng quay đầu ngược trở lại, lúc này bên phía Vạn gia có Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, Cổ Thương Nhạc là ba tu sĩ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, nhất là Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong, hai người này là then chốt, nếu như có thể đánh chết một người, sau đó bám trụ một người, có phụ thân hắn dẫn dắt tu sĩ Cổ gia nghênh chiến tu sĩ Vạn gia, đối phương không có người nào ngăn cản được phụ thân hắn, như vậy cơ hội thắng sẽ nằm trong tầm tay.
Cổ Thần nhìn lướt qua Vạn Thiên Thụy, Vạn Thiên Phong, Vạn Thiên Phong mới chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, so ra giết chết dễ dàng hơn một chút, để tránh sai lầm, hẳn là trước tiên giết chết Vạn Thiên Phong đã.
Cổ Thần đang lúc tự hỏi, Vạn Thiên Thụy ha ha cười, nói:
- Trách không được có thể lên làm tộc trưởng Cổ gia, tu vi không kém, ha ha… Thế nhưng, so với ta còn kém xa, Thiên Phong, Cổ Thương Khung để ta đối phó, đệ trước tiên bắt giữ tên tiểu tử kiêu ngạo kia, ta phải rút gân lột da hắn, luyện thành đèn lồng da người.
- Vâng, đại ca.
Vạn Thiên Phong cười hắc hắc, ánh mắt quay đầu chuyển qua Cổ Thần, thấy bất quá chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu mà thôi, tràn đầy khinh miệt.
- Thiên Phong huynh không nên khinh địch, thực lực người này không thể dùng con mắt bình thường phán đoán, không dưới Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, ngươi ta liên thủ mới có thể chiến thắng.
Vạn Thiên Phong đang muốn xuất thủ, thân thể Cổ Thương Nhạc khẽ động, liền xuất hiện bên cạnh hắn.
- A…
Ánh mắt Vạn Thiên Phong nhất thời cảnh giác hơn nhiều, nói:
- Như vậy cũng tốt.
Cổ Thần nhất thời nguyền rủa Cổ Thương Nhạc một trăm tám mươi lần, thầm nghĩ: không xuất ra tuyệt thủ, khó có thể nhất cử đánh chết người này rồi, Tam Tuyệt đại trận muốn thi triển cần có chút thời gian bày trận, nếu như đối phương cẩn thận, tại thờ điểm phóng ra Tử Vong Chi Kỳ né tránh, khó có thể đột nhiên đánh chết, may mà còn có một con bài lớn chưa lật trong tay…
Khóe miệng Cổ Thần vểnh lên, một kiện áo choàng màu đen xuất hiện trên lưng, Vạn Thiên Phong và Cổ Thương Nhạc đồng thời tỏa sáng hai mắt, thầm nghĩ: bảo bối tốt.
Mặt đất đột nhiên chấn động, tầng tầng nứt nẻ, thân thể Cổ Thần giống như đạn pháo, nhảy về phía Vạn Thiên Phong, một quyền đánh ra, một đạo quyền cương lớn chừng một trượng trong nháy mắt xuất hiện.
- Thiên Ma Chân Thể…
Vạn Thiên Phong hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, trong sát na thân thể cao ba trượng, trên người tràn đầy lân giáp, há cái cái miệng máu lớn, hai tay biến thành hai cự trảo, đánh thẳng về phía quyền cương của Cổ Thần.
Biến hóa thân thể của Vạn Thiên Phong khiến chúng tu sĩ Cổ gia giật mình, Cổ Thương Nhạc ngay bên cạnh cũng cả kinh trong lòng, nhưng động tác không hề chậm lại, Ẩm Ngọc Đao mạnh mẽ chém về phía Cổ Thần, kèm theo đó là một đạo đao cương dài tới mười trượng.
Cổ Thần đột nhiên cười nhạt, quyền vừa thu lại, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện, kiếm cương bùng phát, nghênh đón với đao cương của Cổ Thương Nhạc, đương một tiếng, đẩy văng Cổ Thương Nhạc sang một bên, tay trái chỉ về phía trước, một đạo phù chú đột nhiên xuất hiện, đánh thẳng về phía Vạn Thiên Phong.
Màu sắc tấm phù chú này đỏ đậm, trên mặt phù chú tràn đầy đồ đằng hỏa diễm, thoạt nhìn cực kỳ giống liệt hỏa phù.
Thế nhưng, ba động linh khí của tấm phù chú này mạnh hơn rất nhiều so với liệt hỏa phù, chính là bạo diễm liệt viêm phù do Cổ Thần lấy được trong Hạo Thiên Động Phủ, tổng cộng có ba tấm loại hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm.
Bạo diễm liệt viêm phù hạ phẩm giết chết Liễu Hóa Hàn, trung phẩm và thượng phẩm vẫn nằm trong Càn Khôn Trạc chưa sử dụng, hiện tại rốt cuộc đã phát ra công dụng to lớn của nó.
Bạo diễm liệt viêm phù trung phẩm chính là loại phù chú có thể đánh trọng thương tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, Vạn Thiên Phong nhất thời cảm giác không ổn, Vạn Thiên Phong cách đó không xa đột nhiên hô to:
- Linh phù trung phẩm… Thiên Phong, mau lui lại.
Thế nhưng, đã muộn.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, rồi đột nhiên vô số hỏa hoa từ trung tâm linh phù tràn đi bốn phương tám hướng, trong đó còn kèm theo một ít mảnh nhỏ thân thể, chân tay cụt các loại.
Một tiếng hét thê thảm vang vọng trong màn hỏa hoa, hỏa hoa tiêu tán, thân thể cao ba trượng của Vạn Thiên Phong xuất hiện, cánh tay phải của hắn đã bị bạo tạc biến mất hoàn toàn, trước ngực cũng xuất hiện một lỗ hổng lớn, máu tiêu chảy ròng ròng, toàn thân đều là vết thương nghiêm trọng.
Ngay trong nháy mắt hỏa hoa tiêu tán, một đạo chỉ cương chói mắt không thể nhìn đột nhiên xuất hiện, chỉ thẳng về phía cái trán của Vạn Thiên Phong.
Vạn Thiên Phong vẫn còn chưa kịp phản ứng lại sau khi bị bạo diễm liệt viêm phù nổ trọng thương, chỉ cương đã xuyên thủng qua chính giữa đầu hắn.
Ầm…
Thân thể cao ba trượng ngã xuống dưới mặt đất, mặt đất chấn động ầm ầm, thân thể không còn động đậy, đã biến thành thi thể.
Chỉ trong một lần hô hấp, một gã tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám đã bị Cổ Thần miểu sát.
Tất cả tu sĩ ở đây đều trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, trong lòng chấn động tới tột đỉnh.
Tu sĩ Cổ gia nhất thời đại chấn tinh thần, hành động thực tế của Cổ Thần đã cho bọn họ nhìn thấy ánh sáng hi vọng thắng lợi trước mắt, giờ khắc này, tu sĩ Cổ gia tràn ngập lòng tinh, sĩ khí tăng vọt.
Tương phản, tu sĩ Vạn gia vẫn còn vẻ mặt không thể tin tưởng, Nhị đương gia của bọn họ dĩ nhiên bị người khác miểu sát.
Người chấn động nhất chính là Cổ Thương Nhạc, mỗi một lần Cổ Thần xuất thủ luôn luôn nằm ngoài dự liệu của hắn, làm cho hắn không thể nhìn thấu được, cũng không dám tin tưởng, rốt cuộc con bài chưa lật của hắn còn bao nhiêu?
Hai mắt nhìn về phía Cổ Thần, trong mắt Cổ Thương Nhạc lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám cũng có thể miểu sát, hắn rốt cuộc là loại quái vật gì?
Cổ Thương Nhạc đã không còn lòng tin chiến đấu nữa rồi, không dám xuất thủ đối với Cổ Thần, thân thể nhất thời lùi về phía sau cực nhanh, chạy… Lúc này trong đầu hắn không còn bất luận ý niệm nào khác, chỉ có chạy…
- Thoát được sao?
Cổ Thần hét lớn một tiếng, tốc độ so với Cổ Thương Nhạc còn nhanh hơn gấp đôi, khoảng cách giữa hai người vốn không xa, trong chớp mắt truy đuổi tới, một đạo kiếm cương dài đến mười trượng đột nhiên xuất hiện.
Đồng thời, tay trái ném đi, một trường tác bay thẳng về phía Cổ Thương Nhạc, chính là pháp khí thượng phẩm Tù Linh Tác.
Vạn Thiên Phong chết trong tay Cổ Thần, khiến trong mắt Vạn Thiên Thụy chấn động, đồng thời bộc phát quang mang dọa người, bọn họ phán đoán sai rồi, cường giả mạnh nhất Cổ gia chân chính không phải là Cổ Thương Khung, mà là Cổ Thần, một thiếu niên vừa mới vượt qua tuổi 12 không lâu.
- Chịu chết đi, lửa giận của ta bốc cháy lên, đốt hét mọi thứ, toàn bộ đều chết đi…
Vạn Thiên Thụy rống một tiếng to hơn, thân thể bành trướng, sử dụng Thiên Ma Chân Thể.
/889
|