Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Chương 29

/105


Buổi chiều, Chi đi chậm rãi ra cổng trường theo như đã hẹn, còn Hân thì thậm thụt đi đằng sau cùng với…vài gián điệp khác. Sau khi đọc những dòng tự sự đầy mùi mẫn, Hân đã kịp phóng như bay qua lớp của mấy anh chàng, dù khoảng cách…không thể gọi là gần, chỉ để thông báo tin tức (bó tay lun).

Vừa đến cổng trường, Chi đã thấy Trần Duy đứng đợi sẵn từ bao giờ. Hắn mặc quần jeans, áo phông đỏ in hình zombie, khoác ngoài là chiếc áo sơ mi kẻ caro, trông tử tế hơn hẳn so với những bộ đồ mấy ngày trước show hàng cho bàn dân thiên hạ.

Chi lại gần, không nói câu gì, chỉ nhìn T.Duy không chớp mắt. T.Duy cũng nhìn lại Chi, ánh mắt hiện lên bẻ hồi hộp, háo hức, trông chờ, miệng luôn thường trực nụ cười.

- Cậu cầm lấy tấm thiệp này đi! – Chi đưa lạ tấm thiệp đã nhận lúc chiều ra trước mặt T.Duy

T.Duy tắt nụ cười, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên. 4 con người lấp ló phía sau cũng thi nhau mắt chữ O miệng chữ Ô.

- vậy là cậu…- T.Duy ấp úng, trong đáy mắt hiện lên vẻ tức giận cố nén.

- Cầm về, sau đó làm lại 1 cái khác, tự cậu hãy ghi lại những lời muốn nói với tôi, đừng có mượn lời lẽ bay bổng của ai hết! – Chi bình thản nỏi

- Hả?

- Nếu cậu không muốn,coi như tôi chưa nói gì, và trả lại cho cậu là xong chuyện! – Chi nhún vai

- Không, không! Mình nhận! – T.Duy vội vàng vơ lấy tấm thiệp cũ, vo tròn ném thẳng vào thùng rác – ngày mai mình sẽ đưa lại cho cậu. Đến khi ấy, cậu….

- Mai cậu sẽ biết! Chào nhé! – Chi quay lưng đi thẳng, trước khi đi còn khuyến mãi 1 nụ cười tươi, tỏa nắng để lại cho T.Duy, tên ngố vẫn đang đứng ngơ ngẩn.

4 tên gián điệp, sau khi chứng kiến sự vụ trên, bắt đầu xầm xì to nhỏ

- Chị Chi quả là tuyệt vời! – Hoàng khen nức nở

- Ừ, nhận lời ngay thì sẽ bị nghi, không nhận thì bỏ lỡ cơ hội, cách này quả là hay! – Duy gật đầu như giã tỏi.

- Bây giờ để xem tên kia định làm gi! – Hân háo hức, mắt liên tục nhìn ra ngoài cổng trường.

Thế nhưng….chờ mãi, chờ mãi. T.Duy vẫn đứng bất động ở đó, nhìn mải miết theo hướng Chi vừa đi khuất, không nói năng hành động gì. Hải đã kéo Hoàng về từ lâu, còn Duy vẫn đứng cạnh Hân, canh bảo vệ cho cô nàng thám thính. Đến khi Hân bắt đầu nản, chuẩn bị về thì có người tiến lại gần T.Duy

- Sao rồi mày? – Thiên bá vai ông bạn đang chuẩn bị hóa tượng

- Chả sao – T.Duy bừng tỉnh, gạt tay thằng bạn, quay về nhà xe

- Chả sao là thế nào? Thành hay bại? – Thiên tò mò lóc cóc chạy theo hỏi

- Tao không biết đến từ thất bại bao giờ! – T.Duy nhếch môi cười đắc ý

- Tốt, thế thì trong những ngày tới, mày nên….- Thiên bắt đầu vach kế hoạch

- Để tao tự lo! Mày đừng can thiệp vào bất cứ chuyện gì!

- Hửm? Cái thằng mấy hôm trước hành hạ bắt tao hiến kế chạy đâu rồi?

- Đừng hỏi nhiều, cứ làm theo lời tao! Di thôi!

Thiên nhìn bạn vẻ khó hiểu,sau đó nhún vai bát lực, leo lên xe T.Duy, cả hai cùng ra về

Khi ấy Hân mới ló đầu ra, nhìn theo bóng chiếc xe biến mất dạng, dậm chân tức tối

- Phải nói định làm gì đi chứ! Đồ đểu!

- Thôi, từ bây giờ bà để Chi lo đi, Chi thông minh hơn bà đấy! – Duy tiến lại gần, vỗ vai khuyên bảo Hân

- Cái gì?

- Chi sẽ biết tự phải làm gì! Giờ hãy đứng nhìn, đừng có tham gia. Chi đã đỡ giúp bà vụ này rồi, đừng làm rối thêm!

- Hả? ông nói thế là sao? – Hân tròn mắt hỏi Duy, sống lưng thoáng lạnh, nhưng vẫn tỏ vẻ ngây thơ, mắt chớp chớp

- Đừng có dùng vẻ mặt ấy nhìn tôi! – Duy dùng bàn tay to che gần hết mặt Hân – bà đã sắp xếp để tên đó tưởng Chi là bà, rồi ung dung ngồi xem kịch hay, không đúng sao?

- Ấy, cái này… – Hân ấp úng, gạt tay Duy ra, nhìn Duy tò mò

- Đừng có hỏi sao tôi biết! Tôi không lạ tính bà nữa rồi! – Duy hếch mặt tự sướng

Hân bĩu môi, phụng phịu nhìn Duy, bắt đầu nịnh nọt

- Thế thì…ông đừng nói cho Chi biết nhá, nhá, Chi biết nó giết tôi mất! Nhá, Nhá, Duy đẹp trai ngời ngời của tôi! – Hân lúc lắc cánh tay Duy, ánh mắt long lanh cún con cầu khẩn

Đôi tai Duy bắt đầu đỏ bừng, Duy bối rối quay mặt đi, nói cứng

- Đừng có dùng vẻ mặt đấy với tôi, nhìn chướng mắt quá đấy!

- Vẻ mặt nào ông cũng chê, thế muốn tôi nhìn ông thế nào? – Hân lon ton đuổi theo, miệng thắc mắc không ngừng.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện rôm rả, không hay từ đằng xa, 1 ánh mắt đang dõi theo bóng dáng hai người, toát lên sự tức giận nhen nhóm.


/105

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status