Vụ cháy vì được phát hiện sớm nên rất nhanh chóng, mọi người đã giải quyết xong. Hậu quả để lại không có gì to lớn trừ 1 phần lớn số sách đã bị cháy rụi hoặc không còn nguyên hiện trạng, không ai bị thương. Thế nhưng, mọi chuyện lại không chấm dứt ở đó với Khoa Sư phạm. Không biết ai nói, các thầy cô giáo trong trường đều biết. Vụ việc khép lại bằng tuyên bố khoa Sư phạm không được phép tham gia lễ hội lần này, tước bỏ mọi tư cách dự thi và quyền tham gia các sự kiện khác ít nhất cho tới lễ hội cuối năm.
Nhóm Hân không biết nên làm gì vào lúc này khi nhìn thấy vẻ mặt chán nản của các thành viên khoa Sư phạm. Ngay cả Yến Nhi bình thường lạc quan, mạnh mẽ giờ đây cũng chỉ ngồi im 1 chỗ, không nói nên lời. Qua điều tra thì do có ai đó sơ suất đã đặt phần nến thơm chuẩn bị cho sự kiện buổi tối vào đống sách cũ.
Nhưng với Hân, chuyện không đơn giản như thế. Không hẳn chỉ là linh cảm, cô biết những nữ sinh đã va vào mình trước khi việc xảy ra có liên quan không nhỏ. Lặng lẽ rút lui khỏi địa phận khoa Sư phạm, cô nhanh chóng chạy về khoa mình, đi tìm Chi.
Chi đang phụ trách đứng túc trực trong trạm chờ giao câu hỏi cho khách tham quan thì thấy Hân chạy đến, khá tò mò vì thấy biểu hiện nghiêm trọng của nhỏ bạn, nhanh chóng hỏi:
- Sao mày không nghỉ chiều nay? Có chuyện gì thế?
- Có chuyện xảy ra ở khoa Sư phạm của Nhi.....bla...bla...bla - Hân ghé tai Chi thì thầm to nhỏ, nói sơ qua tình hình
- Vậy là mày nghi có người giở trò? - Chi kết luận sau khi đã nghe hết
- Dĩ nhiên, mày nghĩ bỗng dưng cả 1 quầy sách có thể bắt lửa nhanh và dễ dàng thế sao? Chỉ là cây nến nhỏ, không đủ sức tạo nên đám cháy lớn như thế! - Hân khẳng định chắc chắn
- Và mày nghi mấy đứa va vào mày đã giở trò, trong khi vội vàng chạy trốn đã va phải mày? - Chi tiếp tục suy đoán
- Chứ còn gì nữa??? - Hân gắt um - bực mày quá đi, đã nói thế rồi còn hỏi nhiều thế!
- Ô hay, có muốn tao giúp thì tao phải hiểu đầu đuôi chứ! - Chi cũng nạt lại
- Rồi rồi, giờ thì đi được chưa? Tao chỉ biết bọn đó bên khoa Tài chính thôi, cái gì cũng không biết. Mày hay đi hoạt động ở trường, có gì nhận diện mới dễ!- Hân lôi kép Chi đi bằng được ra ngoài, sau khi đã dụ dỗ + dọa nạt anh chàng lớp trưởng đổi ca cho Chi
Giữa biển người mênh mông đúng giờ cao điểm của toàn trường, hơn nữa khoa Tài chính lại là khoa đông dân số nhất nhì, không hiểu Hân định kiếm ra thủ phạm kiểu gì, Chi cũng thắc mắc nhưng đành để mặc cho Hân lôi đi khắp nơi trong trường. Đến khoa Tài Chính, vờ như tham quan xung quanh nhưng mắt Hân không ngừng dò xét từng người một, thậm chí còn.....đánh hơi????
Mải ngó ngiêng, Hân sơ ý đâm sầm vào 1 người ở trước mặt, suýt ngã nếu Chi không đỡ từ phía sau. Bực mình, Hân gân cổ lên quát
- Đi đứng kiểu gì thế hả? Có thấy đường không?
- Có, thấy rất rõ là đằng khác! - 1 giọng nói quen thuộc vang lên, đáp lời tỉnh bơ
Hân cùng Chi ngước lên, rồi sau đó Hân xì 1 cái rõ coi thường:
- Hừ! Nhìn thấy thì cá chuồn đi,
Nhóm Hân không biết nên làm gì vào lúc này khi nhìn thấy vẻ mặt chán nản của các thành viên khoa Sư phạm. Ngay cả Yến Nhi bình thường lạc quan, mạnh mẽ giờ đây cũng chỉ ngồi im 1 chỗ, không nói nên lời. Qua điều tra thì do có ai đó sơ suất đã đặt phần nến thơm chuẩn bị cho sự kiện buổi tối vào đống sách cũ.
Nhưng với Hân, chuyện không đơn giản như thế. Không hẳn chỉ là linh cảm, cô biết những nữ sinh đã va vào mình trước khi việc xảy ra có liên quan không nhỏ. Lặng lẽ rút lui khỏi địa phận khoa Sư phạm, cô nhanh chóng chạy về khoa mình, đi tìm Chi.
Chi đang phụ trách đứng túc trực trong trạm chờ giao câu hỏi cho khách tham quan thì thấy Hân chạy đến, khá tò mò vì thấy biểu hiện nghiêm trọng của nhỏ bạn, nhanh chóng hỏi:
- Sao mày không nghỉ chiều nay? Có chuyện gì thế?
- Có chuyện xảy ra ở khoa Sư phạm của Nhi.....bla...bla...bla - Hân ghé tai Chi thì thầm to nhỏ, nói sơ qua tình hình
- Vậy là mày nghi có người giở trò? - Chi kết luận sau khi đã nghe hết
- Dĩ nhiên, mày nghĩ bỗng dưng cả 1 quầy sách có thể bắt lửa nhanh và dễ dàng thế sao? Chỉ là cây nến nhỏ, không đủ sức tạo nên đám cháy lớn như thế! - Hân khẳng định chắc chắn
- Và mày nghi mấy đứa va vào mày đã giở trò, trong khi vội vàng chạy trốn đã va phải mày? - Chi tiếp tục suy đoán
- Chứ còn gì nữa??? - Hân gắt um - bực mày quá đi, đã nói thế rồi còn hỏi nhiều thế!
- Ô hay, có muốn tao giúp thì tao phải hiểu đầu đuôi chứ! - Chi cũng nạt lại
- Rồi rồi, giờ thì đi được chưa? Tao chỉ biết bọn đó bên khoa Tài chính thôi, cái gì cũng không biết. Mày hay đi hoạt động ở trường, có gì nhận diện mới dễ!- Hân lôi kép Chi đi bằng được ra ngoài, sau khi đã dụ dỗ + dọa nạt anh chàng lớp trưởng đổi ca cho Chi
Giữa biển người mênh mông đúng giờ cao điểm của toàn trường, hơn nữa khoa Tài chính lại là khoa đông dân số nhất nhì, không hiểu Hân định kiếm ra thủ phạm kiểu gì, Chi cũng thắc mắc nhưng đành để mặc cho Hân lôi đi khắp nơi trong trường. Đến khoa Tài Chính, vờ như tham quan xung quanh nhưng mắt Hân không ngừng dò xét từng người một, thậm chí còn.....đánh hơi????
Mải ngó ngiêng, Hân sơ ý đâm sầm vào 1 người ở trước mặt, suýt ngã nếu Chi không đỡ từ phía sau. Bực mình, Hân gân cổ lên quát
- Đi đứng kiểu gì thế hả? Có thấy đường không?
- Có, thấy rất rõ là đằng khác! - 1 giọng nói quen thuộc vang lên, đáp lời tỉnh bơ
Hân cùng Chi ngước lên, rồi sau đó Hân xì 1 cái rõ coi thường:
- Hừ! Nhìn thấy thì cá chuồn đi,
/105
|