Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón

Chương 60: Kẻ nghe lén 2

/123


Tiếng tiêu thê mỹ kia bỗng nhiên ngưng bặt

Ánh nến yếu ớt kia cũng theo đó mà tắt. Tất cả mọi thứ trong phòng bị bao phủ trong bóng tối. Hắn không nhìn thấy nàng cũng như vẻ mặt và cử động của hắn, chỉ có thể dựa vào thính lực, chú ý tiếng vang trong phòng!

Trong phòng chủ không có tiếng nói chuyện nữa. Chỉ có âm thanh giãy giụa rất nhỏ, nhẹ nhàng truyền tới lỗ tai hắn. Âm thanh giãy giụa kia lại phá lệ làm cho hắn bận tâm. Hắn biết, Vương gia đang xâm phạm Lê Thải Nhi! Nếu không thì sẽ không có âm thanh giãy giụa này.

Hắn muốn đi cứu nàng, nhưng lại cảm thấy không có lí do để làm thế. Vương gia là phu quân của Lê Thải Nhi, Lê Thải Nhi là vương phi của Long Phụng Ngọc. Chuyện khuê phòng của bọn họ, một thị vệ như hắn sao có thể hỏi tới? Trừ phi Lê Thải Nhi lên tiếng kêu cứu thì thị vệ như hắn mới có lí do để ra tay.

Chỉ cần Lê Thải Nhi lên tiếng kêu cứu,Vu Thừa Phong hắn nhất định sẽ ra tay. Cho dù hắn phải gánh tội danh phạm thượng, cho dù phải cùng Long Phụng Ngọc giao chiến một trận, cho dù thất thủ bị bắt, cho dù phải mất mạng, hắn cũng quyết không cho phép nàng chịu chút sỉ nhục nào.

Đáng tiếc, nàng không kêu cứu!

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng trở thành nữ nhân của Long Phụng Ngọc, bó tay lặng lẽ chịu đựng! Nghe âm thanh kẽo kẹt của giường ngà voi, tim của hắn vỡ thành từng mảnh. Hắn thậm chí có thể nghe thấy âm thanh tan nát cõi lòng kia.

Trước kia hắn luôn lấy một thân đầy võ công của mình làm kiêu ngạo. Hiện tại hắn lại cảm thấy thất bại sâu sắc! Đến bây giờ, hắn rốt cuộc hiểu rõ được một đạo lí: Tập võ luyện công cũng không bảo vệ hết được những người hắn muốn bảo vệ!

Nếu nó không bảo vệ được nàng, hắn tình nguyện lựa chọn rời đi! Có lẽ chỉ có rời khỏi đây, tim của hắn mới không đau đớn như vậy! Hắn yên lặng rời khỏi biệt viện, trở lại phòng ngủ của mình, thu thập hành trang của mình xong, hắn lại có chút không nỡ!

Nếu như lại có người hãm hại, nàng làm sao bây giờ? Nếu như nàng lại một lần nữa gặp nguy hiểm đến tính mạng thì làm sao bây giờ?

“Vu thị vệ, sắp đến giờ vào triều, là ngài chuẩn bị xe ngựa cho Vương gia vào triều hay để thuộc hạ chuẩn bị?” Ngoài cửa sổ vang lên tiếng hỏi thăm của thuộc hạ.

“Cứ để ta làm đi!” Vu Thừa Phong thở dài, để hành trang của mình xuống. Hắn đi ra khỏi phòng, đi về phía chuồng ngựa. Cho dù là vương gia vào triều hay ra khỏi phủ, hết thảy đều do Vu Thừa Phong tự mình chuẩn bị. Bởi vì hắn là thị vệ thân cận của Vương gia, hắn không cho phép mình có chút sơ suất nào!

Hôm nay trên triều đình đang thương nghị một vấn đề làm người ta khó giải quyết.

Sắp đến sinh thần ba mươi lăm tuổi của Quốc Vương Mộ Dung Quân của Mộ Dung Vương Quốc, Long Vũ vương triều là quốc gia thần phục Mộ Dung Vương Quốc, nên chuẩn bị quà tặng và cống phẩm như thế nào thực là một vấn đề làm người ta đau đầu!

Ý kiến của phái chủ chiến là không sợ chiến tranh, cũng không cam tâm phải ở dưới người khác. Bọn họ nhất trí cho rằng: chuẩn bị một phần lễ mọn, phái sứ thần đi thăm hỏi là được rồi. Nếu như Mộ Dung Vương Quốc có ý kiến thì cùng lắm là gặp lại nhau trên chiến trường!

Ý kiến của phái chủ hòa là sợ chiến loạn, nhất trí cho rằng: nên giống như mọi khi, phái một sứ thần có địa vị đi chúc thọ cho Mộ Dung Quân! Quà tặng, đương nhiên càng quý càng tốt, lại dâng tặng thêm mấy mĩ nhân cho Mộ Dung Quân mua vui, vậy thì càng dễ dàng hơn trong việc duy trì quan hệ giữa hai nước.

Hai bên ai giữ ý nấy, không ai nhường ai. Phái chủ hòa nói phái chủ chiến không suy nghĩ cho giang sơn xã tắc, cho lê dân bách tính. Phái chủ chiến nói phái chủ hòa sợ chết, yếu ớt vô dụng!

/123

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status