Dâm dược trong hoa huyệt Tân Nguyệt phát huy hiệu lực, nàng chỉ cảm thấy trong huyệt ngứa ngáy khó nhịn, nhưng đành liều mạng nhịn xuống, tê ngứa kia như từng khắc từng khắc thêm khó chịu. Loại dâm dược bá đạo đang ở chỗ đó , dược hiệu thần tốc phát huy, nhờ dâm dược mà thêm mãnh liệt, đổ thuốc nơi này còn lợi hại nhất ở chỗ, lúc nữ tử điên cuống giao hoan, thần trí vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Chỉ cần lấy một giọt thuốc nhỏ vào trong huyệt nữ tử, liền khiến hoa huyệt nữ tử vừa tê vừa ngứa, một loại ngứa ngáy không thể dùng ý nghĩ để khắc chế, tựa như xương thịt liền kề, theo như hình với bóng không dứt nổi. Cho dù là nữ tử đối với chuyện tình dục lãnh đạm, cũng sẽ lập tức biến thành dâm phụ, một giọt dâm dịch có hiệu lực làm nữ tử điên cuồng giao hợp tận hai canh giờ, huống chi Hoàng Phủ Hạo Thiên vì sợ Tân Nguyệt tấm thân xử nữ khó có thể tiếp nhận to lớn của mình mà làm mất hăng hái nên đã đổ tận nửa bình. Lúc này làm sao Tân Nguyệt có thể không điên cuồng.
Trong huyệt tê ngứa khiến cho tân Nguyệt khép chặt hai chân, liều mạng cọ xát lẫn nhau, nhưng loại ngứa ngáy kia diễn ra càng ác liệt, toàn tâm tê ngứa thu hút toàn bộ sự chú ý của nàng, chẳng thể để ý tới côn thịt thô cứng đang tùy ý va chạm trong miệng nàng, cảm giác thống khổ nơi cổ họng thực không so được với sự ngứa ngáy ở hạ thân.
Bởi vì đầu bị Hoàng Phủ Hạo Thiên cố định không thể giãy dụa, nàng chỉ có thể vặn vẹo hạ thể, liều mạng kẹp chặt hai chân ma sát qua lại, nhưng động tác như vậy cũng không thể hóa giải sự ngứa ngáy trong huyệt, nàng muốn cầu cứu, nhưng miệng bị lấp kín không nói nên lời, mặc dù gần như phát điên nhưng nàng hiểu rõ người trên thân là đương kim hoàng thượng, nàng không thể cũng không dám tùy ý giãy động, e sợ móng tay của mình sẽ quẹt làm bị thương thánh thể thiên tử. Nàng cuốn lấy đầu lưỡi dùng sức hơn ở bên ngoài đỉnh, hi vọng có thể đem dương vật to lớn kia đẩy khỏi miệng, rồi cầu cứu hoàng thượng, hai tay tự dò hướng giữa hai chân mình, dùng sức xoa nắn để có thể hơi xoa dịu nỗi ngứa ngáy tan lòng nát dạ kia.
Hoàng Phủ Hạo Thiên chớp mắt nhìn Tân Nguyệt tách ra hai bắp đùi tuyết trắng, hai tay đặt trên chính mảnh đất hoang của mình dùng sức xoa bóp, động tác hạ thân vẫn không chút nào tạm ngừng, hắn dùng lực giữ lấy eo, ở trong miệng Tân Nguyệt trái chen phải đụng, miệng nàng ấm áp cùng đầu lưỡi lướt qua nam căn mang tới cảm giác sảng khoái làm hắn say mê không dứt, hắn thực không nghĩ tới, một xử nữ bị dâm dược thúc giục lại cũng có khẩu kỹ lợi hại này, có thể khiến hắn thoải mái, dục tiên dục tử.
Tân Nguyệt vốn duỗi hai chân thẳng tắp, theo động tác xoa nắn của nàng từ từ cong lại, càng tách sang hai bên một chút, cánh hoa vốn là màu phấn hồng bị vân vê chuyển đỏ bừng, hai bên sưng huyết. Tân Nguyệt phát hiện xoa nắn như vậy có thể hơi làm dịu ngứa ngáy, còn có một loại khoái cảm không nói thành lời, không khỏi càng dùng sức xoa xoa, thậm chí, theo mỗi cái xoa nắn cánh hoa mơ hồ có chút đau nhói, nàng cũng không rảnh để ý. Khi ngứa ngáy trong huyệt càng lúc càng tăng, nàng đột nhiên nghĩ đến trước đó Hoàng Phủ Hạo Thiên có đưa ngón tay vào trong huyệt nàng đào móc, lúc này trong huyệt cực ngứa, nếu cũng đưa vào đó gãi gãi một chút, có lẽ có thể phá giải sự tê ngáy này. Vừa nghĩ tới, nàng liền ngừng động tác xoa bóp, cố nén ngứa ngáy, một tay hốt hoảng lần mò trên chính mảnh đất hoang của mình, ngón trỏ tay kia cong lên, từ từ dò xét đi vào chỗ cửa động vừa mới tìm được. Trong huyệt sớm bởi có dâm dược kích thích, tiết ra không ít chất lỏng trơn trượt, vì vậy mà ngón tay thăm dò vào không chút khó khăn. Ngón tay vừa vào trong huyệt, Tân Nguyệt liền động lung tung, rất nhanh, nàng phát hiện ngón tay rút ra cắm vào có thể hơi hóa giải nỗi ngứa ngáy toàn tâm kia, không cần suy nghĩ nhiều liền thật nhanh luật động, nhưng chỉ đút vào như vậy chốc lát sau đã không thể thỏa mãn nàng, tê ngứa chỗ sâu nơi tâm huyệt vẫn đày đọa nàng, một ngón tay luật động biến thành hai, để động tác của mình càng thêm tiện, bắp đùi trơn láng cơ hồ càng thêm dính trên ngực mình.
Nhìn động tác tự an ủi điên cuồng của Tân Nguyệt, Hoàng Phủ Hạo Thiên giật mình tự dừng động, mang côn thịt trong miệng rút ra, vừa được tự do Tân Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên, một tay ôm một bắp đùi, một tay liều mạng tại chính hoa huyệt mình đút vào. Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn động tác mới lạ của nàng, một tay phủ lên gậy thịt chậm rãi khuấy động. Tư thế bây giờ của Tân Nguyệt làm cho hắn đều nhìn được rõ ràng mỗi một lần đút vào, Tân Nguyệt đút vào từ nông đến sâu, động tác càng ngày càng dùng sức, cho đến một lần nặng nề cắm vào thì Hoàng Phủ Hạo Thiên thật không thể tưởng tượng nổi nhìn ngón tay mảnh khảnh kia lúc rút ra dẫn theo một vết máu đỏ thẫm.
Trong huyệt tê ngứa khiến cho tân Nguyệt khép chặt hai chân, liều mạng cọ xát lẫn nhau, nhưng loại ngứa ngáy kia diễn ra càng ác liệt, toàn tâm tê ngứa thu hút toàn bộ sự chú ý của nàng, chẳng thể để ý tới côn thịt thô cứng đang tùy ý va chạm trong miệng nàng, cảm giác thống khổ nơi cổ họng thực không so được với sự ngứa ngáy ở hạ thân.
Bởi vì đầu bị Hoàng Phủ Hạo Thiên cố định không thể giãy dụa, nàng chỉ có thể vặn vẹo hạ thể, liều mạng kẹp chặt hai chân ma sát qua lại, nhưng động tác như vậy cũng không thể hóa giải sự ngứa ngáy trong huyệt, nàng muốn cầu cứu, nhưng miệng bị lấp kín không nói nên lời, mặc dù gần như phát điên nhưng nàng hiểu rõ người trên thân là đương kim hoàng thượng, nàng không thể cũng không dám tùy ý giãy động, e sợ móng tay của mình sẽ quẹt làm bị thương thánh thể thiên tử. Nàng cuốn lấy đầu lưỡi dùng sức hơn ở bên ngoài đỉnh, hi vọng có thể đem dương vật to lớn kia đẩy khỏi miệng, rồi cầu cứu hoàng thượng, hai tay tự dò hướng giữa hai chân mình, dùng sức xoa nắn để có thể hơi xoa dịu nỗi ngứa ngáy tan lòng nát dạ kia.
Hoàng Phủ Hạo Thiên chớp mắt nhìn Tân Nguyệt tách ra hai bắp đùi tuyết trắng, hai tay đặt trên chính mảnh đất hoang của mình dùng sức xoa bóp, động tác hạ thân vẫn không chút nào tạm ngừng, hắn dùng lực giữ lấy eo, ở trong miệng Tân Nguyệt trái chen phải đụng, miệng nàng ấm áp cùng đầu lưỡi lướt qua nam căn mang tới cảm giác sảng khoái làm hắn say mê không dứt, hắn thực không nghĩ tới, một xử nữ bị dâm dược thúc giục lại cũng có khẩu kỹ lợi hại này, có thể khiến hắn thoải mái, dục tiên dục tử.
Tân Nguyệt vốn duỗi hai chân thẳng tắp, theo động tác xoa nắn của nàng từ từ cong lại, càng tách sang hai bên một chút, cánh hoa vốn là màu phấn hồng bị vân vê chuyển đỏ bừng, hai bên sưng huyết. Tân Nguyệt phát hiện xoa nắn như vậy có thể hơi làm dịu ngứa ngáy, còn có một loại khoái cảm không nói thành lời, không khỏi càng dùng sức xoa xoa, thậm chí, theo mỗi cái xoa nắn cánh hoa mơ hồ có chút đau nhói, nàng cũng không rảnh để ý. Khi ngứa ngáy trong huyệt càng lúc càng tăng, nàng đột nhiên nghĩ đến trước đó Hoàng Phủ Hạo Thiên có đưa ngón tay vào trong huyệt nàng đào móc, lúc này trong huyệt cực ngứa, nếu cũng đưa vào đó gãi gãi một chút, có lẽ có thể phá giải sự tê ngáy này. Vừa nghĩ tới, nàng liền ngừng động tác xoa bóp, cố nén ngứa ngáy, một tay hốt hoảng lần mò trên chính mảnh đất hoang của mình, ngón trỏ tay kia cong lên, từ từ dò xét đi vào chỗ cửa động vừa mới tìm được. Trong huyệt sớm bởi có dâm dược kích thích, tiết ra không ít chất lỏng trơn trượt, vì vậy mà ngón tay thăm dò vào không chút khó khăn. Ngón tay vừa vào trong huyệt, Tân Nguyệt liền động lung tung, rất nhanh, nàng phát hiện ngón tay rút ra cắm vào có thể hơi hóa giải nỗi ngứa ngáy toàn tâm kia, không cần suy nghĩ nhiều liền thật nhanh luật động, nhưng chỉ đút vào như vậy chốc lát sau đã không thể thỏa mãn nàng, tê ngứa chỗ sâu nơi tâm huyệt vẫn đày đọa nàng, một ngón tay luật động biến thành hai, để động tác của mình càng thêm tiện, bắp đùi trơn láng cơ hồ càng thêm dính trên ngực mình.
Nhìn động tác tự an ủi điên cuồng của Tân Nguyệt, Hoàng Phủ Hạo Thiên giật mình tự dừng động, mang côn thịt trong miệng rút ra, vừa được tự do Tân Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên, một tay ôm một bắp đùi, một tay liều mạng tại chính hoa huyệt mình đút vào. Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn động tác mới lạ của nàng, một tay phủ lên gậy thịt chậm rãi khuấy động. Tư thế bây giờ của Tân Nguyệt làm cho hắn đều nhìn được rõ ràng mỗi một lần đút vào, Tân Nguyệt đút vào từ nông đến sâu, động tác càng ngày càng dùng sức, cho đến một lần nặng nề cắm vào thì Hoàng Phủ Hạo Thiên thật không thể tưởng tượng nổi nhìn ngón tay mảnh khảnh kia lúc rút ra dẫn theo một vết máu đỏ thẫm.
/82
|