Ánh nắng ấm áp lười biếng rọi xuống người, bất quá hạ thể dính nhớp cùng dịch mùi nam tử nồng đậm không tan được trong phòng làm cho Hàn Tuyết ngủ cũng không an ổn, đỡ lấy eo lưng đau nhức tựa như bị người ta đánh, nàng mở đôi mắt phủ sương mù, xuyên qua tấm bình phong hồng mai mơ hồ thấy cửa nội thất đóng chặt, cửa sổ sát giường khẽ hé, một luồng ánh mặt trời xuyên qua, vừa vặn chiếu đúng người nàng. Trên nền đất bên giường, chút khăn tơ lụa màu trắng bị ném tán loạn, vo thành một đống, tưởng chừng, mùi vị nam tử nồng đậm kia chính là từ chỗ khăn lụa này phát tán ra.
Trong đầu Hàn Tuyết nhanh như chớp nhớ lại cả một đêm triền miên vui thích hôm qua, lệ nhan trắng nõn liền dâng lên một tầng nhiệt nóng như hỏa thiêu. Nhìn mấy tấm khăn lụa, nàng vô cùng muốn nhìn thử một chút kết tinh hạnh phúc của hai người, muốn nhìn minh chứng cho thấy Hàn Chiến đã tìm được vui vẻ trên người nàng ra sao.
Gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến cho thân thể không được che đậy có phần thiếu tự nhiên, nàng kéo xuống tấm vải lụa trong suốt vắt trên bình phong quấn lấy người, vải lụa có phần hơi mờ, thì ra là một tấm ngoại y mặc ngoài y phục, nhưng lúc này nhất thời không tìm được bất kì thứ quần áo gì, trên người có phủ ít đồ, nàng vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu không cứ trần trụi như vậy, thật khiến người ta thấy bất an.
Chống lấy mép giường, thân mình nàng ngồi xuống, nhặt lên một bọc lụa trắng, vải lụa có chút ẩm, bên trong lộ ra một vệt ướt át rõ ràng. Hàn Tuyết cẩn thận từ từ mở rộng tơ lụa, một cỗ dịch nồng bạch tinh dịch của nam tử kéo thành một khối liền bị phô bày, mùi xạ hương đặc hữu nồng đậm xông vào mũi.
Trong đầu theo phản xạ thoáng nhớ lại một đoạn ngắn tối hôm qua...
Bắp đùi tuyết trắng nhu thuận quấn lấy hông bền chắc của Hàn Chiến, thân thể nàng phối hợp cùng động tác cắm vào tiến lên từ Hàn Chiến, huyệt đạo nho nhỏ trong nháy mắt bị nam căn tráng kiện kia nhồi vào liền căng lớn, nóng đến trong lòng cũng nổi lên khoái cảm, làm cho nàng ngâm nga thành tiếng: “Ân a. . . . . .”
“A~~” Hàn Chiến cười khẽ, dán sát lồng ngực chấn động với hai khỏa mềm mại, vừa áp mài, vừa nhấc eo cơ hồ như rút ra toàn bộ nam căn, rồi mới lại một bước nặng nề tiến về phía trước, thanh âm thân thể va chạm vang dội xen lẫn tiếng một tiếng nam căn sáp nhập thủy động thực rõ ràng, lập tức dẫn theo một tiếng rên rỉ khác từ Hàn Tuyết.
“Thích không?” Một tay Hàn Chiến đỡ lấy lưng Hàn Tuyết đang bị đặt trên giường, một tay nắm trọn nhũ hoa của nàng, thật sự có thể nói như đang ôm nàng giao hợp, mỗi một lần đều bóp chặt mông Hàn Tuyết áp sát với người, khiến cho bản thân càng vào sâu hơn, dùng lực đâm tới, làm Hàn Tuyết càng hô lớn tiếng, càng thêm mê người.
“Thích!” Hàn Tuyết kiều mị nỉ non đáp trả, thân thể bị va chạm mạnh mẽ, nàng phát ra một tiếng kinh hô cao vút: “A. . . . . . . . Nóng. . . . . .”
“Nóng? Ha ha, nàng bình thường còn chịu được nóng hơn nữa, không phải sao?” Hàn Chiến dừng một chút, rồi lại một lần nữa rút ra, đưa vào.
Cùng với động tác va chạm mạnh mẽ là từng đợt thở dốc dày đặc của Hàn Chiến, lần lượt chiếm cứ tiểu huyệt nàng, lấp đầy thân thể nàng. Hàn Chiến ở trên thân người đang phập phồng nhấp nhô rỉ xuống vài giọt mồ hôi lớn, vẩy lên ngực Hàn Tuyết, mỗi khi có một giọt mồ hơi rơi, môi Hàn Chiến cũng lần theo tiến sát tới, vừa liếm vừa mút, có lúc còn dùng răng khẽ cắn, mà khi Hàn Chiến chạy nước rút từ chậm rãi biến điên cuồng, lực đạo mạnh mẽ lại nặng nề cắm vào nàng, hắn sẽ hưng phấn kêu lên: “A. . . . . A. . . . . . .” Thanh âm đó, là biểu hiện cho sự vui vẻ của hắn, hắng đang đạt được cực hạn khoái cảm từ trong thân thể nàng.
Lần đó, cuối cùng, hắn hung hăng bóp lấy mông nàng, hung hăng va chạm hoa huyệt mềm mại, một lần lại một lần, khi chất lỏng như lửa nóng kia tiến sâu vào thân thể, hắn vẫn không chịu ngừng. Mặc dù không rút cây gậy thịt ghê tởm kia khỏi người nàng, nhưng cũng có nhiều lần rút ra hơn một nửa, rồi lại mạnh bạo cắm trở lại, mỗi lần như thế, thứ bạch dịch nóng bỏng kia lại càng rót sâu hơn, nhưng vẫn có chút tràn ra khỏi huyệt đạo, lây dính lên lớp lông mao hai người.
Trong đầu Hàn Tuyết nhanh như chớp nhớ lại cả một đêm triền miên vui thích hôm qua, lệ nhan trắng nõn liền dâng lên một tầng nhiệt nóng như hỏa thiêu. Nhìn mấy tấm khăn lụa, nàng vô cùng muốn nhìn thử một chút kết tinh hạnh phúc của hai người, muốn nhìn minh chứng cho thấy Hàn Chiến đã tìm được vui vẻ trên người nàng ra sao.
Gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến cho thân thể không được che đậy có phần thiếu tự nhiên, nàng kéo xuống tấm vải lụa trong suốt vắt trên bình phong quấn lấy người, vải lụa có phần hơi mờ, thì ra là một tấm ngoại y mặc ngoài y phục, nhưng lúc này nhất thời không tìm được bất kì thứ quần áo gì, trên người có phủ ít đồ, nàng vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu không cứ trần trụi như vậy, thật khiến người ta thấy bất an.
Chống lấy mép giường, thân mình nàng ngồi xuống, nhặt lên một bọc lụa trắng, vải lụa có chút ẩm, bên trong lộ ra một vệt ướt át rõ ràng. Hàn Tuyết cẩn thận từ từ mở rộng tơ lụa, một cỗ dịch nồng bạch tinh dịch của nam tử kéo thành một khối liền bị phô bày, mùi xạ hương đặc hữu nồng đậm xông vào mũi.
Trong đầu theo phản xạ thoáng nhớ lại một đoạn ngắn tối hôm qua...
Bắp đùi tuyết trắng nhu thuận quấn lấy hông bền chắc của Hàn Chiến, thân thể nàng phối hợp cùng động tác cắm vào tiến lên từ Hàn Chiến, huyệt đạo nho nhỏ trong nháy mắt bị nam căn tráng kiện kia nhồi vào liền căng lớn, nóng đến trong lòng cũng nổi lên khoái cảm, làm cho nàng ngâm nga thành tiếng: “Ân a. . . . . .”
“A~~” Hàn Chiến cười khẽ, dán sát lồng ngực chấn động với hai khỏa mềm mại, vừa áp mài, vừa nhấc eo cơ hồ như rút ra toàn bộ nam căn, rồi mới lại một bước nặng nề tiến về phía trước, thanh âm thân thể va chạm vang dội xen lẫn tiếng một tiếng nam căn sáp nhập thủy động thực rõ ràng, lập tức dẫn theo một tiếng rên rỉ khác từ Hàn Tuyết.
“Thích không?” Một tay Hàn Chiến đỡ lấy lưng Hàn Tuyết đang bị đặt trên giường, một tay nắm trọn nhũ hoa của nàng, thật sự có thể nói như đang ôm nàng giao hợp, mỗi một lần đều bóp chặt mông Hàn Tuyết áp sát với người, khiến cho bản thân càng vào sâu hơn, dùng lực đâm tới, làm Hàn Tuyết càng hô lớn tiếng, càng thêm mê người.
“Thích!” Hàn Tuyết kiều mị nỉ non đáp trả, thân thể bị va chạm mạnh mẽ, nàng phát ra một tiếng kinh hô cao vút: “A. . . . . . . . Nóng. . . . . .”
“Nóng? Ha ha, nàng bình thường còn chịu được nóng hơn nữa, không phải sao?” Hàn Chiến dừng một chút, rồi lại một lần nữa rút ra, đưa vào.
Cùng với động tác va chạm mạnh mẽ là từng đợt thở dốc dày đặc của Hàn Chiến, lần lượt chiếm cứ tiểu huyệt nàng, lấp đầy thân thể nàng. Hàn Chiến ở trên thân người đang phập phồng nhấp nhô rỉ xuống vài giọt mồ hôi lớn, vẩy lên ngực Hàn Tuyết, mỗi khi có một giọt mồ hơi rơi, môi Hàn Chiến cũng lần theo tiến sát tới, vừa liếm vừa mút, có lúc còn dùng răng khẽ cắn, mà khi Hàn Chiến chạy nước rút từ chậm rãi biến điên cuồng, lực đạo mạnh mẽ lại nặng nề cắm vào nàng, hắn sẽ hưng phấn kêu lên: “A. . . . . A. . . . . . .” Thanh âm đó, là biểu hiện cho sự vui vẻ của hắn, hắng đang đạt được cực hạn khoái cảm từ trong thân thể nàng.
Lần đó, cuối cùng, hắn hung hăng bóp lấy mông nàng, hung hăng va chạm hoa huyệt mềm mại, một lần lại một lần, khi chất lỏng như lửa nóng kia tiến sâu vào thân thể, hắn vẫn không chịu ngừng. Mặc dù không rút cây gậy thịt ghê tởm kia khỏi người nàng, nhưng cũng có nhiều lần rút ra hơn một nửa, rồi lại mạnh bạo cắm trở lại, mỗi lần như thế, thứ bạch dịch nóng bỏng kia lại càng rót sâu hơn, nhưng vẫn có chút tràn ra khỏi huyệt đạo, lây dính lên lớp lông mao hai người.
/82
|