Chiến Thần Bất Bại

Chương 729 - Phong Lôi Thương Lô Thiên Vấn

/936


Khi Đường Thiên chạy tới thì vừa đúng lúc nhìn thấy Hàn Bang Ngưng đang kịch chiến cùng địch nhân.

Hiển nhiên Hàn Băng Ngưng đang ở thế hạ phong, công kích của đối phương dị thường sắc bén, thân hình như điện, mỗi một thương đều mang theo khí thế của Phong Lôi, mỗi khi kiếm thương va chạm thì kiếm khí của Hàn Băng Ngưng đều bị đánh tan trong nháy mắt.

Qua bảy tám chiêu, khí tức Hàn Băng Ngưng dần trở nên hỗn loạn.

Lô...Lô Thiên Vấn!

Giọng nói Thiết Hạt run rẩy, hắn đi theo Lô Lăng Nam nên có chút hiểu rõ với cao thủ Lô gia, khi nhận ra địch nhân đến là ai thì sắc mặt hắn xám xịt như tro tàn. Thiết Hạt biết rõ Lô Thiên Vấn không chỉ bởi vì Lô gia, mỗi một vị hung nhân đều cực kỳ biết rõ về Lô Thiên Vấn.

Phù Nhân Bách được bài danh thứ chín trong Giáp đẳng hung nhân, từng chiến bại trong tay gã nên lập thệ cả đời không bước chân vào Phi Mã thành.

Mỗi vị Giáp đẳng hung nhân đều là người có hung danh vang dội, thực lực so với những cường giả đứng đầu không chút nào kém hơn. Chỉ có điều đa số bọn họ đều đơn thương độc mã, không có gia tộc làm hậu thuẫn, làm việc không chút kiêng dè, bị coi là hung nhân nên bị xếp vào bảng riêng.

Nhưng dù là như vậy, thực lực của bọn họ vẫn có thể mạnh mẽ xếp vào bảng chiến lực trước năm mươi trên chiến lực bảng của toàn bộ Tội vực, bọn họ là cường giả mạnh nhất Tội vực. Thế nhưng cường giả như vậy vẫn thua ở trong tay Lô Thiên Vấn.

Trên chiến lực bảng Tội vực, Lô Thiên Vấn xếp hạng thứ ba mươi chín.

Thương pháp của gã có phong cách riêng biệt, có khí thế phong lôi, có tên là Phong lôi thương.

Tần Trẫm là người mạnh nhất tại Tử Quyên thành, xếp hạng bốn mươi ba trên chiến lực bảng. Lô Thiên Vấn vẫn chưa là người mạnh nhất Lô gia, người mạnh nhất Lô gia là đại đương gia gia chủ Lô Thăng Tượng, đỉnh cấp cường giả bài danh thứ mười sáu trên chiến lực bảng.

Có thể nhận thấy rõ Lô gia cường đại.

Lô gia dám phái một mình Lô Thiên Vấn đến chính là tuyệt đối có lòng tin với thực lực của gã. Tần Trẫm không có ở đây, trừ phi mấy nhà khác cùng liên thủ mới có khả năng chống lại Phong Lôi thương của Lô Thiên Vấn. Trong mắt Lô Thiên Vấn thì Tử Quyên thành chỉ là một tiểu thành không đáng nhắc đến, điều duy nhất khiến hắn hứng thú chỉ có Tần Trẫm. Chỉ có điều hắn cực kỳ kiêng kỵ Tần Trẫm, lão này vô cùng gian xảo, chỉ hơi không cẩn thận liền sẽ rơi vào bẫy đối phương đào sẵn.

Tần Tử Chân thống lĩnh Cung bộ cũng khiến gã có chút kiêng kỵ, nhưng cũng chỉ là kiêng kỵ thôi. Muốn đánh chính diện đối với cường giả cấp bậc như gã thì cực kỳ khó khăn. Nếu là một nhóm vài ngàn người thì Lô Thiên Vấn còn có chút kiêng kỵ, chỉ là mấy chục người nên phạm vi công kích nhỏ đến thảm thương.

Gã hoàn toàn có thể dùng tốc độ đem Cung bộ đùa giỡn trong lòng bàn tay. Dĩ nhiên gã không ngu xuẩn đến mức đánh chính diện với Cung bộ, khi gã nghe được Mặt Quỷ đánh chính diện với Cung bộ thì gã cũng giật mình, gã nghĩ rằng Mặt Quỷ khá am hiểu về pháp tắc phòng ngự.

Võ giả có phòng ngự cứng rắn như xác rùa chính là thiên địch của Cung bộ.

Thế nhưng không quan trọng, dù cho có cứng như xác rùa thì gã cũng có thể đánh vỡ dễ như trở bàn tay.

Lô Thiên Vấn nghênh ngang xuất hiện tại Ánh Sơn bảo, tiểu bảo như vậy hoàn toàn không được gã để vào mắt. Trên đường quật khởi của Lô gia, gã đã thay Lô gia tiêu diệt rất nhiều chướng ngại, tiểu trại như vậy nhiều không sao kể hết.

Trong khi Hàn Băng Ngưng la hét, thậm chí gã vẫn có thể nhàn rỗi thưởng thức khuôn mặt đẹp của Hàn băng Ngưng, trong lòng cảm thán mỹ nhân như vậy chết ở trong tay mình thì có chút đáng tiếc. Chỉ có điều gã không giống với tên cháu trai không ra hồn của mình, gã không có hứng thú lớn như vậy với mỹ sắc.

Chỉ có máu tươi cùng chiến đấu mới có thể khiến gã cảm thấy hưng phấn.

Hàn Băng Ngưng xuất thủ khiến mắt gã sáng ngời, pháp tắc băng hàn không hiếm thấy, pháp tắc diện mới hình thành càng không khiến gã đặt trong mắt, điều duy nhất khiến gã tán thưởng chỉ là kiếm ý cực kỳ tinh thuần kia, vô cùng hiếm thấy.

Sau mấy chiêu thăm dò, Lô Thiên Vấn liền không còn hứng thú.

Phải nhanh chóng kết thúc chiến đấu, đối thủ cấp bậc như vậy thực sự không có gì thú vị.

Thế nhưng qua hơn mười chiêu, thế mà đối phương vẫn còn đang tận lực chống đỡ khiến Lô Thiên Vấn hơi bất ngờ. Đã từ lâu gã chưa từng gặp phải địch nhân có thể ngăn cản hơn mười chiêu. Phong Lôi thương của gã có kèm theo Phong Lôi, khí thế mỗi một thương như thiên quân, không nói đến một người nữ tử yếu đối, cho dù là nam tử cường tráng có sở trường về lực lượng cũng khó mà chống đỡ ba năm chiêu.

Lô Thiên Vấn nhanh chóng hiểu được, nữ tữ này tuy pháp tắc diện mới hình thành nhưng kiếm chiêu cực kỳ tinh diệu cộng thêm đạt thành kiếm ý bước đầu nên mới có thể dần dần ngăn chặn được mình.

Kiếm chiêu thật tinh diệu!

Sau một hồi tỉ mỉ quan sát, Lô Thiên Vấn liền sinh ra vài phần hứng thú. Ánh mắt gã rất tinh tế, liếc mắt liền nhìn ra tính toán được lộ số kiếm chiêu của Hàn Băng Ngưng không phải là phong cách của Tội vực. Vũ kỹ của Tội vực có nguồn gốc từ Thánh vực, chỉ có điều Thánh vực coi trọng chính là năng lượng, mà Tội vực thì nghiêng về pháp tắc nhưng về mức độ chiêu số tinh diệu đều rất bình thường.

Lòng hiếu kỳ Lô Thiên vấn nổi lên, khí thế cây thương trên tay phát ra càng ngày càng trầm trọng.

Mỗi một thương đều khuấy động phong lôi, tia chớp chói mắt bao phủ mũi thương vô cùng uy mãnh, khí thế một thương liên miên không dứt, thương sau trầm trọng hơn thương trước.

Áp lực lên Hàn Băng Ngưng gia tăng, dây buộc tóc cũng bị không khí loạn lưu cắt đứt khiến tóc tai rối tung. Nhưng tính cách nàng vốn cứng cỏi, áp lực càng lớn ngược lại càng kích thích tâm hiếu chiến, mỗi kiếm xuất ra đều dốc hết toàn lực.

Đường Thiên ngăn cản A Mạc Lý đang muốn xông lên, hắn nhận ra Hàn Băng Ngưng tuy đang tận lực chống đỡ và cận kề nguy hiểm nhưng kiếm ý của nàng không có chút dấu hiệu tan tác, kinh nghiệm chiến đấu như vậy đối với nàng cực kỳ quý báu.

Đinh đinh đinh!

Lô Thiên Vấn liên tục xuất ra bảy thương như tia chớp điểm trúng thân kiếm Hàn Băng Ngưng.

Trong nháy mắt, thân kiếm vỡ tan như bánh khô, Hàn Băng Ngưng như bị sét đánh phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã bay về phía sau.

Chém giết nhập thần, lúc này Lô Thiên Vấn hoàn toàn không có chút ý nghĩ nương tay nào, thân hình cùng thương bộc phát tiếng nổ mạnh như sấm lao thẳng đến Hàn Băng Ngưng.

Đường Thiên đã nhanh chóng di chuyển khi Lô Thiên Vấn điểm trúng thân kiếm Hàn Băng Ngưng, như một tia chớp đoạt một thanh trường đao trong tay Thiết Hạt. Thân hình hắn biến mất không thấy, sau một khắc hắn xuất hiện bên người và đỡ lấy Hàn Băng Ngưng rồi bổ ra một đao.

Trúng ngay đầu mũi thương.

Đường Thiên chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh người truyền đến, hắn hừ lạnh rồi lắc mình liền xuất hiện một cách quỷ mị ngoài năm trượng, lảo đảo lui về phía sau vài bước để ổn định thân hình. Hắn ôm Hàn Băng Ngưng đang hôn mê trong tay đưa cho A Mạc Lý rồi xoay người đối diện với Lô Thiên Vấn.

Lĩnh ngộ được Thiên Ma Trọng Trảm, Đường Thiên đang khao khát đánh một trận lớn, mà hắn tận mắt nhìn thấy Hàn Băng Ngưng bị áp chế khiến lửa giận trong lòng hắn không kìm chế được. Nếu không phải hắn biết rõ kinh nghiệm đối chiến cùng cao thủ đối với Hàn Băng Ngưng vô cùng trọng yếu thì hắn đã sớm chém giết ra ngoài.

Chỉ có một chút kiềm chế, trong nháy mắt biến mất khi va chạm với một đao này. Phấn khích vì lĩnh ngộ được Thiên Ma Trọng Trảm, phẫn nộ vì tận mắt nhìn thấy Hàn Băng Ngưng bị chèn ép khiến nội tâm Đường Thiên điên cuồng giận dữ.

Sắc mặt hắn âm trầm, đao giơ lên chỉ thẳng vào Lô Thiên Vấn.

Mặt Quỷ Đường Thiên?

Lô Thiên Vấn nhíu mày, liếm liếm môi tựa như gặp được con mồi khiến gã cảm thấy hứng thú. Một đao vừa rồi tuy không có kỹ xảo hoa mỹ nhưng lực lượng không yếu, quá đã!

Đường Thiên không có ý định trả lời, người Lô gia hắn đã nghe Thiết Hạt kể qua. Về phần Lô Thiên Vấn là ai, lợi hại như thế nào thì hắn không quan tâm. Bây giờ chiến ý trong lòng hắn đang dâng cao chỉ muốn giết chết người này!

Vù, thân hình Đường Thiên chợt biến mất.

Lô Thiên Vấn không chút hoảng hốt, người tu luyện không gian pháp tắc thích nhất là sử dụng tạp kỹ này. Lô Thiên Vấn nở nụ cười nhạt, không gian pháp tắc xuất quỷ nhập thần nhưng tia ba động khi không gian bị phá vỡ thì không thoát khỏi cảm nhận của gã.

Ánh mắt lăng lệ, lấy eo làm trục, giữa không trung xoay chuyển thân hình, thương xuất như giao long.

Oanh!

Âm thanh phong lôi nổi lên, lôi điện điên cuồng phóng ra giữa không trung mang theo ánh sáng chói mắt.

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước thương mang, giống như đưa đến trước mũi thương của gã.

Sau đó ánh mắt Lô Thiên Vẫn bỗng nhiên co rụt lại, tư thế Đường Thiên vô cùng quái dị, trường đao dựng đứng trước mặt hướng về phía trước đẩy ngang.

Đây là chiêu thức gì?

Nhìn thấy trường đao và mũi thương sắp va chạm, trường đao đang dựng đứng đột nhiên như trát đao chém xuống, không chút súc thế nào nhưng một đao này lại vô cùng ác liệt.

(trát đao: một loại như dao cắt cỏ)

Thiên Ma Thủ Trảm!

Đinh!

Trường đao hung hãn phá vỡ mũi thương được bao phủ bởi phong lôi thiểm điện, mạnh mẽ chém lên mũi thương.

Lô Thiên Vấn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh khủng đột nhiên theo thân thương truyền đến, song chưởng của gã bỏng rát suýt nữa cầm không được thân thương.

Sảng Khoái!

Lực lượng thật mạnh!

Lô Thiên Vấn gắng sức nắm thân thương, lực lượng cuộn trào mãnh liệt khiến thân hình gã như một mũi tên mạnh mẽ bay ngược ra ngoài.

Lực lượng một thương này của Lô Thiên Vấn cũng khiến thân hình Đường Thiên hơi lùi về sau, nhưng lúc này là lúc chiến ý của hắn điên cuồng nhất, điểm áp chế ấy hắn không để trong lòng. Thân hình nhanh nhạy như khỉ lao lên, hắn không sử dụng tiềm hành thuật mà đạp lên không khí lao về phía trước.

Ầm ầm ầm!

Âm thanh bạo liệt vang lên liên tiếp, gần như là chỉ có một âm.

Lá chắn bằng không khí liên tục hình thành rồi vỡ nát dưới chân Đường Thiên giống như một cây cầu nổi,thân hình hắn như tia chớp, giống như mãnh hổ thoát cũi đánh về phía Lô Thiên Vấn đang bay ngược.

Thật nhanh!

Lần thứ hai ánh mắt Lô Thiên Vấn co rút lại, gã chưa từng gặp qua người có phù không thuật kỳ lạ như vậy.

Thân hình Đường Thiên đang nhanh chóng xông lại đây mơ hồ trong suốt nhưng Lô Thiên Vấn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng từng chi tiết mỗi mỗi khớp xương, mỗi khối cơ bắp trên người Đường Thiên. Lô Thiên Vấn dường như nhìn thấy vô số dòng suối nhỏ trên mỗi ngóc ngách trên cơ thể Đường Thiên tuôn ra, giống như hàng trăm con suối nhỏ chảy ra biển dung nhập vào cảnh tay phải Đường Thiên.

Mục tiêu rõ ràng là trường đao trên tay Đường Thiên!

Thiên Ma đệ nhị trảm!

Gân xanh trên trán Lô Thiên Vấn nổi lên, không cần suy nghĩ gã cũng biết một trảm này càng mãnh liệt kinh khủng hơn so với trảm vừa rồi. Dưới tình thế cấp bách, Lô Thiên Vấn huýt dài, toàn bao phủ phong lôi chói mắt, gió màu xanh pha lẫn lôi điện màu bạc giống như phủ cho gã thêm một tầng áo giáo hoa lệ.

Thân hình gã dừng lại quỷ dị, tay nắm trường thương xoay tròn mãnh liệt rồi đột nhiên đâm ra.

Trường thương xoay tròn giống như một cái vòng xoáy sinh ra lực hút kinh người, phong lôi bao phủ toàn thân Lô Thiên Vấn đột nhiên bị cỗ hấp lực này hút không thừa chút nào, phong lôi cực kỳ dày đặc lưu chuyển trên thân thương. Một thương này tỏa ra hơi thở hủy diệt.

Thân ảnh quỷ mị như dã thú mơ hồ chém mạnh.

Phong thái cực kỳ tiêu sái bất phàm, trên thương hào quang bao phủ đâm ra một thương.

Hai người không sử dụng kỹ xảo hoa mỹ mà mạnh mẽ va chạm.

Oanh!

Tiếng nổ rung trời khiến lỗ tai người xung quanh đều tê rần, sóng khí màu trắng kinh khủng nổ tung pha lẫn vô số thanh mang và lôi điện đột nhiên đánh lên ngọn núi gần hai người nhất.

Rầm rầm rầm!

Ngọn núi không chịu nổi oanh kích nặng nề khiến phần lớn diện tích sụp đổ.

Một lần va chạm mạnh này khiến hai người đều không dễ chịu, Đường Thiên cảm giác như mình bị một con dã thú đánh lên, căn bản không khống chế được thân hình mà cả người bay ngược ra ngoài. Lô Thiên Vấn cũng không khá hơn chút nào, một trảm này của Đường Thiên còn kèm theo thế xông tới, gã bị đánh bay như quả bóng cao su bị đập bay vào vách đá ngọn núi phía sau, chỉ lộ ra một cái lỗ sâu không thấy đáy.

Mọi người đều bị một chiêu liều mạng này của hai người làm cho chấn động mà trợn mắt há mồm.

Chiến đấu như vậy quả thật không giống người.

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt lão thái thái, ông trời còn thương, Thiên Ma Trọng Trảm của Tiết gia cuối cùng lại được thấy ánh mặt trời.

Bùm, hố sâu đột nhiên nổ tung bắn ra phong lôi, Lô Thiên Vấn xuất hiện tại chỗ vừa mới bị chém.

Cả người gã cực kỳ chật vật, quần áo rách nát, hai mắt tỏa ra chiến ý điên cuồng. Gã liếm môi, âm thanh khàn khàn nói: Ta muốn giết sạch các ngươi!


/936

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status