-Được sống là mình, thích thật đấy-Nguyên nằm ngửa ra sàn cười lớn.
Bao năm qua ông Thái cho nó uống thuốc đều đặn mỗi tháng bằng cách nào đó, nhưng sau khi nó phát hiện và giả vờ uống thuốc thì nó dần nhớ lại tất cả mọi chuyện.Nó biết những gì Hùng lạnh tra tấn tinh thần của nó xảy ra như thế nào, con người nó bị ảnh hưởng thế nào sau khi trở về nhà.Ông Thái không biết những gì ông làm cho nó đều đang dần dần thay đổi được con người nó.
Tiếng chuông điện thoại reo.
-Có chuyện gì?-Nguyên
-Cuối tháng rồi, lần này vẫn mất tích đến cuối tháng sau như thế hả?-Tiếng một người con trai
-Không.Tôi như vừa từ thiên đàng trở về.-Nguyên mỉm cười.
-Nói như vậy thì cô nhớ ra hết rồi hả?
-Cũng nhờ ý kiến của anh mà tôi biết hết chuyện xảy ra trong những năm gần đây đấy.
-Thì tôi cũng thấy lạ là cô chỉ gọi đến đây vào ngày cuối mỗi tháng, rồi những ngày khác tôi gọi đến thì cô nói là nhầm máy-Người đó phá lên cười.
-Kìm *** con người bằng thuốc-Nguyên.
-Cô không định tới trụ sở?
-Vẫn là tầng hầm dưới khu nhà đang xây bỏ dở đó hả?
-Ừm.Vậy vẫn tiếp tục điều tra Hùng lạnh?
-Đương nhiên.Giải quyết sòng phẳng.Phải cho hắn biết ai mới là người vợ hắn chứ-Nguyên.
-À..mọi người thế nào?-Nguyên
-Đang đợi cô về đây.Tên Nam muốn bỏ hội sao thế ? Mà hình như hắn không biết cô gọi mọi người trở lại bang Devil.
-Lúc trước thì không sao nhưng giờ lại là con trai của tài phiệt thì làm sao gánh được hậu quả.Tốt nhất đá ra ngoài cho nhanh.-Nguyên cười khẩy.
-Cô vẫn vậy nhỉ Ma Vương?
-Còn anh, cẩn thận cái thân mình đi.
Rụp.
Sáng thứ 2 đầu tuần, trời đẹp lạ thường, không khí ấm áp hẳn.Số phận con người cũng đến giờ thay đổi.
Sắp tới Giáng sinh và đó cũng là hôm sinh nhật nó.Mẹ thường nói với nó :-” Thật may mắn khi con ra đời vào ngày mọi người tràn ngập tình yêu thương, đó sẽ là hạnh phúc lớn nhất của con.”
-Vậy tại sao mẹ lại bỏ đi?-Nguyên lẩm bẩm.
Vào tới lớp nó thấy My nằm uể oải.
-Sáng sớm đã có xác chết ở đây hả?-Nguyên nhe răng cười chọc My.
-Còn cậu, gặp khó hơn tổng thống đấy.-My tức giận
-Bộ nước ta có tổng thống, tớ tưởng gọi là chủ tịch-Nguyên ngơ ngác chớp mắt làm My tức xì khói.
-Hôm đó sao em lại về trước làm bọn anh lo muốn chết?-Luân cùng 2 tên kia vào lớp.
-Em? Anh????-Nguyên trố mắt.
-Chả thế cô nhỏ tuổi hơn bọn anh đó-Khánh.
-Chí lý-Duy.
-Tôi có việc cần giải quyết-Nguyên xầm mặt xuống rồi đi ra khỏi lớp.
Cả bọn ngơ ngác nhìn thái độ lạ lùng khác thường của nó.
Ra khỏi lớp nó tiến thẳng tới lớp 12B1.
-Phiền anh gọi chị Nga cho em ạ-Nguyên nói với một anh chàng đang đứng trước cửa lớp, trông hùng hổ ghê.
-Em gái , gọi ta có việc gì-Nga chị 2 của khối này, hất mặt nhìn nó, theo sau có mấy bà chằng nhốn nháo.
-Em muốn hỏi chị một chuyện-Nguyên vẫn thái độ bình tĩnh và tôn trọng cô ta
-Cô em muốn chết hả mà tới đây.Dám vác mặt lên hỏi đàn chị hả?-Nga đưa tay vuốt mặt nó
-Nó muốn đi sớm ạ-Một bà chị cười phá lên.
-Bỏ tiết đi chị 2-bà khác.
Cả lũ con gái lôi nó lên sân thượng.
-Nguy…nguy…to rồi-Tiếng Quỳnh vang vọng phố phường
-Ồn ào quá.Không được chạy trên hành lang-Hà.
-Nguyên…Nguyên bị mấy đàn chị lôi lên sân thượng-Quỳnh hét lớn.
4 tên kia nghe xong phi người ra khỏi lớp.
Nguyên bị lôi xệch lên sân thượng , chúng đẩy mạnh nó vào bờ tường.
-Xử luôn cái thái độ coi thường này chứ chị hai-bà cô nào lên tiếng.
-Chờ đã-Nga giơ tay lên ra hiệu.
-Cô muốn hỏi tôi cái gì?
-Hai tên đâm tôi hiện học lớp nào.Đàn em của chị thì đừng nói là không biết-Nguyên mặt lạnh băng.
-Cô là Trịnh Nguyên??-Nga phá lên cười.-Tôi tự hỏi tại sao chúng lại đi làm vậy với một con bé như cô đó.
-……….
-Tôi chỉ nghe nói chúng có giao ước với ai đó là phải hại cô bằng được thì phải?
-……….
-Còn không chịu trả lời hả?-một bà chị chạy tới đá vào bụng nó.
-Hai tên đó học lớp nào?-Nguyên giữ được thăng bằng , đưa mắt nhìn Nga.
-Sao tao phải nói cho mày??-Nga vênh mặt dồn nó vào bờ tường rào sắt.
Nguyên lao tới nắm cổ áo Nga lôi mạnh vào tường rào.
-Nói-ánh mắt nó hằn đỏ.
-Con này…-một đàn em của Nga lao tới thì bị nó đá bay ra ngoài.
-Lớp…lớp…12…12..B..B5-Nga giọng run run.
-12B5?-Nguyên.
-Ư…ưm..ừm-Nga lẩy bẩy.
-Sao phải dài dòng-Nguyên mỉm cười rồi thả Nga ra.
-Mày..-Nga toan lao người tới đánh nó thì…đứng bất động
-Thế nhá-Nguyên đập vai Nga rồi đi thẳng.
-Nguyên à, cậu không sao chứ-My thở hổn hển.
-Mấy chiến hữu đến muộn thế.May là tớ xuống nước xin xỏ đấy, không thì..-Nguyên cười nhe nhởn.
3 tên kia quay lại thấy thái độ của bà chị 2 kia cũng khác thường, mặt tái nhợt, tay run run, miệng lẩm bẩm..-Cô..cô..ta …
-Hôm nay tạm tha cho 2 tên kia vậy, cho thưởng thức buổi giáng sinh cuối cùng-Nguyên nghĩ .
-Nguyên nè, giáng sinh là sinh nhật cậu đúng không?-My tươi cười.
-Ừm.
-Cậu định tổ chức ở nhà hả?
-Không, tớ định tổ chức ở bar.
-Bar, quán của cậu hả.Việc làm ăn?
-Nghỉ một hôm có sao đâu-Nguyên cười xòa.
-ok.về lớp thôi.-My
Tại một nơi không ai hay biết.Một cô gái trẻ ăn mặc hết sức sexy bước vào một căn phòng ánh sáng lập lòe.
-Ông là ai?.Gọi tôi đến đây làm gì?-một khuôn mặt tháng ngày ăn ngủ với phấn trang điểm.
-Chào con gái-Một người đàn ông bước ra khỏi bàn làm việc tiến tới chỗ cô gái.
-Ông là…???
-Ta đây mà-Hắn tháo dỡ chiếc mặt nạ xuống.Là Hùng lạnh.
-Sao ông không yên thân trong tù đi,ra đây làm gì?
-Con giống mẹ con ,độc ác thật-Hùng lạnh cười lớn.
-Cùng một nòi cả-Cô gái đó cũng phá lên cười.
-Ông mới kiếm cái khuôn mặt này ở đâu vậy.?
-Chỉ cần khử..là có ngay.
-Lại trò giả mạo người .Thảo nào cảnh sát không tra ra là phải.
-Ta phải làm thế này để sống tiếp chứ.Nghiễm nhiên trở thành tài phiệt sau một cái xoay kiếm.
-Gọi tôi đến đây làm gì?
Hùng lạnh hiện tại giả mạo dưới danh Triệu Á Lâm, sau một đêm sở hữu toàn bộ tài sản của ông ta, gia đình ông Lâm bị hắn hại sạch.
Mai :con gái Hùng.17t. Một quỷ cái thực thụ bởi sở hữu tính cách của mẹ, cũng có nhan sắc, ăn chơi, đua đòi .Kiếm tiền bằng cách nào đó sau khi ông bố vô tù.
-Con muốn biết tại sao mẹ con mất không hả?
Mai giật mình bởi cô ta không muốn nhắc tới chuyện này.
-Làm sao ạ?
-Tất cả là do con ranh Trịnh Nguyên cháu gái tên Trịnh Thái.
-Vậy ạ.Ông vẫn còn yêu bà mẹ ta nhỉ?-Mai cười khẩy.
-Nó đang học ở New Star, quan hệ rất tốt với mấy đứa con của mấy tên bạn của tên Thái.ta muốn con vào đó phá hoại nó cho ta.( quen quen)
-Ý ông là phá tan cái mối quan hệ của nó để dần dần hành hạ hả?
-Đúng vậy.Ta không cần tính toán gì với tên Thái chỉ nó là đủ, cướp đi tính mạng của vợ ta thì coi như đối đầu với thần chết rồi.
-Nó chỉ là một đứa con gái thôi mà.
-Nó có thế lực của riêng mình, hoạt động ngầm dưới xã hội đen.Sớm muộn nó cũng biết ta ở đây thôi.Nó quá thông minh và thêm những gì ta gieo rắc vào đầu nó nữa.Nguy hiểm đấy.Đành đánh vào tinh thần của nó trước-Hùng bóp tay đấm mạnh vào tường.
-Được thôi.Chu cấp đầy đủ thì gì tôi cũng làm.
-Cách con kiếm tiền đó hả?
-Có thể rủ thêm mấy chị em của tôi vào đấy chứ?
-Có bản lĩnh thì cứ việc ta chu cấp hết.
-Giàu cũng sướng thật-Mai cười lớn.
Bao năm qua ông Thái cho nó uống thuốc đều đặn mỗi tháng bằng cách nào đó, nhưng sau khi nó phát hiện và giả vờ uống thuốc thì nó dần nhớ lại tất cả mọi chuyện.Nó biết những gì Hùng lạnh tra tấn tinh thần của nó xảy ra như thế nào, con người nó bị ảnh hưởng thế nào sau khi trở về nhà.Ông Thái không biết những gì ông làm cho nó đều đang dần dần thay đổi được con người nó.
Tiếng chuông điện thoại reo.
-Có chuyện gì?-Nguyên
-Cuối tháng rồi, lần này vẫn mất tích đến cuối tháng sau như thế hả?-Tiếng một người con trai
-Không.Tôi như vừa từ thiên đàng trở về.-Nguyên mỉm cười.
-Nói như vậy thì cô nhớ ra hết rồi hả?
-Cũng nhờ ý kiến của anh mà tôi biết hết chuyện xảy ra trong những năm gần đây đấy.
-Thì tôi cũng thấy lạ là cô chỉ gọi đến đây vào ngày cuối mỗi tháng, rồi những ngày khác tôi gọi đến thì cô nói là nhầm máy-Người đó phá lên cười.
-Kìm *** con người bằng thuốc-Nguyên.
-Cô không định tới trụ sở?
-Vẫn là tầng hầm dưới khu nhà đang xây bỏ dở đó hả?
-Ừm.Vậy vẫn tiếp tục điều tra Hùng lạnh?
-Đương nhiên.Giải quyết sòng phẳng.Phải cho hắn biết ai mới là người vợ hắn chứ-Nguyên.
-À..mọi người thế nào?-Nguyên
-Đang đợi cô về đây.Tên Nam muốn bỏ hội sao thế ? Mà hình như hắn không biết cô gọi mọi người trở lại bang Devil.
-Lúc trước thì không sao nhưng giờ lại là con trai của tài phiệt thì làm sao gánh được hậu quả.Tốt nhất đá ra ngoài cho nhanh.-Nguyên cười khẩy.
-Cô vẫn vậy nhỉ Ma Vương?
-Còn anh, cẩn thận cái thân mình đi.
Rụp.
Sáng thứ 2 đầu tuần, trời đẹp lạ thường, không khí ấm áp hẳn.Số phận con người cũng đến giờ thay đổi.
Sắp tới Giáng sinh và đó cũng là hôm sinh nhật nó.Mẹ thường nói với nó :-” Thật may mắn khi con ra đời vào ngày mọi người tràn ngập tình yêu thương, đó sẽ là hạnh phúc lớn nhất của con.”
-Vậy tại sao mẹ lại bỏ đi?-Nguyên lẩm bẩm.
Vào tới lớp nó thấy My nằm uể oải.
-Sáng sớm đã có xác chết ở đây hả?-Nguyên nhe răng cười chọc My.
-Còn cậu, gặp khó hơn tổng thống đấy.-My tức giận
-Bộ nước ta có tổng thống, tớ tưởng gọi là chủ tịch-Nguyên ngơ ngác chớp mắt làm My tức xì khói.
-Hôm đó sao em lại về trước làm bọn anh lo muốn chết?-Luân cùng 2 tên kia vào lớp.
-Em? Anh????-Nguyên trố mắt.
-Chả thế cô nhỏ tuổi hơn bọn anh đó-Khánh.
-Chí lý-Duy.
-Tôi có việc cần giải quyết-Nguyên xầm mặt xuống rồi đi ra khỏi lớp.
Cả bọn ngơ ngác nhìn thái độ lạ lùng khác thường của nó.
Ra khỏi lớp nó tiến thẳng tới lớp 12B1.
-Phiền anh gọi chị Nga cho em ạ-Nguyên nói với một anh chàng đang đứng trước cửa lớp, trông hùng hổ ghê.
-Em gái , gọi ta có việc gì-Nga chị 2 của khối này, hất mặt nhìn nó, theo sau có mấy bà chằng nhốn nháo.
-Em muốn hỏi chị một chuyện-Nguyên vẫn thái độ bình tĩnh và tôn trọng cô ta
-Cô em muốn chết hả mà tới đây.Dám vác mặt lên hỏi đàn chị hả?-Nga đưa tay vuốt mặt nó
-Nó muốn đi sớm ạ-Một bà chị cười phá lên.
-Bỏ tiết đi chị 2-bà khác.
Cả lũ con gái lôi nó lên sân thượng.
-Nguy…nguy…to rồi-Tiếng Quỳnh vang vọng phố phường
-Ồn ào quá.Không được chạy trên hành lang-Hà.
-Nguyên…Nguyên bị mấy đàn chị lôi lên sân thượng-Quỳnh hét lớn.
4 tên kia nghe xong phi người ra khỏi lớp.
Nguyên bị lôi xệch lên sân thượng , chúng đẩy mạnh nó vào bờ tường.
-Xử luôn cái thái độ coi thường này chứ chị hai-bà cô nào lên tiếng.
-Chờ đã-Nga giơ tay lên ra hiệu.
-Cô muốn hỏi tôi cái gì?
-Hai tên đâm tôi hiện học lớp nào.Đàn em của chị thì đừng nói là không biết-Nguyên mặt lạnh băng.
-Cô là Trịnh Nguyên??-Nga phá lên cười.-Tôi tự hỏi tại sao chúng lại đi làm vậy với một con bé như cô đó.
-……….
-Tôi chỉ nghe nói chúng có giao ước với ai đó là phải hại cô bằng được thì phải?
-……….
-Còn không chịu trả lời hả?-một bà chị chạy tới đá vào bụng nó.
-Hai tên đó học lớp nào?-Nguyên giữ được thăng bằng , đưa mắt nhìn Nga.
-Sao tao phải nói cho mày??-Nga vênh mặt dồn nó vào bờ tường rào sắt.
Nguyên lao tới nắm cổ áo Nga lôi mạnh vào tường rào.
-Nói-ánh mắt nó hằn đỏ.
-Con này…-một đàn em của Nga lao tới thì bị nó đá bay ra ngoài.
-Lớp…lớp…12…12..B..B5-Nga giọng run run.
-12B5?-Nguyên.
-Ư…ưm..ừm-Nga lẩy bẩy.
-Sao phải dài dòng-Nguyên mỉm cười rồi thả Nga ra.
-Mày..-Nga toan lao người tới đánh nó thì…đứng bất động
-Thế nhá-Nguyên đập vai Nga rồi đi thẳng.
-Nguyên à, cậu không sao chứ-My thở hổn hển.
-Mấy chiến hữu đến muộn thế.May là tớ xuống nước xin xỏ đấy, không thì..-Nguyên cười nhe nhởn.
3 tên kia quay lại thấy thái độ của bà chị 2 kia cũng khác thường, mặt tái nhợt, tay run run, miệng lẩm bẩm..-Cô..cô..ta …
-Hôm nay tạm tha cho 2 tên kia vậy, cho thưởng thức buổi giáng sinh cuối cùng-Nguyên nghĩ .
-Nguyên nè, giáng sinh là sinh nhật cậu đúng không?-My tươi cười.
-Ừm.
-Cậu định tổ chức ở nhà hả?
-Không, tớ định tổ chức ở bar.
-Bar, quán của cậu hả.Việc làm ăn?
-Nghỉ một hôm có sao đâu-Nguyên cười xòa.
-ok.về lớp thôi.-My
Tại một nơi không ai hay biết.Một cô gái trẻ ăn mặc hết sức sexy bước vào một căn phòng ánh sáng lập lòe.
-Ông là ai?.Gọi tôi đến đây làm gì?-một khuôn mặt tháng ngày ăn ngủ với phấn trang điểm.
-Chào con gái-Một người đàn ông bước ra khỏi bàn làm việc tiến tới chỗ cô gái.
-Ông là…???
-Ta đây mà-Hắn tháo dỡ chiếc mặt nạ xuống.Là Hùng lạnh.
-Sao ông không yên thân trong tù đi,ra đây làm gì?
-Con giống mẹ con ,độc ác thật-Hùng lạnh cười lớn.
-Cùng một nòi cả-Cô gái đó cũng phá lên cười.
-Ông mới kiếm cái khuôn mặt này ở đâu vậy.?
-Chỉ cần khử..là có ngay.
-Lại trò giả mạo người .Thảo nào cảnh sát không tra ra là phải.
-Ta phải làm thế này để sống tiếp chứ.Nghiễm nhiên trở thành tài phiệt sau một cái xoay kiếm.
-Gọi tôi đến đây làm gì?
Hùng lạnh hiện tại giả mạo dưới danh Triệu Á Lâm, sau một đêm sở hữu toàn bộ tài sản của ông ta, gia đình ông Lâm bị hắn hại sạch.
Mai :con gái Hùng.17t. Một quỷ cái thực thụ bởi sở hữu tính cách của mẹ, cũng có nhan sắc, ăn chơi, đua đòi .Kiếm tiền bằng cách nào đó sau khi ông bố vô tù.
-Con muốn biết tại sao mẹ con mất không hả?
Mai giật mình bởi cô ta không muốn nhắc tới chuyện này.
-Làm sao ạ?
-Tất cả là do con ranh Trịnh Nguyên cháu gái tên Trịnh Thái.
-Vậy ạ.Ông vẫn còn yêu bà mẹ ta nhỉ?-Mai cười khẩy.
-Nó đang học ở New Star, quan hệ rất tốt với mấy đứa con của mấy tên bạn của tên Thái.ta muốn con vào đó phá hoại nó cho ta.( quen quen)
-Ý ông là phá tan cái mối quan hệ của nó để dần dần hành hạ hả?
-Đúng vậy.Ta không cần tính toán gì với tên Thái chỉ nó là đủ, cướp đi tính mạng của vợ ta thì coi như đối đầu với thần chết rồi.
-Nó chỉ là một đứa con gái thôi mà.
-Nó có thế lực của riêng mình, hoạt động ngầm dưới xã hội đen.Sớm muộn nó cũng biết ta ở đây thôi.Nó quá thông minh và thêm những gì ta gieo rắc vào đầu nó nữa.Nguy hiểm đấy.Đành đánh vào tinh thần của nó trước-Hùng bóp tay đấm mạnh vào tường.
-Được thôi.Chu cấp đầy đủ thì gì tôi cũng làm.
-Cách con kiếm tiền đó hả?
-Có thể rủ thêm mấy chị em của tôi vào đấy chứ?
-Có bản lĩnh thì cứ việc ta chu cấp hết.
-Giàu cũng sướng thật-Mai cười lớn.
/53
|