CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON

Chương 124 - Chương 116

/359


Ba ngày sau đó, rốt cuộc Dụ Thiên Tuyết cũng sửa sang thỏa đáng thủ tục nhập học cho Tiểu Ảnh, chuẩn bị bắt tay tìm việc làm.

“Mẹ, mẹ thật sự cảm thấy con cần bắt đầu từ lớp một tiểu học sao?” Khóe miệng Tiểu Ảnh hơi giật giật nhìn cái bản đen có dán một đống hoa hồng nhỏ trên đó, vẻ mặt đầy sự bất đắc dĩ.

“Nếu không thì sao đây? Bạn nhỏ Dụ Thiên Ảnh, con cảm thấy con có khả năng nhảy lên lớp mấy?” Dụ Thiên Tuyết nghiêng đầu nhìn cậu bé, đôi mắt trong suốt như muốn nói hai chữ ‘Đương nhiên.’

Kỳ thực không phải cô thật sự muốn Tiểu Ảnh bắt đầu học từ lớp một, chẳng qua là để cho cậu bé cảm thụ một chút không khí trường học mà thôi, đứa bé này có thói quen tự học, lúc ba tuổi thì chữ Hán và toán số học đơn giản cũng đã không làm khó được cậu bé, cậu bé yêu thích tìm hiểu về phương diện mạng lưới điện tử gì đó, đèn đóm trong nhà bất kể lớn hay nhỏ đều đã từng bị cậu bé phá hư rồi lại phá hư, có trời mới biết làm sao cậu bé làm được, lần đầu tiên, khi Dụ Thiên Tuyết nhìn thấy con trai tiếp xúc với điện thì sợ tới mức mặt trắng bệch, thề không bao giờ để một đứa bé nhỏ như vậy đụng tới những thứ kia, nhưng mà không có cách nào, đến thượng đế cũng không ngăn cản được khát vọng của cậu bé đối với mấy này.

Nhưng mà, một đứa bé đang ở thời kỳ phát triển cũng là thời kỳ tạo thành tính cách và phương thức học tập, hoặc muốn tiếp xúc với gì đó tương đối khá hơn thì vẫn phải lựa chọn phương thức giáo dục đa dạng, ít nhất là để cho cậu bé nếm trải thử xem mình có thích hay không, hơn nữa ở trong bầu không khí học tập, dù sao thì so với tự mình học thì không khí cũng tốt hơn rất nhiều.

Tiểu Ảnh xem thường, ngó ngó những tờ giấy đầy chữ mà các bạn nhỏ viết mỗi ngày cũng cảm thấy mấy bạn nhỏ này thật trâu bò, cậu bé cảm thấy áp lực rất lớn, nhưng mà cũng xem như vì mẹ, đành ở trong này chịu đựng một tý, có thể kết giao bạn bè cũng tốt!

“Cô giáo, làm phiền cô chú ý Tiểu Ảnh nhiều một chút, thằng bé quen sống ở nước ngoài, khó tránh khỏi sẽ có chút không thích ứng với bên này.” Dụ Thiên Tuyết kéo Tiểu Ảnh qua nhẹ giọng dặn dò: “Nếu như có chuyện gì cô cũng có thể gọi điện thoại cho tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ tranh thủ đến ngay.”

Cô giáo hiền từ nhìn Tiểu Ảnh: “Đứa nhỏ này thật đẹp trai, nhìn cũng rất thông minh, tôi sẽ dẫn dắt cậu bé thật tốt.”

“Vậy cám ơn cô giáo.”

Tiểu Ảnh đi theo Dụ Thiên Tuyết cùng nhau tới trước cửa văn phòng, mắt thấy Dụ Thiên Tuyết phải đi, trong lòng cậu bé năm tuổi cũng có chút căng thẳng lên, mở miệng cà lăm hỏi: “Mẹ, con ăn hiếp mấy bạn nhỏ thì làm sao bây giờ?”

Dụ Thiên Tuyết: “…..”

Một đứa trẻ bình thường không phải nên hỏi ‘Mẹ, mấy bạn ăn hiếp con làm sao bây giờ?’, thế nhưng đứa nhỏ này…..

“Tiểu Ảnh rất hiểu chuyện nha, sẽ không.” Dụ Thiên Tuyết ngồi chồm hổm xuống, dịu dàng nhìn con trai.

Tiểu Ảnh để lộ ra nụ cười, hắc hắc, kéo vành nón thấp xuống, nhìn nhìn trường học, mặc dù đã quen tính cách độc lập, nhưng mà ở tại một quốc gia xa lạ thì trong lòng vẫn còn rụt rè.

“Tiểu Ảnh nhớ mẹ thì gọi điện thoại cho mẹ, nếu mẹ không không bận thì bảo đảm sẽ đến đúng giờ, bảo đảm, có được hay không?” Dụ Thiên Tuyết xòe bàn tay ra đặt ở bên đầu, cam kết cùng với con trai.

Tiểu Ảnh suy nghĩ một chút, gật gật đầu, hiên ngang lẫm liệt nói: “Mẹ đi đi, con sẽ học thật giỏi!”

“Ừ, còn nữa….. Không được mang trò chơi đến trường học truyền bá cho mấy bạn nhỏ chơi.” Dụ Thiên Tuyết dịu dàng dặn dò một câu.

Tiểu Ảnh: “…..”

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, bạn nhỏ ở đây chắc là không chơi SinggleDiomand, khẳng định là bọn họ thích nhìn hơn!” Tiểu Ảnh gật đầu nói.

Sau cùng Dụ Thiên Tuyết ôm cậu bé một chút, chính mình cũng không bỏ được, nhưng vẫn hi vọng con trai có thể lớn lên trong sự giáo dục của trường học, thật sự thì cũng đã đến lúc cô nên đi tìm việc làm rồi.

*****

Bắt đầu từ công ty văn hóa khoa học công nghệ Khai Thừa, là công ty đào tạo hệ thống truyền thông lớn nhất toàn vùng Hoa Nam.

Dụ Thiên Tuyết chăm chú nhìn nhìn tự liệu trong hồ sơ, theo bản năng sửa sang lại quần áo bản thân một chút, đôi mắt trong suốt nhìn về phía phòng họp, bên trong tiến hành phỏng vấn đã hơn một giờ, người kế tiếp chính là cô.

“Dụ Thiên Tuyết!” Người ở bên trong đang gọi.

Dụ Thiên Tuyết nhẹ nhàng hít một hơi đi vào, trên người cô mặc bộ đồ công sở tinh tế làm nổi bật lên thân hình yểu điệu, có sự mỹ lệ nữ tính riêng biệt.

“Chào anh.” Dụ Thiên Tuyết bắt tay nói với người phỏng vấn, lúc này mới ngồi xuống.

“Cô trở




/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status