CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON

Chương 139 - Chương 130.2

/359


Một vở kịch ầm ĩ cứ như vậy mà kết thúc, không có cách nào, Dụ Thiên Tuyết không thể làm gì khác hơn là tiến lên dỗ dành Trình Lan Y, cũng không dễ dàng mới dụ dỗ được cô bé lên xe của Nam Cung Kình Hiên, để Nam Cung Kình Hiên chở cô bé về, bóng đêm cũng đã hơi về khuya, Trình Lan Y ngồi ở ghế cạnh tài xế thút tha thút thít, người đàn ông cao lớn rắn rỏi đứng ở cửa xe, ngay khi Dụ Thiên Tuyết đứng dậy trong nháy mắt vững vàng bắt được tay cô.

Nam Cung Kình Hiên, anh buông ra! Dụ Thiên Tuyết giãy giụa lui về phía sau một bước, chỉ có điều giãy không thoát được anh.

Đôi mắt Nam Cung Kình Hiên thâm thúy nhìn cô chăm chú, bỗng nhiên dùng sức kéo cô tới trước mặt mình, nói thật nhỏ: Cho tới bây giờ, anh cũng không muốn lại dùng thủ đoạn đặc thù đối với em, nhưng kia là con trai của anh, vĩnh viễn cũng đừng mong anh buông con ra.

Anh bệnh thần kinh phải không? Tôi nói rồi đó không phải là con của anh, anh muốn có con thì để La Tình Uyển sinh cho anh! Anh dây dưa với tôi làm cái gì! Dụ Thiên Tuyết bỏ qua giãy giụa, đôi mắt đẹp tràn đầy sự phẫn nộ nhìn anh chằm chằm.mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon

Nam Cung Kình Hiên không nói gì, đôi môi mỏng mím chặt, lạnh lùng buông cô ra.

La Tình Uyển.

Người phụ nữ kia, đích thật là từ lúc vừa mới bắt đầu anh đã xác định muốn cùng nhau sống cả một đời .

Nhưng mà tại sao, hiện tại anh có chút rối loạn? Bóng đêm chập chờn làm cho ý thức của anh cũng bắt đầu không minh mẫn, quả thật anh không biết, vì sao người phụ nữ này lại có thể dao động quyết định anh đã từng đưa ra, còn có đứa bé, con trai của anh, tuyệt đối không có khả năng anh buông tay!

Một đống hỗn loạn dây dưa ở trong đầu, Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng mở cửa xe ngồi vào, khởi động xe.

Dụ Thiên Tuyết xoa xoa cổ tay nhìn bóng dáng anh đi xa, cắn chặt môi.

*****

Chuyển về chỗ của anh đi, dầu gì nơi đó cũng có người giúp việc, không phải ai cũng có thể tùy tiện xông vào động tay động chân với em. Bùi Vũ Triết nhàn nhạt nói xong, chống tay trên ghế salon, chăm chú nhìn người phụ nữ nhỏ trong góc: Nghe lời, được không?

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Dụ Thiên Tuyết có sự ưu sầu nhàn nhạt, ngửa đầu nhìn trần nhà, vẫn là lắc lắc đầu.

Sau này em sẽ tự mình cẩn thận, nếu đã ổn định cuộc sống ở nơi này, cũng đã thu xếp xong, em không có lý do gì chuyển đi nữa. Dụ Thiên Tuyết nhẹ nhàng nói, hàng mi như cánh bướm từ từ nhắm lại: Đây chẳng qua là kế tạm thời thích ứng, nếu em chuyển về nhà anh thì hoàn toàn thừa nhận với bên ngoài về mối quan hệ của chúng ta, nhưng chúng ta thật sự không có mối quan hệ đó…..

Cô không muốn bởi vì lừa gạt Nam Cung Kình Hiên mà lại phải dựa vào Bùi Vũ Triết, cô không làm được.

Tay của Bùi Vũ Triết từ từ nắm chặt.

Em không muốn để cho chúng ta có bất kỳ quan hệ gì, đúng không? Trên gương mặt luôn luôn ưu nhã lạnh nhạt có chút băng lãnh, nhưng vẫn bình tĩnh như cũ.

Dụ Thiên Tuyết nghe được có cái gì không đúng, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng anh, nghiêm túc nói: Bùi Vũ Triết, em chỉ coi anh là bạn bè.

Khóe miệng Bùi Vũ Triết nở một nụ cười nhàn nhạt.

Tại sao cũng chỉ là bạn bè? Thiên Tuyết, anh đã nghĩ về vấn đề này rất nhiều lần, anh cũng đã cho bản thân rất nhiều lý do. Bùi Vũ Triết đến gần cô, vén tóc rơi trên trán cô nói rõ ràng từng chữ từng chữ để cho cô nghe được rõ: Chẳng hạn như em chính là cảm kích mẹ của anh đã cứu em năm năm về trước, không muốn bình thản an ổn lệ thuộc vào anh, ở chung một chỗ với anh, chẳng hạn như em chỉ là coi anh như một bệnh nhân, không thừa nhận anh là một người đàn ông bình thường có khả năng mang hạnh phúc đến cho em, còn nữa, ví dụ như em ghét bỏ bản thân là một người phụ nữ chưa kết hôn mà có




/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status