- Là ngươi!
Triệu Phong kinh ngạc hô to, giương mắt nhìn chằm chằm nàng thiếu nữ thanh thuần, rụt rè xấu hổ đang núp sau lưng Viên sư tỷ, động tác vẻ mặt đầy khoa trương, ánh mắt nhìn chằm chằm, không chớp lấy một cái.
Bộ dáng hắn khiếp sợ quái dị, vẻ mặt dại ra, giống như nhìn thấy nàng tình nhân trong mộng đã chờ đợi vô số ngày đêm, hiện tại rốt cuộc đã hiện thân vậy.
Bộ dáng này của hắn, đập vào mắt của Viên sư tỷ, tự nhiên chính là tâm hồn háo sắc rồi! Trong lòng nàng càng thêm buồn bực:
- Hóa ra người mà tiểu tử này say mê, cũng không phải là lão nương, mà là sư muội phía sau!
Giờ phút này, trong lòng Triệu Phong chân chính nhấc lên một trận sóng gió, nhưng phần lớn vẫn là kinh hỉ. Nàng thiếu nữ phía sau lưng Viên sư tỷ kia, khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp kia, đối với hắn cực kỳ quen thuộc.
Đã biết bao nhiêu lần, cái bóng hình xinh đẹp kia, đã ở trong đầu hắn xuất hiện trăm ngàn lần, chỉ vì lĩnh ngộ một chiêu Huyền Phong Chưởng kia.
Hóa ra, nàng thiếu nữ thanh thuần xinh đẹp kia, chính là nàng thiếu nữ trẻ tuổi ngày đó đã xuất hiện tại Hạp cốc Huyết Mãng!
Thân ảnh, hình dáng của một người, ở trong đầu xuất hiện qua trăm ngàn lần, đợi đến lúc rốt cuộc có một ngày chính diện gặp lại, loại kinh hỉ cùng với rung động trong đó tuyệt đối khó có thể hình dung.
Cho dù là Triệu Phong, cũng khó tránh khỏi có sự thất thố.
- Nhiễm sư muội, ngươi quen biết hắn à?
Viên sư tỷ liếc mắt nhìn nàng thiếu nữ sau lưng mình, trong mắt mang theo vài tia nghi ngờ, còn có một loại hưng phấn như đào móc ra được bí mật thâm cung bí sử…
Chẳng lẽ Nhiễm sư muội ở dưới mí mắt của chính mình, lại cùng với nam nhân của nàng ta cấu kết hay sao? Loại bí mật thâm cung bí sử như vậy, bản thân mình là khuê hữu thân cận nhất của nàng, như thế nào lại có khả thể không biết được?
- Ta… ta không biết hắn!
Sắc mặt Nhiễm sư muội đỏ ửng lên, ánh mắt khẽ chớp chớp e lệ, cẩn thận quan sát kỹ Triệu Phong một cái, sau đó mới mê mang lắc lắc đầu.
Nhìn bộ dáng ủy khuất vô tội của nàng, Viên sư tỷ rất nhanh xác định, Nhiễm sư muội không quen biết Triệu Phong.
Bởi vì nàng biết rõ, Nhiễm sư muội thiên chân vô tà (*), căn bản không biết nói dối, từ trước đến giờ chưa từng lừa dối mình. (*) ngây thơ trong sáng
Còn nữa, nhìn tu vi của Triệu Phong, hẳn chỉ là một gã Đệ tử Ngoại môn, cùng với Đệ tử Nội môn bọn họ căn bản không thể có bất cứ quan hệ gì cả.
- Tiểu tử kia, đừng có tự tác đa tình nữa! Ngươi nhất định là thầm thương trộm nhớ Nhiễm sư muội! Nhưng mà loại hành vi vô sỉ hạ lưu này của ngươi, căn bản không thể nào tha thứ được!
Viên sư tỷ bắt đầu chính nghĩa nghiêm nghị thuyết giáo.
Chẳng qua, khi mà nàng nhìn thấy ánh mắt dần dần ảm đạm của Triệu Phong, tựa hồ như có chút bộ dáng mất mác, trong lòng ngược lại sinh ra cảm giác đồng tình nhàn nhạt.
Bất cứ nữ tử nào, cũng đều thiên tính có tình thương của mẹ! Bộ dáng Triệu Phong chỉ chừng mười bốn, mười lăm tuổi, so với nàng thì nhỏ hơn rất nhiều, tu vi cũng thấp hơn nàng, Viên sư tỷ chính là một phen xem hắn như là một tiểu quỷ nghịch ngợm cần được nàng răn đe một chút mà thôi.
Nếu không, đổi lại là một gã nam tử nào khác, có lẽ đã gặp phải sự tra tấn dã man của nàng rồi.
Triệu Phong khôi phục lại bình tĩnh. Hắn biết, đối phương căn bản không có khả năng quen biết chính mình.
Nhưng sâu trong đáy lòng, hắn vẫn là không thể kìm chế được sự kinh hãi.
Nhớ ngày đó, ở trong Hạp cốc Huyết Mãng, lúc nhìn thấy ba người bọn thiếu nữ trẻ tuổi kia, khiến cho hắn rung động đến thế nào, mới khiến cho hắn biết được thế giới rộng lớn đến thế nào.
Hiện tại, hắn đã tiến vào thế giới tông môn, lại được gặp lại nàng thiếu nữ thần bí năm xưa, sự kích động, phấn chấn trong lòng căn bản không thể nào miêu tả hết.
- Xin hỏi cô nương tên họ là gì?
Triệu Phong vẫn là không nhịn được, muốn hỏi rõ tên họ của Nhiễm sư muội, căn bản không thèm để ý đến Viên sư tỷ kia.
Viên sư tỷ lại càng thêm buồn bực. Lúc này nàng đột nhiên phát hiện, gã thiếu niên trước mặt kia, lại trở nên bình tĩnh cùng trầm ổn, độ tuổi phảng phất như đã gia tăng thêm mấy tuổi…
Bởi vì sự trầm ổn cùng bình tĩnh này, cũng không phải là một thiếu niên cùng tuổi có thể có được.
- Ta…
Sắc mặt Nhiễm sư muội chợt đỏ lên, vừa mới chuẩn bị trả lời, lại bị Viên sư tỷ ngăn lại.
- Nhiễm sư muội, tiểu tử này căn bản không có chút ý tốt nào với ngươi! Vừa rồi hành vi trơ trẽn nấp trong Đầm Thiên Diệp rình lén chúng ta tắm rửa, chính là minh chứng tốt nhất!
Viên sư tỷ một phen kéo Nhiễm sư muội ra sau lưng mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Xét thấy Triệu Phong liên tiếp không thèm để ý đến chính mình, Viên sư tỷ quyết định ra tay giáo huấn hắn một phen.
Nhưng mà, còn chưa đợi nàng lên tiếng, ánh mắt Triệu Phong đã lóe lên sắc bén, lãnh đạm nói:
- Vị sư tỷ này, ta nhớ rõ ngày hôm nay Đầm Thiên Diệp không hề mở ra cho người ngoài vào! Các người như thế nào lẻn được vào đây? Nếu như không thể giải thích rõ ràng, Triệu mỗ sẽ bẩm báo lên Tông Vụ Đường!
Lời ấy vừa nói ra, sắc mặt hai nữ nhất thời đại biến.
Đặc biệt là Nhiễm sư muội, nhất thời càng có vẻ co quắp bất an hơn.
Đầm Thiên Diệp, chính là trọng địa tông môn, không có tông môn cho phép, cho dù là Đệ tử Nội môn cũng không thể tùy tiện tiến vào.
- Vậy còn ngươi, vì sao lại có thể vào trong này?
Viên sư tỷ mặc dù đã đuối lý, nhưng mà thái độ vẫn như cũ cường ngạnh.
Soạt!
Triệu Phong lấy từ trong túi áo ra một cái lệnh bài, ánh mắt sắc bén, giương mắt nhìn Viên sư tỷ.
- Tông Vụ Lệnh!
Viên sư tỷ thất sắc, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của thiếu niên kia, trong lòng rốt cuộc cũng có chút chột dạ.
Nàng mơ hồ ý thức được, gã thiếu niên trước mắt này, thân phận hẳn không tầm thường, bằng không như thế nào lại có được Tông Vụ Lệnh, đồng thời tiến vào Đầm Thiên Diệp.
- Triệu mỗ phụng mệnh lệnh của Trương lão, Phó Đường chủ Tông Vụ Đường đến Đầm Thiên Diệp thị sát, vừa lúc phát hiện mấy chỗ sơ hở cùng điểm yếu nhược của Trận pháp. Không ngờ hôm nay còn có người không có phận sự lén đi vào Đầm Thiên Diệp! Các người có biết tội hay không?
Nói đến cuối cùng, thanh âm của Triệu Phong lạnh lẽo, mạnh mẽ sắc bén.
Dưới sự thúc giục của mắt trái, hai mắt hắn lóe lên lợi hại, có một loại lực lượng xuyên thấu thần bí, phảng phất như có thể nhìn thấu hết thảy tất cả bí mật của đối phương.
Viên sư tỷ thoáng rùng mình. Hai nữ nhân liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự chột dạ trong mắt đối phương.
Triệu Phong tiến vào Đầm Thiên Diệp, xem như có lý do chính đáng.
Mà hai nàng các người, hoàn toàn là thông qua chỗ sơ hở của Trận pháp, trà trộn vào Đầm Thiên Diệp tắm lén!
Chỉ trong khoảnh khắc, Triệu Phong liền nắm giữ quyền chủ động. Lúc trước bị xem là tên bại hoại, bị người chất vấn, lúc này đã xoay ngược lại, trở thành kẻ thẩm vấn.
Tông Vụ Lệnh nắm ở trong tay hắn, chỉ cần lấy ra, liền có thể kích khởi Trận pháp xung quanh Đầm Thiên Diệp, kinh động các thành viên của Tông Vụ Đường ở gần đó.
- Hừ! Vậy còn ngươi nấp bên trong Đầm Thiên Diệp, rình xem chúng ta tắm rửa… như vậy thì tính thế nào đây?
Viên sư tỷ không có khả năng dễ dàng nhận thua như vậy.
Nàng nói thế nào cũng là có uy danh địa vị rất cao trong Đệ tử Nội môn, như thế lại lại có khả năng bị bại bởi một tên tiểu tử Ngoại môn được?
- Rình xem? Rốt cuộc là ai đến trước, ai đến sau?
Ánh mắt Triệu Phong lão luyện sắc bén, nắm chắc điểm mấu chốt trong đó.
Giờ khắc này, nhìn hắn làm gì còn bộ dáng thiếu niên nhỏ tuổi đơn thuần trước kia nữa?
- Ngươi…
Viên sư tỷ nhất thời không nói nên lời.
Quả thật, Triệu Phong so với các nàng còn tới trước rất lâu, hơn nữa các nàng vốn là ở Nội môn, lén chạy tới đây, căn bản không có bất cứ người nào biết được cả.
- Triệu sư huynh, là chúng ta không đúng! Ngươi ngàn vạn lần đừng truy cứu nha…
Cặp mắt Nhiễm sư muội đỏ ửng lên, hơi nước mông lung, bộ dáng khiếp sợ rụt rè, cầu xin nói.
Nhìn bộ dáng đáng thương vô tội kia của nàng, Triệu Phong tự nhiên không tiện tiếp tục làm khó dễ nữa.
Lúc này, Viên sư tỷ cũng rất hiếm thấy mà bảo trì trầm mặc. Có lẽ nàng cũng hiểu được, nhược điểm của chính mình đang nằm ở trong tay đối phương.
- Thôi được! Nể mặt mũi của Nhiễm sư muội, ta sẽ không truy cứu chuyện này nữa!
Triệu Phong yên lặng thu hồi lệnh bài.
Viên sư tỷ nhất thời lộ ra biểu tình quả nhiên là thế:
- Tiểu tử, xem như ngươi thức thời! Chẳng qua, chỉ bằng vào thân phận Đệ tử Ngoại môn của ngươi, muốn theo đuổi Nhiễm sư muội, căn bản không đáng nhắc tới a!
Khuôn mặt Nhiễm sư muội đỏ bừng như máu, cúi thấp đầu xuống, chỉ là thỉnh thoảng lén liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái, căn bản không nói lời nào.
- Các ngươi còn không mau đi đi? Nếu như để các Chấp sự khác của Tông Vụ Đường phát hiện, ta cũng không bảo vệ được các ngươi nữa đâu!
Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, lại một lần nữa ngâm mình xuống Đầm Thiên Diệp.
Nhìn thấy hắn phản ứng như vậy, Viên sư tỷ cũng có chút thất vọng.
Thầm nghĩ trở lại, nàng cũng không khỏi có chút đồng tình đối với Triệu Phong. Đối phương chỉ là một gã Đệ tử Ngoại môn hèn mọn, có lẽ cả đời cũng không có khả năng tiến vào Nội môn được.
Nhiễm sư muội trước kia chưa từng quen biết hắn, như vậy đã nói rõ gã thiếu niên nhỏ tuổi này chỉ là đơn phương thầm thương trộm nhớ mà thôi!
- Sư muội, chúng ta đi thôi!
Viên sư tỷ khẽ hít sâu một hơi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhiễm sư muội, hướng bên ngoài Trận pháp mà đi nhanh tới.
Nhìn theo hai nữ nhân rời đi, Triệu Phong cũng khẽ thở dài một hơi, đưa tay lau đi đám mồ hôi lạnh trên trán.
Với thực lực của vị Viên sư tỷ kia, nghĩ muốn giáo huấn hắn, căn bản chỉ cần lật tay mấy cái là được. Cho dù là Quảng Quân Hầu, cũng có khả năng không phải là đối thủ của nàng ta.
Ngay khoảnh khắc hai nàng rời khỏi Trận pháp, đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm thanh thuần, có chút rụt rè nhàn nhạt:
- Ta tên là Nhiễm Tiểu Uyển! Cám ơn ngươi!
Triệu Phong khẽ rùng mình một cái, chỉ nhìn thấy muột khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần ngây ngô, ngoái đầu lại, nhìn hắn cười một cái, sau đó mang theo vẻ mặt xấu hổ, rất nhanh tránh khỏi ánh mắt của hắn.
Nhiễm Tiểu Uyển?
Ừm! Cái tên thật êm tai a!
Chẳng qua, Triệu Phong lại lẩm bẩm, nói:
- Nên nói lời cảm ơn, tựa hồ phải là ta mới đúng!
Trong không gian mắt trái, một chiêu Huyền Phong Chưởng kia, từng rất nhiều lần trợ giúp Triệu Phong không ít.
Trong quá trình diễn luyện tìm hiểu Huyền Phong Chưởng, Triệu Phong đã hoàn toàn nhớ kỹ hình dáng của nàng thiếu nữ trẻ tuổi kia, cũng từng rất nhiều lần nghĩ muốn cảm tạ đối phương.
Hôm nay gặp lại Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong cảm thấy có chút áy náy nhàn nhạt, giống như là thiếu đối phương một cái nhân tình vậy.
o0o
Sau khi hai nữ nhân rời đi, Triệu Phong lại một lần nữa chìm xuống dưới Đầm Thiên Diệp, yên lặng tu luyện Ngân Bích Quyết, hấp thu lực lượng thần bí trong đầm nước.
Mãi cho đến sáng sớm hôm sau, Triệu Phong mới rời đi, một phen đem những sơ hở cùng các chỗ yếu nhược của Quy Nguyên Trận Đầm Thiên Diệp báo lại cho Tông Vụ Đường.
Quay trở lại biệt viện tại Ngoại môn, Triệu Phong lại tiếp tục tu luyện, củng cố lại thành quả tối ngày hôm qua.
Đến chiều ngày hôm đó, Triệu Phong phát hiện Ngân Bích Quyết của chính mình chỉ còn kém nửa bước nữa là có thể đột phá Thập tầng.
Lực lượng nhục thể hiện tại của hắn đã tương đương với Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh.
Chỉ bằng vào lực lượng nhục thể, hắn hoàn toàn có thể lực áp một cường giả Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh bình thường.
- Hiện tại thực lực của ta, hẳn là có thể khiêu chiến được cường giả nhất trọng Thoát Phàm Cảnh rồi!
Triệu Phong khẽ mỉm cười.
Chính là, nghĩ muốn đột phá gông cùm xiềng xích tầng thứ mười của Ngân Bích Quyết, bước nửa bước cuối cùng, vẫn như trước, không dễ chút nào.
Cũng may, Triệu Phong hoàn toàn không hề nóng lòng.
Theo hắn tính toán, trong vòng nửa tháng nữa tiến vào Nội môn, hẳn là hoàn hảo nhất.
Trước khi tiến vào Nội môn, hắn còn muốn ở tại Ngoại môn tích súc thêm một chút thực lực nữa.
- Nếu như hiện tại tiến vào Nội môn, ta sẽ phải cùng với đám Đệ tử Nội môn bọn Tuyền Thần trực diện đối kháng, cũng sẽ tiến vào trong tầm mắt của Vân Hải Chân Nhân…
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Một khi đã như thế, hắn hiện tại không cần phải gấp gáp tiến vào Nội môn, còn không bằng lợi dụng ưu thế hiện có, tích lũy thêm một chút thực lực nữa.
Tính toán lại thời gian, Triệu Phong phát hiện ra thời hạn mười ngày chính mình ở bên Tông Vụ Đường, hiện tại đã đến lúc kết thúc rồi.
Bởi vì Trương lão cùng Quan lão tranh chấp với nhau, cho nên Triệu Phong trước sau đều ngây người tại Thảo Mộc Đường cùng Tông Vụ Đường mỗi nơi đều là mười ngày.
Mà điểm này, hiện tại Triệu Phong đã làm được rồi.
Trước mắt, liền phải nhìn xem Trương lão cùng Quan lão sẽ phân cao thấp như thế nào.
Nhưng kỳ quái chính là, mấy ngày tiếp theo, Quan lão cùng Trương lão cũng đều không tìm đến Triệu Phong.
Triệu Phong nhất thời rãnh rỗi vô cùng. Hắn tu luyện Ngân Bích Quyết, tìm hiểu Phong Lôi Chưởng, có lúc thì chạy vào Đầm Thiên Diệp ngâm người một đêm. Có thể nói là hoạt động phong phú, từ khắp các phương diện đều gia tăng thêm thực lực của chính mình.
Nhưng hắn cũng không rảnh rỗi được bao lâu. Mấy ngày sau, Triệu Phong liền nhận được sự khiêu chiến từ bọn người Tiêu Vẫn, Giang Ngọc Yên.
Bình thường khi khiêu chiến các Đệ tử Nội môn Dự khuyết, mỗi lần chỉ có thể khiêu chiến một người, một khi thất bại, trong vòng nửa năm tới sẽ không được tiếp tục khiêu chiến nữa.
Nhưng cái này chỉ là quy củ nhằm vào các Đệ tử Ngoại môn bình thường muốn tiến vào danh sách Đệ tử Nội môn Dự khuyết, còn đối với những người đã nằm trong bảng mà nói, thì cũng không có sự hạn chế này.
Tất cả mọi người đều biết, Đệ nhất Ngoại môn có được đặc quyền cực lớn.
Đặc biệt là Tiêu Vẫn, hắn chính là vô cùng chờ mong, nghĩ muốn trước khi trở thành Đệ tử Nội môn, được tiến vào Lũ Không Lâu một lần.
Trên thực tế, lấy tư cách tiếp cận Linh thể Thượng đẳng của hắn, cùng với bối cảnh của Tiêu gia trong tông môn, hắn hoàn toàn có thể giống như đám người Liễu Nguyệt Nhi, Khổng Nguyên Hạo vậy, trực tiếp tiến thẳng vào Nội môn rồi.
Sở dĩ hắn lưu lại tại Ngoại môn, mục đích duy nhất trong đó chính là muốn đạt được Đệ nhất Ngoại môn.
Hiện tại, tu vi của Tiêu Vẫn đã đạt tới Nửa bước Thoát Phàm Cảnh cực hạn, chỉ thêm một chút nữa thôi, liền có thể đột phá Thoát Phàm Cảnh.
Ba ngày sau đó, Triệu Phong đúng hẹn ứng chiến với Tiêu Vẫn và Giang Ngọc Yên.
Tiêu Vẫn hiện tại đã tiến vào bài danh thứ ba trong bảng Đệ tử Nội môn Dự khuyết, công pháp Phàm ohẩm trung cấp Thái Dương Quyết, hỏa hầu cũng có tiến bộ rất lớn, gấp đến không đợi được, liền chạy đi khiêu chiến Triệu Phong.
Nhưng mà, kết quả vẫn như trước, Triệu Phong thậm chí còn không cần thi triển tuyệt học Phong Lôi Chưởng mới đạt được, chỉ bằng vào lực lượng cường đại của Ngân Bích Quyết hỗ trợ, thi triển Điểm Tinh Chỉ cùng Tứ Phong Thức, đã thoải mái toàn thắng.
Giang Ngọc Yên cũng không tốt hơn được bao nhiêu, chỉ kiên trì được hơn mười chiêu, liền bại trong tay Triệu Phong.
- Thực lực của hắn hiện tại, hoàn toàn vượt qua Đệ nhất nhân Ngoại môn tiền nhiệm Lâm Phàm rồi!
Giang Ngọc Yên lúc này mới đành ảm đạm từ bỏ mục tiêu.
Địa vị Đệ nhất nhân Ngoại môn của Triệu Phong, đến lúc này đã là không thể lay động được nữa.
Triệu Phong kinh ngạc hô to, giương mắt nhìn chằm chằm nàng thiếu nữ thanh thuần, rụt rè xấu hổ đang núp sau lưng Viên sư tỷ, động tác vẻ mặt đầy khoa trương, ánh mắt nhìn chằm chằm, không chớp lấy một cái.
Bộ dáng hắn khiếp sợ quái dị, vẻ mặt dại ra, giống như nhìn thấy nàng tình nhân trong mộng đã chờ đợi vô số ngày đêm, hiện tại rốt cuộc đã hiện thân vậy.
Bộ dáng này của hắn, đập vào mắt của Viên sư tỷ, tự nhiên chính là tâm hồn háo sắc rồi! Trong lòng nàng càng thêm buồn bực:
- Hóa ra người mà tiểu tử này say mê, cũng không phải là lão nương, mà là sư muội phía sau!
Giờ phút này, trong lòng Triệu Phong chân chính nhấc lên một trận sóng gió, nhưng phần lớn vẫn là kinh hỉ. Nàng thiếu nữ phía sau lưng Viên sư tỷ kia, khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp kia, đối với hắn cực kỳ quen thuộc.
Đã biết bao nhiêu lần, cái bóng hình xinh đẹp kia, đã ở trong đầu hắn xuất hiện trăm ngàn lần, chỉ vì lĩnh ngộ một chiêu Huyền Phong Chưởng kia.
Hóa ra, nàng thiếu nữ thanh thuần xinh đẹp kia, chính là nàng thiếu nữ trẻ tuổi ngày đó đã xuất hiện tại Hạp cốc Huyết Mãng!
Thân ảnh, hình dáng của một người, ở trong đầu xuất hiện qua trăm ngàn lần, đợi đến lúc rốt cuộc có một ngày chính diện gặp lại, loại kinh hỉ cùng với rung động trong đó tuyệt đối khó có thể hình dung.
Cho dù là Triệu Phong, cũng khó tránh khỏi có sự thất thố.
- Nhiễm sư muội, ngươi quen biết hắn à?
Viên sư tỷ liếc mắt nhìn nàng thiếu nữ sau lưng mình, trong mắt mang theo vài tia nghi ngờ, còn có một loại hưng phấn như đào móc ra được bí mật thâm cung bí sử…
Chẳng lẽ Nhiễm sư muội ở dưới mí mắt của chính mình, lại cùng với nam nhân của nàng ta cấu kết hay sao? Loại bí mật thâm cung bí sử như vậy, bản thân mình là khuê hữu thân cận nhất của nàng, như thế nào lại có khả thể không biết được?
- Ta… ta không biết hắn!
Sắc mặt Nhiễm sư muội đỏ ửng lên, ánh mắt khẽ chớp chớp e lệ, cẩn thận quan sát kỹ Triệu Phong một cái, sau đó mới mê mang lắc lắc đầu.
Nhìn bộ dáng ủy khuất vô tội của nàng, Viên sư tỷ rất nhanh xác định, Nhiễm sư muội không quen biết Triệu Phong.
Bởi vì nàng biết rõ, Nhiễm sư muội thiên chân vô tà (*), căn bản không biết nói dối, từ trước đến giờ chưa từng lừa dối mình. (*) ngây thơ trong sáng
Còn nữa, nhìn tu vi của Triệu Phong, hẳn chỉ là một gã Đệ tử Ngoại môn, cùng với Đệ tử Nội môn bọn họ căn bản không thể có bất cứ quan hệ gì cả.
- Tiểu tử kia, đừng có tự tác đa tình nữa! Ngươi nhất định là thầm thương trộm nhớ Nhiễm sư muội! Nhưng mà loại hành vi vô sỉ hạ lưu này của ngươi, căn bản không thể nào tha thứ được!
Viên sư tỷ bắt đầu chính nghĩa nghiêm nghị thuyết giáo.
Chẳng qua, khi mà nàng nhìn thấy ánh mắt dần dần ảm đạm của Triệu Phong, tựa hồ như có chút bộ dáng mất mác, trong lòng ngược lại sinh ra cảm giác đồng tình nhàn nhạt.
Bất cứ nữ tử nào, cũng đều thiên tính có tình thương của mẹ! Bộ dáng Triệu Phong chỉ chừng mười bốn, mười lăm tuổi, so với nàng thì nhỏ hơn rất nhiều, tu vi cũng thấp hơn nàng, Viên sư tỷ chính là một phen xem hắn như là một tiểu quỷ nghịch ngợm cần được nàng răn đe một chút mà thôi.
Nếu không, đổi lại là một gã nam tử nào khác, có lẽ đã gặp phải sự tra tấn dã man của nàng rồi.
Triệu Phong khôi phục lại bình tĩnh. Hắn biết, đối phương căn bản không có khả năng quen biết chính mình.
Nhưng sâu trong đáy lòng, hắn vẫn là không thể kìm chế được sự kinh hãi.
Nhớ ngày đó, ở trong Hạp cốc Huyết Mãng, lúc nhìn thấy ba người bọn thiếu nữ trẻ tuổi kia, khiến cho hắn rung động đến thế nào, mới khiến cho hắn biết được thế giới rộng lớn đến thế nào.
Hiện tại, hắn đã tiến vào thế giới tông môn, lại được gặp lại nàng thiếu nữ thần bí năm xưa, sự kích động, phấn chấn trong lòng căn bản không thể nào miêu tả hết.
- Xin hỏi cô nương tên họ là gì?
Triệu Phong vẫn là không nhịn được, muốn hỏi rõ tên họ của Nhiễm sư muội, căn bản không thèm để ý đến Viên sư tỷ kia.
Viên sư tỷ lại càng thêm buồn bực. Lúc này nàng đột nhiên phát hiện, gã thiếu niên trước mặt kia, lại trở nên bình tĩnh cùng trầm ổn, độ tuổi phảng phất như đã gia tăng thêm mấy tuổi…
Bởi vì sự trầm ổn cùng bình tĩnh này, cũng không phải là một thiếu niên cùng tuổi có thể có được.
- Ta…
Sắc mặt Nhiễm sư muội chợt đỏ lên, vừa mới chuẩn bị trả lời, lại bị Viên sư tỷ ngăn lại.
- Nhiễm sư muội, tiểu tử này căn bản không có chút ý tốt nào với ngươi! Vừa rồi hành vi trơ trẽn nấp trong Đầm Thiên Diệp rình lén chúng ta tắm rửa, chính là minh chứng tốt nhất!
Viên sư tỷ một phen kéo Nhiễm sư muội ra sau lưng mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Xét thấy Triệu Phong liên tiếp không thèm để ý đến chính mình, Viên sư tỷ quyết định ra tay giáo huấn hắn một phen.
Nhưng mà, còn chưa đợi nàng lên tiếng, ánh mắt Triệu Phong đã lóe lên sắc bén, lãnh đạm nói:
- Vị sư tỷ này, ta nhớ rõ ngày hôm nay Đầm Thiên Diệp không hề mở ra cho người ngoài vào! Các người như thế nào lẻn được vào đây? Nếu như không thể giải thích rõ ràng, Triệu mỗ sẽ bẩm báo lên Tông Vụ Đường!
Lời ấy vừa nói ra, sắc mặt hai nữ nhất thời đại biến.
Đặc biệt là Nhiễm sư muội, nhất thời càng có vẻ co quắp bất an hơn.
Đầm Thiên Diệp, chính là trọng địa tông môn, không có tông môn cho phép, cho dù là Đệ tử Nội môn cũng không thể tùy tiện tiến vào.
- Vậy còn ngươi, vì sao lại có thể vào trong này?
Viên sư tỷ mặc dù đã đuối lý, nhưng mà thái độ vẫn như cũ cường ngạnh.
Soạt!
Triệu Phong lấy từ trong túi áo ra một cái lệnh bài, ánh mắt sắc bén, giương mắt nhìn Viên sư tỷ.
- Tông Vụ Lệnh!
Viên sư tỷ thất sắc, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của thiếu niên kia, trong lòng rốt cuộc cũng có chút chột dạ.
Nàng mơ hồ ý thức được, gã thiếu niên trước mắt này, thân phận hẳn không tầm thường, bằng không như thế nào lại có được Tông Vụ Lệnh, đồng thời tiến vào Đầm Thiên Diệp.
- Triệu mỗ phụng mệnh lệnh của Trương lão, Phó Đường chủ Tông Vụ Đường đến Đầm Thiên Diệp thị sát, vừa lúc phát hiện mấy chỗ sơ hở cùng điểm yếu nhược của Trận pháp. Không ngờ hôm nay còn có người không có phận sự lén đi vào Đầm Thiên Diệp! Các người có biết tội hay không?
Nói đến cuối cùng, thanh âm của Triệu Phong lạnh lẽo, mạnh mẽ sắc bén.
Dưới sự thúc giục của mắt trái, hai mắt hắn lóe lên lợi hại, có một loại lực lượng xuyên thấu thần bí, phảng phất như có thể nhìn thấu hết thảy tất cả bí mật của đối phương.
Viên sư tỷ thoáng rùng mình. Hai nữ nhân liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự chột dạ trong mắt đối phương.
Triệu Phong tiến vào Đầm Thiên Diệp, xem như có lý do chính đáng.
Mà hai nàng các người, hoàn toàn là thông qua chỗ sơ hở của Trận pháp, trà trộn vào Đầm Thiên Diệp tắm lén!
Chỉ trong khoảnh khắc, Triệu Phong liền nắm giữ quyền chủ động. Lúc trước bị xem là tên bại hoại, bị người chất vấn, lúc này đã xoay ngược lại, trở thành kẻ thẩm vấn.
Tông Vụ Lệnh nắm ở trong tay hắn, chỉ cần lấy ra, liền có thể kích khởi Trận pháp xung quanh Đầm Thiên Diệp, kinh động các thành viên của Tông Vụ Đường ở gần đó.
- Hừ! Vậy còn ngươi nấp bên trong Đầm Thiên Diệp, rình xem chúng ta tắm rửa… như vậy thì tính thế nào đây?
Viên sư tỷ không có khả năng dễ dàng nhận thua như vậy.
Nàng nói thế nào cũng là có uy danh địa vị rất cao trong Đệ tử Nội môn, như thế lại lại có khả năng bị bại bởi một tên tiểu tử Ngoại môn được?
- Rình xem? Rốt cuộc là ai đến trước, ai đến sau?
Ánh mắt Triệu Phong lão luyện sắc bén, nắm chắc điểm mấu chốt trong đó.
Giờ khắc này, nhìn hắn làm gì còn bộ dáng thiếu niên nhỏ tuổi đơn thuần trước kia nữa?
- Ngươi…
Viên sư tỷ nhất thời không nói nên lời.
Quả thật, Triệu Phong so với các nàng còn tới trước rất lâu, hơn nữa các nàng vốn là ở Nội môn, lén chạy tới đây, căn bản không có bất cứ người nào biết được cả.
- Triệu sư huynh, là chúng ta không đúng! Ngươi ngàn vạn lần đừng truy cứu nha…
Cặp mắt Nhiễm sư muội đỏ ửng lên, hơi nước mông lung, bộ dáng khiếp sợ rụt rè, cầu xin nói.
Nhìn bộ dáng đáng thương vô tội kia của nàng, Triệu Phong tự nhiên không tiện tiếp tục làm khó dễ nữa.
Lúc này, Viên sư tỷ cũng rất hiếm thấy mà bảo trì trầm mặc. Có lẽ nàng cũng hiểu được, nhược điểm của chính mình đang nằm ở trong tay đối phương.
- Thôi được! Nể mặt mũi của Nhiễm sư muội, ta sẽ không truy cứu chuyện này nữa!
Triệu Phong yên lặng thu hồi lệnh bài.
Viên sư tỷ nhất thời lộ ra biểu tình quả nhiên là thế:
- Tiểu tử, xem như ngươi thức thời! Chẳng qua, chỉ bằng vào thân phận Đệ tử Ngoại môn của ngươi, muốn theo đuổi Nhiễm sư muội, căn bản không đáng nhắc tới a!
Khuôn mặt Nhiễm sư muội đỏ bừng như máu, cúi thấp đầu xuống, chỉ là thỉnh thoảng lén liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái, căn bản không nói lời nào.
- Các ngươi còn không mau đi đi? Nếu như để các Chấp sự khác của Tông Vụ Đường phát hiện, ta cũng không bảo vệ được các ngươi nữa đâu!
Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, lại một lần nữa ngâm mình xuống Đầm Thiên Diệp.
Nhìn thấy hắn phản ứng như vậy, Viên sư tỷ cũng có chút thất vọng.
Thầm nghĩ trở lại, nàng cũng không khỏi có chút đồng tình đối với Triệu Phong. Đối phương chỉ là một gã Đệ tử Ngoại môn hèn mọn, có lẽ cả đời cũng không có khả năng tiến vào Nội môn được.
Nhiễm sư muội trước kia chưa từng quen biết hắn, như vậy đã nói rõ gã thiếu niên nhỏ tuổi này chỉ là đơn phương thầm thương trộm nhớ mà thôi!
- Sư muội, chúng ta đi thôi!
Viên sư tỷ khẽ hít sâu một hơi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhiễm sư muội, hướng bên ngoài Trận pháp mà đi nhanh tới.
Nhìn theo hai nữ nhân rời đi, Triệu Phong cũng khẽ thở dài một hơi, đưa tay lau đi đám mồ hôi lạnh trên trán.
Với thực lực của vị Viên sư tỷ kia, nghĩ muốn giáo huấn hắn, căn bản chỉ cần lật tay mấy cái là được. Cho dù là Quảng Quân Hầu, cũng có khả năng không phải là đối thủ của nàng ta.
Ngay khoảnh khắc hai nàng rời khỏi Trận pháp, đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm thanh thuần, có chút rụt rè nhàn nhạt:
- Ta tên là Nhiễm Tiểu Uyển! Cám ơn ngươi!
Triệu Phong khẽ rùng mình một cái, chỉ nhìn thấy muột khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần ngây ngô, ngoái đầu lại, nhìn hắn cười một cái, sau đó mang theo vẻ mặt xấu hổ, rất nhanh tránh khỏi ánh mắt của hắn.
Nhiễm Tiểu Uyển?
Ừm! Cái tên thật êm tai a!
Chẳng qua, Triệu Phong lại lẩm bẩm, nói:
- Nên nói lời cảm ơn, tựa hồ phải là ta mới đúng!
Trong không gian mắt trái, một chiêu Huyền Phong Chưởng kia, từng rất nhiều lần trợ giúp Triệu Phong không ít.
Trong quá trình diễn luyện tìm hiểu Huyền Phong Chưởng, Triệu Phong đã hoàn toàn nhớ kỹ hình dáng của nàng thiếu nữ trẻ tuổi kia, cũng từng rất nhiều lần nghĩ muốn cảm tạ đối phương.
Hôm nay gặp lại Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong cảm thấy có chút áy náy nhàn nhạt, giống như là thiếu đối phương một cái nhân tình vậy.
o0o
Sau khi hai nữ nhân rời đi, Triệu Phong lại một lần nữa chìm xuống dưới Đầm Thiên Diệp, yên lặng tu luyện Ngân Bích Quyết, hấp thu lực lượng thần bí trong đầm nước.
Mãi cho đến sáng sớm hôm sau, Triệu Phong mới rời đi, một phen đem những sơ hở cùng các chỗ yếu nhược của Quy Nguyên Trận Đầm Thiên Diệp báo lại cho Tông Vụ Đường.
Quay trở lại biệt viện tại Ngoại môn, Triệu Phong lại tiếp tục tu luyện, củng cố lại thành quả tối ngày hôm qua.
Đến chiều ngày hôm đó, Triệu Phong phát hiện Ngân Bích Quyết của chính mình chỉ còn kém nửa bước nữa là có thể đột phá Thập tầng.
Lực lượng nhục thể hiện tại của hắn đã tương đương với Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh.
Chỉ bằng vào lực lượng nhục thể, hắn hoàn toàn có thể lực áp một cường giả Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh bình thường.
- Hiện tại thực lực của ta, hẳn là có thể khiêu chiến được cường giả nhất trọng Thoát Phàm Cảnh rồi!
Triệu Phong khẽ mỉm cười.
Chính là, nghĩ muốn đột phá gông cùm xiềng xích tầng thứ mười của Ngân Bích Quyết, bước nửa bước cuối cùng, vẫn như trước, không dễ chút nào.
Cũng may, Triệu Phong hoàn toàn không hề nóng lòng.
Theo hắn tính toán, trong vòng nửa tháng nữa tiến vào Nội môn, hẳn là hoàn hảo nhất.
Trước khi tiến vào Nội môn, hắn còn muốn ở tại Ngoại môn tích súc thêm một chút thực lực nữa.
- Nếu như hiện tại tiến vào Nội môn, ta sẽ phải cùng với đám Đệ tử Nội môn bọn Tuyền Thần trực diện đối kháng, cũng sẽ tiến vào trong tầm mắt của Vân Hải Chân Nhân…
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Một khi đã như thế, hắn hiện tại không cần phải gấp gáp tiến vào Nội môn, còn không bằng lợi dụng ưu thế hiện có, tích lũy thêm một chút thực lực nữa.
Tính toán lại thời gian, Triệu Phong phát hiện ra thời hạn mười ngày chính mình ở bên Tông Vụ Đường, hiện tại đã đến lúc kết thúc rồi.
Bởi vì Trương lão cùng Quan lão tranh chấp với nhau, cho nên Triệu Phong trước sau đều ngây người tại Thảo Mộc Đường cùng Tông Vụ Đường mỗi nơi đều là mười ngày.
Mà điểm này, hiện tại Triệu Phong đã làm được rồi.
Trước mắt, liền phải nhìn xem Trương lão cùng Quan lão sẽ phân cao thấp như thế nào.
Nhưng kỳ quái chính là, mấy ngày tiếp theo, Quan lão cùng Trương lão cũng đều không tìm đến Triệu Phong.
Triệu Phong nhất thời rãnh rỗi vô cùng. Hắn tu luyện Ngân Bích Quyết, tìm hiểu Phong Lôi Chưởng, có lúc thì chạy vào Đầm Thiên Diệp ngâm người một đêm. Có thể nói là hoạt động phong phú, từ khắp các phương diện đều gia tăng thêm thực lực của chính mình.
Nhưng hắn cũng không rảnh rỗi được bao lâu. Mấy ngày sau, Triệu Phong liền nhận được sự khiêu chiến từ bọn người Tiêu Vẫn, Giang Ngọc Yên.
Bình thường khi khiêu chiến các Đệ tử Nội môn Dự khuyết, mỗi lần chỉ có thể khiêu chiến một người, một khi thất bại, trong vòng nửa năm tới sẽ không được tiếp tục khiêu chiến nữa.
Nhưng cái này chỉ là quy củ nhằm vào các Đệ tử Ngoại môn bình thường muốn tiến vào danh sách Đệ tử Nội môn Dự khuyết, còn đối với những người đã nằm trong bảng mà nói, thì cũng không có sự hạn chế này.
Tất cả mọi người đều biết, Đệ nhất Ngoại môn có được đặc quyền cực lớn.
Đặc biệt là Tiêu Vẫn, hắn chính là vô cùng chờ mong, nghĩ muốn trước khi trở thành Đệ tử Nội môn, được tiến vào Lũ Không Lâu một lần.
Trên thực tế, lấy tư cách tiếp cận Linh thể Thượng đẳng của hắn, cùng với bối cảnh của Tiêu gia trong tông môn, hắn hoàn toàn có thể giống như đám người Liễu Nguyệt Nhi, Khổng Nguyên Hạo vậy, trực tiếp tiến thẳng vào Nội môn rồi.
Sở dĩ hắn lưu lại tại Ngoại môn, mục đích duy nhất trong đó chính là muốn đạt được Đệ nhất Ngoại môn.
Hiện tại, tu vi của Tiêu Vẫn đã đạt tới Nửa bước Thoát Phàm Cảnh cực hạn, chỉ thêm một chút nữa thôi, liền có thể đột phá Thoát Phàm Cảnh.
Ba ngày sau đó, Triệu Phong đúng hẹn ứng chiến với Tiêu Vẫn và Giang Ngọc Yên.
Tiêu Vẫn hiện tại đã tiến vào bài danh thứ ba trong bảng Đệ tử Nội môn Dự khuyết, công pháp Phàm ohẩm trung cấp Thái Dương Quyết, hỏa hầu cũng có tiến bộ rất lớn, gấp đến không đợi được, liền chạy đi khiêu chiến Triệu Phong.
Nhưng mà, kết quả vẫn như trước, Triệu Phong thậm chí còn không cần thi triển tuyệt học Phong Lôi Chưởng mới đạt được, chỉ bằng vào lực lượng cường đại của Ngân Bích Quyết hỗ trợ, thi triển Điểm Tinh Chỉ cùng Tứ Phong Thức, đã thoải mái toàn thắng.
Giang Ngọc Yên cũng không tốt hơn được bao nhiêu, chỉ kiên trì được hơn mười chiêu, liền bại trong tay Triệu Phong.
- Thực lực của hắn hiện tại, hoàn toàn vượt qua Đệ nhất nhân Ngoại môn tiền nhiệm Lâm Phàm rồi!
Giang Ngọc Yên lúc này mới đành ảm đạm từ bỏ mục tiêu.
Địa vị Đệ nhất nhân Ngoại môn của Triệu Phong, đến lúc này đã là không thể lay động được nữa.
/1585
|