Không ít người ở nơi này cũng không hoàn toàn hiểu được, Bắc Mặc đã làm cách nào để chiến thắng được đối thủ!
Bởi vì nhìn qua, công kích của Bắc Mặc dường như còn chưa có đánh trúng đối thủ!
- Chỉ bằng lực công kích của chiêu thức ý cảnh, đã đem đối phương áp bách đến mức hộc máu. Bắc Mặc này đã không phải là Bắc Mặc như lúc ở Quảng Lăng Phủ lúc trước nữa rồi!
Sắc mặt Triệu Phong ngưng trọng.
Sự cường đại của Bắc Mặc không phải chỉ có tư chất tiếp cận Địa Linh thể của hắn, mà còn có ngộ tính tuyệt hảo nữa.
- Hắn tu luyện chính là Bắc Minh Thiên Thủy! Môn công pháp này, lúc trước là do Vân Hải Chân Nhân ở trong Phù Loan Điện lấy được đem ra! Là môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, từ trước đến nay chưa từng có người nào có thể luyện thành!
Đại Trưởng lão chậm rãi mở miệng nói.
- Bắc Minh Thiên Thủy!
Triệu Phong mơ hồ cảm giác được, môn công pháp mà Bắc Mặc tu luyện kia, chỉ sợ không hề đơn giản! Liền giống như môn công pháp Phong Lôi Chưởng của chính mình vậy! Vừa rồi Đại Trưởng lão nói những lời kia, không biết là đang ám chỉ hay là đang nhắc nhở Triệu Phong…
Một chiêu thắng địch, Bắc Mặc lần đầu tiên xuất hiện, nhất thời sự cường thế đã xâm nhập vào lòng người.
Chỉ bằng vào ý cảnh cùng với lực áp bách của chiêu thức, đã khiến cho đối thủ bị thương hộc máu, quả thật không thể tưởng tượng nổi thực lực của hắn!
- Bắc sư đệ quả nhiên lợi hại! Không ngờ đã luyện thành Bắc Minh Thiên Thủy! Xem ra lần Đại hội Tranh đoạt này, cũng không còn gì phải lo lắng nữa!
Tuyền Thần sợ hãi than thở một tiếng, trong mắt toát ra một tia ghen tỵ và vô lực. Nhìn xu thế như thế này, chuyện Bắc Mặc siêu việt hắn cùng với Nguyên Trí chỉ sợ là chuyện tình sớm hay muộn mà thôi!
Sau khi Bắc Mặc xuất hiện, Nhiễm Tiểu Uyển, Khổng Nguyên Hạo cùng với Liễu Nguyệt Nhi cũng đều thể hiện ra thực lực không tầm thường.
Nhiễm Tiểu Uyển một chiêu đánh bại đối thủ Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong!
Vận khí của Khổng Nguyên Hạo thì kém một chút, gặp phải đối thủ là một gã Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tu vi so với hắn còn cao hơn một chút.
Giao phong với nhau chừng mười chiêu, cuối cùng Khổng Nguyên Hạo cũng thoải mái đánh bại được đối thủ.
- Mặc dù trong lần Đại hội Tranh đoạt khóa trước, tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở lên mới có cơ hội, nhưng mà đệ tử các Trưởng lão trong thông môn thì lại không thể cân nhắc theo lẽ thường được!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Ví dụ như Khổng Nguyên Hạo kia tư chất ngộ tính cực cao, tu luyện một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp cùng với hai môn công pháp Phàm phẩm trung cấp, ba cái phối hợp, nhất thời bộc phát ra lực lượng cực kỳ cường đại.
Mà Đệ tử Nội môn bình thường, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện được một hai môn công pháp Phàm phẩm trung cấp, Phàm phẩm thượng cấp căn bản là không thể nào chạm tới được.
Bởi vậy, Triệu Phong đánh giá thực lực hiện tại của Khổng Nguyên Hạo cơ bản chính là Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong!
Bản thân mình có tu vi Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, chiến lực thực tế thì lại ước chừng cao hơn một cấp.
Về phần Bắc Mặc và Nhiễm Tiểu Uyển, thực lực chân chính ít nhất cũng có thể so sánh được với cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
- Trận thứ mười hai, Triệu Phong đối chiến La Hải Cường!
Thanh âm Lý Phó Đường chủ vang lên.
Thân thể Triệu Phong lóe lên mấy cái, phiêu nhiên nhảy lên trên Trận pháp đài.
Mà đối thủ của hắn, thì lại là một gã đệ tử Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Lần Đại hội Tranh đoạt lần này, báo danh có tổng cộng bốn mươi mấy người, trong đó đạt tới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh chỉ chừng một phần ba mà thôi.
Cho nên, trận chiến đầu tiên đã gặp phải Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chính là thuộc loại vận khí tương đối tệ một chút.
Triệu Phong một đầu tóc xanh theo gió phiêu đãng, trong con mắt độc nhãn phiếm động một tầng ánh sáng bình tĩnh và sắc bén.
- Xem ra, ngươi chính là cái tên điên tu luyện Phong Lôi Chưởng kia!
La Hải Cường liếm liếm môi, thân thể căng thẳng, lại âm thầm tích súc chân lực, không dám có một tia khinh thường nào cả.
Tên điên tu luyện Phong Lôi Chưởng?
Thân ảnh bắt mắt của Triệu Phong nhất thời khiến cho phần đông các thành viên tông môn chú ý.
- Phong Khởi Lôi Minh!
Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, rất nhanh bổ ra một chưởng, một đầu tóc xanh giống như thác nước tung tóe phấp phới.
Chỉ trong khoảnh khắc, cuồng phong bạo liệt, kình phong điên đảo, sản sinh ra một thanh âm lôi minh mạnh mẽ, phảng phất như là có một đoàn lôi điện vần vũ, oanh kích thẳng tới.
- A!
Thân hình La Hải Cường cứng ngắc, hô hấp khó khăn, phảng phất như bị phong vũ lôi điện cuồng bạo mãnh liệt hoàn toàn bao phủ vậy, kinh ngạc run rẩy không thôi.
- Thất Tuyệt Chỉ!
Hoàn hảo là chân lực toàn thân của hắn đã sớm ngưng tụ tới cực điểm, đầu ngón tay bắn ra mấy đạo quang ngân lóe sáng như tử điện chập chờn, uy lực của nó hoàn toàn có thể xuyên thấu một tấm thép dày chừng mấy tấc!
Phốc xuy!
Chỉ kình của hắn vừa mới xuất ra, đã bị khí tức cuồng bạo của Phong Khởi Lôi Minh hoàn toàn thôn phệ sạch sẽ.
Một thanh âm nổ vang phát ra, La Hải Cường nhất thời bị đánh văng đi, hộc máu rơi xuống.
- Ngươi rất mạnh!
Sắc mặt La Hải Cường tái nhợt, lập tức trực tiếp nhận thua.
Toàn trường nổi lên một trận kinh đào hải lãng.
Không ít người đều sợ hãi than thở uy lực đáng sợ của Phong Lôi Chưởng.
- Vượt cấp khiêu chiến, một chiêu thắng lợi! Đây chính là uy lực của Phong Lôi Chưởng sao?
Dương Càn nhất thời động dung.
- Sự nắm giữ lực lượng của hắn đối với Phong Lôi Chưởng rõ ràng còn mạnh hơn Thần nhi rất nhiều! Ý cảnh chiêu thức cũng thành thục mạnh mẽ hơn không ít!
Trong ánh mắt của Đại Trưởng lão hiện ra một tia tinh quang.
Trước kia Đại Trưởng lão từng có một gã đệ tử, tên là Trương Thần, chính là sư huynh của Dương Càn, cũng tu luyện Phong Lôi Chưởng, chỉ là sau đó gặp phải bất hạnh…
Sau khi Triệu Phong giành được thắng lợi, quay trở lại bên cạnh Đại Trưởng lão, chờ đợi vòng chiến đấu tiếp theo.
Không bao lâu sau, toàn bộ những đệ tử ở đây cũng đã hoàn thành xong các trận đấu vòng đầu tiên.
Trong đó Lâm Phàm cũng biểu hiện ra thực lực không chút tầm thường, thoải mái đánh bại một gã đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
- Triệu Phong cùng Lâm Phàm kia, không ngờ cũng đều thoải mái thông qua trận đấu đầu tiên!
Tiêu Vẫn đứng bên dưới sân đấu, trong lòng có một loại cảm giác không cam lòng và mất mát.
Lần này hắn tham gia Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, chủ yếu là thử thời vận mà thôi, chẳng qua không ngờ rằng, ngay trận đấu đầu tiên đã thất bại rồi.
Mỗi một trận thua, danh ngạch của Phù Loan Thí Luyện cũng sẽ càng xa vời hắn hơn.
Sau khi nghỉ ngơi nửa canh giờ…
Đợt trận đấu vòng thứ hai lập tức bắt đầu.
Dựa theo quy tắc của trận đấu, người thắng sẽ đối chiến với người thắng, tổng cộng đánh tối đa bảy trận chiến. Có thể thắng lợi liên tiếp bốn trường, sẽ trực tiếp trúng cử thí luyện.
Trên thực tế, dựa theo kinh nghiệm các lần trước đây, cực kỳ ít có người nào có thể chiến thắng được liên tiếp bốn trận chiến. Bởi vì càng thắng liên tiếp, những đối thủ về sau sẽ càng đáng sợ hơn.
Những đối thủ có thể chiến thắng liên tiếp, không một kẻ nào là đèn cạn dầu cả.
Trận thi đấu thứ hai, Tiêu Vẫn lại vẫn như cũ bị thua, gần như gấp đến phát điên.
Vận khí của Lâm Phàm đợt này cũng không được tốt lăm, gặp phải đối thủ không ngờ là một cường giả Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
- Lần này Lâm Phàm khẳng định là phải bị thua rồi!
Trong lòng Tiêu Vẫn thầm nghĩ như vậy. Mà Vân Hương Mộng đứng ở bên cạnh của hắn cũng khẽ mỉm cười.
Nhưng mà, kết quả hoàn toàn vượt qua ngoài dự đoán.
Lâm Phàm cùng với đối thủ đại chiến với nhau chừng năm mươi chiêu, cuối cùng thắng hiểm được một chiêu!
- Người này không ngờ có được công pháp Phàm phẩm thượng cấp, cộng thêm Thần binh Phàm cấp, thực lực trở nên đáng sợ như thế!
Tiêu Vẫn phảng phất như bị hất một chậu nước lạnh.
Đồng dạng là tham gia cùng một nhiệm vụ, cùng đạt được kỳ ngộ, mà sự trưởng thành của Lâm Phàm hoàn toàn vượt xa hắn.
Sự khác biệt lớn nhất chính là, Lâm Phàm đạt được công pháp Phàm phẩm thượng cấp!
Theo lý thuyết, với số điểm cống hiến của Tiêu Vẫn và Lâm Phàm, còn không đủ có khả năng tìm được công pháp Phàm phẩm thượng cấp, huống chi trong tay còn có Thần binh Phàm cấp nữa.
- Gần đây, Lâm Phàm cùng Triệu Phong đi lại khá thân thiết!
Trong cặp mắt của Vân Hương Mộng hiện lên một tia hối hận nhàn nhạt, đại khái cũng đoán được sự thật.
Lần trước trong lúc chấp hành nhiệm vụ, phần thưởng của Triệu Phong hoàn toàn vượt xa những người khác, muốn kiếm lấy mấy món Thần binh hoàn toàn không hề khó khăn.
Lâm Phàm chỉ có khả năng đạt được sự trợ giúp của Triệu Phong, mới có được sự tiến triển như vậy.
Trong đợt trận đấu vòng thứ hai, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển vẫn như trước không hề lay động, cũng đều là thoải mái một chiêu đánh bại đối thủ.
- Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, chỉ sợ chính là hai người mạnh nhất trong đám người dự thi, cho dù là Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, cũng không có khả năng đỡ được ba chiêu của bọn họ.
- Thực lực của Triệu Phong cũng không hề yếu! Khí thế uy lực của Phong Lôi Chưởng không hề thua kém hai người bọn Bắc Mặc!
Mọi người dưới tràng nhất thời nghị luận không ngừng.
Đến hiện tại mà nói, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong đều lấy thực lực cực kỳ cường đại, trực tiếp nghiền nát đối thủ.
Trong đó Bắc Mặc biểu hiện là kinh người nhất. Vừa rồi gặp phải một gã đối thủ Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, cũng vẫn là một chiêu thắng lợi.
- Cho dù là cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cũng không nhất định sẽ là đối thủ của hắn!
Một vài Đệ tử Nội môn, trong lòng nhất thời sinh ra sự kiêng kỵ cùng với sợ hãi đối với Bắc Mặc.
Phần đông những người tham gia dự thi cũng đều không muốn gặp phải Bắc Mặc.
Không bao lâu sau, đợt trận đấu thứ hai cũng đã kết thúc.
Giờ phút này, những người bảo trì hai trận thắng liên tiếp còn không đến mười người.
Với hình thức quy tắc của trận đấu, nếu như không có thực lực tuyệt cường, căn bản rất khó đạt được thắng lợi liên tiếp.
Rất nhanh đã tới vòng chiến đấu thứ ba!
Những đệ tử chiến thắng liên tiếp hai trận, lúc này cũng đã cảm giác được có chút khó khăn.
Vòng thứ ba, Lâm Phàm liền gặp phải một đối thủ khá mạnh, Liễu Nguyệt Nhi!
Tu vi của Liễu Nguyệt Nhi so với hắn cao hơn một chút, mà cấp bậc công pháp võ học nàng tu luyện cũng cao hơn hắn một bậc.
Nhưng sau khi chiến đấu chừng hai mươi chiêu, Liễu Nguyệt Nhi dần dần rơi xuống hạ phong.
Dù sao, luận năng lực thực chiến, nàng vẫn không thể sánh bằng Lâm Phàm.
Ô…ô…ô…n…g!
Lúc này, trong tay của nàng đột nhiên xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm bằng ngọc, bên trên thân kiếm phiếm động một tầng hoa văn sáng ngời, tốc độ cùng uy lực xuất kiếm nhất thời gia tăng trên diện rộng.
Chỉ ngắn ngủi trong khoảnh khắc, lực công kích của Liễu Nguyệt Nhi gần như tăng vọt lên gần gấp đôi.
- Thần binh Phàm cấp trung phẩm!
Không ít người đang quan chiến bên dưới nhất thời kinh hô thất thanh.
- Ta nhận thua!
Lâm Phàm trực tiếp nhận thua, đối chiến lâu thêm, còn không bằng bảo tồn thể lực, nhằm đối phó với trận chiến tiếp theo.
- Triệu Phong đối chiến Khổng Nguyên Hạo!
Ở vòng thứ ba, Triệu Phong đồng dạng cũng gặp phải đối thủ cường đại.
Khổng Nguyên Hạo chính là kẻ có Linh thể Biến dị vừa mới tiến vào trong sư môn lần này.
Ngay khi vừa mới nhập môn, hắn đã bị Tiết Trưởng lão thu làm môn hạ, dốc lòng bồi dưỡng.
Với thành tựu trước mắt mà nói, Khổng Nguyên Hạo gần tiếp cận với Bắc Mặc! Dù sao Bắc Mặc vẫn tiến vào tông môn sớm hơn Khổng Nguyên Hạo một tháng, mà khởi điểm ban đầu cũng cao hơn một chút.
Một trận chiến đấu này, đều khiến cho tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong.
Môn đồ của các Trưởng lão trên trận đối chiến. Một trận đấu này, tương đối khiến cho người ta chú ý tới.
Nhưng mà, trận chiến đấu kịch liệt mọi người chờ mong kia, cũng không có phát sinh.
- Ngân Bích Quyết!
Khí huyết trong cơ thể Triệu Phong vận chuyển lên, toàn thân phiếm động một tầng quang trạch ngân sắc, toàn bộ thân thể lóe sáng lập lòe như thủy tinh, phát ra một tia áp lực bức nhân.
- Tạo nghệ luyện thể của người này, không ngờ đã đạt tới cảnh giới như thế này!
Tất cả mọi người dưới đài đều giật mình.
Tiết Trưởng lão đang xem cuộc chiến trên đài, cặp mày nhất thời nhảy dựng lên, chợt quay sang liếc mắt nhìn Đại Trưởng lão một cái, lắc đầu hít một ngụm khẩu khí.
- Phong Lôi Chưởng!
Dưới tình hình như vậy, Triệu Phong nhất thời thúc giục Phong Lôi Chưởng, nhanh như tia chớp phóng thẳng đến trước người Khổng Nguyên Hạo.
Phành phành! Phành phành!
Triệu Phong dùng xu thế lôi đình, đè Khổng Nguyên Hạo ra không ngừng oanh kích.
Chiêu đầu tiên, Khổng Nguyên Hạo bị đẩy lui, khí huyết bốc lên.
Chiêu thứ hai, tầng phòng ngự chân lực liền bị đánh vỡ.
Chiêu thứ ba, hắn hộc máu bại lui!
- Thua rồi! Nhưng mà ta còn chưa có cơ hội sử dụng Thần binh Phàm phẩm trung cấp!
Khổng Nguyên Hạo có chút buồn bực, nói.
Thế công của Triệu Phong phi thường mạnh mẽ, dồn dập. Khổng Nguyên Hạo còn chưa kịp sử dụng Thần binh Phàm phẩm trung cấp, nếu không thì hươu chết về tay ai còn chưa biết được, ít nhất cũng không bị thảm bại như vậy.
Kết quả các trận đấu vòng thứ ba, dần dần đi đến kết thúc.
Đến trước mắt mà nói, số người còn bảo trì chiến thắng liên tiếp, chỉ còn là lông phượng sừng lân.
Triệu Phong nhìn lại một chút, chỉ còn lại có bốn người bảo trì chiến thắng liên tiếp.
Phân biệt chính là Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong, Liễu Nguyệt Nhi, mà những người còn lại, ít nhất cũng đã thất bại một trận.
Mà người giống như Lâm Phàm vậy, hai thắng một bại, chiến tích đã được tính là không tệ rồi. Rất nhiều người đều là hai bại một thắng, thậm chí còn có kẻ cả ba trận đều thua nữa. Ví dụ như là đám đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh như Tiêu Vẫn vậy.
- Sắp sửa tới vòng thứ tư rồi!
Triệu Phong mơ hồ sinh ra một tia chờ mong nhàn nhạt.
Những người đạt được bốn trận thắng liên tiếp, chỉ còn có bốn người.
Cũng chính là nói, hắn chỉ có một phần ba cơ hội sẽ gặp phải một trong số ba người Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi.
Nếu như gặp phải Liễu Nguyệt Nhi, Triệu Phong cũng không có bất cứ áp lực nào cả.
Nếu như gặp phải Bắc Mặc cùng với Nhiễm Tiểu Uyển, như vậy thì có chút khó giải quyết rồi.
Bất luận là Bắc Mặc hay là Nhiễm Tiểu Uyển, lực chiến đấu chân chính của bọn họ cũng đều có thể so sánh được với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Mọi người nghỉ ngơi nửa canh giờ, sau đó tiến hành rút thăm chọn đối thủ.
Vòng chiến đấu thứ tư rốt cuộc cũng bắt đầu.
Vòng chiến đấu này, mặc dù không phải là vòng thi đấu cuối cùng, nhưng cũng là vòng đấu cực kỳ quan trọng.
Triệu Phong nhịn không được, liếc mắt nhìn thẻ bài đối thủ trong mắt mình. Đối thủ của hắn cũng không phải là Liễu Nguyệt Nhi! Nhất thời không khỏi lắc lắc đầu, hít một ngụm không khí.
Bởi vì nhìn qua, công kích của Bắc Mặc dường như còn chưa có đánh trúng đối thủ!
- Chỉ bằng lực công kích của chiêu thức ý cảnh, đã đem đối phương áp bách đến mức hộc máu. Bắc Mặc này đã không phải là Bắc Mặc như lúc ở Quảng Lăng Phủ lúc trước nữa rồi!
Sắc mặt Triệu Phong ngưng trọng.
Sự cường đại của Bắc Mặc không phải chỉ có tư chất tiếp cận Địa Linh thể của hắn, mà còn có ngộ tính tuyệt hảo nữa.
- Hắn tu luyện chính là Bắc Minh Thiên Thủy! Môn công pháp này, lúc trước là do Vân Hải Chân Nhân ở trong Phù Loan Điện lấy được đem ra! Là môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, từ trước đến nay chưa từng có người nào có thể luyện thành!
Đại Trưởng lão chậm rãi mở miệng nói.
- Bắc Minh Thiên Thủy!
Triệu Phong mơ hồ cảm giác được, môn công pháp mà Bắc Mặc tu luyện kia, chỉ sợ không hề đơn giản! Liền giống như môn công pháp Phong Lôi Chưởng của chính mình vậy! Vừa rồi Đại Trưởng lão nói những lời kia, không biết là đang ám chỉ hay là đang nhắc nhở Triệu Phong…
Một chiêu thắng địch, Bắc Mặc lần đầu tiên xuất hiện, nhất thời sự cường thế đã xâm nhập vào lòng người.
Chỉ bằng vào ý cảnh cùng với lực áp bách của chiêu thức, đã khiến cho đối thủ bị thương hộc máu, quả thật không thể tưởng tượng nổi thực lực của hắn!
- Bắc sư đệ quả nhiên lợi hại! Không ngờ đã luyện thành Bắc Minh Thiên Thủy! Xem ra lần Đại hội Tranh đoạt này, cũng không còn gì phải lo lắng nữa!
Tuyền Thần sợ hãi than thở một tiếng, trong mắt toát ra một tia ghen tỵ và vô lực. Nhìn xu thế như thế này, chuyện Bắc Mặc siêu việt hắn cùng với Nguyên Trí chỉ sợ là chuyện tình sớm hay muộn mà thôi!
Sau khi Bắc Mặc xuất hiện, Nhiễm Tiểu Uyển, Khổng Nguyên Hạo cùng với Liễu Nguyệt Nhi cũng đều thể hiện ra thực lực không tầm thường.
Nhiễm Tiểu Uyển một chiêu đánh bại đối thủ Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong!
Vận khí của Khổng Nguyên Hạo thì kém một chút, gặp phải đối thủ là một gã Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, tu vi so với hắn còn cao hơn một chút.
Giao phong với nhau chừng mười chiêu, cuối cùng Khổng Nguyên Hạo cũng thoải mái đánh bại được đối thủ.
- Mặc dù trong lần Đại hội Tranh đoạt khóa trước, tu vi Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh trở lên mới có cơ hội, nhưng mà đệ tử các Trưởng lão trong thông môn thì lại không thể cân nhắc theo lẽ thường được!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Ví dụ như Khổng Nguyên Hạo kia tư chất ngộ tính cực cao, tu luyện một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp cùng với hai môn công pháp Phàm phẩm trung cấp, ba cái phối hợp, nhất thời bộc phát ra lực lượng cực kỳ cường đại.
Mà Đệ tử Nội môn bình thường, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện được một hai môn công pháp Phàm phẩm trung cấp, Phàm phẩm thượng cấp căn bản là không thể nào chạm tới được.
Bởi vậy, Triệu Phong đánh giá thực lực hiện tại của Khổng Nguyên Hạo cơ bản chính là Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong!
Bản thân mình có tu vi Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, chiến lực thực tế thì lại ước chừng cao hơn một cấp.
Về phần Bắc Mặc và Nhiễm Tiểu Uyển, thực lực chân chính ít nhất cũng có thể so sánh được với cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
- Trận thứ mười hai, Triệu Phong đối chiến La Hải Cường!
Thanh âm Lý Phó Đường chủ vang lên.
Thân thể Triệu Phong lóe lên mấy cái, phiêu nhiên nhảy lên trên Trận pháp đài.
Mà đối thủ của hắn, thì lại là một gã đệ tử Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Lần Đại hội Tranh đoạt lần này, báo danh có tổng cộng bốn mươi mấy người, trong đó đạt tới Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh chỉ chừng một phần ba mà thôi.
Cho nên, trận chiến đầu tiên đã gặp phải Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chính là thuộc loại vận khí tương đối tệ một chút.
Triệu Phong một đầu tóc xanh theo gió phiêu đãng, trong con mắt độc nhãn phiếm động một tầng ánh sáng bình tĩnh và sắc bén.
- Xem ra, ngươi chính là cái tên điên tu luyện Phong Lôi Chưởng kia!
La Hải Cường liếm liếm môi, thân thể căng thẳng, lại âm thầm tích súc chân lực, không dám có một tia khinh thường nào cả.
Tên điên tu luyện Phong Lôi Chưởng?
Thân ảnh bắt mắt của Triệu Phong nhất thời khiến cho phần đông các thành viên tông môn chú ý.
- Phong Khởi Lôi Minh!
Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, rất nhanh bổ ra một chưởng, một đầu tóc xanh giống như thác nước tung tóe phấp phới.
Chỉ trong khoảnh khắc, cuồng phong bạo liệt, kình phong điên đảo, sản sinh ra một thanh âm lôi minh mạnh mẽ, phảng phất như là có một đoàn lôi điện vần vũ, oanh kích thẳng tới.
- A!
Thân hình La Hải Cường cứng ngắc, hô hấp khó khăn, phảng phất như bị phong vũ lôi điện cuồng bạo mãnh liệt hoàn toàn bao phủ vậy, kinh ngạc run rẩy không thôi.
- Thất Tuyệt Chỉ!
Hoàn hảo là chân lực toàn thân của hắn đã sớm ngưng tụ tới cực điểm, đầu ngón tay bắn ra mấy đạo quang ngân lóe sáng như tử điện chập chờn, uy lực của nó hoàn toàn có thể xuyên thấu một tấm thép dày chừng mấy tấc!
Phốc xuy!
Chỉ kình của hắn vừa mới xuất ra, đã bị khí tức cuồng bạo của Phong Khởi Lôi Minh hoàn toàn thôn phệ sạch sẽ.
Một thanh âm nổ vang phát ra, La Hải Cường nhất thời bị đánh văng đi, hộc máu rơi xuống.
- Ngươi rất mạnh!
Sắc mặt La Hải Cường tái nhợt, lập tức trực tiếp nhận thua.
Toàn trường nổi lên một trận kinh đào hải lãng.
Không ít người đều sợ hãi than thở uy lực đáng sợ của Phong Lôi Chưởng.
- Vượt cấp khiêu chiến, một chiêu thắng lợi! Đây chính là uy lực của Phong Lôi Chưởng sao?
Dương Càn nhất thời động dung.
- Sự nắm giữ lực lượng của hắn đối với Phong Lôi Chưởng rõ ràng còn mạnh hơn Thần nhi rất nhiều! Ý cảnh chiêu thức cũng thành thục mạnh mẽ hơn không ít!
Trong ánh mắt của Đại Trưởng lão hiện ra một tia tinh quang.
Trước kia Đại Trưởng lão từng có một gã đệ tử, tên là Trương Thần, chính là sư huynh của Dương Càn, cũng tu luyện Phong Lôi Chưởng, chỉ là sau đó gặp phải bất hạnh…
Sau khi Triệu Phong giành được thắng lợi, quay trở lại bên cạnh Đại Trưởng lão, chờ đợi vòng chiến đấu tiếp theo.
Không bao lâu sau, toàn bộ những đệ tử ở đây cũng đã hoàn thành xong các trận đấu vòng đầu tiên.
Trong đó Lâm Phàm cũng biểu hiện ra thực lực không chút tầm thường, thoải mái đánh bại một gã đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
- Triệu Phong cùng Lâm Phàm kia, không ngờ cũng đều thoải mái thông qua trận đấu đầu tiên!
Tiêu Vẫn đứng bên dưới sân đấu, trong lòng có một loại cảm giác không cam lòng và mất mát.
Lần này hắn tham gia Đại hội Tranh đoạt Phù Loan, chủ yếu là thử thời vận mà thôi, chẳng qua không ngờ rằng, ngay trận đấu đầu tiên đã thất bại rồi.
Mỗi một trận thua, danh ngạch của Phù Loan Thí Luyện cũng sẽ càng xa vời hắn hơn.
Sau khi nghỉ ngơi nửa canh giờ…
Đợt trận đấu vòng thứ hai lập tức bắt đầu.
Dựa theo quy tắc của trận đấu, người thắng sẽ đối chiến với người thắng, tổng cộng đánh tối đa bảy trận chiến. Có thể thắng lợi liên tiếp bốn trường, sẽ trực tiếp trúng cử thí luyện.
Trên thực tế, dựa theo kinh nghiệm các lần trước đây, cực kỳ ít có người nào có thể chiến thắng được liên tiếp bốn trận chiến. Bởi vì càng thắng liên tiếp, những đối thủ về sau sẽ càng đáng sợ hơn.
Những đối thủ có thể chiến thắng liên tiếp, không một kẻ nào là đèn cạn dầu cả.
Trận thi đấu thứ hai, Tiêu Vẫn lại vẫn như cũ bị thua, gần như gấp đến phát điên.
Vận khí của Lâm Phàm đợt này cũng không được tốt lăm, gặp phải đối thủ không ngờ là một cường giả Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
- Lần này Lâm Phàm khẳng định là phải bị thua rồi!
Trong lòng Tiêu Vẫn thầm nghĩ như vậy. Mà Vân Hương Mộng đứng ở bên cạnh của hắn cũng khẽ mỉm cười.
Nhưng mà, kết quả hoàn toàn vượt qua ngoài dự đoán.
Lâm Phàm cùng với đối thủ đại chiến với nhau chừng năm mươi chiêu, cuối cùng thắng hiểm được một chiêu!
- Người này không ngờ có được công pháp Phàm phẩm thượng cấp, cộng thêm Thần binh Phàm cấp, thực lực trở nên đáng sợ như thế!
Tiêu Vẫn phảng phất như bị hất một chậu nước lạnh.
Đồng dạng là tham gia cùng một nhiệm vụ, cùng đạt được kỳ ngộ, mà sự trưởng thành của Lâm Phàm hoàn toàn vượt xa hắn.
Sự khác biệt lớn nhất chính là, Lâm Phàm đạt được công pháp Phàm phẩm thượng cấp!
Theo lý thuyết, với số điểm cống hiến của Tiêu Vẫn và Lâm Phàm, còn không đủ có khả năng tìm được công pháp Phàm phẩm thượng cấp, huống chi trong tay còn có Thần binh Phàm cấp nữa.
- Gần đây, Lâm Phàm cùng Triệu Phong đi lại khá thân thiết!
Trong cặp mắt của Vân Hương Mộng hiện lên một tia hối hận nhàn nhạt, đại khái cũng đoán được sự thật.
Lần trước trong lúc chấp hành nhiệm vụ, phần thưởng của Triệu Phong hoàn toàn vượt xa những người khác, muốn kiếm lấy mấy món Thần binh hoàn toàn không hề khó khăn.
Lâm Phàm chỉ có khả năng đạt được sự trợ giúp của Triệu Phong, mới có được sự tiến triển như vậy.
Trong đợt trận đấu vòng thứ hai, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển vẫn như trước không hề lay động, cũng đều là thoải mái một chiêu đánh bại đối thủ.
- Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, chỉ sợ chính là hai người mạnh nhất trong đám người dự thi, cho dù là Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, cũng không có khả năng đỡ được ba chiêu của bọn họ.
- Thực lực của Triệu Phong cũng không hề yếu! Khí thế uy lực của Phong Lôi Chưởng không hề thua kém hai người bọn Bắc Mặc!
Mọi người dưới tràng nhất thời nghị luận không ngừng.
Đến hiện tại mà nói, Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong đều lấy thực lực cực kỳ cường đại, trực tiếp nghiền nát đối thủ.
Trong đó Bắc Mặc biểu hiện là kinh người nhất. Vừa rồi gặp phải một gã đối thủ Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong, cũng vẫn là một chiêu thắng lợi.
- Cho dù là cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cũng không nhất định sẽ là đối thủ của hắn!
Một vài Đệ tử Nội môn, trong lòng nhất thời sinh ra sự kiêng kỵ cùng với sợ hãi đối với Bắc Mặc.
Phần đông những người tham gia dự thi cũng đều không muốn gặp phải Bắc Mặc.
Không bao lâu sau, đợt trận đấu thứ hai cũng đã kết thúc.
Giờ phút này, những người bảo trì hai trận thắng liên tiếp còn không đến mười người.
Với hình thức quy tắc của trận đấu, nếu như không có thực lực tuyệt cường, căn bản rất khó đạt được thắng lợi liên tiếp.
Rất nhanh đã tới vòng chiến đấu thứ ba!
Những đệ tử chiến thắng liên tiếp hai trận, lúc này cũng đã cảm giác được có chút khó khăn.
Vòng thứ ba, Lâm Phàm liền gặp phải một đối thủ khá mạnh, Liễu Nguyệt Nhi!
Tu vi của Liễu Nguyệt Nhi so với hắn cao hơn một chút, mà cấp bậc công pháp võ học nàng tu luyện cũng cao hơn hắn một bậc.
Nhưng sau khi chiến đấu chừng hai mươi chiêu, Liễu Nguyệt Nhi dần dần rơi xuống hạ phong.
Dù sao, luận năng lực thực chiến, nàng vẫn không thể sánh bằng Lâm Phàm.
Ô…ô…ô…n…g!
Lúc này, trong tay của nàng đột nhiên xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm bằng ngọc, bên trên thân kiếm phiếm động một tầng hoa văn sáng ngời, tốc độ cùng uy lực xuất kiếm nhất thời gia tăng trên diện rộng.
Chỉ ngắn ngủi trong khoảnh khắc, lực công kích của Liễu Nguyệt Nhi gần như tăng vọt lên gần gấp đôi.
- Thần binh Phàm cấp trung phẩm!
Không ít người đang quan chiến bên dưới nhất thời kinh hô thất thanh.
- Ta nhận thua!
Lâm Phàm trực tiếp nhận thua, đối chiến lâu thêm, còn không bằng bảo tồn thể lực, nhằm đối phó với trận chiến tiếp theo.
- Triệu Phong đối chiến Khổng Nguyên Hạo!
Ở vòng thứ ba, Triệu Phong đồng dạng cũng gặp phải đối thủ cường đại.
Khổng Nguyên Hạo chính là kẻ có Linh thể Biến dị vừa mới tiến vào trong sư môn lần này.
Ngay khi vừa mới nhập môn, hắn đã bị Tiết Trưởng lão thu làm môn hạ, dốc lòng bồi dưỡng.
Với thành tựu trước mắt mà nói, Khổng Nguyên Hạo gần tiếp cận với Bắc Mặc! Dù sao Bắc Mặc vẫn tiến vào tông môn sớm hơn Khổng Nguyên Hạo một tháng, mà khởi điểm ban đầu cũng cao hơn một chút.
Một trận chiến đấu này, đều khiến cho tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong.
Môn đồ của các Trưởng lão trên trận đối chiến. Một trận đấu này, tương đối khiến cho người ta chú ý tới.
Nhưng mà, trận chiến đấu kịch liệt mọi người chờ mong kia, cũng không có phát sinh.
- Ngân Bích Quyết!
Khí huyết trong cơ thể Triệu Phong vận chuyển lên, toàn thân phiếm động một tầng quang trạch ngân sắc, toàn bộ thân thể lóe sáng lập lòe như thủy tinh, phát ra một tia áp lực bức nhân.
- Tạo nghệ luyện thể của người này, không ngờ đã đạt tới cảnh giới như thế này!
Tất cả mọi người dưới đài đều giật mình.
Tiết Trưởng lão đang xem cuộc chiến trên đài, cặp mày nhất thời nhảy dựng lên, chợt quay sang liếc mắt nhìn Đại Trưởng lão một cái, lắc đầu hít một ngụm khẩu khí.
- Phong Lôi Chưởng!
Dưới tình hình như vậy, Triệu Phong nhất thời thúc giục Phong Lôi Chưởng, nhanh như tia chớp phóng thẳng đến trước người Khổng Nguyên Hạo.
Phành phành! Phành phành!
Triệu Phong dùng xu thế lôi đình, đè Khổng Nguyên Hạo ra không ngừng oanh kích.
Chiêu đầu tiên, Khổng Nguyên Hạo bị đẩy lui, khí huyết bốc lên.
Chiêu thứ hai, tầng phòng ngự chân lực liền bị đánh vỡ.
Chiêu thứ ba, hắn hộc máu bại lui!
- Thua rồi! Nhưng mà ta còn chưa có cơ hội sử dụng Thần binh Phàm phẩm trung cấp!
Khổng Nguyên Hạo có chút buồn bực, nói.
Thế công của Triệu Phong phi thường mạnh mẽ, dồn dập. Khổng Nguyên Hạo còn chưa kịp sử dụng Thần binh Phàm phẩm trung cấp, nếu không thì hươu chết về tay ai còn chưa biết được, ít nhất cũng không bị thảm bại như vậy.
Kết quả các trận đấu vòng thứ ba, dần dần đi đến kết thúc.
Đến trước mắt mà nói, số người còn bảo trì chiến thắng liên tiếp, chỉ còn là lông phượng sừng lân.
Triệu Phong nhìn lại một chút, chỉ còn lại có bốn người bảo trì chiến thắng liên tiếp.
Phân biệt chính là Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Triệu Phong, Liễu Nguyệt Nhi, mà những người còn lại, ít nhất cũng đã thất bại một trận.
Mà người giống như Lâm Phàm vậy, hai thắng một bại, chiến tích đã được tính là không tệ rồi. Rất nhiều người đều là hai bại một thắng, thậm chí còn có kẻ cả ba trận đều thua nữa. Ví dụ như là đám đệ tử Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh như Tiêu Vẫn vậy.
- Sắp sửa tới vòng thứ tư rồi!
Triệu Phong mơ hồ sinh ra một tia chờ mong nhàn nhạt.
Những người đạt được bốn trận thắng liên tiếp, chỉ còn có bốn người.
Cũng chính là nói, hắn chỉ có một phần ba cơ hội sẽ gặp phải một trong số ba người Bắc Mặc, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi.
Nếu như gặp phải Liễu Nguyệt Nhi, Triệu Phong cũng không có bất cứ áp lực nào cả.
Nếu như gặp phải Bắc Mặc cùng với Nhiễm Tiểu Uyển, như vậy thì có chút khó giải quyết rồi.
Bất luận là Bắc Mặc hay là Nhiễm Tiểu Uyển, lực chiến đấu chân chính của bọn họ cũng đều có thể so sánh được với Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
Mọi người nghỉ ngơi nửa canh giờ, sau đó tiến hành rút thăm chọn đối thủ.
Vòng chiến đấu thứ tư rốt cuộc cũng bắt đầu.
Vòng chiến đấu này, mặc dù không phải là vòng thi đấu cuối cùng, nhưng cũng là vòng đấu cực kỳ quan trọng.
Triệu Phong nhịn không được, liếc mắt nhìn thẻ bài đối thủ trong mắt mình. Đối thủ của hắn cũng không phải là Liễu Nguyệt Nhi! Nhất thời không khỏi lắc lắc đầu, hít một ngụm không khí.
/1585
|