Bởi vậy Lâm Dịch tuy rằng nóng vội, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ đành chờ tinh thần lực hoàn toàn khôi phục.
Đương nhiên, mặc dù không dạy hắn làm sao sử dụng dị năng, nhưng lại dạy hắn phương pháp làm thế nào để nhanh chóng khôi phục tinh thần lực. Nói đến cũng đơn giả, chỉ là ngồi xếp bằng minh tưởng, dùng ý niệm chủ quan khống chế tốc độ xoay tròn linh hồn chi châu để sinh ra tinh thần lực mới thôi.
Nói thì đơn giản, nhưng bắt đầu làm lại không phải như vậy, mới bắt đầu vô luận Lâm Dịch cố gắng thế nào, tốc độ xoay tròn linh hồn chi châu vẫn y như vậy, không nhanh không chậm, một tia tinh thần lực màu vàng từ đó tách ra, sau đó dần dung nhập vào trong tinh thần lực kim lam sắc của hắn, cái này khiến Lâm Dịch có chút cảm giác vội vàng xao động.
Cũng may có Thủy Linh Lung chỉ điểm, Lâm Dịch giờ mới hiểu được vội vàng xao động là lực cản lớn nhất quấy rầy tâm tình của hắn. Sinh ra cảm xúc vội vàng xao động, tự nhiên không cách nào tập trung tất cả ý niệm, mà lấy độ mạnh yếu ý niệm trước mắt của Lâm Dịch, còn không đạt tới trình độ phân tâm nhị dụng, một tia vội vàng xao động, cũng đủ để khiến hắn bị đẩy khỏi trạng thái tu hành rồi.
Nói đến đây, không thể không nói đến một chút sự khác biệt giữa ý niệm và tinh thần lực.
Trên thực tế tại trong lý giải của rất nhiều người, ý niệm và tinh thần lực là một vật, nhưng kỳ thật cách nghĩ này rất sai lầm. Tuy rằng ý niệm và tinh thần lực đều là thứ sinh ra trong Linh Hồn Kim Châu, nhưng lại là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Lấy ví dụ thô thiển nhất, quan hệ của cả hai chính là người và công cụ.
Nhất định phải có người trước, công cụ mới có thể phát huy ra tác dụng của nó. Do người khống chế, mới có thể sử dụng các loại công cụ. Ý niệm và tinh thần lực cũng giống như người và công cụ. Nói cách khác, sử dụng tinh thần lực, hoàn toàn dựa vào ý niệm điều khiển mới có thể hoàn thành.
Ý niệm lực là một thứ tương đối trừu tượng. Ý niệm lực mạnh yếu, quyết định sự mạnh yếu các phương diện nghị lực, sức chịu đựng...của ngươi. Mà phương pháp tu hành ý niệm tốt nhất, chính là hoàn toàn tiêu hao tinh thần lực không còn gì, sau đó trong cảm giác cực độ khó chịu của đại não, lấy ý niệm khống chế tinh thần lực.
Lúc trước Lâm Dịch ở trong rừng rậm, tinh thần lực thường xuyên bị tiêu hao, mà trong tu hành mỗi ngày của hắn, tu hành dị năng lại không gián đoạn ngày nào. Dưới tình huống tinh thần lực hoàn toàn hư không điều khiển tinh thần lực khống chế dị năng, kỳ thật cũng là một phương thức tu hành ý niệm lực. Cho nên dưới tình huống Lâm Dịch hoàn toàn không biết, ý niệm lực của hắn đã tu hành đến tình trạng tuy rằng không tính chí cường, nhưng không tính yếu.
Đã biết vấn đề ở chỗ nào, bắt đầu giải quyết cũng có mục tiêu. Một ngày nữa trôi qua, Lâm Dịch cũng đã học xong loại phương pháp đẩy nhanh sự khôi phục tinh thần lực này. Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể hoàn toàn khôi phục trong vòng mười ngày.
Mà ngoài tu hành ra, Thủy Linh Lung cũng nói tình huống đại khái của Học viện Ngũ Hành cho Lâm Dịch.
Học viện Ngũ Hành ở hành tỉnh Lí Khắc, vị trí chợ trung tâm Thiên Diệp thành phố, toàn bộ trường học chiếm diện tích đạt 150 vạn km vuông. Học viện xây dựng vào năm 30456 Bạch Đế lịch, đến nay đã có chừng ba vạn năm lịch sử. Trong đó đã sửa chữa lại mấy ngàn lần, nhưng vẫn một mực bảo trì bộ dáng lúc mới xây, đây cũng là một trong như học viện phong cách cổ xưa nhất trên toàn đại lục.
Tháng tư hàng năm là lúc Học viện Ngũ Hành khai giảng. Khác với các loại học viện như Tông Phạm chính là, Học viện Ngũ Hành thi hành chế độ hàng năm, không chia học kỳ trên dưới, tháng tư khai giảng, đến tháng 11 nghỉ. Trong đó không có nghỉ đông nghỉ hè, không ủng hộ học ngoại trú, xem như chế độ dạy học phong bế toàn bộ.
Lúc này cách khai giảng còn suốt một tháng.
Trong phòng làm việc của Hiệu trưởng.
- Ngài nói là...Không xếp lớp cho Lâm Dịch? Mà là do cá nhân ta phụ đạo? Nhưng vì sao lại thế?
Mười ngày trôi qua, Thủy Linh Lung đã đã biết danh tự của Lâm Dịch.
Ngũ Hành hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu:
- Tình huống của hắn không giống học sinh khác, thức tỉnh chỉ mới một năm nhưng đã có được cường độ tinh thần lực tiếp cận Thủ Hộ Giả! Lại có Lĩnh vực lực lượng, chỉ là còn không biết cách sử dụng thôi...Tùy theo tài năng tới đâu mà dạy tới đó...Ta cần ngươi hoàn toàn dựa theo trụ cột của hắn, dùng khởi điểm chuyên môn cao dạy bảo hắn. Chương trình học bình thường đối với hắn không có có tác dụng gì cả!
Trong khi Thủy Linh Lung nói chuyện với Lâm Dịch, đã xác nhận cách nghĩ của Lạp Cổ Kỳ. Dị năng của Lâm Dịch quả thật mới thức tỉnh không nhiều hơn một năm. Thủy Linh Lung nhíu nhíu mày, sau đó gật đầu nói:
- Vậy được rồi. Giao cho ta đi.
Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ thở dài:
- Một trăm năm sắp qua rồi...
Thủy Linh Lung nghe vậy ngẩn người, chợt tựa hồ nghĩ tới điều gì, biến sắc
- Ngài muốn cho hắn đi? Nhưng hắn mới thức tỉnh mới một năm thôi mà!
Lạp Cổ Kỳ than nhẹ một tiếng nói:
- Hôm nay thuật giả cấp bậc Thủ Hộ Giả của học viện chỉ có năm người. Thủ Hộ Giả bên Dị năng học hiệu lại khoảng chừng chín người...sự xuất hiện của Lâm Dịch là hy vọng của học viện chúng ta a.
- Nhưng thời gian hắn xuất hiện thực sự quá ngắn!
Thủy Linh Lung lo lắng nói. Trải qua những ngày ở chung này, giữa nàng và Lâm Dịch đã sinh ra cảm tình thày trò nhất định, hoặc nói cảm tình tỷ đệ vậy...Nàng thật sự không muốn để Lâm Dịch đi mạo hiểm.
Lạp Cổ Kỳ lại thở dài một hơi. Sau đó lắc đầu nói:
- Nhìn kỹ hẵng nói a.
- Thế nhưng...
Lạp Cổ Kỳ giơ tay lên, đã cắt đứt lời nói của Thủy Linh Lung...nói:
- Ta biết rõ ngươi muốn nói gì. Nếu có thể, ta cũng không muốn hắn đi mạo hiểm...Còn thời gian hai ba tháng, hắn giao cho ngươi đấy.
Thủy Linh Lung lại há to miệng, cuối cùng cúi đầu xuống, trầm mặc đi ra ngoài.
Nhìn Thủy Linh Lung rời khỏi phòng, Lạp Cổ Kỳ thở dài thật sâu, lắc đầu, quay người đi tới phòng trong...
- Tinh thần lực của ngươi cũng khôi phục khá tốt rồi, hôm nay, ta sẽ dạy ngươi phương pháp sử dụng dị năng.
Lâm Dịch mới lui ra khỏi ý thức hải đã hoàn toàn khôi phục của mình đã nghe nói như vậy,;ập tức kinh hỉ mở mắt, nhìn về phía Thủy Linh Lung ngồi đối diện.
Thủy Linh Lung cười cười nói:
- Đầu tiên, ngươi biết cái gì là dị năng không?
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, lập nói một lần các giải thích về dị năng trong cuốn "Lực lượng bổn nguyên.
Thủy Linh Lung lập tức lộ ra biểu lộ kinh ngạc nói:
- Trước kia có người đã dạy ngươi?
Lâm Dịch lại gãi gãi đầu, không có ý tứ nói:
- Kỳ thật những điều này ta đều đọc trong sách cả.
- Trong sách?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:
- Lực lượng bổn nguyên.
Thủy Linh Lung lập tức giật mình, con mắt không khỏi nhìn về sách trên bàn mình, trên đó còn đang để cuốn "Lực lượng bổn nguyên.
Còn tưởng rằng Lâm Dịch đã xem lúc mình không ở nhà mà thật không ngờ Lâm Dịch căn bản không phải xem ở chỗ này.
Nhưng mà thấy thần sắc Thủy Linh Lung lộ ra, Lâm Dịch tự nhiên cũng sẽ không giải thích nhiều.
Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu, nói:
- Lực lượng bổn nguyên đã nói rất rõ ràng, lúc mỗi người sinh đều có năm loại thuộc tính, cũng là năm loại Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Mà Dị Năng Giả sở dĩ có được dị năng, thần kỳ như vậy cũng cũng là vì thuộc tính trời sinh của bọn hắn không giống người bình thường. Cảm ngộ của người bình thường đối với bất luận một loại thiên địa lực lượng nào đều rất mơ hồ, mà Dị Năng Giả lại có thể bằng vào tinh thần lực cường đại có được lúc thức tỉnh mà rất dễ dàng cảm giác được thuộc tính lực lượng thuộc về hắn trong thiên địa, thông qua phương thức đặc thù, tiến hành điều khiển với chúng.
Sau khi Lâm Dịch thức tỉnh trong rừng rậm, vẫn ý đồ điều khiển dị năng, nhưng khổ nổi không có người dạy bảo, hắn căn bản không có đường nhập môn, lúc này đã có một đạo sư, nào có đạo lý không để ý nghe giảng chứ? Lập tức ngưng tâm tĩnh khí, lắng nghe hết sức chuyên chú.
- Nhưng trong Lực lượng bổn nguyên chỉ trình bày đại khái về Dị Năng Giả, trong đó còn có rất nhiều phân biệt cẩn thận. Nói thí dụ như, hai loại Dị Năng Giả Khống Vật và Hóa Thân, vào lúc thức tỉnh, thuộc tính bản thân xảy ra biến hóa lại không giống nhau...v...v...Những thứ này ta đề xuất ngươi đọc quyển Dị năng phân loại. Trên sách đã nói rất rõ các loại biến hóa về thân thể và tinh thần lực sau khi các loại Dị Năng Giả giác tỉnh. Ở mặt này, ta cũng không nói nhiều
Lâm Dịch âm thầm nhớ kỹ tên sách Thủy Linh Lung nói, nhẹ gật đầu.
Thủy Linh Lung nói tiếp:
- Hiện giờ ta dạy ngươi thứ trụ cột nhất trong dị năng - điều khiển nguyên tố.
Lâm Dịch vô ý thức ngồi ngay ngắn, càng chuyên chú lắng nghe.
- Muốn sử dụng dị năng công kích, đầu tiên phải học trụ cột chính là phải điều khiển nguyên tố. Nếu như ngay cả điểm này cũng làm không tốt, vậy càng không không nói tới cái gì dị năng công kích, dị năng phòng ngự nữa. Ngươi là Lĩnh Vực Dị Năng Giả, về mặt Tiên Thiên so với Dị Năng Giả bình thường lại càng dễ, càng đơn giản cảm nhận được thuộc tính nguyên tố thuộc về ngươi.
Lâm Dịch tự nhiên rất rõ, trong rừng rậm, mặc dù không ở trong nước, nhưng hắn cũng rất dễ dàng cảm nhận được thủy hệ nguyên tố tản lạc đầy trời đấy. Nhưng hắn nghĩ hết biện pháp cũng không thể tiến hành điều khiến với chúng, ngay cả một tia hiệu quả cũng không có, cái này vẫn một mực khiến hắn buồn rầu. Giống như rõ ràng có một tòa bảo sơn ở ngay trước mắt, nhưng vô luận thế nào cũng không tiếp cận được vậy...Cảm giác kia thật sự khiến người rất phiền muộn.
Đương nhiên, mặc dù không dạy hắn làm sao sử dụng dị năng, nhưng lại dạy hắn phương pháp làm thế nào để nhanh chóng khôi phục tinh thần lực. Nói đến cũng đơn giả, chỉ là ngồi xếp bằng minh tưởng, dùng ý niệm chủ quan khống chế tốc độ xoay tròn linh hồn chi châu để sinh ra tinh thần lực mới thôi.
Nói thì đơn giản, nhưng bắt đầu làm lại không phải như vậy, mới bắt đầu vô luận Lâm Dịch cố gắng thế nào, tốc độ xoay tròn linh hồn chi châu vẫn y như vậy, không nhanh không chậm, một tia tinh thần lực màu vàng từ đó tách ra, sau đó dần dung nhập vào trong tinh thần lực kim lam sắc của hắn, cái này khiến Lâm Dịch có chút cảm giác vội vàng xao động.
Cũng may có Thủy Linh Lung chỉ điểm, Lâm Dịch giờ mới hiểu được vội vàng xao động là lực cản lớn nhất quấy rầy tâm tình của hắn. Sinh ra cảm xúc vội vàng xao động, tự nhiên không cách nào tập trung tất cả ý niệm, mà lấy độ mạnh yếu ý niệm trước mắt của Lâm Dịch, còn không đạt tới trình độ phân tâm nhị dụng, một tia vội vàng xao động, cũng đủ để khiến hắn bị đẩy khỏi trạng thái tu hành rồi.
Nói đến đây, không thể không nói đến một chút sự khác biệt giữa ý niệm và tinh thần lực.
Trên thực tế tại trong lý giải của rất nhiều người, ý niệm và tinh thần lực là một vật, nhưng kỳ thật cách nghĩ này rất sai lầm. Tuy rằng ý niệm và tinh thần lực đều là thứ sinh ra trong Linh Hồn Kim Châu, nhưng lại là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Lấy ví dụ thô thiển nhất, quan hệ của cả hai chính là người và công cụ.
Nhất định phải có người trước, công cụ mới có thể phát huy ra tác dụng của nó. Do người khống chế, mới có thể sử dụng các loại công cụ. Ý niệm và tinh thần lực cũng giống như người và công cụ. Nói cách khác, sử dụng tinh thần lực, hoàn toàn dựa vào ý niệm điều khiển mới có thể hoàn thành.
Ý niệm lực là một thứ tương đối trừu tượng. Ý niệm lực mạnh yếu, quyết định sự mạnh yếu các phương diện nghị lực, sức chịu đựng...của ngươi. Mà phương pháp tu hành ý niệm tốt nhất, chính là hoàn toàn tiêu hao tinh thần lực không còn gì, sau đó trong cảm giác cực độ khó chịu của đại não, lấy ý niệm khống chế tinh thần lực.
Lúc trước Lâm Dịch ở trong rừng rậm, tinh thần lực thường xuyên bị tiêu hao, mà trong tu hành mỗi ngày của hắn, tu hành dị năng lại không gián đoạn ngày nào. Dưới tình huống tinh thần lực hoàn toàn hư không điều khiển tinh thần lực khống chế dị năng, kỳ thật cũng là một phương thức tu hành ý niệm lực. Cho nên dưới tình huống Lâm Dịch hoàn toàn không biết, ý niệm lực của hắn đã tu hành đến tình trạng tuy rằng không tính chí cường, nhưng không tính yếu.
Đã biết vấn đề ở chỗ nào, bắt đầu giải quyết cũng có mục tiêu. Một ngày nữa trôi qua, Lâm Dịch cũng đã học xong loại phương pháp đẩy nhanh sự khôi phục tinh thần lực này. Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể hoàn toàn khôi phục trong vòng mười ngày.
Mà ngoài tu hành ra, Thủy Linh Lung cũng nói tình huống đại khái của Học viện Ngũ Hành cho Lâm Dịch.
Học viện Ngũ Hành ở hành tỉnh Lí Khắc, vị trí chợ trung tâm Thiên Diệp thành phố, toàn bộ trường học chiếm diện tích đạt 150 vạn km vuông. Học viện xây dựng vào năm 30456 Bạch Đế lịch, đến nay đã có chừng ba vạn năm lịch sử. Trong đó đã sửa chữa lại mấy ngàn lần, nhưng vẫn một mực bảo trì bộ dáng lúc mới xây, đây cũng là một trong như học viện phong cách cổ xưa nhất trên toàn đại lục.
Tháng tư hàng năm là lúc Học viện Ngũ Hành khai giảng. Khác với các loại học viện như Tông Phạm chính là, Học viện Ngũ Hành thi hành chế độ hàng năm, không chia học kỳ trên dưới, tháng tư khai giảng, đến tháng 11 nghỉ. Trong đó không có nghỉ đông nghỉ hè, không ủng hộ học ngoại trú, xem như chế độ dạy học phong bế toàn bộ.
Lúc này cách khai giảng còn suốt một tháng.
Trong phòng làm việc của Hiệu trưởng.
- Ngài nói là...Không xếp lớp cho Lâm Dịch? Mà là do cá nhân ta phụ đạo? Nhưng vì sao lại thế?
Mười ngày trôi qua, Thủy Linh Lung đã đã biết danh tự của Lâm Dịch.
Ngũ Hành hiệu trưởng Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu:
- Tình huống của hắn không giống học sinh khác, thức tỉnh chỉ mới một năm nhưng đã có được cường độ tinh thần lực tiếp cận Thủ Hộ Giả! Lại có Lĩnh vực lực lượng, chỉ là còn không biết cách sử dụng thôi...Tùy theo tài năng tới đâu mà dạy tới đó...Ta cần ngươi hoàn toàn dựa theo trụ cột của hắn, dùng khởi điểm chuyên môn cao dạy bảo hắn. Chương trình học bình thường đối với hắn không có có tác dụng gì cả!
Trong khi Thủy Linh Lung nói chuyện với Lâm Dịch, đã xác nhận cách nghĩ của Lạp Cổ Kỳ. Dị năng của Lâm Dịch quả thật mới thức tỉnh không nhiều hơn một năm. Thủy Linh Lung nhíu nhíu mày, sau đó gật đầu nói:
- Vậy được rồi. Giao cho ta đi.
Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ thở dài:
- Một trăm năm sắp qua rồi...
Thủy Linh Lung nghe vậy ngẩn người, chợt tựa hồ nghĩ tới điều gì, biến sắc
- Ngài muốn cho hắn đi? Nhưng hắn mới thức tỉnh mới một năm thôi mà!
Lạp Cổ Kỳ than nhẹ một tiếng nói:
- Hôm nay thuật giả cấp bậc Thủ Hộ Giả của học viện chỉ có năm người. Thủ Hộ Giả bên Dị năng học hiệu lại khoảng chừng chín người...sự xuất hiện của Lâm Dịch là hy vọng của học viện chúng ta a.
- Nhưng thời gian hắn xuất hiện thực sự quá ngắn!
Thủy Linh Lung lo lắng nói. Trải qua những ngày ở chung này, giữa nàng và Lâm Dịch đã sinh ra cảm tình thày trò nhất định, hoặc nói cảm tình tỷ đệ vậy...Nàng thật sự không muốn để Lâm Dịch đi mạo hiểm.
Lạp Cổ Kỳ lại thở dài một hơi. Sau đó lắc đầu nói:
- Nhìn kỹ hẵng nói a.
- Thế nhưng...
Lạp Cổ Kỳ giơ tay lên, đã cắt đứt lời nói của Thủy Linh Lung...nói:
- Ta biết rõ ngươi muốn nói gì. Nếu có thể, ta cũng không muốn hắn đi mạo hiểm...Còn thời gian hai ba tháng, hắn giao cho ngươi đấy.
Thủy Linh Lung lại há to miệng, cuối cùng cúi đầu xuống, trầm mặc đi ra ngoài.
Nhìn Thủy Linh Lung rời khỏi phòng, Lạp Cổ Kỳ thở dài thật sâu, lắc đầu, quay người đi tới phòng trong...
- Tinh thần lực của ngươi cũng khôi phục khá tốt rồi, hôm nay, ta sẽ dạy ngươi phương pháp sử dụng dị năng.
Lâm Dịch mới lui ra khỏi ý thức hải đã hoàn toàn khôi phục của mình đã nghe nói như vậy,;ập tức kinh hỉ mở mắt, nhìn về phía Thủy Linh Lung ngồi đối diện.
Thủy Linh Lung cười cười nói:
- Đầu tiên, ngươi biết cái gì là dị năng không?
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, lập nói một lần các giải thích về dị năng trong cuốn "Lực lượng bổn nguyên.
Thủy Linh Lung lập tức lộ ra biểu lộ kinh ngạc nói:
- Trước kia có người đã dạy ngươi?
Lâm Dịch lại gãi gãi đầu, không có ý tứ nói:
- Kỳ thật những điều này ta đều đọc trong sách cả.
- Trong sách?
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói:
- Lực lượng bổn nguyên.
Thủy Linh Lung lập tức giật mình, con mắt không khỏi nhìn về sách trên bàn mình, trên đó còn đang để cuốn "Lực lượng bổn nguyên.
Còn tưởng rằng Lâm Dịch đã xem lúc mình không ở nhà mà thật không ngờ Lâm Dịch căn bản không phải xem ở chỗ này.
Nhưng mà thấy thần sắc Thủy Linh Lung lộ ra, Lâm Dịch tự nhiên cũng sẽ không giải thích nhiều.
Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu, nói:
- Lực lượng bổn nguyên đã nói rất rõ ràng, lúc mỗi người sinh đều có năm loại thuộc tính, cũng là năm loại Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Mà Dị Năng Giả sở dĩ có được dị năng, thần kỳ như vậy cũng cũng là vì thuộc tính trời sinh của bọn hắn không giống người bình thường. Cảm ngộ của người bình thường đối với bất luận một loại thiên địa lực lượng nào đều rất mơ hồ, mà Dị Năng Giả lại có thể bằng vào tinh thần lực cường đại có được lúc thức tỉnh mà rất dễ dàng cảm giác được thuộc tính lực lượng thuộc về hắn trong thiên địa, thông qua phương thức đặc thù, tiến hành điều khiển với chúng.
Sau khi Lâm Dịch thức tỉnh trong rừng rậm, vẫn ý đồ điều khiển dị năng, nhưng khổ nổi không có người dạy bảo, hắn căn bản không có đường nhập môn, lúc này đã có một đạo sư, nào có đạo lý không để ý nghe giảng chứ? Lập tức ngưng tâm tĩnh khí, lắng nghe hết sức chuyên chú.
- Nhưng trong Lực lượng bổn nguyên chỉ trình bày đại khái về Dị Năng Giả, trong đó còn có rất nhiều phân biệt cẩn thận. Nói thí dụ như, hai loại Dị Năng Giả Khống Vật và Hóa Thân, vào lúc thức tỉnh, thuộc tính bản thân xảy ra biến hóa lại không giống nhau...v...v...Những thứ này ta đề xuất ngươi đọc quyển Dị năng phân loại. Trên sách đã nói rất rõ các loại biến hóa về thân thể và tinh thần lực sau khi các loại Dị Năng Giả giác tỉnh. Ở mặt này, ta cũng không nói nhiều
Lâm Dịch âm thầm nhớ kỹ tên sách Thủy Linh Lung nói, nhẹ gật đầu.
Thủy Linh Lung nói tiếp:
- Hiện giờ ta dạy ngươi thứ trụ cột nhất trong dị năng - điều khiển nguyên tố.
Lâm Dịch vô ý thức ngồi ngay ngắn, càng chuyên chú lắng nghe.
- Muốn sử dụng dị năng công kích, đầu tiên phải học trụ cột chính là phải điều khiển nguyên tố. Nếu như ngay cả điểm này cũng làm không tốt, vậy càng không không nói tới cái gì dị năng công kích, dị năng phòng ngự nữa. Ngươi là Lĩnh Vực Dị Năng Giả, về mặt Tiên Thiên so với Dị Năng Giả bình thường lại càng dễ, càng đơn giản cảm nhận được thuộc tính nguyên tố thuộc về ngươi.
Lâm Dịch tự nhiên rất rõ, trong rừng rậm, mặc dù không ở trong nước, nhưng hắn cũng rất dễ dàng cảm nhận được thủy hệ nguyên tố tản lạc đầy trời đấy. Nhưng hắn nghĩ hết biện pháp cũng không thể tiến hành điều khiến với chúng, ngay cả một tia hiệu quả cũng không có, cái này vẫn một mực khiến hắn buồn rầu. Giống như rõ ràng có một tòa bảo sơn ở ngay trước mắt, nhưng vô luận thế nào cũng không tiếp cận được vậy...Cảm giác kia thật sự khiến người rất phiền muộn.
/714
|