“Này ! An Vi ! Cậu mau thức dậy đi !”
“Ưm… mấy giờ rồi ? Sao cậu thức sớm thế ?” Vi mơ mơ màng màng mở mắt đã thấy Nhật Phong mặc quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm
“5h30 giờ rồi ! Thức dậy đi !”
“5h30 ? Cậu làm gì mà thức sớm thế ? Mặt trời còn chưa có mọc nữa mà” Vi cuộn tròn trong chiếc chăn, nhất quyết ko chịu xuống giường…
“Cậu mà ko thức sẽ có phim coi đấy ! Xem nhé !” Nhật Phong giơ 3 ngón tay bắt đầu đếm ngược… Ba… Hai… Một….
“Cộc cộc cộc… Nhật Phong à ! An Vi nó dậy chưa vậy con ? Mau kêu nó thức dậy chuẩn bị bữa sáng đi chứ !” Tiếng bà nội vọng ra từ phía cửa làm Vi giật mình bật dậy
“Dạ… dạ… con dậy rồi nội, con ra liền !” Vi khổ sở trố mắt nhìn Nhật Phong làm khẩu hình miệng ý nói “Nhà cậu thức sớm thế sao ko nói trước với tớ ?”
Nhật Phong cũng chỉ nhúng vai, chẳng nói gì thêm, nhìn đến mà phát ghét, có vẻ như là cố ý thì phải, hừm… hãy đợi đấy !
“An Vi à ! Xong chưa ?”
“Dạ… xong rồi… con ra liền !” Vi tức tốc chạy vào phòng tắm đánh răng rửa mặt mà lòng thì hận ko thể bóp chết cái tên chồng hờ đáng ghét kia…
-----------------------------------------------
“An Vi ! Con rửa chén đi nhé !”
“Dạ !”
“An Vi ! Rửa chén xong rồi thì đi chợ nấu cơm trưa đi !”
“Dạ !”
“An Vi ! Con đang làm gì thế, bà nội rất ghét bỏ hành vào canh, con mau nấu lại đi !”
“Dạ !”
“An Vi….”
“An Vi…”
“An Vi…”
----------------------------------------------
Buổi chiều, khi Nhật Phong đi làm về thì đã thấy An Vi nằm tê liệt trên giường, điệu bộ trông thật thảm thương… Biết trước thế nào cũng vậy mà, haizzz… ai biểu tự chui đầu vào rọ làm chi…
“Tớ về rồi !” Anh đến ngồi xuống bên giường, nhìn cô với vẻ thương hại “Mệt lắm à ?”
Mệt à ? Phải nói là cực kì mệt luôn ấy chứ ! Vi chẳng thèm ngước lên nhìn anh, vẫn cứ nằm bẹp dí trên giường “Cậu đúng là đáng chết ! Đáng lẽ phải nói trước cho tớ để tớ chuẩn bị tinh thần chứ. Thật là mệt chết đi được ! Mỗi ngày tớ đi làm, phải chăm sóc cho cả chục đứa bé mà còn ko mệt như bây giờ. Nhà cậu... tại sao nhà cậu nhiều người như thế, vậy mà chẳng ai buồn phụ tớ 1 tay, chỉ biết đứng chỉ tay thôi. Oa huhu… Vậy mà dám bảo là nhà cậu xem trọng con dâu. Hứ… xem như người ở thì có !”
“Thì là vậy đấy ! Con dâu đều bị đối xử như thế ! Xui cho cậu là hiện tại trong nhà chỉ có cậu và mẹ là dâu thôi. Lúc trước chưa có cậu thì mẹ 1 mình làm hết tất cả việc này đấy”
“Thật hả ?” Vi vừa nghe thấy liền bật dậy “Chỉ 1 mình mẹ làm ? Tất cả ?”
“Ừ”
“Sao… sao mẹ có thể làm hết được ? Nhà cậu chỉ việc nấu ăn ngày 3 buổi thôi cũng mất cả ngày trời rồi, lại còn phải lau dọn bàn thờ tổ tiên, chăm sóc cả 1 rừng cây kiểng của nội, lại còn phải giữ con cho 2 chị nữa… Trời ạ ! Mẹ cậu thật là vĩ đại !” Thật sự ko thể nào tin nổi, mẹ là siêu nhân à ?
“Ừm…” Phong trở nên trầm ngâm
“Cậu ! Cái đồ bất hiếu !” Vi vỗ mạnh vào trán anh một cái rõ đau
“Gì vậy ? Sao lại đánh tớ ?” Phong nhăn mặt khó hiểu, xoa xoa chỗ vừa bị đánh
“Thế cậu làm gì mà ko lên tiếng bênh vực mẹ hả ?”
“Cậu tưởng tớ chưa từng làm à ? Tất cả mọi phản kháng, mọi lời bênh vực của tớ đều phản tác dụng cả thôi. Khi mà đương sự cam tâm tình nguyện thì tớ còn làm được gì hả ?”
“Vất vả như vậy mà mẹ cũng chịu được à ?” Khó tin thật, lại có người cam tâm tình nguyện chịu bị đày ải như thế
“Ừm… thì vì tình yêu cả thôi. Phụ nữ luôn như vậy… khi yêu thì thật mù quáng”
“Cậu đang nói tớ đấy à ?” Vi lườm anh như muốn ăn tươi nuốt sống
“Ơ… tớ đâu có ý đó ! Hì… nhường cậu tắm trước, cậu làm việc cả ngày rồi chắc là mệt lắm nhỉ ?” Phong làm điệu bộ cười nịnh bợ, chỉ chỉ tay về phía nhà tắm
Như chợt nhớ ra chuyện gì, Vi bỗng nhiên cười gian xảo “Làm sao mà tớ tắm trước được, nội cho phép tớ vào đây là để chăm sóc cho chồng đi làm về mệt, nội còn dặn là phải giúp chồng chà lưng nữa mà. Chồng iu~ mau đến đây em chà lưng cho nào~”
Phong nghe cái giọng điệu nhão nhẹt của cô mà sởn hết cả da gà “Thôi ! Thôi ! Cậu cho tớ xin, người ta còn là trai tơ đấy nhá”
“Trai tơ gì chứ ? Có vợ rồi mà cũng đòi làm trai tơ à ? Mau mau ngoan ngoãn nào ~ nếu ko để lát nữa nội lại trách tớ…”
“Được rồi, nếu cậu muốn thì theo tớ vào đây, phải cởi quần áo ra rồi mới chà lưng được chứ…” Nhật Phong vừa nói vừa kéo tay Vi đi vào phòng tắm… Muốn chơi với anh à ? Được thôi !
Bất ngờ vì hành động ko báo trước của anh, Vi có chết cũng cố bấu chặt vào cánh cửa nhà tắm ko chịu buông “Cái gì ? Ko ! Ko ! Tớ chỉ đùa thôi mà, cậu mau đi tắm đi, buông tớ ra aaaaa….”
“À… thì ra là cậu sợ à ? Vậy mà cũng bày đặt hù tớ… Thôi được ! Tha cho cậu vậy !”
Vào phút cuối anh đã quyết định buông tha cho cô, vậy mà cô vẫn còn mạnh miệng “Ai… ai nói cậu tớ sợ… được thôi… vào thì vào” Cô hiên ngang đi vào nhà tắm mặc dù trong lòng thì hồi hợp muốn chết đi được “Rồi ! Mau cởi quần áo ra đi chứ, ko lẽ cậu sợ à ?”
“Được ! Tớ bắt đầu cởi đây, cố gắng kiềm chế, tìm cái gì để hứng nước miếng với nước mũi của cậu đi !” Nhật Phong nháy nháy mắt đầy tự tin, tay bắt đầu cởi từng cút áo sơ mi. Hứng thú chờ xem cô chịu đựng được bao lâu.
Vi đứng hình nhìn chăm chăm vào từng phần trên cơ thể anh lộ ra, oa… anh nhìn bên ngoài vốn cao và ốm, nhưng ko ngờ lại có nhiều cơ bắp như thế, đã vậy… xương quai xanh cũng rất đẹp nữa chứ, aaaaa…. Mũi… mũi nóng quá… có cái gì nó muốn đi ra ngoài đây nè… cô lấy tay cố gắng bịt mũi lại để ngăn ko cho cái thứ chất lỏng kia chảy ra ngoài…
Chiếc cút áo cuối cùng đã được mở ra “Xong một nửa rồi nhé ! Có muốn tiếp tục ko ?”
“Cứ… cứ tiếp tục đi… cậu muốn mặc quần tây để đi tắm à ?” Sắp… sắp chịu hết nổi rồi, á huhu… tự nhiên mạnh miệng quá làm chi ko biết nữa
Cái điệu bộ cố gắng tỏ ra bình tĩnh trước nội tâm dậy sống của cô làm anh cảm thấy buồn cười ko chịu được, lại rất tò mò muốn biết phản ứng tiếp theo của cô
“Được thôi !” Anh nhúng vai rồi lại tiếp tục, nhưng khi chiếc nút ở thắt lưng được mở ra thì đã bị Vi lấy vòi sen xịt xối xả vào người làm anh hoàn toàn bất ngờ nên ko kịp chống đỡ
“Ngừng lại… ngừng lại… cậu thật là biến thái quá đi… aaaaaa…” Vi nhắm chặt 2 mắt, cứ liên tục bắn nước lung tung…
“Này ! Này ! Là cậu muốn chơi đó nha… lát nữa đừng có cầu xin tớ đó à !” Cảm thấy ko thể dừng lại hành động điên cuồng của Vi, anh tức giận nhướng người giật lấy vòi sen trong tay cô và bắt đầu công cuộc trả đũa
“Aaaaaa… lạnh… lạnh… ko chơi nữa… tớ ko chơi nữa đâu…”
“Vậy mau năn nỉ đi !”
“Năn nỉ… năn nỉ mà… lạnh chết được…” Vi cố gắng giãy giụa, cuối cùng Phong cũng chịu buông tha cho cô
Vừa thoát được, cô liền cố ý đẩy anh ngã vào bồn tắm rồi mới bỏ chạy ra ngoài, trước đó còn làm bộ mặt quỷ để trêu chọc
“Lêu… đáng đời cậu, haha…”
Bất ngờ trước đòn phản công của Vi, Nhật Phong chỉ biết ngẩn người nhìn theo, tự bật cười “Đúng là ma lanh thật !”
“Ưm… mấy giờ rồi ? Sao cậu thức sớm thế ?” Vi mơ mơ màng màng mở mắt đã thấy Nhật Phong mặc quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm
“5h30 giờ rồi ! Thức dậy đi !”
“5h30 ? Cậu làm gì mà thức sớm thế ? Mặt trời còn chưa có mọc nữa mà” Vi cuộn tròn trong chiếc chăn, nhất quyết ko chịu xuống giường…
“Cậu mà ko thức sẽ có phim coi đấy ! Xem nhé !” Nhật Phong giơ 3 ngón tay bắt đầu đếm ngược… Ba… Hai… Một….
“Cộc cộc cộc… Nhật Phong à ! An Vi nó dậy chưa vậy con ? Mau kêu nó thức dậy chuẩn bị bữa sáng đi chứ !” Tiếng bà nội vọng ra từ phía cửa làm Vi giật mình bật dậy
“Dạ… dạ… con dậy rồi nội, con ra liền !” Vi khổ sở trố mắt nhìn Nhật Phong làm khẩu hình miệng ý nói “Nhà cậu thức sớm thế sao ko nói trước với tớ ?”
Nhật Phong cũng chỉ nhúng vai, chẳng nói gì thêm, nhìn đến mà phát ghét, có vẻ như là cố ý thì phải, hừm… hãy đợi đấy !
“An Vi à ! Xong chưa ?”
“Dạ… xong rồi… con ra liền !” Vi tức tốc chạy vào phòng tắm đánh răng rửa mặt mà lòng thì hận ko thể bóp chết cái tên chồng hờ đáng ghét kia…
-----------------------------------------------
“An Vi ! Con rửa chén đi nhé !”
“Dạ !”
“An Vi ! Rửa chén xong rồi thì đi chợ nấu cơm trưa đi !”
“Dạ !”
“An Vi ! Con đang làm gì thế, bà nội rất ghét bỏ hành vào canh, con mau nấu lại đi !”
“Dạ !”
“An Vi….”
“An Vi…”
“An Vi…”
----------------------------------------------
Buổi chiều, khi Nhật Phong đi làm về thì đã thấy An Vi nằm tê liệt trên giường, điệu bộ trông thật thảm thương… Biết trước thế nào cũng vậy mà, haizzz… ai biểu tự chui đầu vào rọ làm chi…
“Tớ về rồi !” Anh đến ngồi xuống bên giường, nhìn cô với vẻ thương hại “Mệt lắm à ?”
Mệt à ? Phải nói là cực kì mệt luôn ấy chứ ! Vi chẳng thèm ngước lên nhìn anh, vẫn cứ nằm bẹp dí trên giường “Cậu đúng là đáng chết ! Đáng lẽ phải nói trước cho tớ để tớ chuẩn bị tinh thần chứ. Thật là mệt chết đi được ! Mỗi ngày tớ đi làm, phải chăm sóc cho cả chục đứa bé mà còn ko mệt như bây giờ. Nhà cậu... tại sao nhà cậu nhiều người như thế, vậy mà chẳng ai buồn phụ tớ 1 tay, chỉ biết đứng chỉ tay thôi. Oa huhu… Vậy mà dám bảo là nhà cậu xem trọng con dâu. Hứ… xem như người ở thì có !”
“Thì là vậy đấy ! Con dâu đều bị đối xử như thế ! Xui cho cậu là hiện tại trong nhà chỉ có cậu và mẹ là dâu thôi. Lúc trước chưa có cậu thì mẹ 1 mình làm hết tất cả việc này đấy”
“Thật hả ?” Vi vừa nghe thấy liền bật dậy “Chỉ 1 mình mẹ làm ? Tất cả ?”
“Ừ”
“Sao… sao mẹ có thể làm hết được ? Nhà cậu chỉ việc nấu ăn ngày 3 buổi thôi cũng mất cả ngày trời rồi, lại còn phải lau dọn bàn thờ tổ tiên, chăm sóc cả 1 rừng cây kiểng của nội, lại còn phải giữ con cho 2 chị nữa… Trời ạ ! Mẹ cậu thật là vĩ đại !” Thật sự ko thể nào tin nổi, mẹ là siêu nhân à ?
“Ừm…” Phong trở nên trầm ngâm
“Cậu ! Cái đồ bất hiếu !” Vi vỗ mạnh vào trán anh một cái rõ đau
“Gì vậy ? Sao lại đánh tớ ?” Phong nhăn mặt khó hiểu, xoa xoa chỗ vừa bị đánh
“Thế cậu làm gì mà ko lên tiếng bênh vực mẹ hả ?”
“Cậu tưởng tớ chưa từng làm à ? Tất cả mọi phản kháng, mọi lời bênh vực của tớ đều phản tác dụng cả thôi. Khi mà đương sự cam tâm tình nguyện thì tớ còn làm được gì hả ?”
“Vất vả như vậy mà mẹ cũng chịu được à ?” Khó tin thật, lại có người cam tâm tình nguyện chịu bị đày ải như thế
“Ừm… thì vì tình yêu cả thôi. Phụ nữ luôn như vậy… khi yêu thì thật mù quáng”
“Cậu đang nói tớ đấy à ?” Vi lườm anh như muốn ăn tươi nuốt sống
“Ơ… tớ đâu có ý đó ! Hì… nhường cậu tắm trước, cậu làm việc cả ngày rồi chắc là mệt lắm nhỉ ?” Phong làm điệu bộ cười nịnh bợ, chỉ chỉ tay về phía nhà tắm
Như chợt nhớ ra chuyện gì, Vi bỗng nhiên cười gian xảo “Làm sao mà tớ tắm trước được, nội cho phép tớ vào đây là để chăm sóc cho chồng đi làm về mệt, nội còn dặn là phải giúp chồng chà lưng nữa mà. Chồng iu~ mau đến đây em chà lưng cho nào~”
Phong nghe cái giọng điệu nhão nhẹt của cô mà sởn hết cả da gà “Thôi ! Thôi ! Cậu cho tớ xin, người ta còn là trai tơ đấy nhá”
“Trai tơ gì chứ ? Có vợ rồi mà cũng đòi làm trai tơ à ? Mau mau ngoan ngoãn nào ~ nếu ko để lát nữa nội lại trách tớ…”
“Được rồi, nếu cậu muốn thì theo tớ vào đây, phải cởi quần áo ra rồi mới chà lưng được chứ…” Nhật Phong vừa nói vừa kéo tay Vi đi vào phòng tắm… Muốn chơi với anh à ? Được thôi !
Bất ngờ vì hành động ko báo trước của anh, Vi có chết cũng cố bấu chặt vào cánh cửa nhà tắm ko chịu buông “Cái gì ? Ko ! Ko ! Tớ chỉ đùa thôi mà, cậu mau đi tắm đi, buông tớ ra aaaaa….”
“À… thì ra là cậu sợ à ? Vậy mà cũng bày đặt hù tớ… Thôi được ! Tha cho cậu vậy !”
Vào phút cuối anh đã quyết định buông tha cho cô, vậy mà cô vẫn còn mạnh miệng “Ai… ai nói cậu tớ sợ… được thôi… vào thì vào” Cô hiên ngang đi vào nhà tắm mặc dù trong lòng thì hồi hợp muốn chết đi được “Rồi ! Mau cởi quần áo ra đi chứ, ko lẽ cậu sợ à ?”
“Được ! Tớ bắt đầu cởi đây, cố gắng kiềm chế, tìm cái gì để hứng nước miếng với nước mũi của cậu đi !” Nhật Phong nháy nháy mắt đầy tự tin, tay bắt đầu cởi từng cút áo sơ mi. Hứng thú chờ xem cô chịu đựng được bao lâu.
Vi đứng hình nhìn chăm chăm vào từng phần trên cơ thể anh lộ ra, oa… anh nhìn bên ngoài vốn cao và ốm, nhưng ko ngờ lại có nhiều cơ bắp như thế, đã vậy… xương quai xanh cũng rất đẹp nữa chứ, aaaaa…. Mũi… mũi nóng quá… có cái gì nó muốn đi ra ngoài đây nè… cô lấy tay cố gắng bịt mũi lại để ngăn ko cho cái thứ chất lỏng kia chảy ra ngoài…
Chiếc cút áo cuối cùng đã được mở ra “Xong một nửa rồi nhé ! Có muốn tiếp tục ko ?”
“Cứ… cứ tiếp tục đi… cậu muốn mặc quần tây để đi tắm à ?” Sắp… sắp chịu hết nổi rồi, á huhu… tự nhiên mạnh miệng quá làm chi ko biết nữa
Cái điệu bộ cố gắng tỏ ra bình tĩnh trước nội tâm dậy sống của cô làm anh cảm thấy buồn cười ko chịu được, lại rất tò mò muốn biết phản ứng tiếp theo của cô
“Được thôi !” Anh nhúng vai rồi lại tiếp tục, nhưng khi chiếc nút ở thắt lưng được mở ra thì đã bị Vi lấy vòi sen xịt xối xả vào người làm anh hoàn toàn bất ngờ nên ko kịp chống đỡ
“Ngừng lại… ngừng lại… cậu thật là biến thái quá đi… aaaaaa…” Vi nhắm chặt 2 mắt, cứ liên tục bắn nước lung tung…
“Này ! Này ! Là cậu muốn chơi đó nha… lát nữa đừng có cầu xin tớ đó à !” Cảm thấy ko thể dừng lại hành động điên cuồng của Vi, anh tức giận nhướng người giật lấy vòi sen trong tay cô và bắt đầu công cuộc trả đũa
“Aaaaaa… lạnh… lạnh… ko chơi nữa… tớ ko chơi nữa đâu…”
“Vậy mau năn nỉ đi !”
“Năn nỉ… năn nỉ mà… lạnh chết được…” Vi cố gắng giãy giụa, cuối cùng Phong cũng chịu buông tha cho cô
Vừa thoát được, cô liền cố ý đẩy anh ngã vào bồn tắm rồi mới bỏ chạy ra ngoài, trước đó còn làm bộ mặt quỷ để trêu chọc
“Lêu… đáng đời cậu, haha…”
Bất ngờ trước đòn phản công của Vi, Nhật Phong chỉ biết ngẩn người nhìn theo, tự bật cười “Đúng là ma lanh thật !”
/19
|