Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 147: Thiếu

/426


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên buông Tố Tố ra, xoay người lại, ôm Tiểu Bao Tử vào trong ngực. Một năm không nhìn thấy cu cậu, Sở Lăng Xuyên thấy con trai đã cao lớn hơn rất nhiều. Rồi sau đó anh duỗi một cánh tay ra ôm lấy Tố Tố, tiếp đó liền gắt gao ôm cả hai mẹ con vào trong ngực.

Sở Lăng Xuyên hôn hít lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, rồi lại hôn hít lên vầng trán của Tố Tố. Nụ hôn mang nồng đậm sự nhớ nhung, xuyên thấu qua nụ hôn môi của anh, sự ấm áp tràn ngập được truyền lại trong anh cùng với sự ôm ấp. Sở Lăng Xuyên cực kỳ nhớ tới hai mẹ con Tố Tố, cũng cực kỳ nhớ nhà.

Tiểu Nhiên và Hàm Hàm @MeBau*@ bị một màn này của hai vợ chồng Tố Tố làm cho bật khóc. Lúc này Thiệu Minh Thành cùng La Vĩ Khôn cũng đi đến, đều tự tay ôm lấy bà xã của mình vào trong ngực. Nhìn cảnh người một nhà đoàn tụ sau chuỗi ngày dài ly biệt, lúc này trong lòng mọi người cũng đều thấy cảm động và cao hứng.

"Được rồi, được rồi! Bảo bối, đừng khóc nữa." Sở Lăng Xuyên nới tay ôm Tố Tố ra, nâng tay lên lau nước mắt trên mặt giúp Tố Tố. Cái đầu của Tiểu Bao Tử áp sát lại, để gần với đầu của Sở Lăng Xuyên, thật gần gũi.

Tố Tố có chút ngượng ngùng, xấu hổ. Cô cúi đầu, lau nước mắt, rồi sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía mấy người bạn tốt. "Các cậu đều rất xấu nhé, mọi người đều biết hết chuyện rồi, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn vậy mà lại còn muốn gạt tớ và Tiểu Bao Tử."

Tiểu Nhiên cười nói: "Đúng đấy, bọn tớ cố ý muốn để cho cậu bị thất vọng, cho nên đã cố ý không muốn để cho cậu được biết! Cái bộ dạng kia của cậu thực sự đã thu được hiệu quả thật đáng kinh ngạc!"

Thiệu Minh Thành cũng nói: "Đã trở lại thế này là tốt rồi! Tốt lắm rồi, một nhà đã được đoàn tụ, lại trùng với ngày sinh nhật của Tiểu Nhiên nữa. Đúng là song hỉ (*)! Đến đây ngồi nào, mau chóng ngồi vào thôi. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Phục vụ đâu, mang thức ăn lên đi nào!"

(*) Song hỉ: Cả câu thành ngữ đầy đủ: Song hỉ lâm môn: Dịch nghĩa: Hai niềm vui đến cửa nhà cùng một lúc. Câu nói trên của Thiệu Minh Thành ý muốn nói, việc Sở Lăng Xuyên trở về nhà trùng với ngày sinh nhật của Tiểu Nhiên, chính là hai niềm vui đến cùng lúc với mọi người.

Mọi người ngồi xuống, Sở Lăng Xuyên luôn luôn ôm Tiểu Bao Tử, tay kia thì luôn luôn nắm lấy tay của Tố Tố. Hai người mặt mày đưa tình, phảng phất dù có nhìn nhau thế nào cũng cảm thấy không đủ. Nhìn Sở Lăng Xuyên gầy quá, chỉ có điều là anh lại trắng trẻo hơn.

Nhìn Sở Lăng Xuyên một thân quân trang, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn lại ở đúng chốn cũ, Tố Tố không nhịn được lại nhớ tới năm đó. Sở Lăng Xuyên đã cưỡng hôn cô. Anh cứng rắn muốn cô phải kết hôn cùng anh… Quá khứ cùng hiện tại giao thoa với nhau, làm cho Tố Tố có một chút hoảng hốt.

Chờ đến lúc Tố Tố hoàn hồn, cô mới chú ý tới mấy ngôi sao trên bả vai Sở Lăng Xuyên đã thay đổi. Lúc trước trên cầu vai của Sở Lăng Xuyên là hai gạch hai sao, bây giờ đã biến thành hai gạch bốn sao. Số lượng sao nhiều hơn như vậy, có phải đại biểu là Sở Lăng Xuyên đã


/426

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status