Cô Gái Của Sự Bí Mật 2

Chương 44

/67


_ “cậu ta là ai vậy?” Khang

_ “cậu ta là Lâm, lớp 11a6” Nam

_ “sao cậu ta lại đến đây? Sao lại đưa Ý đi như vậy ? » Liên

_ “ko biết nữa” Trang

_ “từ mai tôi sẽ ở lại đây, tránh để người khác đến quấy rầy Ý” Khang nói, cả nhóm im lặng

Nói chuyện 1 lúc, Phi lại đưa Chi về. Nam cũng xin về trước chỉ con lại 3 người kia ở bệnh viện.

Tính tong…….tính tong……..

_ “vào đi” 1 thanh niên ra mở cửa

_ “sao lại về đây?”

_ “ngồi đi” cậu ta ngồi xuống, chân vắt chéo

_ “tôi hỏi sao cậu lại về đây?”

_ “ko có gì, chỉ là thích thôi”

_ “khi nào cậu lại trở lại bên đó”

_ “tôi ko đi nữa”

_ “tại sao?”

_...............

_ “vì chị ta”

_...............

_ “quả thật là như vậy, nhưng làm thế cậu sẽ ko yên ổn đâu”

_...............

_ “đúng là cố chấp”

_ “cậu ko hiểu được đâu”

_ “phải tôi ko giống cậu, ko nhu nhược và yếu đuối như cậu, vì một người con gái mà lại đánh mất bản thân”

_................

_ “tôi ko quan tâm nữa, tôi đi đây”(đứng dậy, bước đi)

_ “cậu đừng làm tổn hại đến chị ấy, ko thì đừng trách”

Cậu trai kia dừng lại, sau khi nghe xong những lời nói đó rồi đi tiếp.

‘ko làm hại à? cậu đã đi quá đà rồi’

_ “cám ơn” Chi xuống xe

_ “ừ”

_ “mai anh ko cần phải đến nữa” nói rồi Chi đi thẳng vào nhà

Phi đứng lặng người 1 lát rồi cũng trở về.

Tại bệnh viện T

16h

_ “Ý. Sao bạn cứ sử dụng laptop suốt vậy ? » Khang lên tiếng khi thấy Nhím sử dụng láp từ khi thức dậy đến tận bây giờ

_ “đâu có gì, Ý chỉ xem vài thứ thôi à”

“ủa mà Trang về rồi hả?”

_ “ừ, nhà Trang có việc, tối nay Khang với Liên sẽ ở đây với Ý”

_ “ờ” Nhím vẫn tiếp tục làm gì đó bên trong cái láp

_ “Ý ko có gì nói với Khang sao?” Khang

_ “việc gì?”(mắt vẫn giáng vào màn hình)

_ “ừ thì………”

Cạch…….

_ “có người gởi hoa nè” Liên bước vào, trên tay vẫn đang ôm 1 bó hoa

_ “ai tặng vậy?” Khang

_ “1 đứa bé đến đưa cho Liên nói có người nhờ đưa cho Ý nè” Liên đưa bó hoa cho Nhím, Nhím đặt láp xuống giường và nhận lấy.

_ “hình như có thiệp nữa đó” Liên nói, Nhím tìm và giở ra đọc

_ “là ai vậy?” Khang

_ “ko thấy để tên,chỉ ghi “chúc Ý buổi chiều vui vẻ,mau hết bệnh”” Nhím

_ “mà ai ngộ vậy ta, sao ko tặng hoa hồng mà lại tặng hoa hướng dương” Liên

_ “hoa hướng dương, đúng là hoa hướng dương, sao nhìn quen quá…quen quá….hoa hướng dương này…….a…đau…..đau…..” Nhím làm rơi bó hoa, 2 tay ôm lấy đầu

_ “Ý …..Ý……….mau đi gọi bác sỹ nhanh….” Khang nắm lấy tay Nhím kéo ra

“bình tĩnh lại,……bình tĩnh lại……..Ý……”

_ “đau….hoa hướng dương……hoa……..hoa……..đau…….đau……mẹ………..”

_ “Ý…..ý…….” Khang lúng túng, Nhím cảm thấy đau, có cái gì đó đang ẩn hiện trong tâm trí của Nhím, hoa hướng dương, 1 người phụ nữ và 1 bé trai, NHím ko thấy rõ mặt, Nhím thấy nhớ, Nhím thấy sợ và nước mắt đã rơi, rơi, …….

_ “ý……”

_ “để con bé ngủ đi” My vừa tiêm xong một mũi an thân cho Nhím

“tại sao con bé lại kích động như vậy?”

_ “tại đoá hoa hướng dương đó” Khang chỉ về phía bó hoa, My nhìn theo

“tại Liên đem lên đó, vài bữa đừng nhận quà của người lại nữa”

_ “Liên đâu cố ý”(mặt buồn)

_ “ừ, con bé ko cố ý mà, với lại giờ bé Nh,…..” My định nói NHím nhưng chợt sựng lại

“bé Ý cũng ko sao rồi, đừng trách Liên nữa. bây giờ dì đi, có gì thì cứ gọi dì nha” My bước ra ngoài

Để lại Nhím Khang và Liên ở trong phòng

‘chẳng biết ai lại gửi hoa đó cho Ý?’

‘chẳng lẽ Khang ko nghĩ gì đến cảm nhận của Liên sao?’

Suy nghĩ của cả 2

Buổi tối hôm nay chẳng có gì là đặc biệt,chỉ có vài người thiếu ngủ mà thôi, cùng điểm danh và xem họ đang nghĩ gì nhá

‘mai có nên đón cô ấy ko? Đón…ko đón…. Mà cô ta kêu khỏi đến mà, lỡ mình đến rồi cô ta hỏi tại sao thì biết trả lời thế nào đây? Mất mặt quá. Mà nếu ko đến thì ông nội sẽ hỏi cho mà xem, mà cô ta hứa là sẽ giải thích cho ông nội rồi mà, nhưng….chắc mình nên đến..lý do là gì nhỉ, hay mình cứ nói là nhiệm vụ đi…ờ…mà ko đến thì ko đến, cần gì mình phải rước cô ta(trùm chăn lại). mà ko(mở chăn ra) phải rước. ko được(trùm lại)ko rước……á…………..ngủ ngủ(trùm chăn, nhắm mắt),,,,,,a,,,,,,,(mở chăn ra, ngồi dậy)’………nằm xuống, nhắm mắt, lăn qua, lăn lại, lấy gối đè lên đầu, nằm sấp, nhưng tóm gọn, ko ngủ được. đây là suy nghĩ và hành động của ai đây ta, chàng Phi nhà mình đó, đây là lần đầu tiên Phi nghĩ về 1 người con gái mà ko phải là Nhím hay mẹ mình.

‘cái con người kỳ cục à, vừa lạnh lùng vừa đáng ghét, kêu ko tới rước cái cũng im ru à…á…tôi ghét anh’

‘sao lại có hình của anh ta, mình và anh ta có quan hệ gì sao? Bạn. chắc ko đơn giản như vậy. nhưng……ko…ko được suy nghĩ….thả lỏng….mình phải hết bệnh…mình phải nhớ lại……..’

‘sao Ý lại có nhiều vệ tinh thế kia, từ lúc nào? Sao Ý chưa hề nhắc với Khang về những người con trai đó, rồi con ai nữa ko? Khang sợ sẽ mất Ý lắm, Ý biết ko hả?’

‘Khang đúng thật là người ác độc, ko biết tình cảm của Liên giành cho Khang sao? Sao làm tổn thương Liên như vậy. Liên đau làm, Khang biết ko hả? người đã gây ra vết thương cho Liên chính là Khang đó, Khang biết ko?’

/

_ “ông chủ”

_ “ừ. Công việc thế nào?”

_ “đang được tiến hành thưa ông”

_ “tốt, làm cẩn thận và nhanh chóng”

_ “dạ rõ”

_ “nếu có người cản trở, bất kỳ ai cũng ko để sống sót”

_ “rõ”

_ “cậu về đi”

_ “dạ”

_ “mẹ tìm con?”

_ “ừ, con khoẻ chứ?”

_ “dạ”

_ “bàn cờ của chúng ta thế nào?”

_ “vẫn đang trong tầm kiểm soát”

_ “tốt, cứ như vậy, chúng ta là người chơi cờ nên muốn bên nào thắng cũng là do chúng ta”

_ “dạ,nhưng con thấy tài sản chúng ta cũng quá dư dã rồi sao mẹ………”

_ “con đừng hỏi, đây chỉ là 1 thú vui thôi, bàn cờ này thắng hay thua đều ko có hại đến chúng ta mà”

_ “dạ, con hiểu”

_ “con về đi”

_ “dạ”

/67

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status