Thấm thoát cũng đã 1 tháng trôi qua, bây giờ nó có thể đi lại đk bình thường rồi, vết thương của nó cũng đã khỏi, chỉ có điều là để lại 1 vết sẹo do vết cứa quá sâu. Mọi ng` rất lo lắng, còn khuyên nó là nên đi là phẳng vết sẹo vì dù sao nó cũng là con gái, ko nên để lại sẹo nhưng mà nó lại ko đồng ý. Nó sợ như vậy sẽ đau, vs cả nó nghĩ rằng vết sẹo đó ở lòng bàn chân chứ có phải ở mặt đâu, sẽ ko có ai cầm chân nó lên để xem cả. Vậy là bọn kia phải cúi đầu chào thua vs cái thói ngang ngạnh của nó, chỉ có thể nói 1 câu là: “ Có phải con gái ko vậy trời? Đúng là hết thuốc chữa. Haizzzzzzzzzz……..”
Tính tong………. Tính tong…….
Có vẻ như nhỏ Ley đã quen vs việc mở cổng khi có khách nên rất tự giác, ko cần phải ai nhắc.
-Đỡ tốn tiền thuê ng` giúp việc – Jun lẩm bẩm
Ley trở vào vs mấy tấm thiệp trên tay.
-Cái gì vậy? – Ju
-Mở ra coi – Ren
-Ở đây có ghi tên của Pretty Boy, của Jay, của Ri. Ơ, sao ko có của em nhỉ? – Ley lật ra xem
-Trời ơi, sao chúng ta lại quên đk cơ chứ. Một tuần nữa là tới sinh nhật của Ice rồi – Ken cầm tấm thiệp rồi gõ vào đầu mình
-Uk, tại sao chúng ta lại quên đk cơ chứ, chắc là dạo này phải đi chụp hình nhiều quá nên quên mất. May mà bây giờ vẫn còn thời gian để chuẩn bị quà cho nhỏ - Jun
-Ukm - đồng thanh
-Ley, hôm này chắc cô phải ở nhà trông nhà rồi – Sau 1 hồi sung sướng vs viễn cảnh của buổi party sắp tới, Jay quay sang nói đểu Ley
-……….. – Ley cứng họng vì ko biết nói gì
Tít………Tít………..
-Ai bảo, tôi cũng đk mời nè – Ley giơ đt ra khoe vs Jay tin nhắn vừa nhận đk từ Enny
-Cô đk mời vs danh nghĩa là thành viên vủa Elvis thì về mà đi cùng bọn họ - Ren đuổi khéo
-Ko, em sẽ đi cùng anh Ken, phải ko anh? – Ley khoác tay Ken mặt vênh lên
-Ukm – Ken ngán ngẩm
-Sao từ sáng tới giờ ko thấy JK và Ice đâu nhỉ? – nó lên tiếng
-Năm nào chẳng thế, JK đều cùng Ice chuẩn bị tiệc sinh nhật. Mà bữa tiệc đó là độc nhất, đáng để đến lắm. Cô mà tới đó chỉ có nước là há mồm ra vì ngạc nhiên thôi – Jun
----------------------------------------
Vài ngày sau cả bọn rục rịch chuẩn bị quà sinh nhật cho Ice. Còn nó, quà vật chất thì ko kham nổi, chỉ tặng quà tinh thần thôi. Nhưng mà tặng cái gì cũng là 1 vẫn đề nan giải. Chợt nó nghĩ ra là ở trên phòng Ice có rất nhiều hoa sen tuyết ( cái lần nó cứu mẹ Ice đó, ai ko nhớ thì xem lại chap 1 nha) nên nó quyết định sẽ tặng hoa cho cô nàng, mà là hoa do chính tay nó làm nên sẽ ko lo bị héo. Nó giành cả buổi sáng để đi mua đồ và giam mình trong phòng vài ngày để hoàn thành món quà cho Ice. Cả bọn thấy nó cứ ru rú ở trong phòng nên rất lo lắng, tưởng nó lại tái phát bệnh tương tư nữa cơ. Nó làm miệt mài đến nỗi ngày chỉ ăn có 1 bữa cơm, mấy ng` kia mang đồ ăn lên cho nó thì chỉ nhận đk câu: “ Đừng làm phiền tôi nữa, đem xuống đi”, thế là cứ tụ tập mà đoán già đoán non mãi.
Đúng ngày sinh nhật Ice thì nó cũng hoàn thành xong tác phầm nghệ thuật, bận tối mắt tối mũi nên nó chưa chuẩn bị đk quần áo để đến buổi tiệc. Giờ mà mượn của Jay cũng ko đk, đi mua ms cũng chẳng xong. Ko còn cách nào khác, nó lại lục tung tủ đồ của mình để kiếm xem có bộ nào có thể mặc tạm ko, nhưng toàn thấy quần sooc, áo cánh dơi, váy xòe ko ak. Nói cứ vò đầu bứt tai mãi. “ Ak, sao mình ko nghĩ ra nhỉ, tài năng của mình để làm gì cơ chứ, đúng là đãng trí mà” – nó thốt ra khi nhìn thấy cái váy xòe dài màu hồng. Nó lấy kéo cắt ngắn trên đầu gối, sau đó chạy sang phòng Ren mượn tạm cái máy may để dùng.
-Ren ak, anh có ở trong phòng ko vậy?
-Vào đi, cửa ko khóa
Nó mở cửa vào, lúc đó Ren đang nằm đọc sách trên giường, thấy nó bước vào thì nói:
-Chịu thò đầu ra ngoài rồi ak, tôi tưởng cô phải tự kỉ ở trong phòng đến hết đời cơ đấy
-Anh nghĩ ra ak?
-Nếu ko phải tự kỉ thì là gì?
-Tôi ở trong phòng làm quà tặng Ice chứ
-Sao ko mua, làm làm gì cho mệt xác?
-Anh tưởng ai cũng giàu như các anh chắc, hở ra là dùng tiền, đấy ng` ta gọi là “của ít lòng nhiều”, biết chưa?
-Rồi rồi, của vs chẳng lòng, lắm chuyện
-Anh ms là tên lắm chuyện ý, tránh ra để tôi còn làm việc
-Cô định làm gì vs cái máy của tôi? – Ren hoảng khi thấy nó cầm cái váy tiến tới máy may
-Thì may đồ để tối mặc chứ sao, có tiền đâu mà mua
-Cô mà may đk á, tôi ko tin
-Ko tin thì thôi
-Làm đk ko đấy, nhìn mặt cô chẳng có tí bảo hành nào cả
-Tránh ra đi, cứ lèm bèm như đàn bà ý
-Tránh thì tránh, làm sao phải xoắn
Nó ngồi xuống và hì hục may, Ren cũng trở lại giường tiếp tục đọc sách. Mãi 30’ sau nó ms may xong, chiếc váy xòe công chúa của nó giờ biến thành 1 chiếc váy ngắn gần tới đầu gối vs phần bèo nhún ở dưới trông cực kì bắt mắt. Nó cứ cầm cái váy đưa lên đưa xuống và cười típ mắt. Lúc này Ren ms để ý là trình độ may vá của nó cực tốt, trông bộ váy nó may cứ y như là của nhà thiết kế nổi tiếng nào ko bằng, màu sắc đk phối rất hợp lí, ko qua nổi bật nhưng cũng làm ng` ta ko thể rời mắt nổi, vừa mềm mại vừa quyến rũ. Sau 1 khoảng thời gian tự sướng nó nhớ là mình chưa có phụ kiện, khi nhìn thấy hộp đựng đò bỏ của Ren nó liền hỏi cậu:
-Anh còn dùng cái kia nữa ko?
-Ko, nếu cô cần thì cứ lấy đi
-Cám ơn
Thế là nàng ta lại ngồi xâu những hạt cườm lại vs nhau tạo thành chiếc vòng cổ trông khá lạ mắt, cọn chỗ đinh thì làm thành 1 cái vòng tay ( ở cùng Ren lâu nên bị nhiễm độc rồi, cái gì cũng có đinh) . Còn 2 cái cúc áo đk nó bọc bằng vải cùng tông màu vs váy làm thành đôi khuyên tai cực chất. Xong xuôi, nó ôm thành phẩm của mình trở về phòng. Vừa định nghỉ ngơi 1 lát thì nó lại nhớ ra là mình chưa có giầy, nó chạy ngay sang phòng Jay.
-Jay ơi, mày có trong đó ko vậy?
-Mày vào đi
-Ờ
-Có chuyện gì mà mày lại dẫn xác sang phòng tao vậy?
-Tao định mượn mày 1 đôi giầy, mày có đôi nào bỏ rồi ko?
-Có 1 đống kia kìa, mày đem hết về đi, tao ms đi đk 1 lần thôi đó
-Uk, cảm ơn mày nha, vậy thì tao ko ngại đâu
-Xong rồi thì đi đi
Sau đó, nó đã chọn đk đôi giầy màu hồng trong đống giầy vừa khuân về. Nó hí hoáy cắt cắt, dán dán rồi lại đính đá vào nữa, hoàn thành tác phẩm nó mỉm cười khoái chí, đã thế lại còn tự sướng: “ Mình phục mình ghê cơ” ( chị này nổ kinh thật). Cuối cùng, nó lấy phần vải vừa cắt lúc nãy làm thành 1 chiếc băng đô trông rất xinh xắn.
6 PM
Mọi ng` đã tập trung hết ở dưới nhà rồi, hôm nay cả bọn diện đồ màu hồng ( Ghê chưa! Tính gia đình rất cao) nhưng đợi mãi chẳng thấy nó xuống gì cả.
-Sao nó vẫn chữa xuống nhỉ? – Jay
-Khéo lại nướng cháy đệm rồi chứ chẳng vừa – Ren
-Ri ak, cô xuống mau đi mọi ng` đang đợi này – Ju
-Cô chết ở trên đó rồi ak, ng` gì đâu mà chậm thế, bọn tôi sắp thành hươu cao cổ rồi đây này – Ley
-Tôi đây tôi đây, đi thôi mọi ng` - nó hớt hải chạy ra, tay trái ôm hộp quà, tay phải xách dôi giày
-Let’s go – Ken
3 con siêu xe lại phóng đi vs tốc dộ xé gió, đường hôm nay vắng đến lạ ( mọi ng` dẹp hết vào rồi còn đâu vì chưa ai muốn trở về vs mẹ đất). Cả bọn xuống xe định vào trong nhưng nhìn tình trạng của nó bây giờ thì ai cũng lắc đầu ngao ngán.
- Sao cô vẫn chưa đeo giầy vào, ở đây nhiều nhà báo lắm biết ko? – Ren
- Thì bây giờ đeo đây, cứ từ từ khoai sẽ nhừ
- Đưa tôi cầm cái hộp cho – Ju
- Thanks
Bọn nó bước vào trong trước những ánh nhìn ngưỡng mộ xen lẫn ganh tị của mọi ng`. Ai cũng xì xào, bàn tán về bọn nó, nhất là mấy con nhỏ Elvis, lúc này Ley cũng trở về vs đồng bọn của mình rồi.
-Con nhỏ đó mặc đồ của nhà thiết kế nào vậy trời – Sam
-Đúng đó, phải công nhận là cái váy nó mặc đẹp thật – Viky
-Các cậu đang tự hạ thấp mình đấy – Enny
-Muốn chơi xấu nó ko các cậu? – Ley
-Ok – đồng thanh
Tất cả ánh sáng trong vườn vụt tắt, chủ tịch Shin bước lên sân khấu dưới ánh nến lung linh.
-Cảm ơn mọi ng` đã giành chút thời gian vàng ngọc của mình để đến dự buổi tiệc sinh nhật lần thứ 17 của con gái tôi……………. Tôi xin tuyên bố buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Chủ tịch Shin vừa dứt lời thì Ice và JK cùng bước lên sân khấu, chiếc bánh sinh nhật đk từ từ thả xuống từ trên tầng thượng, sau đó thì Jk đàn, Ice cùng vs tất cả mọi ng` có mặt tại buổi tiệc hát vang ca khúc “ Happy Birthday”, cả khu vườn sáng rực bởi nến và những cây pháo bông trên tay mọi ng`.
Khi Ice thổi nến xong thì mọi ng` vỗ tay rào rào, ai nấy đều cười vui vẻ. Đến giờ phút này nó ms thấm thía câu nói của Jun, đúng là độc đáo thật đấy. Đối vs nó bây giờ việc nạp năng lượng là quan trọng nhất vì thế nó chạy ngay ra chỗ đồ ăn, mấy ng` kia cũng đi cùng. Tiếp xong những đối tác quan trọng của pama, Ice và JK ms ra chỗ bọn nó.
-Mọi ng`, quà của tôi đâu?
-Đây là của anh – JK [ cậu tặng Ice 1 bó hoa sen tuyết và 1 lọ nước hoa do chính tay cậu điều chế mang tên “Ice”, khỏi phải nói cũng biết cô nàng sướng đến mức nào, cứ nhìn JK mà cười toe toét ko thôi]
-Sinh nhật vui vẻ - Ren [ Ren tặng cô nàng 1 bội váy do chính tay cậu thiết kế, cả thế giới chỉ có 1 bộ và ng` sở hữu ko ai khác ngoài Ice]
-Chúc bồ sinh nhật vui vẻ - nó e dè đưa hộp quà cho Ice [ Nó tặng Ice 1 bó hoa sen tuyết = vải do chính tay nó làm suốt mấy ngày qua, đẹp hết chỗ nói luôn] – Mình chỉ có ngần ấy thôi, mong bồ thông cảm.
-Đẹp quá, mình rất thích, cảm ơn bồ nhiều nha!
-Quà của anh đây – Jun [ Jun tặng Ice 1 bộ trang sức bằng kim cương, đó là mẫu ms nhất của tập đoàn nhà cậu và còn chưa xuất hiện trên thị trường]
-Của em đây – Jay [ Quà của Jay cũng là 1 bộ váy, nhưng bộ này lại toát lên vẻ dễ thương, đáng yêu chứ ko phải kiểu lạnh lùng, bí ẩn như của Ren]
-Của anh nữa – Ju [ Ju tặng Ice hẳn con Ferrari 599 GTB, nhưng cậu chỉ mang chiếc chìa khóa đi thôi, còn xe thì lúc nào Ice sẽ lấy sau]
-Tặng em – Ken chìa bó hoa sen tuyết tặng Ice
-Đừng có nói là anh tặng em mỗi cái này nhé – Ice mặt buồn thiu
-Nhà anh giàu thế cơ mà, sao lại tặng mỗi cái này? – Ren ko tin vào mắt mình nữa
-Quà của anh to lắm, ko mang tới đây đk – Ken
-To tới cỡ nào vậy anh? – Ice tò mò
-Anh sẽ tặng em sau nha, giờ vẫn phải giữ bí mật – Ken tỏ vẻ bí mật
-Nói đi mà Ken, bọn tôi tò mò lắm rồi đấy – nó
-Thôi, nói đi mà – đồng thanh
-Thôi đk rồi, quà sinh nhật của em sẽ là 1 chuyến đi đảo Jeju, có thích ko? – Ken
-Ui thích quá, cảm ơn anh Ken nhiều nha
Sau đó Ice và JK lại chào tạm biệt bọn nó để đến những khu vực khác. Đi qua chỗ pama, Ice thấy họ cười nói rất vui vẻ, lại còn cả đám phóng viên đang vây quanh chụp hình nữa chứ. Cô nàng mỉm cười chua chát, tuy đây là sinh nhật của cô nhưng cô chẳng vui chút nào vì thực chất đây là do pama cô tổ chức để quảng bá hình ảnh cho STE thôi, cô chỉ là 1 phần nhỏ. Nhiều lúc cô ước mình ko phải là con của họ, ước mình đk sinh ra trong 1 gia đình bình thường, nhận đk những tình cảm, những hạnh phúc thực sự từ bố mẹ chứ ko phải lúc nào cũng diễn kịch như thế này. “ Sống trong tiền bạc là hạnh phúc sao, tại sao mọi ng` phải bỏ mạng, phải dành giật để có đk nhiều tiền chứ. Mình muốn gia đình mình chẳng có gì cả, vậy thì lúc đó mình sẽ đk trân trọng, đk nâng niu vì mình là tất cả của họ” – Ice nghĩ. Thấy cô đi tới, pama cô vội chào đám nhà báo.
-Bố mẹ suốt ngày đóng kịch ko thấy nỏi ak?- Ice
-Sao con lại ăn nói như vậy? – mẹ cô
-Nếu 2 ng` ko muốn ở cùng nhau thì li hôn đi, đâu cần phải suốt ngày đóng kịch như thế - Ice
-Con về nhà đi, nhà có thì ko ở, suốt ngày ở biệt thự của Pretty Boy là sao? – Bố Ice
-Chẳng phải con ở đó thì 2 ng` có thể tự do đẫn ng` tình về nhà rồi còn gì, con tưởng bố mẹ phải mở tiệc ăn mừng chứ - Ice nhếch mép
-Con………….. – bố Ice giơ tay lên định tát cô nàng
-Bố cứ đánh chết con đi, thà con ko có bố mẹ còn hơn – nói rồi Ice chạy đi
-Xin lỗi 2 bác, tại cô ấy mất bình tĩnh thôi ạ. Cháu xin phép – JK
-Uk, cháu đi đi.
Quay lại vs nó ----------
“ Lâu lắm rồi ms đk ăn đã như thế này” – nó vừa măm vừa nghĩ
-Hàn Yóng Rì ( Han Yong Ri) – Elvis sán tới đồng thanh nói
-Loại nhà quê như cô mà cũng vác mặt đến đây hả? – Ilen nói rồi đẩy vai nó
-……- nó ko thèm bắt lời
-Để xem nào, mày lấy bộ này ở đâu vậy? – Viky sờ vào váy nó
-Để tôi yên – nó đi ra chỗ khác
-Mày cứ đợi đấy, đây chỉ là màn chào hỏi thôi – Enny uống cạn li rượu trên tay
-Đúng là xui xẻo mà, đi đâu cũng gặp lũ Monster. Loạn âm, loạn dương, loạn hết cả rồi, chắc hôm nào phải lập đàn để xua đuổi chúng thôi – nó vừa đi vừa lẩm bẩm rồi vô tình nhìn thấy cái cảnh mà đáng lẽ nó ko nên thấy
-Em lôi anh ra đây làm gì, ngoài kia đang vui mà – Ken càu nhàu, ng` nồng nặc mùi rượu
-Em muốn……… - Ley nói rồi kéo tay Ken ôm eo mình
-Em định làm gì? Em………
Ko để Ken nói hết câu Ley chặn ngay lời Ken = 1 nụ hôn. Theo phản ứng tự nhiên của 1 tên sát gái, Ken cũng đáp trả nụ hôn của ley 1 cách đắm đuối.
-Sao mình lại ra đây nhỉ? Đúng là điên mất thôi – nó lẩm bẩm rồi quay đi
“ Anh ấy mãi là của tôi, của mình tôi thôi, Ley này ko cho phép bất kì ai cướp anh ấy khỏi tôi đâu” – Ley nghĩ khi nhìn thấy nó quay đi.
Lúc nãy vì thấy nó nên cô ta đã cố tình hôn Ken để cho nó biết điều mà tránh xa Ken ra. Ở cách đó ko xa, thấp thoáng bóng 1 tên nhà báo, báo hiệu 1 điều chẳng lành sắp ập đến.
------------------------
-Kệ họ chứ, liên quan gì đến mình. Chẳng lẽ……….. ko phải đâu, ko phải đâu, làm sao có thể thế đk – nó lắc đầu lia lịa. Từ nãy đến giờ chắc cungc gần hết chai Ciders rồi, loại này cực mạnh, nếu là ng` bình thường chỉ 2, 3 li đã say rồi, đằng này, nó chơi gần hết 1 chai. Bắt đầu có dấu hiệu rồi……….
-Trời ơi, có biết loại này đắt lắm ko mà cô…… - Sam rốc chai rượu xuống nhưng ko còn 1 giọt nào
-Tránh ra – nó nói lạnh băng, định bước đi thì bị Enny léo tay lại
-Có muốn uống nữa ko? – Enny hất li rượu trên tay vào mặt nó
-Muốn chết hả? – nó đe dọa
-Ôi, sợ quá – Viky giả bộ sợ sệt
-Để tôi yên – nó toan bước đi thì 1 lần nữa Enny lại kéo lại
-Định đi đâu, vẫn chưa xong mà – Enny
Nó ko nói gì, chỉ ngoảnh lại cười nhếch mép 1 cái ( Thái độ gọi đòn đây mà)
-Con ranh kia, mày thái độ ak? – Sam lên mặt
-“ Bốp” – Ai là con ranh ở đây?
Elvis đứng hình luôn vì mọi ngày nó dễ bắt nạt lắm cơ mà, sao hôm nay lại……
-“ Bốp” – sau 1 vài giây Enny ms nhận thức đk sự việc xảy ra và trả thù cho Sam
-Tao đã định tha cho bọn mày nhưng bọn mày ko muốn. Vậy thì đừng trách –nó
-Để coi mày có thể làm gì đk bọn tao – Ilen vẫn chưa biết sợ là gì
“ Chát”, “ chát”, ‘chát”, “chát” – Trên mặt 4 con nhỏ Elvis hằn dấu tay nó. Bọn họ định nhảy vào đánh nó nhưng chưa đầy 1 phút sau thì cả bọn đã nằm đo đất. Nó xử lí bọn Elvis xong thì chuệnh choạng bước đi. Lúc đó mấy chàng kia cũng có mặt, các chàng như ko tin vào mắt mình. Nó – 1 con nhỏ thiên thần giờ trông như 1 con thú dữ, sẵn sàng xông vào xé xác những kẻ nào dám động đến nó. Cả bọn mặt vẫn nghệt ra, nó bước qua mà ánh mắt lạnh lùng như chưa hề quen biết. Chỉ có Jay, nhỏ như biết đk điều gì đó………..
Bây giờ nó cần 1 nơi yên tĩnh và chiếc xích đu ở phía góc vườn là 1 địa điểm ko thể lí tưởng hơn. Nó tiến tới ngồi và nhẹ nhàng đu đưa chiếc xích đu. Chợt nó nhìn thấy Ren bước đến phía mình. Nó chạy đến ôm chầm lấy Ren khóc nức nở và ko ngừng gọi tên Zame.
-Xin đừng bỏ em ở lại, xin đừng dập tắt đi nỗi nhớ ko tên theo em đến cuối cuộc đời.
-Cô nói linh tinh cái gì đấy?
Nó buông Ren ra, cố gắng tỉnh táo để nhìn kĩ khuôn mặt mĩ nam đó.
-Tôi xin lỗi, tôi nhận nhầm ng` - nó nói rồi lại ra chỗ xích đu ngồi, Ren thấy vậy cũng ra theo.
-Zame là ai vậy?
-Nhóc hỏi làm gì?
-Cái gì, nhóc á? Cô đã ko gọi tôi = anh thì chớ lại còn gọi = nhóc là sao?
-……………. – nó im lặng
Ren quay sang thì đã thấy nó ngủ ngon lành trên vai mình. “Ước gì thời gian dừng lại ở giây phút này để anh có thể quan tâm, chăm sóc em – thiên thần của anh”
Buổi tiệc kết thúc, cả bọn kéo nhau về biệt thự. Còn nó, do uống rượu say nên chẳng biết trời đất là gì.
Đêm hôm đó, mấy ng` kia ai cũng ngủ lăn như bi, chỉ có Jay là chằn chọc mãi ko ngủ đk. Nhân lúc Jun nhả ta ngủ say như chết, Jay lẻn sang phòng nó gọi = đk nó dậy.
-Ri dậy đi, tao có chuyện muốn nói
-Yên để tao ngủ, có gì sáng mai nói nha
-Ko, chuyện này quan trọng lắm, dậy đi
-Yên nào, về phòng đi, ng` gì đâu mà khó ưa
-Tao muốn nói về bệnh của mày. Nó………
-Nó làm sao, mày nói nhanh đi – nghe đến đây thì nó bật dậy như lò xo.
-Hình như………
-Ý mày là……..
-Phải. Lúc nãy tại bữa tiệc của chị Ice, mày đã cho bọn Elvis đo đất hết đấy.
-Cái gì? Tao chẳng nhớ tí gì cả.
-Vậy thì đúng rồi
-Làm thế nào bây giờ? Ko biết lúc đó tao có nhỡ mồm nói cái gì ko nên nói ko nữa.
-Tao cũng ko chắc. Lúc mày xử lí xong bọn Elvis, tao thấy mày vs anh Ren ngồi ở xích đu. Mà mày biết đấy, trông anh ta khá giống vs anh Zame.
-Die rồi!
-Mày đừng lo, lúc đó mày say mà nên những hành động hay lời nói của mày mọi ng` đều ko cho đó là sự thật đâu. Thôi, để hôm nào tao đưa mày đến gặp bác sĩ xem sao. Thế nha.
-Ukm, mày về phòng đi. Chúc mày ngủ ngon
-Bye mày.
Mọi ng` có thắc mắc vì sao truyện lại có tên là “ Cô gái hai mặt” ko? Từ chap này trở đi sẽ có thêm nhiều điều thú vị về 1 con ng` khác trong nó. Từ đó các bạn có thể hiểu lí do tại sao truyện lại có tên như vậy.
Còn 1 điều nữa, Zame là ng` yêu của chị nó nhưng do đỡ đạn hộ chị nó nên đã phải rời xa thế gian này rồi. Vì chị nó là xã hội đen và cũng là bang chủ của “ Black moon” nên có rất nhiều kẻ thù.
Tính tong………. Tính tong…….
Có vẻ như nhỏ Ley đã quen vs việc mở cổng khi có khách nên rất tự giác, ko cần phải ai nhắc.
-Đỡ tốn tiền thuê ng` giúp việc – Jun lẩm bẩm
Ley trở vào vs mấy tấm thiệp trên tay.
-Cái gì vậy? – Ju
-Mở ra coi – Ren
-Ở đây có ghi tên của Pretty Boy, của Jay, của Ri. Ơ, sao ko có của em nhỉ? – Ley lật ra xem
-Trời ơi, sao chúng ta lại quên đk cơ chứ. Một tuần nữa là tới sinh nhật của Ice rồi – Ken cầm tấm thiệp rồi gõ vào đầu mình
-Uk, tại sao chúng ta lại quên đk cơ chứ, chắc là dạo này phải đi chụp hình nhiều quá nên quên mất. May mà bây giờ vẫn còn thời gian để chuẩn bị quà cho nhỏ - Jun
-Ukm - đồng thanh
-Ley, hôm này chắc cô phải ở nhà trông nhà rồi – Sau 1 hồi sung sướng vs viễn cảnh của buổi party sắp tới, Jay quay sang nói đểu Ley
-……….. – Ley cứng họng vì ko biết nói gì
Tít………Tít………..
-Ai bảo, tôi cũng đk mời nè – Ley giơ đt ra khoe vs Jay tin nhắn vừa nhận đk từ Enny
-Cô đk mời vs danh nghĩa là thành viên vủa Elvis thì về mà đi cùng bọn họ - Ren đuổi khéo
-Ko, em sẽ đi cùng anh Ken, phải ko anh? – Ley khoác tay Ken mặt vênh lên
-Ukm – Ken ngán ngẩm
-Sao từ sáng tới giờ ko thấy JK và Ice đâu nhỉ? – nó lên tiếng
-Năm nào chẳng thế, JK đều cùng Ice chuẩn bị tiệc sinh nhật. Mà bữa tiệc đó là độc nhất, đáng để đến lắm. Cô mà tới đó chỉ có nước là há mồm ra vì ngạc nhiên thôi – Jun
----------------------------------------
Vài ngày sau cả bọn rục rịch chuẩn bị quà sinh nhật cho Ice. Còn nó, quà vật chất thì ko kham nổi, chỉ tặng quà tinh thần thôi. Nhưng mà tặng cái gì cũng là 1 vẫn đề nan giải. Chợt nó nghĩ ra là ở trên phòng Ice có rất nhiều hoa sen tuyết ( cái lần nó cứu mẹ Ice đó, ai ko nhớ thì xem lại chap 1 nha) nên nó quyết định sẽ tặng hoa cho cô nàng, mà là hoa do chính tay nó làm nên sẽ ko lo bị héo. Nó giành cả buổi sáng để đi mua đồ và giam mình trong phòng vài ngày để hoàn thành món quà cho Ice. Cả bọn thấy nó cứ ru rú ở trong phòng nên rất lo lắng, tưởng nó lại tái phát bệnh tương tư nữa cơ. Nó làm miệt mài đến nỗi ngày chỉ ăn có 1 bữa cơm, mấy ng` kia mang đồ ăn lên cho nó thì chỉ nhận đk câu: “ Đừng làm phiền tôi nữa, đem xuống đi”, thế là cứ tụ tập mà đoán già đoán non mãi.
Đúng ngày sinh nhật Ice thì nó cũng hoàn thành xong tác phầm nghệ thuật, bận tối mắt tối mũi nên nó chưa chuẩn bị đk quần áo để đến buổi tiệc. Giờ mà mượn của Jay cũng ko đk, đi mua ms cũng chẳng xong. Ko còn cách nào khác, nó lại lục tung tủ đồ của mình để kiếm xem có bộ nào có thể mặc tạm ko, nhưng toàn thấy quần sooc, áo cánh dơi, váy xòe ko ak. Nói cứ vò đầu bứt tai mãi. “ Ak, sao mình ko nghĩ ra nhỉ, tài năng của mình để làm gì cơ chứ, đúng là đãng trí mà” – nó thốt ra khi nhìn thấy cái váy xòe dài màu hồng. Nó lấy kéo cắt ngắn trên đầu gối, sau đó chạy sang phòng Ren mượn tạm cái máy may để dùng.
-Ren ak, anh có ở trong phòng ko vậy?
-Vào đi, cửa ko khóa
Nó mở cửa vào, lúc đó Ren đang nằm đọc sách trên giường, thấy nó bước vào thì nói:
-Chịu thò đầu ra ngoài rồi ak, tôi tưởng cô phải tự kỉ ở trong phòng đến hết đời cơ đấy
-Anh nghĩ ra ak?
-Nếu ko phải tự kỉ thì là gì?
-Tôi ở trong phòng làm quà tặng Ice chứ
-Sao ko mua, làm làm gì cho mệt xác?
-Anh tưởng ai cũng giàu như các anh chắc, hở ra là dùng tiền, đấy ng` ta gọi là “của ít lòng nhiều”, biết chưa?
-Rồi rồi, của vs chẳng lòng, lắm chuyện
-Anh ms là tên lắm chuyện ý, tránh ra để tôi còn làm việc
-Cô định làm gì vs cái máy của tôi? – Ren hoảng khi thấy nó cầm cái váy tiến tới máy may
-Thì may đồ để tối mặc chứ sao, có tiền đâu mà mua
-Cô mà may đk á, tôi ko tin
-Ko tin thì thôi
-Làm đk ko đấy, nhìn mặt cô chẳng có tí bảo hành nào cả
-Tránh ra đi, cứ lèm bèm như đàn bà ý
-Tránh thì tránh, làm sao phải xoắn
Nó ngồi xuống và hì hục may, Ren cũng trở lại giường tiếp tục đọc sách. Mãi 30’ sau nó ms may xong, chiếc váy xòe công chúa của nó giờ biến thành 1 chiếc váy ngắn gần tới đầu gối vs phần bèo nhún ở dưới trông cực kì bắt mắt. Nó cứ cầm cái váy đưa lên đưa xuống và cười típ mắt. Lúc này Ren ms để ý là trình độ may vá của nó cực tốt, trông bộ váy nó may cứ y như là của nhà thiết kế nổi tiếng nào ko bằng, màu sắc đk phối rất hợp lí, ko qua nổi bật nhưng cũng làm ng` ta ko thể rời mắt nổi, vừa mềm mại vừa quyến rũ. Sau 1 khoảng thời gian tự sướng nó nhớ là mình chưa có phụ kiện, khi nhìn thấy hộp đựng đò bỏ của Ren nó liền hỏi cậu:
-Anh còn dùng cái kia nữa ko?
-Ko, nếu cô cần thì cứ lấy đi
-Cám ơn
Thế là nàng ta lại ngồi xâu những hạt cườm lại vs nhau tạo thành chiếc vòng cổ trông khá lạ mắt, cọn chỗ đinh thì làm thành 1 cái vòng tay ( ở cùng Ren lâu nên bị nhiễm độc rồi, cái gì cũng có đinh) . Còn 2 cái cúc áo đk nó bọc bằng vải cùng tông màu vs váy làm thành đôi khuyên tai cực chất. Xong xuôi, nó ôm thành phẩm của mình trở về phòng. Vừa định nghỉ ngơi 1 lát thì nó lại nhớ ra là mình chưa có giầy, nó chạy ngay sang phòng Jay.
-Jay ơi, mày có trong đó ko vậy?
-Mày vào đi
-Ờ
-Có chuyện gì mà mày lại dẫn xác sang phòng tao vậy?
-Tao định mượn mày 1 đôi giầy, mày có đôi nào bỏ rồi ko?
-Có 1 đống kia kìa, mày đem hết về đi, tao ms đi đk 1 lần thôi đó
-Uk, cảm ơn mày nha, vậy thì tao ko ngại đâu
-Xong rồi thì đi đi
Sau đó, nó đã chọn đk đôi giầy màu hồng trong đống giầy vừa khuân về. Nó hí hoáy cắt cắt, dán dán rồi lại đính đá vào nữa, hoàn thành tác phẩm nó mỉm cười khoái chí, đã thế lại còn tự sướng: “ Mình phục mình ghê cơ” ( chị này nổ kinh thật). Cuối cùng, nó lấy phần vải vừa cắt lúc nãy làm thành 1 chiếc băng đô trông rất xinh xắn.
6 PM
Mọi ng` đã tập trung hết ở dưới nhà rồi, hôm nay cả bọn diện đồ màu hồng ( Ghê chưa! Tính gia đình rất cao) nhưng đợi mãi chẳng thấy nó xuống gì cả.
-Sao nó vẫn chữa xuống nhỉ? – Jay
-Khéo lại nướng cháy đệm rồi chứ chẳng vừa – Ren
-Ri ak, cô xuống mau đi mọi ng` đang đợi này – Ju
-Cô chết ở trên đó rồi ak, ng` gì đâu mà chậm thế, bọn tôi sắp thành hươu cao cổ rồi đây này – Ley
-Tôi đây tôi đây, đi thôi mọi ng` - nó hớt hải chạy ra, tay trái ôm hộp quà, tay phải xách dôi giày
-Let’s go – Ken
3 con siêu xe lại phóng đi vs tốc dộ xé gió, đường hôm nay vắng đến lạ ( mọi ng` dẹp hết vào rồi còn đâu vì chưa ai muốn trở về vs mẹ đất). Cả bọn xuống xe định vào trong nhưng nhìn tình trạng của nó bây giờ thì ai cũng lắc đầu ngao ngán.
- Sao cô vẫn chưa đeo giầy vào, ở đây nhiều nhà báo lắm biết ko? – Ren
- Thì bây giờ đeo đây, cứ từ từ khoai sẽ nhừ
- Đưa tôi cầm cái hộp cho – Ju
- Thanks
Bọn nó bước vào trong trước những ánh nhìn ngưỡng mộ xen lẫn ganh tị của mọi ng`. Ai cũng xì xào, bàn tán về bọn nó, nhất là mấy con nhỏ Elvis, lúc này Ley cũng trở về vs đồng bọn của mình rồi.
-Con nhỏ đó mặc đồ của nhà thiết kế nào vậy trời – Sam
-Đúng đó, phải công nhận là cái váy nó mặc đẹp thật – Viky
-Các cậu đang tự hạ thấp mình đấy – Enny
-Muốn chơi xấu nó ko các cậu? – Ley
-Ok – đồng thanh
Tất cả ánh sáng trong vườn vụt tắt, chủ tịch Shin bước lên sân khấu dưới ánh nến lung linh.
-Cảm ơn mọi ng` đã giành chút thời gian vàng ngọc của mình để đến dự buổi tiệc sinh nhật lần thứ 17 của con gái tôi……………. Tôi xin tuyên bố buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Chủ tịch Shin vừa dứt lời thì Ice và JK cùng bước lên sân khấu, chiếc bánh sinh nhật đk từ từ thả xuống từ trên tầng thượng, sau đó thì Jk đàn, Ice cùng vs tất cả mọi ng` có mặt tại buổi tiệc hát vang ca khúc “ Happy Birthday”, cả khu vườn sáng rực bởi nến và những cây pháo bông trên tay mọi ng`.
Khi Ice thổi nến xong thì mọi ng` vỗ tay rào rào, ai nấy đều cười vui vẻ. Đến giờ phút này nó ms thấm thía câu nói của Jun, đúng là độc đáo thật đấy. Đối vs nó bây giờ việc nạp năng lượng là quan trọng nhất vì thế nó chạy ngay ra chỗ đồ ăn, mấy ng` kia cũng đi cùng. Tiếp xong những đối tác quan trọng của pama, Ice và JK ms ra chỗ bọn nó.
-Mọi ng`, quà của tôi đâu?
-Đây là của anh – JK [ cậu tặng Ice 1 bó hoa sen tuyết và 1 lọ nước hoa do chính tay cậu điều chế mang tên “Ice”, khỏi phải nói cũng biết cô nàng sướng đến mức nào, cứ nhìn JK mà cười toe toét ko thôi]
-Sinh nhật vui vẻ - Ren [ Ren tặng cô nàng 1 bội váy do chính tay cậu thiết kế, cả thế giới chỉ có 1 bộ và ng` sở hữu ko ai khác ngoài Ice]
-Chúc bồ sinh nhật vui vẻ - nó e dè đưa hộp quà cho Ice [ Nó tặng Ice 1 bó hoa sen tuyết = vải do chính tay nó làm suốt mấy ngày qua, đẹp hết chỗ nói luôn] – Mình chỉ có ngần ấy thôi, mong bồ thông cảm.
-Đẹp quá, mình rất thích, cảm ơn bồ nhiều nha!
-Quà của anh đây – Jun [ Jun tặng Ice 1 bộ trang sức bằng kim cương, đó là mẫu ms nhất của tập đoàn nhà cậu và còn chưa xuất hiện trên thị trường]
-Của em đây – Jay [ Quà của Jay cũng là 1 bộ váy, nhưng bộ này lại toát lên vẻ dễ thương, đáng yêu chứ ko phải kiểu lạnh lùng, bí ẩn như của Ren]
-Của anh nữa – Ju [ Ju tặng Ice hẳn con Ferrari 599 GTB, nhưng cậu chỉ mang chiếc chìa khóa đi thôi, còn xe thì lúc nào Ice sẽ lấy sau]
-Tặng em – Ken chìa bó hoa sen tuyết tặng Ice
-Đừng có nói là anh tặng em mỗi cái này nhé – Ice mặt buồn thiu
-Nhà anh giàu thế cơ mà, sao lại tặng mỗi cái này? – Ren ko tin vào mắt mình nữa
-Quà của anh to lắm, ko mang tới đây đk – Ken
-To tới cỡ nào vậy anh? – Ice tò mò
-Anh sẽ tặng em sau nha, giờ vẫn phải giữ bí mật – Ken tỏ vẻ bí mật
-Nói đi mà Ken, bọn tôi tò mò lắm rồi đấy – nó
-Thôi, nói đi mà – đồng thanh
-Thôi đk rồi, quà sinh nhật của em sẽ là 1 chuyến đi đảo Jeju, có thích ko? – Ken
-Ui thích quá, cảm ơn anh Ken nhiều nha
Sau đó Ice và JK lại chào tạm biệt bọn nó để đến những khu vực khác. Đi qua chỗ pama, Ice thấy họ cười nói rất vui vẻ, lại còn cả đám phóng viên đang vây quanh chụp hình nữa chứ. Cô nàng mỉm cười chua chát, tuy đây là sinh nhật của cô nhưng cô chẳng vui chút nào vì thực chất đây là do pama cô tổ chức để quảng bá hình ảnh cho STE thôi, cô chỉ là 1 phần nhỏ. Nhiều lúc cô ước mình ko phải là con của họ, ước mình đk sinh ra trong 1 gia đình bình thường, nhận đk những tình cảm, những hạnh phúc thực sự từ bố mẹ chứ ko phải lúc nào cũng diễn kịch như thế này. “ Sống trong tiền bạc là hạnh phúc sao, tại sao mọi ng` phải bỏ mạng, phải dành giật để có đk nhiều tiền chứ. Mình muốn gia đình mình chẳng có gì cả, vậy thì lúc đó mình sẽ đk trân trọng, đk nâng niu vì mình là tất cả của họ” – Ice nghĩ. Thấy cô đi tới, pama cô vội chào đám nhà báo.
-Bố mẹ suốt ngày đóng kịch ko thấy nỏi ak?- Ice
-Sao con lại ăn nói như vậy? – mẹ cô
-Nếu 2 ng` ko muốn ở cùng nhau thì li hôn đi, đâu cần phải suốt ngày đóng kịch như thế - Ice
-Con về nhà đi, nhà có thì ko ở, suốt ngày ở biệt thự của Pretty Boy là sao? – Bố Ice
-Chẳng phải con ở đó thì 2 ng` có thể tự do đẫn ng` tình về nhà rồi còn gì, con tưởng bố mẹ phải mở tiệc ăn mừng chứ - Ice nhếch mép
-Con………….. – bố Ice giơ tay lên định tát cô nàng
-Bố cứ đánh chết con đi, thà con ko có bố mẹ còn hơn – nói rồi Ice chạy đi
-Xin lỗi 2 bác, tại cô ấy mất bình tĩnh thôi ạ. Cháu xin phép – JK
-Uk, cháu đi đi.
Quay lại vs nó ----------
“ Lâu lắm rồi ms đk ăn đã như thế này” – nó vừa măm vừa nghĩ
-Hàn Yóng Rì ( Han Yong Ri) – Elvis sán tới đồng thanh nói
-Loại nhà quê như cô mà cũng vác mặt đến đây hả? – Ilen nói rồi đẩy vai nó
-……- nó ko thèm bắt lời
-Để xem nào, mày lấy bộ này ở đâu vậy? – Viky sờ vào váy nó
-Để tôi yên – nó đi ra chỗ khác
-Mày cứ đợi đấy, đây chỉ là màn chào hỏi thôi – Enny uống cạn li rượu trên tay
-Đúng là xui xẻo mà, đi đâu cũng gặp lũ Monster. Loạn âm, loạn dương, loạn hết cả rồi, chắc hôm nào phải lập đàn để xua đuổi chúng thôi – nó vừa đi vừa lẩm bẩm rồi vô tình nhìn thấy cái cảnh mà đáng lẽ nó ko nên thấy
-Em lôi anh ra đây làm gì, ngoài kia đang vui mà – Ken càu nhàu, ng` nồng nặc mùi rượu
-Em muốn……… - Ley nói rồi kéo tay Ken ôm eo mình
-Em định làm gì? Em………
Ko để Ken nói hết câu Ley chặn ngay lời Ken = 1 nụ hôn. Theo phản ứng tự nhiên của 1 tên sát gái, Ken cũng đáp trả nụ hôn của ley 1 cách đắm đuối.
-Sao mình lại ra đây nhỉ? Đúng là điên mất thôi – nó lẩm bẩm rồi quay đi
“ Anh ấy mãi là của tôi, của mình tôi thôi, Ley này ko cho phép bất kì ai cướp anh ấy khỏi tôi đâu” – Ley nghĩ khi nhìn thấy nó quay đi.
Lúc nãy vì thấy nó nên cô ta đã cố tình hôn Ken để cho nó biết điều mà tránh xa Ken ra. Ở cách đó ko xa, thấp thoáng bóng 1 tên nhà báo, báo hiệu 1 điều chẳng lành sắp ập đến.
------------------------
-Kệ họ chứ, liên quan gì đến mình. Chẳng lẽ……….. ko phải đâu, ko phải đâu, làm sao có thể thế đk – nó lắc đầu lia lịa. Từ nãy đến giờ chắc cungc gần hết chai Ciders rồi, loại này cực mạnh, nếu là ng` bình thường chỉ 2, 3 li đã say rồi, đằng này, nó chơi gần hết 1 chai. Bắt đầu có dấu hiệu rồi……….
-Trời ơi, có biết loại này đắt lắm ko mà cô…… - Sam rốc chai rượu xuống nhưng ko còn 1 giọt nào
-Tránh ra – nó nói lạnh băng, định bước đi thì bị Enny léo tay lại
-Có muốn uống nữa ko? – Enny hất li rượu trên tay vào mặt nó
-Muốn chết hả? – nó đe dọa
-Ôi, sợ quá – Viky giả bộ sợ sệt
-Để tôi yên – nó toan bước đi thì 1 lần nữa Enny lại kéo lại
-Định đi đâu, vẫn chưa xong mà – Enny
Nó ko nói gì, chỉ ngoảnh lại cười nhếch mép 1 cái ( Thái độ gọi đòn đây mà)
-Con ranh kia, mày thái độ ak? – Sam lên mặt
-“ Bốp” – Ai là con ranh ở đây?
Elvis đứng hình luôn vì mọi ngày nó dễ bắt nạt lắm cơ mà, sao hôm nay lại……
-“ Bốp” – sau 1 vài giây Enny ms nhận thức đk sự việc xảy ra và trả thù cho Sam
-Tao đã định tha cho bọn mày nhưng bọn mày ko muốn. Vậy thì đừng trách –nó
-Để coi mày có thể làm gì đk bọn tao – Ilen vẫn chưa biết sợ là gì
“ Chát”, “ chát”, ‘chát”, “chát” – Trên mặt 4 con nhỏ Elvis hằn dấu tay nó. Bọn họ định nhảy vào đánh nó nhưng chưa đầy 1 phút sau thì cả bọn đã nằm đo đất. Nó xử lí bọn Elvis xong thì chuệnh choạng bước đi. Lúc đó mấy chàng kia cũng có mặt, các chàng như ko tin vào mắt mình. Nó – 1 con nhỏ thiên thần giờ trông như 1 con thú dữ, sẵn sàng xông vào xé xác những kẻ nào dám động đến nó. Cả bọn mặt vẫn nghệt ra, nó bước qua mà ánh mắt lạnh lùng như chưa hề quen biết. Chỉ có Jay, nhỏ như biết đk điều gì đó………..
Bây giờ nó cần 1 nơi yên tĩnh và chiếc xích đu ở phía góc vườn là 1 địa điểm ko thể lí tưởng hơn. Nó tiến tới ngồi và nhẹ nhàng đu đưa chiếc xích đu. Chợt nó nhìn thấy Ren bước đến phía mình. Nó chạy đến ôm chầm lấy Ren khóc nức nở và ko ngừng gọi tên Zame.
-Xin đừng bỏ em ở lại, xin đừng dập tắt đi nỗi nhớ ko tên theo em đến cuối cuộc đời.
-Cô nói linh tinh cái gì đấy?
Nó buông Ren ra, cố gắng tỉnh táo để nhìn kĩ khuôn mặt mĩ nam đó.
-Tôi xin lỗi, tôi nhận nhầm ng` - nó nói rồi lại ra chỗ xích đu ngồi, Ren thấy vậy cũng ra theo.
-Zame là ai vậy?
-Nhóc hỏi làm gì?
-Cái gì, nhóc á? Cô đã ko gọi tôi = anh thì chớ lại còn gọi = nhóc là sao?
-……………. – nó im lặng
Ren quay sang thì đã thấy nó ngủ ngon lành trên vai mình. “Ước gì thời gian dừng lại ở giây phút này để anh có thể quan tâm, chăm sóc em – thiên thần của anh”
Buổi tiệc kết thúc, cả bọn kéo nhau về biệt thự. Còn nó, do uống rượu say nên chẳng biết trời đất là gì.
Đêm hôm đó, mấy ng` kia ai cũng ngủ lăn như bi, chỉ có Jay là chằn chọc mãi ko ngủ đk. Nhân lúc Jun nhả ta ngủ say như chết, Jay lẻn sang phòng nó gọi = đk nó dậy.
-Ri dậy đi, tao có chuyện muốn nói
-Yên để tao ngủ, có gì sáng mai nói nha
-Ko, chuyện này quan trọng lắm, dậy đi
-Yên nào, về phòng đi, ng` gì đâu mà khó ưa
-Tao muốn nói về bệnh của mày. Nó………
-Nó làm sao, mày nói nhanh đi – nghe đến đây thì nó bật dậy như lò xo.
-Hình như………
-Ý mày là……..
-Phải. Lúc nãy tại bữa tiệc của chị Ice, mày đã cho bọn Elvis đo đất hết đấy.
-Cái gì? Tao chẳng nhớ tí gì cả.
-Vậy thì đúng rồi
-Làm thế nào bây giờ? Ko biết lúc đó tao có nhỡ mồm nói cái gì ko nên nói ko nữa.
-Tao cũng ko chắc. Lúc mày xử lí xong bọn Elvis, tao thấy mày vs anh Ren ngồi ở xích đu. Mà mày biết đấy, trông anh ta khá giống vs anh Zame.
-Die rồi!
-Mày đừng lo, lúc đó mày say mà nên những hành động hay lời nói của mày mọi ng` đều ko cho đó là sự thật đâu. Thôi, để hôm nào tao đưa mày đến gặp bác sĩ xem sao. Thế nha.
-Ukm, mày về phòng đi. Chúc mày ngủ ngon
-Bye mày.
Mọi ng` có thắc mắc vì sao truyện lại có tên là “ Cô gái hai mặt” ko? Từ chap này trở đi sẽ có thêm nhiều điều thú vị về 1 con ng` khác trong nó. Từ đó các bạn có thể hiểu lí do tại sao truyện lại có tên như vậy.
Còn 1 điều nữa, Zame là ng` yêu của chị nó nhưng do đỡ đạn hộ chị nó nên đã phải rời xa thế gian này rồi. Vì chị nó là xã hội đen và cũng là bang chủ của “ Black moon” nên có rất nhiều kẻ thù.
/92
|