Đường Mộc Nhi ngừng lại vài giây, kiểm tra lại thật kĩ xem mình có cầm nhầm bản thảo tiểu thuyết hay không. Sau khi xác nhận không phải, cô thầm nghĩ phải chăng lúc cuối đời ông không còn minh mẫn nữa nên đã nhầm lẫn giữa đời thực và tiểu thuyết.
Dù ông cô có tỉnh táo hay không, cô vẫn phải đọc hết thư ông để lại cho cô "Thật ra nhà họ Đường chúng ta đã theo nghề trừ ma này từ rất lâu rồi. Cho đến đời của ông thì vẫn vậy, việc viết tiểu thuyết chỉ là một sở thích, một nghề tay trái thôi. Đáng lẽ ba của cháu cũng đã trở thành một thầy trừ ma, nhưng nó lại ra đi quá sớm.
Mặc dù đây là một công việc khó khăn và không có được sự công nhận từ xã hội nhưng không có chúng ta thì những hồn ma sẽ không được siêu thoát, một số khác thậm chí còn đi hại người. Ông mong cháu sẽ cố gắng tiếp bước con đường này của gia đình."
Đường Mộc Nhi trầm ngâm một lúc, cô cảm thấy những chuyện này như một trò đùa vậy. Lần cuối cô gặp ông nội thì Đường Thân còn rất minh mẫn, chẳng lẽ chỉ trong thời gian ngắn như vậy lại bị hoang tưởng. Cô cũng không nghe hàng xóm nói ông có dấu hiệu gì bất thường về tâm lý. Cuối cùng, Đường Mộc Nhi quyết định cứ đọc hết bức thư rồi tính tiếp.
"Để trở thành một người trừ ma không đơn giản, cần có kiến thức và khả năng điều hòa âm dương. Do cháu là con nhà nòi, vốn có sẵn khả năng điều hòa âm dương được di truyền, nên việc luyện tập sẽ rất nhanh. Còn về kiến thức, ông đã để lại tất cả sách về trừ ma ở dãy thứ hai của giá sách màu vàng. Những thông tin bên ngoài, những câu chuyện dân gian có đúng, có sai, cháu đừng nên nhầm lẫn."
Đường Mộc Nhi lại dừng việc đọc lại, nhìn sang vị trí giá sách mà ông nội viết trong thư. Cô nhanh chóng thấy được một bộ sách đóng bìa hệt nhau gồm hơn hai mươi cuốn.
"Ông ơi, chưa gì cháu đã thấy lười rồi." Đường Mộc Nhi ngán ngẩm, cô cảm thấy đọc hết đống sách đó chắc phải mất cả năm. Cô nghĩ cũng phải thôi, đó là toàn bộ những kinh nghiệm, kiến thức trừ ma từ tổ tiên truyền lại đến giờ mà.
Cô tiếp tục đọc bức thư "Ông thật sự muốn sẽ trực tiếp chỉ dạy cho cháu nhưng có lẽ không kịp nữa, bệnh tình của ông đang khá nặng. Xin lỗi vì đã giấu cháu, ông không muốn cháu lo lắng vào thời gian này. Ông còn một số công việc vẫn chưa hoàn thành xong, phải nhờ cháu tiếp tục giúp, sau khi giải quyết hết những việc đó, có theo con đường trừ ma hay không là quyết định của cháu. Hướng dẫn nằm ở ngăn kéo bàn ở giữa.
Tái bút, nếu cháu đã lỡ làm vỡ chiếc bình, thì hãy nhanh chóng đọc quyển số 3, trang 116, việc này rất quan trọng."
Đã hết bức thư, Đường Mộc Nhi cảm thấy ông nội rất nghiêm túc khi viết lá thư này. Cô thuyết phục mình rằng mọi chuyện trên đời có nhiều thứ kì lạ lắm, ma có thật cũng không có gì vô lý. Mà ma đã có thật thì thầy trừ ma cũng có thật. ngôn tình hoàn
Việc quan trọng trước mắt là làm theo tái bút của ông nội, Đường Thân có lẽ quá hiểu đứa cháu gái vụng về của mình nên đã dự đoán trước tình huống này.
Lật đúng trang sách mà ông cô chỉ định, cô bắt đầu đọc thành tiếng "Mộng Quỷ là một loại quỷ có mức độ nguy hiểm ở mức cao. Khi người ở gần nó chìm vào giấc ngủ, nó sẽ tiến về phía người đó với tốc độ rất chậm, người bị ám có thể thấy nó trong mơ. Mục tiêu cuối cùng của Mộng Quỷ là đoạt mạng đối tượng bị ám. Mặc dù có tốc độ rất chậm và người bị ám có thể dễ dàng tránh né, nhưng với thời gian kéo dài sẽ khiến họ rơi vào tình trạng mệt mỏi, lo sợ, cuối cùng là buông xuôi."
Bên cạnh còn có minh họa về Mộng Quý, cô phải công nhận một việc là nếu ngày nào cũng mơ thấy nó chắc chắn sẽ rất kinh khủng. Phần kế tiếp là hướng dẫn phong ấn và thanh tẩy Mộng Quỷ. Trong đó có vẽ một chiếc bình với các dòng bùa chú giống hệt cái cô làm vỡ.
"Thế nghĩa là mình đã thả Mộng Quỷ ra sao? Rồi nó ám mình à? Ông ơi, đồ quan trọng thế sao ông lại để trên kệ chứ, để dưới đất cũng được mà. Hay ít nhất cũng phải đặt một biển cảnh báo to đùng mới phải chứ." Đường Mộc Nhi nhận ra mình đã gặp rắc rối khá lớn.
Nhưng dù sao trong sách đã có cách đối phó với Mộng Quỷ và cũng bảo nó có thể tránh được nên cô cũng không quá lo lắng. Đường Mộc Nhi mở ngăn kéo bàn ra, bên trong đúng là có một tập giấy. Ở bìa có ghi chú phải thực hiện đúng theo thứ tự đã ghi. Bước đầu tiên là đọc hết tất cả sách trừ ma ông để lại. Đường Mộc Nhi quay lại nhìn đám sách đó, cảm thấy lười vô cùng, nhưng đó là di thư của ông, cô đành phải cố gắng thực hiện.
Cô bỗng nhận ra trên người mình toàn bụi, Đường Mộc Nhi nhớ ra là mình đang định dọn nhà. Dẹp chuyện trừ ma sang một bên, cô quay trở lại với chổi và khăn, dọn dẹp sạch sẽ căn nhà.
Dù ông cô có tỉnh táo hay không, cô vẫn phải đọc hết thư ông để lại cho cô "Thật ra nhà họ Đường chúng ta đã theo nghề trừ ma này từ rất lâu rồi. Cho đến đời của ông thì vẫn vậy, việc viết tiểu thuyết chỉ là một sở thích, một nghề tay trái thôi. Đáng lẽ ba của cháu cũng đã trở thành một thầy trừ ma, nhưng nó lại ra đi quá sớm.
Mặc dù đây là một công việc khó khăn và không có được sự công nhận từ xã hội nhưng không có chúng ta thì những hồn ma sẽ không được siêu thoát, một số khác thậm chí còn đi hại người. Ông mong cháu sẽ cố gắng tiếp bước con đường này của gia đình."
Đường Mộc Nhi trầm ngâm một lúc, cô cảm thấy những chuyện này như một trò đùa vậy. Lần cuối cô gặp ông nội thì Đường Thân còn rất minh mẫn, chẳng lẽ chỉ trong thời gian ngắn như vậy lại bị hoang tưởng. Cô cũng không nghe hàng xóm nói ông có dấu hiệu gì bất thường về tâm lý. Cuối cùng, Đường Mộc Nhi quyết định cứ đọc hết bức thư rồi tính tiếp.
"Để trở thành một người trừ ma không đơn giản, cần có kiến thức và khả năng điều hòa âm dương. Do cháu là con nhà nòi, vốn có sẵn khả năng điều hòa âm dương được di truyền, nên việc luyện tập sẽ rất nhanh. Còn về kiến thức, ông đã để lại tất cả sách về trừ ma ở dãy thứ hai của giá sách màu vàng. Những thông tin bên ngoài, những câu chuyện dân gian có đúng, có sai, cháu đừng nên nhầm lẫn."
Đường Mộc Nhi lại dừng việc đọc lại, nhìn sang vị trí giá sách mà ông nội viết trong thư. Cô nhanh chóng thấy được một bộ sách đóng bìa hệt nhau gồm hơn hai mươi cuốn.
"Ông ơi, chưa gì cháu đã thấy lười rồi." Đường Mộc Nhi ngán ngẩm, cô cảm thấy đọc hết đống sách đó chắc phải mất cả năm. Cô nghĩ cũng phải thôi, đó là toàn bộ những kinh nghiệm, kiến thức trừ ma từ tổ tiên truyền lại đến giờ mà.
Cô tiếp tục đọc bức thư "Ông thật sự muốn sẽ trực tiếp chỉ dạy cho cháu nhưng có lẽ không kịp nữa, bệnh tình của ông đang khá nặng. Xin lỗi vì đã giấu cháu, ông không muốn cháu lo lắng vào thời gian này. Ông còn một số công việc vẫn chưa hoàn thành xong, phải nhờ cháu tiếp tục giúp, sau khi giải quyết hết những việc đó, có theo con đường trừ ma hay không là quyết định của cháu. Hướng dẫn nằm ở ngăn kéo bàn ở giữa.
Tái bút, nếu cháu đã lỡ làm vỡ chiếc bình, thì hãy nhanh chóng đọc quyển số 3, trang 116, việc này rất quan trọng."
Đã hết bức thư, Đường Mộc Nhi cảm thấy ông nội rất nghiêm túc khi viết lá thư này. Cô thuyết phục mình rằng mọi chuyện trên đời có nhiều thứ kì lạ lắm, ma có thật cũng không có gì vô lý. Mà ma đã có thật thì thầy trừ ma cũng có thật. ngôn tình hoàn
Việc quan trọng trước mắt là làm theo tái bút của ông nội, Đường Thân có lẽ quá hiểu đứa cháu gái vụng về của mình nên đã dự đoán trước tình huống này.
Lật đúng trang sách mà ông cô chỉ định, cô bắt đầu đọc thành tiếng "Mộng Quỷ là một loại quỷ có mức độ nguy hiểm ở mức cao. Khi người ở gần nó chìm vào giấc ngủ, nó sẽ tiến về phía người đó với tốc độ rất chậm, người bị ám có thể thấy nó trong mơ. Mục tiêu cuối cùng của Mộng Quỷ là đoạt mạng đối tượng bị ám. Mặc dù có tốc độ rất chậm và người bị ám có thể dễ dàng tránh né, nhưng với thời gian kéo dài sẽ khiến họ rơi vào tình trạng mệt mỏi, lo sợ, cuối cùng là buông xuôi."
Bên cạnh còn có minh họa về Mộng Quý, cô phải công nhận một việc là nếu ngày nào cũng mơ thấy nó chắc chắn sẽ rất kinh khủng. Phần kế tiếp là hướng dẫn phong ấn và thanh tẩy Mộng Quỷ. Trong đó có vẽ một chiếc bình với các dòng bùa chú giống hệt cái cô làm vỡ.
"Thế nghĩa là mình đã thả Mộng Quỷ ra sao? Rồi nó ám mình à? Ông ơi, đồ quan trọng thế sao ông lại để trên kệ chứ, để dưới đất cũng được mà. Hay ít nhất cũng phải đặt một biển cảnh báo to đùng mới phải chứ." Đường Mộc Nhi nhận ra mình đã gặp rắc rối khá lớn.
Nhưng dù sao trong sách đã có cách đối phó với Mộng Quỷ và cũng bảo nó có thể tránh được nên cô cũng không quá lo lắng. Đường Mộc Nhi mở ngăn kéo bàn ra, bên trong đúng là có một tập giấy. Ở bìa có ghi chú phải thực hiện đúng theo thứ tự đã ghi. Bước đầu tiên là đọc hết tất cả sách trừ ma ông để lại. Đường Mộc Nhi quay lại nhìn đám sách đó, cảm thấy lười vô cùng, nhưng đó là di thư của ông, cô đành phải cố gắng thực hiện.
Cô bỗng nhận ra trên người mình toàn bụi, Đường Mộc Nhi nhớ ra là mình đang định dọn nhà. Dẹp chuyện trừ ma sang một bên, cô quay trở lại với chổi và khăn, dọn dẹp sạch sẽ căn nhà.
/62
|