Hôm nay lại là một ngày chủ nhật buồn chán. Bố đi công tác xa nhà. Mẹ đi du lịch với bạn bè. Anh Kat nổi hứng làm thêm ca. Trong nhà chỉ còn lại mình tôi, chán, chán và thật chán.
Tôi lười nhác nằm bò ra bàn học, tay nghịch ngợm mấy con thú nhồi bông. Không có việc gì làm, tôi lại lôi tai nghe ra nghe nhạc, chán lại lôi mấy quyển tạp chí thời trang ra xem.
Hollen Ray!! Nhà thiết kế tài ba. Tôi chăm chăm vào mẩu tin ngắn đó. Từ lúc được chiêm ngưỡng chắc lắc tay tôi đã gia nhập vào hội fan của bà. Người phụ nữ gương mặt sáng rực rỡ trước ống kính, rất đỗi hiền hậu. Tôi mê mẩn trước sự quyến rũ qúi phái đó. Ở bà toát lên sự gần gũi, cởi mở. Nhưng sao tôi thấy quen thuộc với khuôn mặt này vậy? Giống với một ai đó chăng! Tôi lại nghĩ linh tinh rồi! Nhà thiết kế nổi tiếng thế tất nhiên xuất hiện trên TV nhiều lần mà tôi hay xem TV thì thấy quen là đúng rồi. Chắc là thế! Chắc là thế!
Reng…..tiếng chuông điện thoại réo lên làm tôi giật mình..là Kim.
-” cậu rảnh không? Đi chơi đi!!”
-” có! nhưng mà mình mệt lắm! Đến nhà mình rồi tính tiếp!”
-” ừ! À cậu biết gì chưa?”
-” biết gì?”
-” Sun công khai theo đuổi anh chàng của cậu đấy! ”
-” anh chàng nào? Lại tin vịt à?”
-” Cậu Ken gì đó ý, tớ thấy Sun đang rục rịch kế hoạch rồi đấy. Cậu lo mà tấn công trước đi!”
-” cậu ta và tớ chỉ là bạn bè thôi.”
Bạn bè? Tôi còn chưa chắc chúng tôi có mối quan hệ này? ” tôi không muốn chúng ta quá thân thiết”. Đầu tôi lại vang lên câu nói ấy, tim tôi hẫng một nhịp, tâm tư phút chốc rối bời.
-” cậu đừng giấu tớ nữa, cậu có tình cảm với cậu ta. Đúng không?” Kim bắt đầu tra hỏi tôi.
-” không phải!!!” tôi như đứa trẻ bị đổ lỗi bỗng hét lên.
-” đừng tự lừa dối trái tim mình nữa, chấp nhận sự thật đi.!”
Sự thật gì! Tôi thích cậu ta? Không thể, không thể nào? Mà có thể thì sao chứ? Cậu ta đâu có coi tôi là bạn, đấy ngay cả bạn cũng chưa từng!
-” Kệ cậu, tớ cúp đây!” có lẽ Kim cũng đã bực với tôi nên mới dập mạnh máy.
Aaaaa
nhức đầu? Không muốn nghĩ nữa! Xoá! Xoá!
Bính boong!!! Kim hả! Sao đến nhanh vậy.
Tôi chạy xuống nhà vội vàng ra mở cửa. Không phải Kim… -” Gì mà ngạc nhiên vậy, anh có phải người trời đâu?”
Tôi không ngạc nhiên khi thấy anh Kat mà là người đi cùng anh mới làm tôi bất ngờ.
-” Chào Min! Nhớ chị không?”
Trước mắt tôi là ai thế này? Tóc uốn xoăn màu hung đỏ, ăn mặc ”thiếu vải”, trang điểm loè loẹt, vẻ dân chơi. O_o chị ta còn khoác tay anh Kat rất thân mật, tình tứ! Anh Kat đổi mẫu người lí tưởng từ khi nào vậy? Chậc chậc! Xin đừng nói đây là bà chị dâu tương lai của tôi! Cầu trời!
-” Vào nhà đi em!”
Xưng hô thân mật quá, chết rồi, họ thực sự là một cặp? Chị ta nhìn tôi mỉm cười khá thân thiện, nhưng ánh mắt thì có vẻ không hứng thú cho lắm. Anh Kat cầm tay chị ta, vẻ nuông chiều, cưng nựng.
-” Min không nhớ chị thật rồi, chị là Mai Thư đây!”
Bùm chéo! Pằng pằng! Đầu tôi ong ong, hàng loạt kí ức quay về. Mai Thư, cô tiểu thư kênh kiệu lắm chiêu hàng xóm của tôi 6 năm trước. Tôi nhớ anh Kat từng rất ghét cô ta cơ mà? Tại vì lúc trước chị ta hay bắt nạt tôi, và tôi thường mách anh Kat nên anh cũng không ưng gì chị ta. Thế mà giờ đây….
-” Min lớn trông xinh quá anh nhỉ?” Mai Thư quay sang khen tôi, đôi môi đỏ choét cong lên lấp liếm đi sự giễu cợt, nhưng cũng không qua được mắt tôi.
-” ồ chị quá khen, em thấy chị mới xinh đẹp!”
-” em khiêm tốn quá!”
-” không, chị mới khiêm tốn!”
-” Không ngờ hai người thân thiết quá!” anh Kat bỗng đệm vào.
Hứ! Tôi mà thèm thân thiết với chị ta, tôi vẫn còn nhớ mối thù của tôi với chị ta đó! Nếu hồi đó chị ta không đi du học và tôi không chuyển nhà thì tôi đã có cơ hội trả thù rồi! May thay nay đã gặp lại….
-” anh Kat, sao anh về giữa chừng thế!” tôi cũng hơi tò mò.
-” Tại Mai Thư muốn gặp em!”
What? Tôi có nghe nhầm không vậy?
-” Thế hai người sao lại gặp được nhau?”
-” à chị làm cùng công ty với anh Kat!”
Lần này tôi tròn mắt nhìn anh Kat, sao có thể? Chắc chắn chị ta cố tình tiếp cận anh Kat, tôi biết Mai Thư thích anh Kat từ bé rồi nhưng anh không hề biết. Giờ mới trở về nước đã tìm cách gần gũi với anh Kat, đồ hồ ly tinh!! Tôi sẽ không để chị ta mê hoặc anh trai tôi đâu.
-” ồ thế hả, anh Kat từ nay đi làm anh phải cẩn thận đó !” phải cẩn thận kiểu con hồ ly ăn thịt đấy, nguy hiểm lắm. Tôi khéo nhắc anh.
-” hả!,em nói gì?” ngốc, ngốc thế mà không hiểu. Anh ngốc hơn cả em. Anh không thể thông minh hơn chút à.
Mai Thư nhíu mày nhìn tôi vẻ tò mò, nhưng phần nào chị ta cũng đoán ra ít chút ý tứ trong câu. Chị ta là người sắc sảo mà.
-” à, ý em là anh phải cẩn thận, Mai Thư là đối thủ nặng kí đấy, chị ấy giỏi giang hơn anh nhiều!” Tôi liếc qua Mai Thư, chị ta có vẻ hài lòng về câu trả lời.
-” haha, em nghĩ anh thua hả! Mai Thư chúng ta thi đấu chứ!” anh Kat cười to sau đó thách thức Mai Thư.
-” anh Kat, em đâu dám đấu với anh, tiền bối!” giọng điệu chị ta làm tôi sởn da gà. Nhất là ánh mắt cứ nhìn anh Kat như thôi miên.
-” chị Thư! bên Anh có nhiều anh điêu đứng vì chị lắm nhỉ?” Tôi chuyển chủ đề chứ không chị ta lại mê hoặc anh Kat bằng ánh mắt kia mất.
-” ừ, có nhiều người lắm nhưng chị chưa để ý đến ai!”
Vì Mai Thư thích anh trai tôi nên mới không để ý đến ai? Nhìn chị ta nói cứ liếc anh Kat mà tôi thấy tức giận.
-” thế ạ, tiếc cho họ quá, haizz anh trai em thì có bạn gái rồi, không thì cũng đổ trước chị !”
Anh Kat vừa nhấp được một ngụm nước thì phụt ra tức khắc. Ngạc nhiên nhìn tôi.
-” Bạn gái? Em nói gì cơ?”
-” ơ anh này! Chị Mĩ Thanh là bạn gái anh mà, anh định giấu em sao?” tôi cũng không hiểu lúc này cái tên Mĩ Thanh lại hiện ra trong đầu. Nhưng thôi mượn tên chị ấy một chút.
-” Mĩ Thanh, cô ta…”
-” anh Kat, chị Mĩ Thanh vừa gọi cho anh đấy!” tôi chèn vào lời anh.
-” hả! Min, em….” sao anh Kat phải ngạc nhiên thế nhỉ, tôi chỉ bốc phét tí thôi mà.
-” anh Kat, em có việc bận, chào anh em về!”
Mai Thư bỗng bật dậy viện cớ bỏ đi. Sắc mặt tối lại như mây đen.
Haha chị ta cuối cùng cũng không chịu được mà bỏ về! Vui quá! Tin này chắc làm chị ta sốc lắm…. Từ bỏ anh tôi đi là vừa… Thông minh! Tôi thông minh quá! Xin lỗi chị Mĩ Thanh, chị mà biết em nói chị là người yêu anh Kat thì chị sẽ làm gì em đây?Nhất định không thể để việc này lọt vào tai chị ấy được!
Tôi lười nhác nằm bò ra bàn học, tay nghịch ngợm mấy con thú nhồi bông. Không có việc gì làm, tôi lại lôi tai nghe ra nghe nhạc, chán lại lôi mấy quyển tạp chí thời trang ra xem.
Hollen Ray!! Nhà thiết kế tài ba. Tôi chăm chăm vào mẩu tin ngắn đó. Từ lúc được chiêm ngưỡng chắc lắc tay tôi đã gia nhập vào hội fan của bà. Người phụ nữ gương mặt sáng rực rỡ trước ống kính, rất đỗi hiền hậu. Tôi mê mẩn trước sự quyến rũ qúi phái đó. Ở bà toát lên sự gần gũi, cởi mở. Nhưng sao tôi thấy quen thuộc với khuôn mặt này vậy? Giống với một ai đó chăng! Tôi lại nghĩ linh tinh rồi! Nhà thiết kế nổi tiếng thế tất nhiên xuất hiện trên TV nhiều lần mà tôi hay xem TV thì thấy quen là đúng rồi. Chắc là thế! Chắc là thế!
Reng…..tiếng chuông điện thoại réo lên làm tôi giật mình..là Kim.
-” cậu rảnh không? Đi chơi đi!!”
-” có! nhưng mà mình mệt lắm! Đến nhà mình rồi tính tiếp!”
-” ừ! À cậu biết gì chưa?”
-” biết gì?”
-” Sun công khai theo đuổi anh chàng của cậu đấy! ”
-” anh chàng nào? Lại tin vịt à?”
-” Cậu Ken gì đó ý, tớ thấy Sun đang rục rịch kế hoạch rồi đấy. Cậu lo mà tấn công trước đi!”
-” cậu ta và tớ chỉ là bạn bè thôi.”
Bạn bè? Tôi còn chưa chắc chúng tôi có mối quan hệ này? ” tôi không muốn chúng ta quá thân thiết”. Đầu tôi lại vang lên câu nói ấy, tim tôi hẫng một nhịp, tâm tư phút chốc rối bời.
-” cậu đừng giấu tớ nữa, cậu có tình cảm với cậu ta. Đúng không?” Kim bắt đầu tra hỏi tôi.
-” không phải!!!” tôi như đứa trẻ bị đổ lỗi bỗng hét lên.
-” đừng tự lừa dối trái tim mình nữa, chấp nhận sự thật đi.!”
Sự thật gì! Tôi thích cậu ta? Không thể, không thể nào? Mà có thể thì sao chứ? Cậu ta đâu có coi tôi là bạn, đấy ngay cả bạn cũng chưa từng!
-” Kệ cậu, tớ cúp đây!” có lẽ Kim cũng đã bực với tôi nên mới dập mạnh máy.
Aaaaa
nhức đầu? Không muốn nghĩ nữa! Xoá! Xoá!
Bính boong!!! Kim hả! Sao đến nhanh vậy.
Tôi chạy xuống nhà vội vàng ra mở cửa. Không phải Kim… -” Gì mà ngạc nhiên vậy, anh có phải người trời đâu?”
Tôi không ngạc nhiên khi thấy anh Kat mà là người đi cùng anh mới làm tôi bất ngờ.
-” Chào Min! Nhớ chị không?”
Trước mắt tôi là ai thế này? Tóc uốn xoăn màu hung đỏ, ăn mặc ”thiếu vải”, trang điểm loè loẹt, vẻ dân chơi. O_o chị ta còn khoác tay anh Kat rất thân mật, tình tứ! Anh Kat đổi mẫu người lí tưởng từ khi nào vậy? Chậc chậc! Xin đừng nói đây là bà chị dâu tương lai của tôi! Cầu trời!
-” Vào nhà đi em!”
Xưng hô thân mật quá, chết rồi, họ thực sự là một cặp? Chị ta nhìn tôi mỉm cười khá thân thiện, nhưng ánh mắt thì có vẻ không hứng thú cho lắm. Anh Kat cầm tay chị ta, vẻ nuông chiều, cưng nựng.
-” Min không nhớ chị thật rồi, chị là Mai Thư đây!”
Bùm chéo! Pằng pằng! Đầu tôi ong ong, hàng loạt kí ức quay về. Mai Thư, cô tiểu thư kênh kiệu lắm chiêu hàng xóm của tôi 6 năm trước. Tôi nhớ anh Kat từng rất ghét cô ta cơ mà? Tại vì lúc trước chị ta hay bắt nạt tôi, và tôi thường mách anh Kat nên anh cũng không ưng gì chị ta. Thế mà giờ đây….
-” Min lớn trông xinh quá anh nhỉ?” Mai Thư quay sang khen tôi, đôi môi đỏ choét cong lên lấp liếm đi sự giễu cợt, nhưng cũng không qua được mắt tôi.
-” ồ chị quá khen, em thấy chị mới xinh đẹp!”
-” em khiêm tốn quá!”
-” không, chị mới khiêm tốn!”
-” Không ngờ hai người thân thiết quá!” anh Kat bỗng đệm vào.
Hứ! Tôi mà thèm thân thiết với chị ta, tôi vẫn còn nhớ mối thù của tôi với chị ta đó! Nếu hồi đó chị ta không đi du học và tôi không chuyển nhà thì tôi đã có cơ hội trả thù rồi! May thay nay đã gặp lại….
-” anh Kat, sao anh về giữa chừng thế!” tôi cũng hơi tò mò.
-” Tại Mai Thư muốn gặp em!”
What? Tôi có nghe nhầm không vậy?
-” Thế hai người sao lại gặp được nhau?”
-” à chị làm cùng công ty với anh Kat!”
Lần này tôi tròn mắt nhìn anh Kat, sao có thể? Chắc chắn chị ta cố tình tiếp cận anh Kat, tôi biết Mai Thư thích anh Kat từ bé rồi nhưng anh không hề biết. Giờ mới trở về nước đã tìm cách gần gũi với anh Kat, đồ hồ ly tinh!! Tôi sẽ không để chị ta mê hoặc anh trai tôi đâu.
-” ồ thế hả, anh Kat từ nay đi làm anh phải cẩn thận đó !” phải cẩn thận kiểu con hồ ly ăn thịt đấy, nguy hiểm lắm. Tôi khéo nhắc anh.
-” hả!,em nói gì?” ngốc, ngốc thế mà không hiểu. Anh ngốc hơn cả em. Anh không thể thông minh hơn chút à.
Mai Thư nhíu mày nhìn tôi vẻ tò mò, nhưng phần nào chị ta cũng đoán ra ít chút ý tứ trong câu. Chị ta là người sắc sảo mà.
-” à, ý em là anh phải cẩn thận, Mai Thư là đối thủ nặng kí đấy, chị ấy giỏi giang hơn anh nhiều!” Tôi liếc qua Mai Thư, chị ta có vẻ hài lòng về câu trả lời.
-” haha, em nghĩ anh thua hả! Mai Thư chúng ta thi đấu chứ!” anh Kat cười to sau đó thách thức Mai Thư.
-” anh Kat, em đâu dám đấu với anh, tiền bối!” giọng điệu chị ta làm tôi sởn da gà. Nhất là ánh mắt cứ nhìn anh Kat như thôi miên.
-” chị Thư! bên Anh có nhiều anh điêu đứng vì chị lắm nhỉ?” Tôi chuyển chủ đề chứ không chị ta lại mê hoặc anh Kat bằng ánh mắt kia mất.
-” ừ, có nhiều người lắm nhưng chị chưa để ý đến ai!”
Vì Mai Thư thích anh trai tôi nên mới không để ý đến ai? Nhìn chị ta nói cứ liếc anh Kat mà tôi thấy tức giận.
-” thế ạ, tiếc cho họ quá, haizz anh trai em thì có bạn gái rồi, không thì cũng đổ trước chị !”
Anh Kat vừa nhấp được một ngụm nước thì phụt ra tức khắc. Ngạc nhiên nhìn tôi.
-” Bạn gái? Em nói gì cơ?”
-” ơ anh này! Chị Mĩ Thanh là bạn gái anh mà, anh định giấu em sao?” tôi cũng không hiểu lúc này cái tên Mĩ Thanh lại hiện ra trong đầu. Nhưng thôi mượn tên chị ấy một chút.
-” Mĩ Thanh, cô ta…”
-” anh Kat, chị Mĩ Thanh vừa gọi cho anh đấy!” tôi chèn vào lời anh.
-” hả! Min, em….” sao anh Kat phải ngạc nhiên thế nhỉ, tôi chỉ bốc phét tí thôi mà.
-” anh Kat, em có việc bận, chào anh em về!”
Mai Thư bỗng bật dậy viện cớ bỏ đi. Sắc mặt tối lại như mây đen.
Haha chị ta cuối cùng cũng không chịu được mà bỏ về! Vui quá! Tin này chắc làm chị ta sốc lắm…. Từ bỏ anh tôi đi là vừa… Thông minh! Tôi thông minh quá! Xin lỗi chị Mĩ Thanh, chị mà biết em nói chị là người yêu anh Kat thì chị sẽ làm gì em đây?Nhất định không thể để việc này lọt vào tai chị ấy được!
/31
|