Một đường đến khách sạn Bốn Mùa Lạc Khê không hé miệng nói nửa lời, vẫn ngay ngắn ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn hàng cây xanh ướt rũ do cơn mưa vừa nãy, cô cảm thấy tâm tình tốt hơn không ít, nghĩ đến cha cô được phẫu thuật, cô nhịn không được nhếch khóe môi lên, ánh mắt nhiễm một tầng vui sướng.
Lăng Thiên Hàn mắt vẫn nhìn đằng trước, hai bàn tay to đan vào nhau trên bụng, bộ dáng mười phần nhàn nhã ung dung, khác hẳn với dáng vẻ căng thẳng của người bên cạnh, ngũ quan tinh tế không lộ ra một chút biểu cảm làm người ta không biết hăn đang vui hay đang buồn.
Không khí trong xe lâm vào im lặng đến nỗi trợ lý và Lạc Khê tê cả da đầu.
Tầm 20 phút sau chiếc xe dừng lại trước khách sạn sang trọng nhất trong thành phố A này, Lạc Khê vừa vươn tay mở cửa đằng sau đã nghe Lăng Thiên Hàn lạnh nhạt mở miệng: Ngồi lại
Lạc Khê tưởng mình nghe nhầm, nhìn quanh rồi nhìn sang trợ lý, ngẩn người không biết hắn nói vậy có ý gì, đến roouf không xuống còn ngồi lại làm gì? Thấy trợ lý nháy nháy mắt cô vẫn là ngoan ngoan ngồi vào xe, đóng cửa lại, im lặng.
Lăng Thiên Hàn xoay người nhìn cô, hai hàng lông mày nhíu lại, chỉ vào bộ đồ của cô: Định đi vào như vậy?
Lạc Khê lú này mới chú ý đến váy cô ướt nhẹp, nhăn nhúm lôi thôi, đúng là..., cô ngượng ngùng gãi đầu: Tôi không có đồ thay
Trợ lý nhìn Lăng Thiên Hàn hướng mình quăng một ánh mắt lập tức hiểu ý, xuống xe đi vào khách sạn, một lúc sau quay lại với một túi sách trong tay.
... ......
Thay đồ trên xe xong, Lạc Khê gương mặt đỏ bừng đi theo hắn lên phòng tổng thống, vừa bước vào cơ thể cô ấm lên, nơi này có hệ thống sưởi ấm, quả thật may mắn cho cô vừa tắm mưa xong, Lăng Thiên Hàn nhàn nhã cởi cúc áo, giọng nói lạnh nhạt: Cô đi tắm đi Dứt lời hắn quay người đi vào phòng ngủ.
Lạc Khê hít một hơi, nhanh chóng đi vào nhà tắm, chậm rãi cởi hết đồ đứng dưới vòi hoa sen, cô để mặc nước xối xả xuống người, hai mắt nhắm lại, đưa tay vuốt vuốt mặt, một đêm mà thôi, chẳng có gì phải lo lắng cả, qua đêm nay cả hai sẽ chẳng gặp lại nữa, nên cô không cần sợ hãi!
Sơ sài quấn khăn tắm quanh ngực, cô mở cửa bước ra đi vào phòng ngủ, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm truyền ra, cô mới biết hắn đang tắm, nhẹ nhàng ngồi trên chiếc giường rộng lớn, cô đưa tay vén mái tóc ướt nhẹp của mình, chợt nhìn thấy điện thoại trên bàn, cô cầm tay nghe nhấn một dãy số.
Khụ khụ, alô? Bên kia truyền đến tiếng ho khan kịch liệt.
Lạc Khê nhất thời không kiềm nén đuoẹc hốc mắt đỏ lên, nghẹn ngào gọi: Ba!
Là Lạc Lạc sao, con khụ khụ khụ
ba, ba không sao chứ?! Cô lập tức lo lắng hỏi lại.
ba không sao, khụ, con đang đi đâu vậy?
Cô cắn môi, mãi một lúc mới trả lời: Con... kiếm được tiền rồi sẽ thay tim cho ba
khụ khụ, không cần đâu Lạc Lạc, ba tự biết sức khỏe mình, con đừng khụ
Cô không vui phản bác: Ba, con nhất định sẽ có tiền, ba yên tâm đi Câu tiếp theo cưa kịp nói đã thấy cửa phòng tắm mở ra, Lăng Thiên Hàn quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, đầu tóc rối tung ướt nhẹp, hơi thở nhẹ hơn khi nãy không ít, ánh mắt hắn dừng trên người cô, nháy mắt cơ thể hắn như bị điểm huyệt, đôi chân trắng nõn thẳng tắp lộ hẳn ra, da thịt cô mịn màng như da trẻ con, vùng xương quai xanh khêu gợi, đôi gò bồng ẩn ẩn hiện hiện đăng sau lớp khắn tắm, yết hầu hắn không tự chủ được lên xuống bất thường.
Lạc Khê vội vàng dập máy, cả người căng thẳng đứng lên, ánh mắt lo lắng nhìn người đàn ông trước mặt, trong chốc lát cô tưởng người đứng trước mặt không phải là người thường, vì mới tắm xong nên cơ thể anh còn vài giọt nước lăn xuống từ cổ xuống vùng bụng, cơ bụng hiện ra rõ ràng cứng rắn, gương mặt yêu nghiệt hơi ửng đỏ, khác hẳn vẻ lạnh lùng ban nãy, cô run rẩy cúi đầu che giấu tia bối rối trong mắt, người đàn ông này quả thật chính là con của trời, mọi sự ưu ái đều dồn về con người hắn, hoianf mỹ đến không thể tin nổi.
Lăng Thiên Hàn vươn tay nâng gương mặt nhỉ nhắn ửng đỏ của cô lên, giọng nói khàn khàn, ánh mắt trầm đục dục vọng: Hôn tôi
Hắn tự tin rằng bản thân hắn không phải là người dễ dàng động tình, đối với phụ nữ quyến rũ hắn, chưa từng có ai hấp dẫn hắn dễ dàng như lần này, chỉ cần nhìn cũng khiến hắn thấy rục rịch khó nhịn, chỉ muốn mãnh mẽ đè cô xuống hung hăng hành hạ một phen.
Lạc Khê chậm rì đi đến trước mặt hắn, cô nhắm mắt nhón chân hôn lên mặt hắn, vì không mở mắt cô hôn lộn lên sống mũi hắn, vừa mở mắt ra đã bị giọng nói trêu chọc của hắn: Cô khoing phân biệt được mũi và miệng à? Cứ như vậy mà hôn lên mũi hắn?
Ách, Lạc Khê gương mặt chốc chốc đỏ bừng, hạ mí mắt xuống che đi xấu hổ, mới bước đầu đã sai đường rồi, mất mặt chết đi được.
Lăng Thiên Hàn khoing nhịn được dáng vẻ này của cô, khẽ nâng cằm cô lên, bao phủ lấy đôi môi đỏ hồng ướt át của cô, triền miên mút lấy bờ môi hồng, khẽ tách hàm răng cô ra hắn đưa lưỡi càn quét khoang miệng của cô, tham lam hút lấy vị tinh khiết ngọt ngài của cô, mãi không dứt, đến nỗi mặt cô đỏ đến sắp tắt thở hắn mới buông cô ra, khóe miệng hắn câu lên tà mị: Tiểu yêu tinh
Bị hắn nói như vậy Lạc Khê ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, không ngờ dáng vẻ mê hồn này của cô lại dấy lên ngọn lửa dục vọng của hắn, trực tiếp đem cơ thể đè lên người cô, cả hau người ngã phịch xuống giường, hắn một lần nữa ngậm lấy môi cô, cùng lưỡi cô dây dưa thích thú, bàn tay to lớn kéo lớp khăn tắm trên người cô xuống, nhẹ nhàng phủ lên một bên ngực cô, nhẹ nhàng xoa nắn, trêu trọc đầu nụ mẫn cảm kia, gảy gảy hai ba lần, kích thích Lạc Khê cong người run rẩy rên lên: a....
Một tiếng này như gãi ngứa cơ thể của hắn, di chuyển miệng xuống vùng xương quai xanh nhẹ nhàng cắn cắn, liếm láp, bàn tay vẫn không quên chiếu cố đôi gò bồng cao ngất của cô, dần dần trở nên cuồng bạo hơn, ngậm lấy một nụ hoa đang dựng đứng của cô, lấy lưỡi thích thú trêu chọc nó, mút thật mạnh một cái, cuối cùng Lạc Khê nhịn không được kích thích rên rỉ yêu kiều, ánh mắt như lâm vào mơ hồ hé mở: ưm...a...a.....
Một bàn tay hắn đưa xuống nơi khu vườn bí ẩn kia, nhẹ nhàng sờ soạng, cảm giác ươt át ở bàn tay kích thích cự vật hắn cương cứng, cọ xát vào khăn tắm đến đau rát, hắn trực tiếp giật khăn tắm vứt sang bên, cự vật như được tự do cọ cọ vào hai bên đùi non của cô.
Lạc Khê đang nửa tỉnh nửa mê cảm nhận được một thứ nóng bỏng áp sát đùi làm cô giật mình tỉnh táo, biết đó là thứ gì làm mặt cô càng nóng thêm lợi hại, nhưng vẫn là không thể nài nhịn được cảm giác tê tê khoái cảm từ bên dưới truyền đến, bật thành những âm thanh rên rỉ mờ ám: a.... a....ưm... ah.....ư...ah
Lần đầu tiên Lăng Thiên Hàn hắn không chờ được trực tiếp nâng hai chân cô lên, để cự vật nơi cửa miệng, dùng lực đẩy vào, cảm giác ấm áp bao trùm lấy phân thân của hắn, thít đến chặt, hắn gầm lên: Thật chặt
Đau... Lạc Khê bất ngờ hạ thân bị xâm nhập đau đến muốn ngất đi, gương mặt xinh đẹp nhắn nhó thống khổ, móng tay cắm chặt ở hai cánh tay hắn.
Lăng Thiên Hàn cảm giác vướng víu ngăn chặn khí chịu, lập tức tàn bạo đâm một cái thật mạnh, đưa cự vật trót lọt nằm hẳn bên trong, nhịn không được thở ra thỏa mãn.
A đau quá... Lạc Khê cơ thể run lên bần bật, ngang hông như bị thứ gì xuyên xỏ qua, đau đớn không tả nổi, nước mắt cô ứa ra ngoaì, cánh môi bị cô dùng lực cắn chặt đến rướm máu.
Lăng Thiên Hàn nhận ra cơ thể bên dưới mình trở nên cứng nhắc, hắn nhịn xuống cảm giác muốn động, nhẹ nhàng ngậm lấy đổi môi rướm máu của cô, giọng nói ồ ồ: Thả lỏng!
Mùi máu tanh lan tràn hai khoang miệng, kích thích dục vọng của hắn, vẫn là nhịn xuống giúp cô thả lỏng cơ thể, mãi lúc lấu thấy cô thả lỏng rồi hắn mới chậm rãi luận động, ban đầu vì muốn cô thích ứng, dần dần đôgj tác nhanh hơn,thô bạo hơn, mãnh mẽ rút ra đưa vào bên trong cô, cảm giác khoaí cảm tràn đầy đầu óc Lạc Khê, không nhịn đươẹc rên lên thanhf tiếng, rồi lại bị cô nhẫn nhịn nuốt xuống, ánh mắt cô mơ hồ, cơ thể run rẩy kịch liệt vì khoái cảm, sung sướng.
Rên cho tôi nghe Lăng Thiên Hàn khàn khàn nói.
Cô càng quật cương hắn càng mạnh mẽ đâm vào sâu troing cơ thể cô, cuối cùng cô ngửa cổ rên lên thành tiếng: A...a...dừng....a... chậm... chậm lại...a
Trong phòng một mảnh tình ý, mờ ám kích thích, mùi dục vọng bao trùm cả căn phòng, chỉ còn tiếng rên rỉ yêu kiều gợi cảm của phụ nữ và hơi thở trầm đục thô ráp của người đàn ông, hòa quyện vào nhau.
Lăng Thiên Hàn mắt vẫn nhìn đằng trước, hai bàn tay to đan vào nhau trên bụng, bộ dáng mười phần nhàn nhã ung dung, khác hẳn với dáng vẻ căng thẳng của người bên cạnh, ngũ quan tinh tế không lộ ra một chút biểu cảm làm người ta không biết hăn đang vui hay đang buồn.
Không khí trong xe lâm vào im lặng đến nỗi trợ lý và Lạc Khê tê cả da đầu.
Tầm 20 phút sau chiếc xe dừng lại trước khách sạn sang trọng nhất trong thành phố A này, Lạc Khê vừa vươn tay mở cửa đằng sau đã nghe Lăng Thiên Hàn lạnh nhạt mở miệng: Ngồi lại
Lạc Khê tưởng mình nghe nhầm, nhìn quanh rồi nhìn sang trợ lý, ngẩn người không biết hắn nói vậy có ý gì, đến roouf không xuống còn ngồi lại làm gì? Thấy trợ lý nháy nháy mắt cô vẫn là ngoan ngoan ngồi vào xe, đóng cửa lại, im lặng.
Lăng Thiên Hàn xoay người nhìn cô, hai hàng lông mày nhíu lại, chỉ vào bộ đồ của cô: Định đi vào như vậy?
Lạc Khê lú này mới chú ý đến váy cô ướt nhẹp, nhăn nhúm lôi thôi, đúng là..., cô ngượng ngùng gãi đầu: Tôi không có đồ thay
Trợ lý nhìn Lăng Thiên Hàn hướng mình quăng một ánh mắt lập tức hiểu ý, xuống xe đi vào khách sạn, một lúc sau quay lại với một túi sách trong tay.
... ......
Thay đồ trên xe xong, Lạc Khê gương mặt đỏ bừng đi theo hắn lên phòng tổng thống, vừa bước vào cơ thể cô ấm lên, nơi này có hệ thống sưởi ấm, quả thật may mắn cho cô vừa tắm mưa xong, Lăng Thiên Hàn nhàn nhã cởi cúc áo, giọng nói lạnh nhạt: Cô đi tắm đi Dứt lời hắn quay người đi vào phòng ngủ.
Lạc Khê hít một hơi, nhanh chóng đi vào nhà tắm, chậm rãi cởi hết đồ đứng dưới vòi hoa sen, cô để mặc nước xối xả xuống người, hai mắt nhắm lại, đưa tay vuốt vuốt mặt, một đêm mà thôi, chẳng có gì phải lo lắng cả, qua đêm nay cả hai sẽ chẳng gặp lại nữa, nên cô không cần sợ hãi!
Sơ sài quấn khăn tắm quanh ngực, cô mở cửa bước ra đi vào phòng ngủ, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm truyền ra, cô mới biết hắn đang tắm, nhẹ nhàng ngồi trên chiếc giường rộng lớn, cô đưa tay vén mái tóc ướt nhẹp của mình, chợt nhìn thấy điện thoại trên bàn, cô cầm tay nghe nhấn một dãy số.
Khụ khụ, alô? Bên kia truyền đến tiếng ho khan kịch liệt.
Lạc Khê nhất thời không kiềm nén đuoẹc hốc mắt đỏ lên, nghẹn ngào gọi: Ba!
Là Lạc Lạc sao, con khụ khụ khụ
ba, ba không sao chứ?! Cô lập tức lo lắng hỏi lại.
ba không sao, khụ, con đang đi đâu vậy?
Cô cắn môi, mãi một lúc mới trả lời: Con... kiếm được tiền rồi sẽ thay tim cho ba
khụ khụ, không cần đâu Lạc Lạc, ba tự biết sức khỏe mình, con đừng khụ
Cô không vui phản bác: Ba, con nhất định sẽ có tiền, ba yên tâm đi Câu tiếp theo cưa kịp nói đã thấy cửa phòng tắm mở ra, Lăng Thiên Hàn quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, đầu tóc rối tung ướt nhẹp, hơi thở nhẹ hơn khi nãy không ít, ánh mắt hắn dừng trên người cô, nháy mắt cơ thể hắn như bị điểm huyệt, đôi chân trắng nõn thẳng tắp lộ hẳn ra, da thịt cô mịn màng như da trẻ con, vùng xương quai xanh khêu gợi, đôi gò bồng ẩn ẩn hiện hiện đăng sau lớp khắn tắm, yết hầu hắn không tự chủ được lên xuống bất thường.
Lạc Khê vội vàng dập máy, cả người căng thẳng đứng lên, ánh mắt lo lắng nhìn người đàn ông trước mặt, trong chốc lát cô tưởng người đứng trước mặt không phải là người thường, vì mới tắm xong nên cơ thể anh còn vài giọt nước lăn xuống từ cổ xuống vùng bụng, cơ bụng hiện ra rõ ràng cứng rắn, gương mặt yêu nghiệt hơi ửng đỏ, khác hẳn vẻ lạnh lùng ban nãy, cô run rẩy cúi đầu che giấu tia bối rối trong mắt, người đàn ông này quả thật chính là con của trời, mọi sự ưu ái đều dồn về con người hắn, hoianf mỹ đến không thể tin nổi.
Lăng Thiên Hàn vươn tay nâng gương mặt nhỉ nhắn ửng đỏ của cô lên, giọng nói khàn khàn, ánh mắt trầm đục dục vọng: Hôn tôi
Hắn tự tin rằng bản thân hắn không phải là người dễ dàng động tình, đối với phụ nữ quyến rũ hắn, chưa từng có ai hấp dẫn hắn dễ dàng như lần này, chỉ cần nhìn cũng khiến hắn thấy rục rịch khó nhịn, chỉ muốn mãnh mẽ đè cô xuống hung hăng hành hạ một phen.
Lạc Khê chậm rì đi đến trước mặt hắn, cô nhắm mắt nhón chân hôn lên mặt hắn, vì không mở mắt cô hôn lộn lên sống mũi hắn, vừa mở mắt ra đã bị giọng nói trêu chọc của hắn: Cô khoing phân biệt được mũi và miệng à? Cứ như vậy mà hôn lên mũi hắn?
Ách, Lạc Khê gương mặt chốc chốc đỏ bừng, hạ mí mắt xuống che đi xấu hổ, mới bước đầu đã sai đường rồi, mất mặt chết đi được.
Lăng Thiên Hàn khoing nhịn được dáng vẻ này của cô, khẽ nâng cằm cô lên, bao phủ lấy đôi môi đỏ hồng ướt át của cô, triền miên mút lấy bờ môi hồng, khẽ tách hàm răng cô ra hắn đưa lưỡi càn quét khoang miệng của cô, tham lam hút lấy vị tinh khiết ngọt ngài của cô, mãi không dứt, đến nỗi mặt cô đỏ đến sắp tắt thở hắn mới buông cô ra, khóe miệng hắn câu lên tà mị: Tiểu yêu tinh
Bị hắn nói như vậy Lạc Khê ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, không ngờ dáng vẻ mê hồn này của cô lại dấy lên ngọn lửa dục vọng của hắn, trực tiếp đem cơ thể đè lên người cô, cả hau người ngã phịch xuống giường, hắn một lần nữa ngậm lấy môi cô, cùng lưỡi cô dây dưa thích thú, bàn tay to lớn kéo lớp khăn tắm trên người cô xuống, nhẹ nhàng phủ lên một bên ngực cô, nhẹ nhàng xoa nắn, trêu trọc đầu nụ mẫn cảm kia, gảy gảy hai ba lần, kích thích Lạc Khê cong người run rẩy rên lên: a....
Một tiếng này như gãi ngứa cơ thể của hắn, di chuyển miệng xuống vùng xương quai xanh nhẹ nhàng cắn cắn, liếm láp, bàn tay vẫn không quên chiếu cố đôi gò bồng cao ngất của cô, dần dần trở nên cuồng bạo hơn, ngậm lấy một nụ hoa đang dựng đứng của cô, lấy lưỡi thích thú trêu chọc nó, mút thật mạnh một cái, cuối cùng Lạc Khê nhịn không được kích thích rên rỉ yêu kiều, ánh mắt như lâm vào mơ hồ hé mở: ưm...a...a.....
Một bàn tay hắn đưa xuống nơi khu vườn bí ẩn kia, nhẹ nhàng sờ soạng, cảm giác ươt át ở bàn tay kích thích cự vật hắn cương cứng, cọ xát vào khăn tắm đến đau rát, hắn trực tiếp giật khăn tắm vứt sang bên, cự vật như được tự do cọ cọ vào hai bên đùi non của cô.
Lạc Khê đang nửa tỉnh nửa mê cảm nhận được một thứ nóng bỏng áp sát đùi làm cô giật mình tỉnh táo, biết đó là thứ gì làm mặt cô càng nóng thêm lợi hại, nhưng vẫn là không thể nài nhịn được cảm giác tê tê khoái cảm từ bên dưới truyền đến, bật thành những âm thanh rên rỉ mờ ám: a.... a....ưm... ah.....ư...ah
Lần đầu tiên Lăng Thiên Hàn hắn không chờ được trực tiếp nâng hai chân cô lên, để cự vật nơi cửa miệng, dùng lực đẩy vào, cảm giác ấm áp bao trùm lấy phân thân của hắn, thít đến chặt, hắn gầm lên: Thật chặt
Đau... Lạc Khê bất ngờ hạ thân bị xâm nhập đau đến muốn ngất đi, gương mặt xinh đẹp nhắn nhó thống khổ, móng tay cắm chặt ở hai cánh tay hắn.
Lăng Thiên Hàn cảm giác vướng víu ngăn chặn khí chịu, lập tức tàn bạo đâm một cái thật mạnh, đưa cự vật trót lọt nằm hẳn bên trong, nhịn không được thở ra thỏa mãn.
A đau quá... Lạc Khê cơ thể run lên bần bật, ngang hông như bị thứ gì xuyên xỏ qua, đau đớn không tả nổi, nước mắt cô ứa ra ngoaì, cánh môi bị cô dùng lực cắn chặt đến rướm máu.
Lăng Thiên Hàn nhận ra cơ thể bên dưới mình trở nên cứng nhắc, hắn nhịn xuống cảm giác muốn động, nhẹ nhàng ngậm lấy đổi môi rướm máu của cô, giọng nói ồ ồ: Thả lỏng!
Mùi máu tanh lan tràn hai khoang miệng, kích thích dục vọng của hắn, vẫn là nhịn xuống giúp cô thả lỏng cơ thể, mãi lúc lấu thấy cô thả lỏng rồi hắn mới chậm rãi luận động, ban đầu vì muốn cô thích ứng, dần dần đôgj tác nhanh hơn,thô bạo hơn, mãnh mẽ rút ra đưa vào bên trong cô, cảm giác khoaí cảm tràn đầy đầu óc Lạc Khê, không nhịn đươẹc rên lên thanhf tiếng, rồi lại bị cô nhẫn nhịn nuốt xuống, ánh mắt cô mơ hồ, cơ thể run rẩy kịch liệt vì khoái cảm, sung sướng.
Rên cho tôi nghe Lăng Thiên Hàn khàn khàn nói.
Cô càng quật cương hắn càng mạnh mẽ đâm vào sâu troing cơ thể cô, cuối cùng cô ngửa cổ rên lên thành tiếng: A...a...dừng....a... chậm... chậm lại...a
Trong phòng một mảnh tình ý, mờ ám kích thích, mùi dục vọng bao trùm cả căn phòng, chỉ còn tiếng rên rỉ yêu kiều gợi cảm của phụ nữ và hơi thở trầm đục thô ráp của người đàn ông, hòa quyện vào nhau.
/6
|