Chương 161:
Editor: May
Vết thương ở chân Mộ Hi nghỉ ngơi hai ngày liền không sao, Nam Cung Diệu cũng yên tâm, vì để cho Mộ Hi vui vẻ, anh quyết định mang theo Mộ Hi đi dạo khắp nơi.
"Hôm nay chúng ta không đi làm, đi ra ngoài chơi." Nam Cung Diệu ôn nhu nói.
"A? Thật sự?" Mộ Hi hoài nghi mình nghe lầm.
"Đương nhiên."
"Thật tốt." Mộ Hi rất vui vẻ.
Đầu tiên Nam Cung Diệu mang theo Mộ Hi đi mua sắm, bởi vì phát hiện cô không mang quá nhiều quần áo, cho nên kéo Mộ Hi đi vào cửa hàng cao cấp nhất nước Mỹ, lựa chọn nhiều bộ quần áo cho Mộ Hi, mà Mộ Hi đương nhiên chỉ chịu trách nhiệm thử quần áo, Nam Cung Diệu chịu trách nhiệm chọn quần áo cho cô, đừng xem là chọn trang phục nữ, ánh mắt Nam Cung Diệu lại rất cao.
Mộ Hi ở một bên liền cảm thấy không sánh bằng!
Những quần áo này đều là của những nhà thiết kế nổi tiếng, sau khi chọn kỹ lựa khéo, Nam Cung Diệu chọn vài bộ âu phục, lại phối hợp cho Mộ Hi hai cái áo gió, là đặc biệt chuẩn bị cho ban đêm, có đôi khi chơi muộn, sẽ cảm giác có chút lạnh, cho nên phải dùng tới.
Mộ Hi nhìn tất cả túi hàng lớn nhỏ một chút, phỏng đoán mỗi một bộ quần áo trong túi đều là giá trên trời đi! Mặc dù mình là một hoạ sĩ có chút danh tiếng, nhưng những thứ trước mắt này đủ để cho cô quét lớn thẻ ngân hàng của mình!
"Tại sao phải mua nhiều như vậy? Biết rõ anh có tiền, nhưng cũng không thể dùng lãng phí như vậy chứ!" Mộ Hi nhìn quần áo trước mắt nói.
Nam Cung Diệu nhìn vẻ mặt rối rắm của Mộ Hi, trong lòng hiểu cô là đau lòng số tiền này, nhưng những thứ này hoàn toàn không tính là cái gì! Trong lòng không khỏi đau lòng!
Thật ra Mộ Hi liên tục không chịu nhận thức với Nam Cung Diệu, đầu tiên là bởi vì Khang Hân có con của Nam Cung Diệu, cô phải chờ đến sau khi anh xử lý tốt chuyện này mới sẽ xem xét nhận thức với anh. Thứ hai, cũng là bởi vì cảm giác chênh lệch quá lớn với anh, cuộc sống của người đàn ông này khiến cô nhìn thấy mà giật mình, có đôi khi dùng tiền làm cho cô run sợ, có đôi khi giết người càng làm tim cô run lên...
Tóm lại cảm giác hai người chênh lệch rất lớn!
"Những thứ này là phần thưởng em nỗ lực làm việc cho công ty." Nam Cung Diệu nói nhàn nhạt, hy vọng cô cây ngay không sợ chết đứng nhận lấy hết.
"A? Tôi chỉ là thiết kế vài nhân vật trò chơi đơn giản thôi mà, lại nói công ty đã trả đủ thù lao cho tôi, coi như là tiền thưởng cũng không thể nhiều như vậy chứ!" Lời nói của Mộ Hi làm cho Nam Cung Diệu càng thêm đau lòng, người phụ nữ mình yêu, bản thân lại không thể nào cho cô cuộc sống tốt hơn!
"Đáng chết, vì sao miệng của người phụ nữ em cứng như thế, em là vợ của Nam Cung Diệu anh, em muốn anh nói bao nhiêu lần em mới có thể nhớ kỹ hả!" Nam Cung Diệu không thể nhịn được nữa, Mộ Hi không thừa nhận cũng không có nghĩa là cô không phải, Nam Cung Diệu là đang cho cô thời gian, đồng thời cũng là cho mình thời gian, bởi vì anh đã bí mật điều tra ra chút tình huống trong lúc Mộ Hi mất tích, anh không tin không có bất kỳ manh mối nào!
"Tôi, thật ra tôi..." Mộ Hi không biết nên nói như thế nào, nơi này là nơi công cộng, giống như không thích hợp nói quá nhiều đề tài riêng tư, cho nên cô ấp a ấp úng không biểu đạt rõ ràng được gì!
"Câm miệng, em chỉ cần phục tùng, còn nói lời chọc giận anh, tốt nhất nhanh nuốt trở về!" Nam Cung Diệu tiếp nhận thẻ vàng nhân viên phục vụ đưa tới, cầm túi lớn túi nhỏ lên liền đi ra ngoài.
Mộ Hi thấy thế, vội vàng đi theo.
"Chao ôi! Cô nói hai người kia là quan hệ gì?" Nhân viên phục vụ mới vừa cầm quần áo cho Mộ Hi hỏi nhân viên thu ngân.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 50 chương với giá rẻ liên hệ : tttukidmh@gmail.com
"Ai biết được? Bọn họ nói là tiếng Trung Quốc, hẳn là người Trung quốc." Hai nhân viên phục vụ nước ngoài cười nói, Nam Cung Diệu và Mộ Hi nói chuyện liền nói tiếng Trung Quốc, nói với nhân viên sẽ dùng tiếng Anh, thật ra tiếng Anh của Mộ Hi cũng rất tốt, nếu không sao cô có thể sống ở Mỹ hai năm!
Nhân viên thu ngân bĩu môi, chua sót nói:
"Người đàn ông vừa rồi dùng là thẻ vàng số lượng có hạn của ngân hàng Thụy Sĩ, cả nước cũng chỉ có mười cái, xem ra người đàn ông này không phải giàu có bình thường đâu!"
"Thật vậy chăng? Tôi nói người đàn ông kia mua quần áo giống như mua thức ăn vậy, không nhìn giá cả chỉ nhìn số đo và kiểu dáng, đàn ông tốt như vậy, có tiền, lại đẹp trai, thật sự là hâm mộ người phụ nữ kia, mệnh thật tốt!"
Nhân viên phục vụ nhìn bóng lưng Mộ Hi và Nam Cung Diệu rời đi nói.
Rời khỏi cửa hàng, Nam Cung Diệu lại dẫn Mộ Hi thưởng thức món ăn vặt số một số hai ở nước Mỹ, còn mang cô ngắm một vài kiến trúc nổi tiếng, đừng thấy Mộ Hi sống ở nước Mỹ hai năm, thật ra chính là chưa từng đi dạo qua, mỗi ngày bôn ba kiếm tiền ở trên đường, còn phải chăm sóc đứa bé, làm sao có thời giờ đi dạo, coi như là thật sự có thời gian, cô cũng sẽ dùng để ngủ.
Buổi chiều, năm giờ.
Nam Cung Diệu lái xe đi vào Las Vegas, dừng lại ở cửa một sòng bạc rất lớn.
"Nơi này là sòng bạc?" Mộ Hi giật mình hỏi.
"Ừ." Nam Cung Diệu trả lời đơn giản một câu.
"Anh muốn đánh bạc?" Mộ Hi hỏi.
"Không muốn, nhưng có đôi khi sẽ gặp một vài khách hàng ở nơi này, cho nên không thể không đến!"
"Dẫn em đi vào tham quan sòng bạc cao cấp nhất sẽ như thế nào?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Tôi chưa bao giờ tiến vào loại địa phương này, nếu không thì đi vào ngó xem, chỉ là ngó xem thôi, có thể không cần chơi không?" Mộ Hi biết rõ loại địa phương này rất loạn, dùng tiền chơi giống như là nước chảy, vĩnh viễn không ngừng, thật ra đối với Nam Cung Diệu phú khả địch quốc mà nói, đánh bạc hoàn toàn là dao động chơi đùa một chút mà thôi, nhưng mà Nam Cung Diệu không rãnh rỗi đến thế.
"Đi vào Las Vegas không đến sòng bạc xem một chút, không phải là như chưa đến ư? Đi, đi vào." Nam Cung Diệu dắt Mộ Hi đi vào, hy vọng tăng thêm can đảm cho cô.
Giờ phút này Nam Cung Diệu hết sức ôn nhu, bởi vì anh đối mặt là Mộ Hi, người phụ nữ mình yêu, chỉ cần cô có thể ở bên cạnh anh, anh liền thỏa mãn, quản chi cô dùng thân phận Mộ Vũ Hàn, đều không sao cả, vì vậy sự yêu thích của anh với người phụ nữ này thật đúng là không phải bình thường, chỉ cần có thể thấy cô, Nam Cung Diệu đã cảm giác cực kỳ hạnh phúc, nếu như không thấy được cô, anh sẽ rất bực bội bất an, đây là tình huống chưa bao giờ có vào lúc trước!
Sau khi tiến vào sòng bạc, Nam Cung Diệu tự nhiên kéo eo Mộ Hi, kể từ khi Mộ Hi tiến vào, liền không ngừng kéo dài cái miệng nhỏ nhắn, xem ở đây một chút xem chỗ đó một chút. Đây không phải sòng bạc, như là hoàng cung, xanh vàng rực rỡ, nếu như không có dụng cụ của sòng bạc, Mộ Hi sẽ cho rằng đây là chỗ ở của Hoàng thượng, quá hào hoa!
"Hai vị, xin hỏi, cần chơi gì không?" Một nhân viên đón tiếp khách đi qua, dùng tiếng Anh thuần thục tiếp đãi Nam Cung Diệu và Mộ Hi.
"Tùy tiện xem một chút." Nam Cung Diệu lập tức khôi phục giọng nói lạnh như băng, chỉ là tay vẫn liên tục kéo eo nhỏ của Mộ Hi không chịu rời đi.
Mộ Hi nhìn người đàn ông xuất hiện trước mắt, biết rõ anh ta nhất định là ở đây tiếp đãi, không nghĩ tới đồng phục chỗ này tốt như vậy, chỉ thấy người đó mặc một thân tây trang không rẻ!
"Xin hỏi cần đổi tiền cắc sao?" Mộ Hi nhìn người đàn ông ở trước mắt, mặc dù nói anh ta rất lễ phép, nhưng sao nhìn ánh mắt lại giống như có một loại ý tứ khinh thường.
"Anh chính là dùng loại ánh mắt này tiếp đãi khách hàng ư?" Nam Cung Diệu nhìn người đón tiếp khách trước mặt nói, giọng nói lạnh lùng.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài có ý gì? Là tôi phục vụ không chu toàn ư?"
Người đàn ông kia vẫn là dùng giọng nói lễ phép nói chuyện, chỉ là cảm giác khinh thường trong mắt càng thêm rõ ràng, từ khi Nam Cung Diệu và Mộ Hi tiến vào, anh ta vẫn luôn chú ý bọn họ, vừa nhìn hai người kia liền biết là lần đầu tiên đến địa phương cao cấp như vậy, mặc dù thông qua trang phục nhìn ra được bọn họ là người có tiền, nhưng nhìn thấy người phụ nữ kia liên tục mở rộng miệng, kinh ngạc không khép miệng được, cũng biết là đến từ Trung Quốc, chưa từng thấy qua cảnh đời, người xuất thân bình thường há có thể tiến vào loại sòng bạc cấp thế giới này ư!
Vì vậy nhân viên tiếp đãi liền không lo lắng ý kiến của mình, không có việc gì, coi như là trách cứ anh ta, quản lý cũng sẽ không xử lý loại chuyện nhàm chán này!
"Anh tên là gì?" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, trong nháy mắt trên mặt vốn ôn nhu của anh nổi lên một tầng băng sương.
"Xin lỗi tiên sinh, ở đây chúng tôi có quy định, công việc chính là công việc, không cần nói vấn đề riêng tư của mình cho khách hàng, kể cả tên của mình."
Nhân viên tiếp đãi thấy vẻ mặt âm lãnh của Nam Cung Diệu, nghĩ thầm cùng lắm thì chỉ bị trách cứ, nhân viên quản lý chắc sẽ không vì loại nhà quê này xử lý nhân viên của mình, cho nên trong lòng nhân viên tiếp đãi cũng yên tâm không ít.
Nam Cung Diệu cầm lấy điện thoại di động, gọi cho Lãnh Đông.
"Hiện tại tôi ở sòng bạc Las Vegas, anh lập tức bảo người phụ trách bên này tới gặp tôi, cho anh năm phút, tôi chờ anh ta ở cửa." Nam Cung Diệu dặn dò xong liền cúp điện thoại.
/318
|