Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 181:

/318


Chương 181:

Editor: May

 

          "Nam Cung Diệu, tôi hận anh, anh khốn kiếp..." Mộ Hi đột nhiên bị khiêng lên, cô và Nam Cung Diệu đều không có mặc gì, da thịt chạm vào da thịt trơn nhẵn, hết sức thoải mái.

 

          "Anh là khốn kiếp, hiện tại anh liền bắt đầu trở nên khốn kiếp!" Nam Cung Diệu ném Mộ Hi lên giường, không có bất kỳ khúc nhạc dạo, trực tiếp tiến vào.

 

          "Á!" Mộ Hi vẫn còn khô, Nam Cung Diệu không thương tiếc cưỡng chiếm cô.

 

          "Anh là người đàn ông của em, nhớ kỹ, nếu không, sau này chuyện như vậy sẽ thường xuyên phát sinh." Nam Cung Diệu nắm cằm Mộ Hi, cưỡng bách cô nhìn anh, Mộ Hi hận đến hai tay bắt đầu cào mu bàn tay Nam Cung Diệu.

 

          "Khốn kiếp, khốn kiếp, anh là tội phạm cưỡng gian, anh là tội phạm cưỡng gian!" Mộ Hi bắt đầu chửi bới Nam Cung Diệu.

 

          "Câm miệng."

 

          "Anh đối với tôi như vậy, còn không cho tôi nói chuyện! Nam Cung Diệu thối, tên khốn kiếp!" Mộ Hi rất nhanh khóc lên, vì sao người đàn ông này vội vã như vậy, ác như vậy, đau quá, có loại cảm giác cưỡng gian! Kỳ thật đây là bị cưỡng gian rồi!

 

          Mộ Hi muốn giãy giụa thoát khỏi đòi lấy của anh, nhưng khí lực của anh quá lớn, cô tránh không thoát. Người đàn ông đáng giận này hoàn toàn không chịu buông cô ra, cô không có sức đẩy anh ra, chỉ có thể mặc anh khi dễ!

 

          "Người phụ nữ này, không cho phép khóc, là em không để cho anh có có hội yêu em thật tốt, đây chỉ là trừng phạt nho nhỏ." Nam Cung Diệu ngoài miệng nói hết sức tàn nhẫn, nhưng anh vẫn là ôn nhu hôn lên nước mắt đau lòng kia, cả đời này không muốn nhìn thấy nhất chính là nước mắt của Mộ Hi, mỗi một lần thấy cô rơi lệ, Nam Cung Diệu đau lòng, cái loại cảm giác này còn khó chịu hơn mình rơi lệ.

 

          "Anh trừng phạt tôi, vậy lỗi của anh thì sẽ do ai trừng phạt?" Mộ Hi khóc nói, chính mình chơi phụ nữ, lại muốn trừng phạt người khác.

 

          "Lỗi của anh liền do em trừng phạt." Nam Cung Diệu xoay người nằm ở trên giường, ý bảo Mộ Hi trừng phạt anh.

 

          "Không có người đàn ông nào không biết xấu hổ như anh vậy! Tại sao là loại phương thức trừng phạt này?" Mộ Hi oán hận nói.

 

          "Đây chính là phương thức trừng phạt đặc thù của chúng ta." Nam Cung Diệu nói.

 

          Nhưng vào lúc này, đột nhiên có người gõ cửa, Mộ Hi cuống quít mặc quần áo tử tế, giống như là yêu đương vụng trộm bị người bắt gặp, trong lòng hết sức thấp thỏm bất an.

 

          Nam Cung Diệu tùy ý quấn một món khăn tắm, đi tới phía cửa, nơi này là khách sạn của anh, ai sẽ không có chuyện gì đi gây chuyện, Nam Cung Diệu hết sức mất hứng mở cửa, ai ngờ.

 

          "Tên nhóc thối, con đang làm cái gì?" Không nghĩ tới người đến là Nam Cung Vân, sau lưng còn đi theo Khang Hân.

 

          "Cha, người tìm con có việc? Có việc về nhà nói sau!" Sau khi Nam Cung Diệu thấy Khang Hân, cũng đoán được chuyện gì!

 

          "Không cần về nhà nói, nói ở chỗ này là được, hôm nay tất cả mọi người ở đây, chúng ta không ngại nói lời rõ ràng!" Nam Cung Vân đi vào bên trong, nhìn Mộ Hi một chút liền biết chuyện gì phát sinh!

 

          "Ta không biết vì sao cô liên tục quấn quít lấy Diệu Nhi? Nhưng ta muốn nói cho cô biết, Diệu Nhi đã có vị hôn thê, chính là con bé." Nam Cung Vân chỉ chỉ Khang Hân nói, Khang Hân liên tục biểu hiện rất biết điều, không có có nói câu nào.

 

          "Cha, người nói bậy bạ gì đó? Vị hôn thê gì? Con có vợ, chính là cô ấy." Nam Cung Diệu chỉ chỉ Mộ Hi nói.

 

          Mộ Hi không hiểu nhìn Khang Hân, rốt cuộc người phụ nữ đã tìm tới, còn mang đến trợ thủ, chỉ là cô không được mềm yếu.

 

          "Tôi không có quấn quít lấy Nam Cung Diệu, là anh ta liên tjwc quấn quít lấy tôi!" Mộ Hi khinh thường nói.

 

          "Ta mặc kệ các người ai quấn quít lấy ai, nhưng sau này đừng liên lạc nữa, về phần cô, ta chắc chắn sẽ đền bù tổn thất cho cô." Nam Cung Vân bất đắc dĩ nói, xem vẻ mặt của cô gái này, hẳn là con trai quấn quít lấy cô.

 

          "Đền bù tổn thất?" Mộ Hi cười khinh thường, lại là tiền, lại là tiền! Chẳng lẽ người có tiền đều là dùng tiền giải quyết vấn đề.

 

          "Cô có thể tự mình viết con số." Nam Cung Vân bỗng nhiên lại nói một câu, hy vọng người phụ nữ này có thể thức thời.

 

          "Đủ rồi, cha!" Nam Cung Diệu gầm nhẹ, nếu như lúc này nói cho cha đây là Mộ Hi, ông sẽ không tin tưởng? Chỉ tiếc không có tìm được chứng cớ chứng minh thân phận Mộ Hi.

 

          "Tên nhóc thối, ta thấy con là bị sắc đẹp mê hoặc!" Nam Cung Vân bắt đầu gấp gáp, vốn là định dùng tiền,  đuổi phụ nữ bên cạnh con trai đi, xem ra vẫn không thể mặc kệ con trai!

 

          "Cha, con chỉ có một người vợ chính là Mộ Hi, cô ấy chính là người con muốn tìm." Mặc dù Nam Cung Diệu biết nói như vậy, cha không nhất định có thể tiếp nhận, nhưng anh nhất định phải nói, người vợ anh nhận định chỉ có Mộ Hi. Mộ Hi nghe được Nam Cung Diệu nói như vậy, thiếu chút nữa khóc lên, người đàn ông này xảy ra chuyện gì? Có con với Khang Hân, còn nói lời cảm động lòng người như vậy, anh thực cho mình là Hoàng thượng, có thể đồng thời có nhiều phụ nữ ư!

 

          "Con trai ngốc, đứa bé Mộ Hi kia, không biết có còn sống hay không! Nếu không vì sao nó không trở lại? Một người phụ nữ lại có thể nhẫn tâm vứt bỏ con trai ruột của mình không quan tâm ngó ngàng, người phụ nữ như vậy hết sức không chịu trách nhiệm! Con trai, đứa nhỏ  Khang Hân này rất tốt, nó vẫn luôn yêu con, cha biết rõ."

 

          Thật ra Mộ Hi mất tích, Nam Cung Vân rất tức giận, bởi vì ông đau lòng cháu trai Nam Nam không có mẹ thương, cho nên nghĩ đến cô con dâu Mộ Hi này, ông hết sức thất vọng!

 

          "Cha, không cần nói nữa, sao Mộ Hi lại không có ở đây? Sau này cha sẽ rõ!" Nam Cung Diệu hơi nhíu mày, làm sao mới có thể để cha biết rõ đây là Mộ Hi chứ! Gương mặt này trở nên quá xa lạ! Nói cho cha thì cha cũng sẽ không tin tưởng!

 

          Lúc này, Khang Hân đi về phía Mộ Hi, nhìn Mộ Hi, ánh mắt kia giống như là Mộ Hi trộm đàn ông của cô ta, hận không thể giết cô.

 P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy  liên hệ : tttukidmh@gmail.com

          "Tôi đã mang thai con của Diệu, vì sao cô còn muốn phá hư chúng tôi?" Khang Hân nói chuyện, giọng nói không hề giống bình thường, biểu hiện hết sức vô tội, giống như một người phụ nữ cực kỳ đáng thương.

 

          Mộ Hi hoàn toàn mở mang hiểu biết về sự lợi hại của Khang Hân, thật sự là dối trá, nhìn thấy người nào sẽ nói cái đó, thật sự là bội phục đến muốn ói!

 

          "Chúc mừng cô." Mộ Hi nói nhàn nhạt, sau đó chuẩn bị rời đi.

 

          Ai ngờ, Khang Hân đột nhiên bắt lấy cô, Mộ Hi tùy ý hất một cái. Giờ phút này cô chỉ muốn rời đi, lúc này rời đi thôi, trong lòng rất loạn, mà cách làm của cô vẫn là trước sau như một, chính là thích trốn tránh thực tế, không thể trêu nổi liền trốn còn không được sao?

 

          Ai ngờ, Mộ Hi hất một cái như vậy.

 

          "Á - -" Khang Hân thừa dịp cái hất vừa rồi, ngã xuống đất.

 

          "Khốn kiếp, cô muốn giết cháu của ta sao?" Nam Cung Vân vội vàng đi đỡ Khang Hân, sau khi đứng lên, nhìn  Mộ Hi, giơ tay lên chính là một cái tát.

 

          "Cha, sao cha lại đánh người?" Nam Cung Diệu đau lòng ôm Mộ Hi vào trong ngực, lại bị Mộ Hi đẩy ra, sau đó Mộ Hi chạy ra ngoài, Nam Cung Diệu cầm lấy quần áo chuẩn bị đuổi theo.

 

          "Đứng lại, tên hư hỏng, nếu con dám đuổi theo, lão tử sẽ chết ở trước mặt con." Nam Cung Vân nói.

 

          "Cha, người thật sự là gây phiền!" Nam Cung Diệu hổn hển nói.

 

          "Mau nhìn Khang Hân có sao không? Trong bụng của nó là con của con, đứa bé nhà Nam Cung chúng ta." Nam Cung Vân hết sức để ý đứa bé này, bởi vì Nam Cung Diệu là dòng độc đinh, cho nên Nam Cung Vân muốn cho nhân khẩu nhà Nam Cung vượng thêm một chút, hiện tại chính là một cơ hội tốt, Khang Hân mang thai, đây cũng là ý trời, như vậy nguyền rủa của nhà Nam Cung có thể phá giải.

 

          "Cha, con sẽ không cần đứa bé này, càng sẽ không muốn người phụ nữ này!" Nam Cung Diệu nói xong, đầu cũng không quay lại liền rời đi.

 

          "Thằng hư hỏng, mày trở lại cho tao..." Nam Cung Vân đuổi theo.

 

          Mộ Hi khóc chạy đi, không nghĩ tới đụng phải Nhạc Phàm ở chỗ đại sảnh.

 

          "Vũ Hàn, em làm sao vậy, vì sao lại khóc?" Nhạc Phàm lo lắng hỏi.

 

          Mộ Hi không nói gì, chạy ra ngoài, lúc này trong lòng cô rất loạn, Nhạc Phàm đuổi theo. Cứ như vậy, sau khi Nhạc Phàm mang theo Mộ Hi rời đi, hai người tới một quán cà phê yên tĩnh ngồi xuống.

 

          Nhạc Phàm cũng không nói gì, chỉ là yên tĩnh ở cùng cô, ánh mắt lộ ra đau lòng. Vì sao người phụ nữ này lại thương tâm như vậy?

 

          "Ngượng ngùng, khiến anh chê cười." Mộ Hi ngẩng đầu lên, đôi mắt đã khóc hồng.

 

          "Vì sao lại khóc?" Nhạc Phàm thấy đôi mắt của Mộ Hi, đau lòng hỏi.

 

          "Thật ra, chuyện xưa của em nói ra sẽ rất dài, em vốn là vợ Nam Cung Diệu, bởi vì không cách nào tiếp nhận anh ta có phụ nữ khác, em mới có thể đụng vào xe của anh, sau này em liền biến thành bộ dạng bây giờ!

 

          "Không nghĩ tới, vài năm sau, anh ta vẫn như vậy, phụ nữ bên ngoài có con của anh ta, em rất ngu đúng không, lại còn khóc vì anh ta!" Mộ Hi khổ sở nói.

 

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status