Gia Duyên và Châu Ân từ thang máy bước ra ngoài, trên người cô mặc cái đầm ngắn màu đỏ của thương hiệu Channel, bó sát vào thân thể hoàn mỹ của mình.
Những đường công khiêu gợi của cô hiện ra rõ ràng, làm cho ánh mắt của tất cả đàn ông trong nhà hàng không thể rời khỏi thân thể của cô.
Gia Duyên với khuôn mặt kiêu ngạo không nhìn bất cứ ai, cô đi thẳng vào phòng VIP mà Lam Hưng đã hẹn gặp cô.
Vừa bước vào cửa Gia Duyên và Châu Ân nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, trên khuôn mặt của hắn nở một nụ cười ân cần nhưng lại có phần nham hiểm.
Lam Hưng đứng lên lịch sự kéo ghế mời Gia Duyên ngồi, cô nhìn hắn cảm giác có gì đó thất thường nhưng cô không biết đó là gì.
Gia Duyên lịch sự gật đầu cảm ơn rồi cô ngồi xuống ghế, Châu Ân cung kính nghiêm túc đứng bên cạnh cô, ánh mắt sắc bén quan sát từng cử chỉ của Lam Hưng.
Lam Hưng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh của Gia Duyên, anh không ngờ cô lại xinh đẹp và quyến rũ đến như vậy.
Nếu so về sắc đẹp thì Lý Kỳ không thể bì lại với cô, nhưng khuôn mặt của Gia Duyên lại quá lạnh lùng quá kiêu ngạo.
Lam Hưng quan sát Gia Duyên từ trên xuống dưới, hắn dùng tay vuốt ve phần lưng mảnh mai của cô.
Trong lúc này Tràn Hạo chuẩn bị đến cuộc hẹn của anh và đạo diễn Trần.
Anh đi ngang qua phòng của họ, trong sự tình cờ anh nhìn thấy Gia Duyên đang ngồi quay lưng về phía cửa còn Châu Ân thì cung kính đứng bên cạnh cô.
Tràn Hạo nhíu mày khó chịu khi nhìn thấy Lam Hưng đang ngồi bên cạnh của cô, bàn tay không yên phận của hắn đặt sau lưng vuốt ve những đường công quyến rũ trên cơ thể của Gia Duyên.
Tràn Hạo không nhìn thấy được sắc mặt chán ghét của cô.
Trong lòng anh hiện lên tia phẫn nộ cùng với sự ghê tởm.
Anh còn tưởng cô thanh cao hơn những người phụ nữ khác, anh biết trong lang giải trí này không thể tránh khỏi những lúc có người dùng quy luật ngầm để củng cố địa vị của mình,
nhưng anh thật không ngờ cô và đạo diễn Lam Hưng lại có quan hệ.
Tràn Hạo phát cáu anh đi xăm xăm về phía trước, Tạ Chánh cũng nhìn thấy Gia Duyên trong lòng anh hiện lên sự khó hiểu.
Tại sao Tràn Hạo nhìn thấy Gia Duyên cùng với người đàn ông khác lại giận dữ đến như vậy, đột nhiên ánh mắt khó hiểu của Tạ Chánh hiện lên tia sáng.
“Chẳng lẽ Tràn Thiếu đã thích Gia Duyên tiểu thư.”
Tạ Chánh tự nói với bản thân của mình, rồi vội vã bước theo sau Tràn Hạo.
Gia Duyên tức giận trong lòng, cô cau mày nhì Lam Hưng bằng ánh mắt lạnh lùng nguy hiểm.
Lam Hưng bị Gia Duyên lườm, hắn chợt ngại ngùng rút tay của mình về cầm ly rượu đỏ đưa đến trước mặt của cô.
“Mời Gia Duyên tiểu thư dùng rượu, để chúc mừng cho việc hợp tác kỳ này của chúng ta.”
Lam Hưng tươi cười nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng, người đẹp hắn đã gặp nhiều nhưng có khí chất kiêu ngạo cao qúy như vậy, cô là người đầu tiên.
Cô nhìn Lam Hưng bằng ánh mắt khó chịu, Châu Ân liền hiểu ý lên tiếng.
“Đạo diễn Lam, chị Gia Duyên không được khỏe nên hôm nay không thể uống rượu.”
Nghe Châu Ân nói vậy Lam Hưng chợt bâng khuâng trong lòng, hắn đã bỏ thuốc mê vào ly rượu đỏ của cô, nếu cô không uống thì làm sao hắn có thể tiến hành theo kế hoạch.
“Không sao, chỉ cần cô nhâm nhi một chút, cho có hình thức thôi cũng được.”
Gia Duyên và Châu Ân nghe hắn nói vậy, liền biết ngay hắn đã giở trò trong ly rượu đỏ.
Lần này Gia Duyên thật sự nổi giận, cô cau mày nhìn Châu Ân bằng ánh mắt căm phẫn.
Châu Ân liền hiểu ý cô đột nhiên xông tới dùng tay bắt lấy cánh tay không yên phận của Lam Hưng, lúc này đã không kiềm chế được mà sờ soạng khắp nơi trên lưng của Gia Duyên.
Cô dùng sức bẽ quặp bàn tay của hắn về phía sau.
“Ahhhhhhhhhhhhh............
Cô làm gì vậy buông tôi ra.”
Lam Hưng nóng giận nói, từ trước tới giờ không ai dám hổn láo với hắn như vậy.
Không biết có bao nhiêu người mẫu và diễn viên muốn tiếp cận lấy lòng của hắn nhờ hắn lăng xê, nhưng Gia Duyên lại ăn gan hùm mật gấu dám đắc tội với hắn.
“Đạo diễn Lam, anh hỏi tôi làm gì sao?.
Tôi đang trừng phạt một con sói xám đội lốt cừu.”
Gia Duyên không khách khí nhìn đạo diễn Lam nói với giọng xem thường, cô tao nhã đứng lên nhìn vào ánh mắt phát ra lửa của Lam Hưng.
Trước khi rời khỏi Gia Duyên cố tình khom xuống, đem khuôn mặt thanh tú kiêu ngạo của mình đến gần khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của hắn nói nhỏ vào bên tai hắn mấy câu làm hắn bất giác rùng mình sởn gáy.
“Anh khôn hồn thì đừng có giở trò ở trước mặt tôi.
Bằng không tôi xin cam đoan với anh, cái tên đạo diễn Lam Hưng sẽ vĩnh viễn biến mất tại Thành Phố S này.”
Gia Duyên gằn giọng nhìn hắn nói một cách đầy nguy hiểm.
Lam Hưng bị lời nói cùng với ánh mắt tỏa ra sát khí của cô làm cho hắn bất giác lo sợ trong lòng.
Hắn biết những gì Gia Duyên vừa nói đều là thật, cô không hề có ý muốn hù dọa hắn.
Nói xong Gia Duyên hiên ngang bước ra khỏi phòng, Châu Ân thô bạo xô mạnh Lam Hưng về phía sau, làm Hắn mất đi thăng bằng ngã nhào xuống mặt đất.
Châu Ân chán ghét liếc nhìn Lam Hưng một cái, rồi mới vội vã bước theo sau Gia Duyên.
Tràn Hạo trong lòng bực tức cùng với Tạ Chánh đi thẳng đến phòng VIP.
Lý Kỳ đã âm thầm tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật đặc sắc để lấy lòng của anh.
Mỗi năm vào ngày này Tràn Hạo đều tránh né anh sẽ rời khỏi Thành Phố S, anh không muốn bất kỳ ai chúc mừng sinh nhật cho anh.
Ba người bạn thân của anh đều hiểu ý nên không ai nhắc đến ngày này cả.
Đứng trước cửa phòng VIP Tràn Hạo trong lòng đang nổi cơn tam bành, anh định vào nói chuyện qua loa vài câu với đạo diễn Trần rồi về, hiện tại anh không có tâm trạng bàn việc làm ăn với bất kỳ ai.
Những đường công khiêu gợi của cô hiện ra rõ ràng, làm cho ánh mắt của tất cả đàn ông trong nhà hàng không thể rời khỏi thân thể của cô.
Gia Duyên với khuôn mặt kiêu ngạo không nhìn bất cứ ai, cô đi thẳng vào phòng VIP mà Lam Hưng đã hẹn gặp cô.
Vừa bước vào cửa Gia Duyên và Châu Ân nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, trên khuôn mặt của hắn nở một nụ cười ân cần nhưng lại có phần nham hiểm.
Lam Hưng đứng lên lịch sự kéo ghế mời Gia Duyên ngồi, cô nhìn hắn cảm giác có gì đó thất thường nhưng cô không biết đó là gì.
Gia Duyên lịch sự gật đầu cảm ơn rồi cô ngồi xuống ghế, Châu Ân cung kính nghiêm túc đứng bên cạnh cô, ánh mắt sắc bén quan sát từng cử chỉ của Lam Hưng.
Lam Hưng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh của Gia Duyên, anh không ngờ cô lại xinh đẹp và quyến rũ đến như vậy.
Nếu so về sắc đẹp thì Lý Kỳ không thể bì lại với cô, nhưng khuôn mặt của Gia Duyên lại quá lạnh lùng quá kiêu ngạo.
Lam Hưng quan sát Gia Duyên từ trên xuống dưới, hắn dùng tay vuốt ve phần lưng mảnh mai của cô.
Trong lúc này Tràn Hạo chuẩn bị đến cuộc hẹn của anh và đạo diễn Trần.
Anh đi ngang qua phòng của họ, trong sự tình cờ anh nhìn thấy Gia Duyên đang ngồi quay lưng về phía cửa còn Châu Ân thì cung kính đứng bên cạnh cô.
Tràn Hạo nhíu mày khó chịu khi nhìn thấy Lam Hưng đang ngồi bên cạnh của cô, bàn tay không yên phận của hắn đặt sau lưng vuốt ve những đường công quyến rũ trên cơ thể của Gia Duyên.
Tràn Hạo không nhìn thấy được sắc mặt chán ghét của cô.
Trong lòng anh hiện lên tia phẫn nộ cùng với sự ghê tởm.
Anh còn tưởng cô thanh cao hơn những người phụ nữ khác, anh biết trong lang giải trí này không thể tránh khỏi những lúc có người dùng quy luật ngầm để củng cố địa vị của mình,
nhưng anh thật không ngờ cô và đạo diễn Lam Hưng lại có quan hệ.
Tràn Hạo phát cáu anh đi xăm xăm về phía trước, Tạ Chánh cũng nhìn thấy Gia Duyên trong lòng anh hiện lên sự khó hiểu.
Tại sao Tràn Hạo nhìn thấy Gia Duyên cùng với người đàn ông khác lại giận dữ đến như vậy, đột nhiên ánh mắt khó hiểu của Tạ Chánh hiện lên tia sáng.
“Chẳng lẽ Tràn Thiếu đã thích Gia Duyên tiểu thư.”
Tạ Chánh tự nói với bản thân của mình, rồi vội vã bước theo sau Tràn Hạo.
Gia Duyên tức giận trong lòng, cô cau mày nhì Lam Hưng bằng ánh mắt lạnh lùng nguy hiểm.
Lam Hưng bị Gia Duyên lườm, hắn chợt ngại ngùng rút tay của mình về cầm ly rượu đỏ đưa đến trước mặt của cô.
“Mời Gia Duyên tiểu thư dùng rượu, để chúc mừng cho việc hợp tác kỳ này của chúng ta.”
Lam Hưng tươi cười nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng, người đẹp hắn đã gặp nhiều nhưng có khí chất kiêu ngạo cao qúy như vậy, cô là người đầu tiên.
Cô nhìn Lam Hưng bằng ánh mắt khó chịu, Châu Ân liền hiểu ý lên tiếng.
“Đạo diễn Lam, chị Gia Duyên không được khỏe nên hôm nay không thể uống rượu.”
Nghe Châu Ân nói vậy Lam Hưng chợt bâng khuâng trong lòng, hắn đã bỏ thuốc mê vào ly rượu đỏ của cô, nếu cô không uống thì làm sao hắn có thể tiến hành theo kế hoạch.
“Không sao, chỉ cần cô nhâm nhi một chút, cho có hình thức thôi cũng được.”
Gia Duyên và Châu Ân nghe hắn nói vậy, liền biết ngay hắn đã giở trò trong ly rượu đỏ.
Lần này Gia Duyên thật sự nổi giận, cô cau mày nhìn Châu Ân bằng ánh mắt căm phẫn.
Châu Ân liền hiểu ý cô đột nhiên xông tới dùng tay bắt lấy cánh tay không yên phận của Lam Hưng, lúc này đã không kiềm chế được mà sờ soạng khắp nơi trên lưng của Gia Duyên.
Cô dùng sức bẽ quặp bàn tay của hắn về phía sau.
“Ahhhhhhhhhhhhh............
Cô làm gì vậy buông tôi ra.”
Lam Hưng nóng giận nói, từ trước tới giờ không ai dám hổn láo với hắn như vậy.
Không biết có bao nhiêu người mẫu và diễn viên muốn tiếp cận lấy lòng của hắn nhờ hắn lăng xê, nhưng Gia Duyên lại ăn gan hùm mật gấu dám đắc tội với hắn.
“Đạo diễn Lam, anh hỏi tôi làm gì sao?.
Tôi đang trừng phạt một con sói xám đội lốt cừu.”
Gia Duyên không khách khí nhìn đạo diễn Lam nói với giọng xem thường, cô tao nhã đứng lên nhìn vào ánh mắt phát ra lửa của Lam Hưng.
Trước khi rời khỏi Gia Duyên cố tình khom xuống, đem khuôn mặt thanh tú kiêu ngạo của mình đến gần khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của hắn nói nhỏ vào bên tai hắn mấy câu làm hắn bất giác rùng mình sởn gáy.
“Anh khôn hồn thì đừng có giở trò ở trước mặt tôi.
Bằng không tôi xin cam đoan với anh, cái tên đạo diễn Lam Hưng sẽ vĩnh viễn biến mất tại Thành Phố S này.”
Gia Duyên gằn giọng nhìn hắn nói một cách đầy nguy hiểm.
Lam Hưng bị lời nói cùng với ánh mắt tỏa ra sát khí của cô làm cho hắn bất giác lo sợ trong lòng.
Hắn biết những gì Gia Duyên vừa nói đều là thật, cô không hề có ý muốn hù dọa hắn.
Nói xong Gia Duyên hiên ngang bước ra khỏi phòng, Châu Ân thô bạo xô mạnh Lam Hưng về phía sau, làm Hắn mất đi thăng bằng ngã nhào xuống mặt đất.
Châu Ân chán ghét liếc nhìn Lam Hưng một cái, rồi mới vội vã bước theo sau Gia Duyên.
Tràn Hạo trong lòng bực tức cùng với Tạ Chánh đi thẳng đến phòng VIP.
Lý Kỳ đã âm thầm tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật đặc sắc để lấy lòng của anh.
Mỗi năm vào ngày này Tràn Hạo đều tránh né anh sẽ rời khỏi Thành Phố S, anh không muốn bất kỳ ai chúc mừng sinh nhật cho anh.
Ba người bạn thân của anh đều hiểu ý nên không ai nhắc đến ngày này cả.
Đứng trước cửa phòng VIP Tràn Hạo trong lòng đang nổi cơn tam bành, anh định vào nói chuyện qua loa vài câu với đạo diễn Trần rồi về, hiện tại anh không có tâm trạng bàn việc làm ăn với bất kỳ ai.
/114
|