Con Gái Nhà Nông

Chương 110 - Chương 110

/176


Editor: ChieuNinh

Chờ sau khi mọi người thấy tôn tử của Triệu cữu công, đều cảm thấy đứa trẻ này thật sự lớn lên rất đẹp mắt. Hắn mặc áo ngoài màu thiên thanh, mỗi hành động cử chỉ cũng không giống dân quê bọn hắn, hơn nữa rất có lễ phép, cũng chỉ mười bốn mười lăm tuổi, thật sự là nho nhã lễ độ.

Triệu thị thì thích không thôi, vội lôi kéo tay nhìn hắn từ trên xuống dưới, đứa nhỏ này thế nhưng một chút cũng không có không kiên nhẫn, mặt còn luôn mang mỉm cười. Thật sự là tu dưỡng rất tốt, Vương Phúc Nhi than nhẹ ở trong lòng.

Đứa nhỏ có tu dưỡng tốt kêu là Triệu Minh Vũ, là con trai một của nhi tử duy nhất của Triệu cữu công, có thể nói là con trai một cả ba đời. Sản nghiệp trong nhà chỉ rơi vào trên người một mình hắn, nhưng mà theo Triệu cữu công nói, muốn để cho tôn tử về sau đi quan trường, cho nên ông cũng mua rất nhiều đất, cũng coi như là địa chủ, không phải cái loại thương hộ, con cháu cũng có thể tham gia khoa cử.

Bộ dạng giống như tiên đồng trên trời, cữu cữu bọn nhỏ, vậy đệ muội của ta lớn lên hẳn là đẹp lắm đây. Triệu thị hỏi.

Vấn đề này, sao Triệu cữu công lại không biết xấu hổ mà trả lời, chẳng qua người thật tinh mắt hẳn là hiểu được, nếu không phải dựa vào cữu mẫu có bộ dáng xinh đẹp, thì chính là phụ mẫu của vị Triệu Minh Vũ này đẹp mắt. Triệu thị thấy Triệu Minh Vũ thì mấy tôn tử khác đều nhường đường ra rìa rồi, chỉ là lần này ngay cả Mã thị cũng không có chít chít méo mó, dù sao Mã thị còn muốn chuyện tốt ấy mà.

Triệu cữu công cũng nói với Triệu Minh Vũ, đến nơi đây, không thể tự cao tự đại, gia gia hắn cũng là đi ra từ chỗ này, cội nguồn của ngươi là ở đây, mặc kệ hiện tại ngươi phú quý bao nhiêu, cũng đều là người Tú Thủy trấn này.

Kế tiếp chính là thương lượng vấn đề chỗ ở của hai ông cháu này, Triệu thị nói: Vậy đi qua nhà lão Tam ở đi. Bà nói như vậy là có căn cứ, bởi vì nhà cũ ở bên này trừ bỏ hai gian phòng của hai đứa nhỏ đặc biệt vì thành thân mà sửa lại ra, mấy cái khác đều là phòng đất, không thích hợp cho đệ đệ của bà ở. Mà nhà của lão Tam đã sớm là nhà gạch ngói xanh lớn, phòng ở cũng rất nhiều, vả lại, lão Tam và tức phụ lão Tam khẳng định sẽ không bạc đãi đệ đệ và cháu trai mình.

Mã thị mặc kệ, nói: Nương, vẫn là để cho cữu cữu đi theo chúng con ở đi, Tam đệ và Tam đệ muội đất cũng nhiều, hơn nữa không phải Tam đệ mới bị rắn cắn sao? Làm sao có tinh lực chăm sóc cho hai người của cữu cữu? Bà ta sợ cữu cữu bí mật có lợi lộc gì đều cho hết trong nhà lão Tam, cho nên mới nói như vậy. Nếu thân thích bình thường, bà ta mới sẽ không tích cực chủ động như vậy đâu.

Mọi người nghe xong lời của bà ta đều giật mình, người này cho tới bây giờ chỉ chiếm tiện nghi bây giờ còn chủ động sao? Quả thực là khó có thể tưởng tượng nha. Triệu thị lập tức phủ quyết: Với tay nghề nấu cơm kia của ngươi, cũng đừng mất mặt, lại nói nhi tức của ngươi còn có thân mình, ngươi không chăm sóc tốt được, tranh cái gì mà tranh? Cứ quyết định như vậy đi, đến ở trong nhà lão Tam, lão Tam, ngươi và tức phụ của ngươi nên chăm sóc cữu cữu và chất nhi ngươi thật tốt.

Nương yên tâm đi, con nhất định.

Vì thế hai vị này ở lại ngay trong nhà Vương Phúc Nhi, Thích thị cũng là ngời thực lòng, quét tước dọn ra hai gian phòng, sau đó đều lấy ra chăn mới tinh nữa, chỉ sợ chiêu đãi không chu toàn.

Triệu Minh Vũ đại khái là lần đầu tiên đến nông gia, nhìn cái gì cũng rất ngạc nhiên, đối với cái sân trong nhà Vương Phúc Nhi cảm thấy rất là hứng thú, cảm thấy cái gì cũng tốt, trên cây đào cũng biến đỏ. Mà ngay cả quả nho cũng bắt đầu kết quả, biến thành một rặng nho, phía dưới đó còn có ghế đá, cảm giác đặc biệt thú vị.

Phía sau nhà còn có một mảnh rừng trúc Thúy Lũ, trên đường từ cửa chính thông tới phòng ở là một con đường dùng tảng đá lót, hai bên đường trồng một ít hoa nhỏ không biết tên.

Vương Phúc Nhi và Vương Tiểu Bảo dẫn theo biểu ca đi thăm chung quanh, thấy phía sau còn có sơn động, Triệu Minh Vũ rất là ngạc nhiên, biết là chứa đựng lương thực, vội nói: Địa phương tốt như thế, lương thực của nhà ngươi thoạt nhìn rất nhiều.

Vương Tiểu Bảo ưỡn ngực lên nói: Đó là đương nhiên, cha ta nói nhà chúng ta trong bốn năm năm cũng không cần lo lắng cái ăn.

Đại khái trong nhà hắn là bán lương thực, cho nên Triệu Minh Vũ đối với cái này cảm thấy rất hứng thú, Vương Phúc Nhi ở một bên cũng không có nói nhiều, Triệu Minh Vũ nói: Vừa rồi thấy ở trong nhà ngươi còn có sách, trong nhà các ngươi ai nhận biết chữ?

Vương Tiểu Bảo vội nói: Tam tỷ của ta biết chữ, ta cũng biết! Hiện tại ta đang đọc sách chỗ ở Từ tiên sinh đấy.

Triệu Minh Vũ có chút giật mình nhìn Vương Phúc Nhi, đứa nhỏ ở nông thôn được đọc sách thì đã ít thấy rồi, nữ oa nhi nông thôn biết chữ lại càng hiếm thấy hơn. Hắn nhớ rõ trước kia khi còn bé hắn theo cha đi ở nông thôn một lần, nữ oa bên kia đều không biết chữ, cho dù là bên chỗ của hắn, nữ tử biết chữ cũng rất ít. Giống như nãi nãi, chính




/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status