Editor: ChieuNinh
Không thể không nói, con người một khi đề cập đến lợi ích của chính mình, như vậy mặt mũi sẽ trở nên đáng ghét. Một năm mới bắt đầu là mùa xuân, mùa xuân cũng là thời điểm nông dân đang bận rộn, nhưng mà Vương gia thôn rất nhiều người lại bởi vì một câu của quản gia Chu địa chủ, mà lại gặp phải loại nông nỗi này. Nguyên nhân dĩ nhiên là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.
Có người đã nghĩ, lúc này không có trồng trọt, còn không phải cả nhà đói chết sao? So với nhà mình, không phải là gả khuê nữ nhà ngươi đi qua sao? Lại còn là cháu ngoại trai ruột thịt của ngươi, có cái gì mà già mồm cãi láo?
Loại suy nghĩ này dần dần nhiều lên, mắt thấy ngày cày bừa vụ xuân sắp qua, lại không thuê được ruộng, một năm vốn không có bận rộn. Trước kia vì sao có nhiều nông dân khởi nghĩa như vậy, vô nghĩa? Còn không phải ngươi chặt đứt đường sống của hắn, làm cho hắn không thể không phản kháng sao?
Cũng giống như vậy, ở trong hoàn cảnh giống nhau, người ta cho ngươi một cái biện pháp tương đối đơn giản và ít nguy hiểm hơn tạo phản, ngươi còn không đi làm à. Con người ấy mà, người không vì mình trời tru đất diệt, lại nói ta cũng không phải bức ngươi đi chết. Quê nhà hương thân, ngươi cũng không thể nhìn chúng ta chết đói mà không để ý đi.
Cho nên mấy ngày qua nhiều người đi tìm Vương Đồng Tỏa, mà phụ nữ tìm Thích thị cũng nhiều hơn trước kia, nói trong nói ngoài ý tứ chính là Hỉ oa tử người ta là đứa nhỏ tốt, lại là thân thích với các ngươi, có bao nhiêu xứng với Phúc nhi, sau đó lại kể ra mình không dễ dàng, lúc này cũng sắp chết đói!
Còn có người trực tiếp làm rõ, chỉ bởi vì chuyện hư hỏng của các ngươi, làm liên lụy chúng ta, hiện tại cả nhà đều không có trồng trọt, đến lúc đó nếu không có ăn, chúng ta đi tới nhà ngươi.
Thích thị gấp gáp tức giận thiếu chút nữa té xỉu, bà thật không ngờ Vương Mai Hoa kia lại còn quá ác độc như vậy, một chút đường sống cũng không chừa. Cũng thực thất vọng đối với các hương thân Vương gia thôn. Tuy rằng bọn họ là bị bức, nhưng mà hết thảy đều là lỗi của nhà Chu địa chủ, vì sao đều đến bức nhà mình?
Chẳng lẽ các ngươi như vậy, ta sẽ bồi khuê nữ của mình đi ra ngoài sao?
Vương Hoa Nhi cầm một cây gậy trong tay: Ta đi liều mạng với bọn họ, dù sao đã không còn tình cảm gì nữa rồi! Bắt nạt người thành thật hả!
Nhưng mà hiện tại là nhiều người Vương gia thôn đều đang ép như vậy, chẳng lẽ là đối địch với toàn bộ người của thôn?
Vương Đồng Tỏa cũng cầm lấy khảm đao, người này vẫn là hán tử thành thật, lần này cũng bị bức nóng nảy.
Cha bọn nhỏ, chàng đừng như vậy, giết bọn họ chàng phải đền vào, cả nhà chúng ta phải làm sao đây? Thích thị khóc nói.
Sắc mặt Vương Phúc Nhi trắng bệch: Cha nương, đều là con hại cả nhà. Hiện tại là đều đang ép chính nhà của mình: Cha, nương, hai người hãy trục xuất khuê nữ khỏi nhà đi, chỉ có như vậy, các hương thân mới sẽ không tìm nhà mình gây phiền toái! Vương Phúc Nhi suy nghĩ biện pháp này, tuy rằng không được tốt, nhưng mà trước mắt cũng không có biện pháp khác. Vương Mai Hoa chỉ là muốn dùng một vài người vô tội bức bách cha nương mình, không đáp ứng, cha nương cũng không thể sống yên ở Vương gia thôn, nói không chừng còn liên lụy đến toàn bộ Vương gia đều không tiếp tục ở đây được nữa. Không phải mấy người Nhị bá mẫu cũng muốn tuyệt giao với nhà mình sao? Không phải là không muốn bị liên lụy sao?
Như vậy mình cũng thoát ly quan hệ cùng trong nhà, khi đó người khác cũng bức bách không được cha nương. Tốt nhất là để cho mọi người biết mình trở mặt với cha mẹ, Chu địa chủ, được lắm, được lắm!
Vương Mai Hoa, sớm muộn gì có một ngày ngươi phải tự nhận báo ứng!
Không được, khuê nữ ta tân tân khổ khổ nuôi lớn, cha bọn nhỏ, cho dù ta có chết cũng không thể để cho khuê nữ ta đi! Chàng nói muội tử của chàng lại là thứ người gì vậy, phải bức chúng ta chết mới được sao! Phúc nhi à, con đừng rời xa nương, phải đi thì hai mẹ con chúng ta cùng nhau đi, chúng ta cũng không ở lại Vương gia này nữa, chúng ta đi lên huyện tìm mỗ mỗ ngoại công của con đi! Thích thị bởi vì Vương Mai Hoa mà giận chó đánh mèo lên Vương Đồng Tỏa, nếu không phải vì Vương Mai Hoa, trong nhà đang yên lành sao có thể thành như vậy?
Vương Hoa Nhi cũng khóc nói: Nương, con và Tiểu Bảo cùng nhau đi với người, nếu không phải ban đầu nãi nãi con đáp ứng việc này, cũng sẽ không biến thành như vậy. Còn có Vương Mai Hoa kia, là cái loại người gì vậy. Đã trực tiếp kêu thẳng tên.
Nương, con nghĩ là, trước tiên con ra bên ngoài trốn vài năm, đến lúc đó chúng ta đều chuyển đi ra ngoài. Vài năm sau, bên kia khẳng định cũng kết thân, việc này sẽ không tiếp tục náo loạn, hơn nữa con đi rồi, nhà Chu địa chủ không có người bức bách, tự nhiên sẽ cho người khác thuê lại, chính bọn họ cũng trồng không được nhiều như vậy, chẳng lẽ đều bỏ hoang sao? Cho nên chúng ta chính là một chữ - kéo.
Không được, con là một cô nương gia, đến bên ngoài sao ta yên tâm hả. Còn có, con nói, thoát ly quan hệ cùng với chúng ta, ta có chết cũng không sẽ đồng ý. Con có biết con làm như vậy, về sau thanh danh cũng hoàn toàn hỏng rồi không? Khuê nữ, nương tuyệt đối sẽ không đồng ý! Vương Mai Hoa chết tiệt, hại khuê nữ của ta thành như vậy.
Vương Phúc Nhi nghĩ, hiện tại thanh danh của mình cũng đã hỏng rồi, thật sự là buồn cười, rõ ràng mình không có làm chuyện gì sai. Vốn nghĩ cùng cha nương đi lên huyện ở chừng nửa năm là được, chỉ là đến lúc đó sẽ liên lụy đến nhà cũ và mấy người tứ thúc, cha và nương cũng không phải loại người chỉ lo cho chính mình.
Tam ca, tam tẩu, chúng ta kiên quyết đứng ở phía của nhà ca, một đám người không lương tâm, mấy năm nay Tam ca và tam tẩu cũng giúp bọn họ không ít. Chính là trong nhà Trần Tam trước kia thiếu chút nữa cả đám nhỏ đều chết đói, vẫn là Tam ca và tam tẩu cho bọn hắn mượn lương thực, không nghĩ tới hiện tại bọn họ là nhanh nhẹn nhất! Còn có Hồ Lão Cửu kia, năm đó hắn té gãy chân, vẫn là Tam ca lấy xe đẩy đưa hắn đi trấn trên, bằng không chân hắn cũng đã què rồi, kết quả hiện tại thế nhưng vong ân phụ nghĩa, buộc Tam ca đến vậy!
Người như vậy, chúng ta dựa vào cái gì làm theo những người này, làm hỏng chất nữ của ta? Tam ca, tam tẩu, đệ và Hương Cần đều đã
Không thể không nói, con người một khi đề cập đến lợi ích của chính mình, như vậy mặt mũi sẽ trở nên đáng ghét. Một năm mới bắt đầu là mùa xuân, mùa xuân cũng là thời điểm nông dân đang bận rộn, nhưng mà Vương gia thôn rất nhiều người lại bởi vì một câu của quản gia Chu địa chủ, mà lại gặp phải loại nông nỗi này. Nguyên nhân dĩ nhiên là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.
Có người đã nghĩ, lúc này không có trồng trọt, còn không phải cả nhà đói chết sao? So với nhà mình, không phải là gả khuê nữ nhà ngươi đi qua sao? Lại còn là cháu ngoại trai ruột thịt của ngươi, có cái gì mà già mồm cãi láo?
Loại suy nghĩ này dần dần nhiều lên, mắt thấy ngày cày bừa vụ xuân sắp qua, lại không thuê được ruộng, một năm vốn không có bận rộn. Trước kia vì sao có nhiều nông dân khởi nghĩa như vậy, vô nghĩa? Còn không phải ngươi chặt đứt đường sống của hắn, làm cho hắn không thể không phản kháng sao?
Cũng giống như vậy, ở trong hoàn cảnh giống nhau, người ta cho ngươi một cái biện pháp tương đối đơn giản và ít nguy hiểm hơn tạo phản, ngươi còn không đi làm à. Con người ấy mà, người không vì mình trời tru đất diệt, lại nói ta cũng không phải bức ngươi đi chết. Quê nhà hương thân, ngươi cũng không thể nhìn chúng ta chết đói mà không để ý đi.
Cho nên mấy ngày qua nhiều người đi tìm Vương Đồng Tỏa, mà phụ nữ tìm Thích thị cũng nhiều hơn trước kia, nói trong nói ngoài ý tứ chính là Hỉ oa tử người ta là đứa nhỏ tốt, lại là thân thích với các ngươi, có bao nhiêu xứng với Phúc nhi, sau đó lại kể ra mình không dễ dàng, lúc này cũng sắp chết đói!
Còn có người trực tiếp làm rõ, chỉ bởi vì chuyện hư hỏng của các ngươi, làm liên lụy chúng ta, hiện tại cả nhà đều không có trồng trọt, đến lúc đó nếu không có ăn, chúng ta đi tới nhà ngươi.
Thích thị gấp gáp tức giận thiếu chút nữa té xỉu, bà thật không ngờ Vương Mai Hoa kia lại còn quá ác độc như vậy, một chút đường sống cũng không chừa. Cũng thực thất vọng đối với các hương thân Vương gia thôn. Tuy rằng bọn họ là bị bức, nhưng mà hết thảy đều là lỗi của nhà Chu địa chủ, vì sao đều đến bức nhà mình?
Chẳng lẽ các ngươi như vậy, ta sẽ bồi khuê nữ của mình đi ra ngoài sao?
Vương Hoa Nhi cầm một cây gậy trong tay: Ta đi liều mạng với bọn họ, dù sao đã không còn tình cảm gì nữa rồi! Bắt nạt người thành thật hả!
Nhưng mà hiện tại là nhiều người Vương gia thôn đều đang ép như vậy, chẳng lẽ là đối địch với toàn bộ người của thôn?
Vương Đồng Tỏa cũng cầm lấy khảm đao, người này vẫn là hán tử thành thật, lần này cũng bị bức nóng nảy.
Cha bọn nhỏ, chàng đừng như vậy, giết bọn họ chàng phải đền vào, cả nhà chúng ta phải làm sao đây? Thích thị khóc nói.
Sắc mặt Vương Phúc Nhi trắng bệch: Cha nương, đều là con hại cả nhà. Hiện tại là đều đang ép chính nhà của mình: Cha, nương, hai người hãy trục xuất khuê nữ khỏi nhà đi, chỉ có như vậy, các hương thân mới sẽ không tìm nhà mình gây phiền toái! Vương Phúc Nhi suy nghĩ biện pháp này, tuy rằng không được tốt, nhưng mà trước mắt cũng không có biện pháp khác. Vương Mai Hoa chỉ là muốn dùng một vài người vô tội bức bách cha nương mình, không đáp ứng, cha nương cũng không thể sống yên ở Vương gia thôn, nói không chừng còn liên lụy đến toàn bộ Vương gia đều không tiếp tục ở đây được nữa. Không phải mấy người Nhị bá mẫu cũng muốn tuyệt giao với nhà mình sao? Không phải là không muốn bị liên lụy sao?
Như vậy mình cũng thoát ly quan hệ cùng trong nhà, khi đó người khác cũng bức bách không được cha nương. Tốt nhất là để cho mọi người biết mình trở mặt với cha mẹ, Chu địa chủ, được lắm, được lắm!
Vương Mai Hoa, sớm muộn gì có một ngày ngươi phải tự nhận báo ứng!
Không được, khuê nữ ta tân tân khổ khổ nuôi lớn, cha bọn nhỏ, cho dù ta có chết cũng không thể để cho khuê nữ ta đi! Chàng nói muội tử của chàng lại là thứ người gì vậy, phải bức chúng ta chết mới được sao! Phúc nhi à, con đừng rời xa nương, phải đi thì hai mẹ con chúng ta cùng nhau đi, chúng ta cũng không ở lại Vương gia này nữa, chúng ta đi lên huyện tìm mỗ mỗ ngoại công của con đi! Thích thị bởi vì Vương Mai Hoa mà giận chó đánh mèo lên Vương Đồng Tỏa, nếu không phải vì Vương Mai Hoa, trong nhà đang yên lành sao có thể thành như vậy?
Vương Hoa Nhi cũng khóc nói: Nương, con và Tiểu Bảo cùng nhau đi với người, nếu không phải ban đầu nãi nãi con đáp ứng việc này, cũng sẽ không biến thành như vậy. Còn có Vương Mai Hoa kia, là cái loại người gì vậy. Đã trực tiếp kêu thẳng tên.
Nương, con nghĩ là, trước tiên con ra bên ngoài trốn vài năm, đến lúc đó chúng ta đều chuyển đi ra ngoài. Vài năm sau, bên kia khẳng định cũng kết thân, việc này sẽ không tiếp tục náo loạn, hơn nữa con đi rồi, nhà Chu địa chủ không có người bức bách, tự nhiên sẽ cho người khác thuê lại, chính bọn họ cũng trồng không được nhiều như vậy, chẳng lẽ đều bỏ hoang sao? Cho nên chúng ta chính là một chữ - kéo.
Không được, con là một cô nương gia, đến bên ngoài sao ta yên tâm hả. Còn có, con nói, thoát ly quan hệ cùng với chúng ta, ta có chết cũng không sẽ đồng ý. Con có biết con làm như vậy, về sau thanh danh cũng hoàn toàn hỏng rồi không? Khuê nữ, nương tuyệt đối sẽ không đồng ý! Vương Mai Hoa chết tiệt, hại khuê nữ của ta thành như vậy.
Vương Phúc Nhi nghĩ, hiện tại thanh danh của mình cũng đã hỏng rồi, thật sự là buồn cười, rõ ràng mình không có làm chuyện gì sai. Vốn nghĩ cùng cha nương đi lên huyện ở chừng nửa năm là được, chỉ là đến lúc đó sẽ liên lụy đến nhà cũ và mấy người tứ thúc, cha và nương cũng không phải loại người chỉ lo cho chính mình.
Tam ca, tam tẩu, chúng ta kiên quyết đứng ở phía của nhà ca, một đám người không lương tâm, mấy năm nay Tam ca và tam tẩu cũng giúp bọn họ không ít. Chính là trong nhà Trần Tam trước kia thiếu chút nữa cả đám nhỏ đều chết đói, vẫn là Tam ca và tam tẩu cho bọn hắn mượn lương thực, không nghĩ tới hiện tại bọn họ là nhanh nhẹn nhất! Còn có Hồ Lão Cửu kia, năm đó hắn té gãy chân, vẫn là Tam ca lấy xe đẩy đưa hắn đi trấn trên, bằng không chân hắn cũng đã què rồi, kết quả hiện tại thế nhưng vong ân phụ nghĩa, buộc Tam ca đến vậy!
Người như vậy, chúng ta dựa vào cái gì làm theo những người này, làm hỏng chất nữ của ta? Tam ca, tam tẩu, đệ và Hương Cần đều đã
/176
|