Editor: ChieuNinh
Vương Mai Hoa vuốt tấm vải bông màu lam có hoa văn nhỏ Triệu thị mua về, có chút không nỡ nói: Nương, cái này đều làm quần áo cho Hà Hoa?
Sao hả? Ngươi còn ganh tị? Ganh tị cũng không dùng dược, ta đây là dùng tiền sính lễ của nữ tế Hà Hoa mua, không dùng ở trên người Hà Hoa thì dùng ở trên người ai? Triệu thị nói. (nữ tế trong trường hợp này là chồng)
Vương Mai Hoa bị nghẹn lại, nhưng mà nhìn thứ tốt này, có thể được chút nào thì hay chút ấy: Nương, khúc vải này cũng đủ làm mấy bộ quần áo, người có thể cho ta còn thừa lại hay không, ta làm chút quần áo cho ngoại tôn tử và ngoại tôn nữ của ngài? Bọn nó đã nhiều năm cũng không có làm quần áo mới.
Triệu thị giật mình nhìn Vương Mai Hoa: Ta nói đại a đầu, sao ngươi lại có ý tưởng này, ngươi dùng đồ cưới của muội tử ngươi làm quần áo cho con ngươi, ngươi cũng không biết là chột dạ sao, ta cho ngươi rồi, vậy mấy đứa tôn tử, cháu gái của ta thì làm sao? Ta nói hiện tại sao ngươi càng ngày càng quá đáng như vậy, đến nhà mẹ đẻ cũng muốn lấy này nọ trở về, trước kia ta cũng không nói gì, ngươi là khuê nữ của ta, ta có thể giúp đỡ thì giúp. Nhưng hiện tại ngươi muốn đồ cưới của muội tử ngươi, vậy thì lão nương cũng rất không thoải mái. Ngươi nói một chút thời điểm lúc đó ngươi xuất giá, đồ cưới của ngươi có phải ta đều cho ngươi mang tới nhà chồng hay không? Hà Hoa cũng là khuê nữ của ta, nếu ngươi còn nói như thế nữa, thì ngươi trực tiếp trở về đi.
Vương Mai Hoa về nhà mẹ đẻ lấy cớ là giúp muội tử làm đồ cưới, kỳ thật còn không phải muốn nhân cơ hội mò chút lợi ích sao? Chỉ là mỗi lần Vương Mai Hoa lại đây, Đinh thị và Mã thị cũng thực không thoải mái. Bởi vì chỉ cần nàng đến, sẽ không trở về tay không, khiến cho người làm tẩu tử quả thực rất bất bình, cảm thấy Triệu thị một lòng đều thiên vị khuê nữ của mình, lúc nào cũng trợ cấp.
Nương, ta nói lỡ lời, ta không cần vẫn không được sao? Nàng cũng không muốn chán nản như vậy về nhà, bằng không còn không bị mấy trục lý (chị em dâu) cười chết?
Vương Hà Hoa từ bên trong phòng đi ra, nói: Tỷ, ngươi vẫn nên trở về đi, nhà chúng ta không có dư bao nhiêu phòng ở, buổi tối cũng không có chỗ. Lời nói mới rồi nàng cũng nghe được.
Hà Hoa, ta là tỷ ngươi, buổi tối hai ta chen chúc một chút là được, dù sao ta cũng phải chuẩn bị xong đồ cưới của ngươi thì mới có thể trở về.
Là muốn chiếm tiện nghi từ trong đó rồi mới trở về đi, đây là thân tỷ (chị ruột) gì chứ, quả thực là. Vương Hà Hoa thật sự là hận không thể lập tức liền rời khỏi cái nhà này, nàng thấy nương cũng không nói phản đối gì thêm, liền hừ một tiếng, bỏ đi.
Về sau mình gả cho Gia An, vậy cũng không thể để cho bọn họ những người này đi Thích gia chiếm tiện nghi, trong lòng Vương Hà Hoa hạ quyết tâm.
Hôn sự của Vương Hà Hoa và Thích Gia An định vào ngày mười tám tháng mười, bởi vì tuổi của hai người đều đến lúc, hơn nữa nông dân cũng không có chú ý nhiều như vậy, vẫn không cần phải có thời gian dài chuẩn bị đồ cưới gì đó, cho nên hai tháng thời gian vậy là đủ rồi.
Triệu thị chuẩn bị cho Vương Hà Hoa bốn bộ chăn, áo gối bao gối cũng bốn bộ, hai cái bồn rửa mặt, còn có xuân hạ và thu đông mỗi mùa có hai bộ quần áo, giầy thì Vương Hà Hoa tự mình làm, mặt khác còn có mấy thứ vụn vặt gì đó, dù sao Thích Gia An đưa bốn lượng bạc cũng đủ.
Đương nhiên quan trọng nhất là gía y (áo cưới), chính là mua vải màu đỏ thẫm, sau đó Vương Hà Hoa tự mình làm. Vương Mai Hoa càng
Vương Mai Hoa vuốt tấm vải bông màu lam có hoa văn nhỏ Triệu thị mua về, có chút không nỡ nói: Nương, cái này đều làm quần áo cho Hà Hoa?
Sao hả? Ngươi còn ganh tị? Ganh tị cũng không dùng dược, ta đây là dùng tiền sính lễ của nữ tế Hà Hoa mua, không dùng ở trên người Hà Hoa thì dùng ở trên người ai? Triệu thị nói. (nữ tế trong trường hợp này là chồng)
Vương Mai Hoa bị nghẹn lại, nhưng mà nhìn thứ tốt này, có thể được chút nào thì hay chút ấy: Nương, khúc vải này cũng đủ làm mấy bộ quần áo, người có thể cho ta còn thừa lại hay không, ta làm chút quần áo cho ngoại tôn tử và ngoại tôn nữ của ngài? Bọn nó đã nhiều năm cũng không có làm quần áo mới.
Triệu thị giật mình nhìn Vương Mai Hoa: Ta nói đại a đầu, sao ngươi lại có ý tưởng này, ngươi dùng đồ cưới của muội tử ngươi làm quần áo cho con ngươi, ngươi cũng không biết là chột dạ sao, ta cho ngươi rồi, vậy mấy đứa tôn tử, cháu gái của ta thì làm sao? Ta nói hiện tại sao ngươi càng ngày càng quá đáng như vậy, đến nhà mẹ đẻ cũng muốn lấy này nọ trở về, trước kia ta cũng không nói gì, ngươi là khuê nữ của ta, ta có thể giúp đỡ thì giúp. Nhưng hiện tại ngươi muốn đồ cưới của muội tử ngươi, vậy thì lão nương cũng rất không thoải mái. Ngươi nói một chút thời điểm lúc đó ngươi xuất giá, đồ cưới của ngươi có phải ta đều cho ngươi mang tới nhà chồng hay không? Hà Hoa cũng là khuê nữ của ta, nếu ngươi còn nói như thế nữa, thì ngươi trực tiếp trở về đi.
Vương Mai Hoa về nhà mẹ đẻ lấy cớ là giúp muội tử làm đồ cưới, kỳ thật còn không phải muốn nhân cơ hội mò chút lợi ích sao? Chỉ là mỗi lần Vương Mai Hoa lại đây, Đinh thị và Mã thị cũng thực không thoải mái. Bởi vì chỉ cần nàng đến, sẽ không trở về tay không, khiến cho người làm tẩu tử quả thực rất bất bình, cảm thấy Triệu thị một lòng đều thiên vị khuê nữ của mình, lúc nào cũng trợ cấp.
Nương, ta nói lỡ lời, ta không cần vẫn không được sao? Nàng cũng không muốn chán nản như vậy về nhà, bằng không còn không bị mấy trục lý (chị em dâu) cười chết?
Vương Hà Hoa từ bên trong phòng đi ra, nói: Tỷ, ngươi vẫn nên trở về đi, nhà chúng ta không có dư bao nhiêu phòng ở, buổi tối cũng không có chỗ. Lời nói mới rồi nàng cũng nghe được.
Hà Hoa, ta là tỷ ngươi, buổi tối hai ta chen chúc một chút là được, dù sao ta cũng phải chuẩn bị xong đồ cưới của ngươi thì mới có thể trở về.
Là muốn chiếm tiện nghi từ trong đó rồi mới trở về đi, đây là thân tỷ (chị ruột) gì chứ, quả thực là. Vương Hà Hoa thật sự là hận không thể lập tức liền rời khỏi cái nhà này, nàng thấy nương cũng không nói phản đối gì thêm, liền hừ một tiếng, bỏ đi.
Về sau mình gả cho Gia An, vậy cũng không thể để cho bọn họ những người này đi Thích gia chiếm tiện nghi, trong lòng Vương Hà Hoa hạ quyết tâm.
Hôn sự của Vương Hà Hoa và Thích Gia An định vào ngày mười tám tháng mười, bởi vì tuổi của hai người đều đến lúc, hơn nữa nông dân cũng không có chú ý nhiều như vậy, vẫn không cần phải có thời gian dài chuẩn bị đồ cưới gì đó, cho nên hai tháng thời gian vậy là đủ rồi.
Triệu thị chuẩn bị cho Vương Hà Hoa bốn bộ chăn, áo gối bao gối cũng bốn bộ, hai cái bồn rửa mặt, còn có xuân hạ và thu đông mỗi mùa có hai bộ quần áo, giầy thì Vương Hà Hoa tự mình làm, mặt khác còn có mấy thứ vụn vặt gì đó, dù sao Thích Gia An đưa bốn lượng bạc cũng đủ.
Đương nhiên quan trọng nhất là gía y (áo cưới), chính là mua vải màu đỏ thẫm, sau đó Vương Hà Hoa tự mình làm. Vương Mai Hoa càng
/176
|