Con Gái Nhà Nông

Chương 64 - Chương 64

/176


Editor: ChieuNinh

Qua năm ngày sau Vương Đồng Tỏa mới trở về, người không có gầy, nhưng mà có chút mệt nhọc, Thích thị vội làm món ăn ngon, an ủi chăm sóc nam nhân nhà mình. Cưỡng bức lao động mùa thu xem như trôi qua, Vương Đồng Tỏa lên núi chặt một ít cây trúc dại, chuẩn bị bện một ít ki và rổ các loại chờ hợp chợ thì đi bán. Thời điểm hợp chợ lần trước, thứ này của hắn vẫn bán rất tốt. Nam nhân phải nuôi gia đình, tuy rằng Vương Đồng Tỏa không sắc sảo gì, nhưng mà ý thức trách nhiệm thì vẫn rất nặng, không thể luôn dựa vào nữ nhi của mình suy nghĩ này nọ kiếm tiền.

Vương Phúc Nhi nhìn cha bện mấy thứ này, trong lòng bội phục không thôi, tay nghề thật sự là tốt, người xem cảnh đẹp ý vui. Trong nhà chưa bao giờ thiếu mấy thứ này, cũng là công lao của cha nhà mình.

Phúc nhi, nương hấp một ít bánh bao, con đưa qua cho gia gia và nãi nãi con còn có cô nãi nãi đi. Thích thị ở phòng bếp phân phó nói.

Dạ được! Vương Phúc Nhi nhìn Thích thị lấy mười mấy cái bánh bao đặt vào trong rổ, Vương Phúc Nhi bưng một chút cũng không tốn sức.

Đến nhà cũ, trước tặng cho gia gia và nãi nãi sáu cái, lại tặng sáu cái cho cô nãi nãi và biểu cô Tú Nga, biểu cô Tú Nga cho Vương Phúc Nhi một cái quyên hoa tự mình làm, nhìn giống như là hoa thật, Vương Phúc Nhi không khỏi giật mình.

Biểu cô, tay nghề của cô thật tốt, có thể đi đến hợp chợ bán đó.

Tú Nga nói: Thật sự có thể đi bán?

Vương Phúc Nhi gật gật đầu thật mạnh, kỳ thật nếu có phương pháp, còn có thể bán cho cửa hàng trang sức trước, cũng có thể kiếm được khoản tiền.

Trong lòng Tú Nga cao hứng, hiện tại hai mẹ con các nàng cũng chỉ dựa vào châm tuyến để kiếm sống, miệng ăn núi lở. Đại cữu cữu làm người không có gì để nói, nhưng mà đại cữu mẫu có đôi khi thích chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, nếu mình có thể có thêm thu nhập, vậy cũng có thể để cho mình và nương sống tốt hơn một chút.

Vậy, Phúc nhi, lần sau hợp chợ, ta đi thử xem đi. Tú Nga vốn nghĩ để cho người khác mang đi qua bán, nhưng mà suy nghĩ cho tới bây giờ không thể mọi chuyện đều dựa vào người khác, nàng cũng phải đi kiếm ăn.

Biểu cô, nếu không như vậy đi, cô làm vài cái, trước tiên con tới đặt trong cửa hàng tiệm tạp hóa của a di con thử xem sao, nếu bán được, về sau thì tốt rồi? Cửa hàng tạp hoá của ai di hẳn là có thể bán mấy thứ này, lần trước nàng đã thấy qua, nhưng mà cũng không có đẹp như của biểu cô làm.

Làm sao Tú Nga lại không muốn chứ? Cam đoan sẽ mau chóng làm ra, Vương Phúc Nhi đi từ trong phòng biểu cô ra, liền đụng phải Đại bá mẫu Đinh thị: Phúc nhi, lại đưa gì ăn ngon rồi hả? Sao không đưa một ít cho Đại bá mẫu và Đại bá ngươi, cũng quá keo kiệt!

Đại bá mẫu, cha và nương con nói bọn họ là hiếu kính trưởng bối, con nghe lời của nương con. Ý tứ là không phải ta đưa, ngươi không phải trưởng bối của cha và nương ta, không cần hiếu kính.

Nhị Bảo ca, Tứ Bảo ca, các ca mau ra đây, đi nhà của ta ăn bánh bao đi. Miễn cho nàng ta lại nói cái gì nữa, Vương Phúc Nhi kêu hai ca ca đi qua, ngươi làm nương nói chung đi theo cùng con mình cũng không tốt đi, như vậy là so với tiểu oa nhi cũng không bằng.

Nhị Bảo lớn tiếng nói: Phúc nhi, ca không đi, thay ca cám ơn Tam thúc và Tam thẩm. Mặt Đinh thị co rút mãi, đứa nhỏ chết tiệt này, có tiện nghi cũng không chiếm, một chút cũng không giống như con mình.

Tứ Bảo có chút muốn đi, nhưng mà bị Nhị Bảo ngăn cản: Trước kia chúng ta ăn của Tam thúc bao nhiêu thứ, ngươi đừng tham ăn, về sau nhị ca kiếm tiền, mua cho ngươi. Tứ Bảo gật gật đầu, hai tiểu tử đều không đi, Đinh thị lại cảm thấy trên mặt không có ánh sáng.

Vương Phúc Nhi nhìn Đinh thị kinh ngạc, trong lòng cao hứng, cầm rổ vui vẻ đi về nhà, chỉ là vừa vào sân, thấy Vương Tam Tảo, Vương Chi Nhi còn có Nhị bá mẫu Mã thị đang có tư có vị ăn bánh bao nóng hầm hập, vừa rồi tinh thần cao hứng lập tức đã không còn.

Vương Hoa Nhi ở bên cạnh sinh hờn dỗi, nàng thật muốn đuổi ba người ngày đi ra, nhưng mà nương không cho phép, còn không cho mình quấy rối, nương thiện tâm, nhưng mà người ta cũng sẽ không cảm kích ngươi.

Tam đệ muội à, bánh bao này ngươi làm có chút thất bại, ăn chẳng thế nào. Miệng Mã thị còn ngậm




/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status