CHúng nó vào khu mua sắm thì nó đụng phải người nhìn lên là một cô gái vô cùng xinh đẹp, đó chính là Hebe. Gui chạy lại ôm vào lòng
- Chị ơi em nhớ chị quá!
- Lớn rồi mà còn như con nít
- Chị về hồi nào hổng cho em hay?
- Mới về mà sao em mặc đồ như vậy hả?
- Chị biết rồi còn hỏi.
- Thôi mà bạn em à?
- Ừ, mà em bây giờ làm gì chắc chị biết rồi nên giả bộ nghe!
- Biết rồi cô nương
- Hân hạnh chào mấy em chị là chị em kết nghĩa với Gui
- Chúng em chào chị.
- Aaron...Aaron là anh ư?
- Hebe?
- Wow lâu quá hổng gặp mà vẫn đẹp chai như xưa he!
- Em khen quá lời.
- Chị nói vậy chẳng lẽ tụi em hổng đẹp hả?_cả đám nói
- Chị thấy ai cũng đẹp hết đó!
- Mấy em ở đây chơi nghe chị với Gui đi có chuyện một tí.
Rồi Hebe kéo Gui đi, hai người vào một quán cà phê để uống nước
- Trong đám đó thằng nào là vị hôn phu của em vậy?
- Là cái thằng mà có mái tóc màu nâu đó!
- Trông nó cũng đẹp trai mà!
- Chị đứng về phía ai vậy?
- Đương nhiên là em gái của chị rồi
- Chị nhớ đó nghe
- Mà chị xuống đây làm gì vậy?
- Ba mẹ kêu chị xuống đây để giám sát em
- Giống như em là con nít hông bằng vậy?
- Chứ còn gì nữa!!
- Chị chọc em hoài, mà chị với anh Aaron sao rồi?
- Sao là sao hai anh chị có chuyện gì đâu?
- Giả bộ hoài tưởng em hổng biết hả, chị thích anh ấy phải không?
- Đâu chị đâu có
- Nói thiệt đi
- Mà sao em biết hay vậy?
- Chị mà giấu được em mới sợ.
- Chị cũng hổng biết nữa cứ để chuyện tới đâu thì tới.
- Hai chị em mình khổ quá ha!
- Ừ!!
- Quên nữa chị định ở đâu vậy?
- Thật ra thì ba có mua một căn nhà cho chị rồi!
- Chị sướng thật ta, còn em đi với phải thằng cha mắc dịch nghĩ thôi cũng mắc ghét.
Lần đầu tiên Hebe thấy em mình ghét người ta đấy. Lúc gặp Wangzi, Hebe để ý thấy Wangzi thường hay nhìn Gui mỗi khi nó cười. Cô nghĩ cô sẽ thử thách tình cảm của Wangzi dành cho Gui để coi hắn có xứng đáng để trao Gui không. Dù sao nó cũng là em gái cưng của mình mà. Cô mỉm cười nhẹ
Nhà của Hebe
Phòng của Hebe bây giờ Sau khi nói chuyện với chị nó xong. Nó về nhà, vào phòng. Nó bắt đầu làm bài tập, vì là buổi học đầu tiên nên nó không có nhiều bài lắm. Nó làm xong, nó nhớ mẹ nó, liền lấy phone ra gọi mẹ nó. Hai mẹ con ngồi tám với nhau (đúng là mẹ con nhiều chuyện y gan nhau).
Đang nói chuyện thì nó nghe có tiếng gõ cửa. Nó bước ra mở cửa thì thấy hắn
- Anh muốn gì đây?
- Tôi muốn nhắc cô trước khi đi ngủ thì cô làm gì hả?
- Pha macchiato (sao wang nhà ta ghiền macchiato dữ vậy - sụtt đó là một bí mật).
- Tốt lắm một hồi cô đem qua cho tôi_hắn bỏ đi
Giờ này mà muốn uống cái thứ đó ư, bộ anh hổng có tay mà làm sao tưởng tui rãnh lắm hả_nó rủi hắn. Nó bước vào phòng nhấc điện thoại lên
- Mẹ ơi!! Con có chuyện cần làm rồi hôm nào hai mẹ mình nói tiếp.
- Ừ con nhớ ngủ sớm nhe!
- Bye mẹ_chụt nó hôn một cái.
Nó bước xuống bếp, làm ly macchiato rồi đem lên phòng hắn. Nó mở cửa thì thấy hắn đang ngáy KHÒ!KHÒ!!. Tức muốn lòi bản họng, kêu người ta đã đời mà bây giờ lại lăn ra ngủ.
Nó giơ tay như muốn đánh nhưng nhìn thấy khuôn mặt hắn nó dừng tay lại bỏ xuống. Khuôn mặt hắn bây giờ hiền lành, dễ thương làm sao! Khác hẳn với những nó với hắn cãi nhau. Tim nó lại đập thình thịch, nó lấy tay chạm vào ngực mình.
Sao tim mình lại đập nhanh nhỉ?_nó tự hỏi bản thân. Chẳng lẽ....nó lắc đầu cố gắng bỏ cái suy nghĩ ấy ra khỏi đầu mình rồi thuyết phục mình rằng tại lúc nãy giận hắn quá nên mới tim mới đập nhanh thôi.
Nó đặt ly macchiato xuống, rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi cửa phòng đóng cửa lại. Nó vào phòng mình, bước lại gần phía ban công, mở cửa. Trời hơi se lạnh làm nó hơi run lên, nó nhìn xuống khu vườn hoa hồng xanh nó cảm thấy lòng nó thanh thản làm sao.
Nó với hắn chỉ biết nhau có ba ngày, ba ngày không ngắn cũng không dài để một tình cảm nảy sinh. Chỉ có một chút rung động, một tình cảm nhỏ xíu nhưng nó có thể trở thành tình cảm đẹp đẽ không?
Nó ngước lên trời. Hôm nay, trời không có sao nhưng vẫn có nàng trăng tỏa bóng. Nó mơn man suy nghĩ....nghĩ về ngày hôm nay.....nghĩ về mục đích mà nó đến đây để thoát khỏi cuộc hôn nhân...nó quen được cô bạn Ya tou dễ thương....nó còn có chị Hebe lúc nào cũng ở bên nó....nó đã quen cuộc sống mới rồi.
Nó đóng cửa lại, bước vào trong chăn, mắt nhắm lại cơn buồng ngủ từ từ đến.
Thế là một ngày mới lại bắt đầu. Những tia nắng ấm áp chiếu qua những khung cửa dội ngay vào khuôn mặt nó.
Nó lấy tay che nắng, nó ểu oải vươn vai ngồi dậy. Nó bước ra khỏi giường như thường lệ nó bước vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt, hóa trang, thay đồ. Xong xuôi, nó bước xuống nhà, giúp dì Hai chuẩn bị bữa sáng, sau đó nó mang ly macchiato mới pha đem lên phòng hắn.
Nó gõ cửa không thấy ai trả lời, nó mở cửa một cảnh tượng kinh dị hiện ra trước mắt nó HẮN ĐANG THAY ĐỒ. Nó tròn con mắt mà nhìn, bây giờ dây thần kinh của nó vẫn chưa hoạt động lại được. Hắn cũng không hơn gì nó, hắn ngạc nhiên khi thấy nó dừng hoạt động đang làm lun. Sau 15s, nó mới bắt đầu chớp chớp đôi mắt cử động tay chân, nó để ly xuống bàn, sau đó đóng của phòng lại. Hắn cũng ngạc nhiên, mắt vẫn còn xanh lè như tàu lá chuối, không biết nó có thấy gì không_hắn nhanh chóng thay đồ vào. Còn nó, sau khi chạy ra khỏi phòng, nó vào phòng mình đóng cửa lại Mặt nó đỏ bừng khi nó nhớ lại chuyện nó nhìn thấy lúc nãy nó than lên TRỜI ƠI!! SAO VIỆC NÀY CÓ THỂ XẢY RA VỚI CON VẬY?.
Trong đầu nó bây giờ, hình ảnh hắn không mặc quần áo tiếp tục hiện ra rõ trong đầu nó. Nó lắc đầu cố quên hết mọi chuyện. nhưng càng cố quên thì hình ảnh đó vẫn cứ lãng vãng trong đầu nó.
Nó bước ra khỏi phòng định xuống ăn sáng thì sáu mắt nhìn nhau. Hắn đang đứng trước nó, chủ nhân của những bức hình hiện lên trong đầu nó. Mặt nó bắt đầu đỏ bừng
- Mới nãy cô có thấy gì không?
- Thấy gì là thấy gì?_nó giả bộ làm ngơ
- Cô hổng thấy thật ư?
- Thiệt. Mới nãy kính tôi hơi mờ nên hổng có thấy gì hết.
- Thôi cô xuống ăn sáng đi
Hắn đi nó thở phào nhẹ nhõm, nó mà quên được cái gì nó chết liền. Hình ảnh đó vẫn lởn vởn trong đầu nó, nó rửa mặt cho thật tỉnh rồi đi xuống nhà.
Bây giờ trên bàn tràn ngập những đồ ăn ngon. Nó định gắp miếng thịt thì có một đôi đũa khác đang giành lấy. Nó ngẩng đầu lên nhìn vị chủ nhân của chiếc đũa đó không ngoài dự đoán của nó chính là hắn. Cô nhìn hắn mỉm cười
- Cái này là của tôi!
- Miếng thịt này có để tên cô hả?
- Không nhưng tôi thấy trước
- Cô ăn nhiều rồi miếng này là của tôi
- Anh là con trai thì phải nhừng con gái chứ!
- Cô là heo rồi ăn nhiều mập thêm ai dám lấy (vậy mà có người lấy đó)
- Tôi mập kệ tôi liên quan gì đến anh!
Thấy giành hoài không được, hắn nghĩ đến
- Ê nhìn kìa_hắn giơ tay chỉ
Nó nhìn theo tay hắn, lúc nó sơ hở hắn giật lấy miếng thịt. Nó không chịu thua, lấy tay đập vào bàn làm tay hắn không vững rớt miếng thịt xuống đất nó mỉm cười đắc ý
Nó lụm miếng thịt lên
- Cô định ăn cái đó hả?
- Anh điên à! Đem cái này cho con Lucky ăn còn hơn!
Nói rồi, nó đem ra cho con chó. Sau đó, nó dắt xe đạp ra lần nay không có ai cản trở nó nên nó thoải mái đạp xe tới trường. Đến trường, nó dắt xe vào, rồi bước vào lớp. Nó nghe thấy có tiếng bàn tán ở phía sau lưng, nó nhìn ra phía sau thì thấy hắn đang nói chuyện với một cô gái vô cùng xinh đẹp. Lồng ngực nó bỗng nhói đau, nó không biết tại sao thấy hắn đi với người khác nó lại đau như vậy. Nó đến phòng y tế, cô y tế có thể nói là biết thân phận thật sự của nó.
- Cô ơi sao thấy hắn đi với người khác lồng ngực em đau như vậy ?_nó vẫn ôm lấy ngực mình
Cô y tế giật mình khi nghe nó hỏi. Chẳng lẽ cô nhóc này lại biết yêu hả trời? Có nên nói cho nó biết hông? Không nói hết còn gì vui!
- Cô biết bệnh của em nhưng bệnh đó trị hổng được_cô mỉm cười
- Bệnh đó là bệnh gì hả cô?_nó ngây ngô hỏi
- Từ từ rồi em sẽ biết thôi.
- Ừ..._nó nhắm mắt rồi cơn buồn ngủ ập đến.
Còn hắn thì vào lớp hổng thấy nó, lòng hắn lo lắm. Nghe cô chủ nhiệm nói là nó bị mệt xuống phòng y tế nghỉ rồi, hắn lo lắm. Nguyên tiết học, hắn cứ nhìn ra ngoài không hề chú tâm vào bài học, hôm nay không có nó hắn thấy trống vắng làm sao không nghe được giọng nói của nó, không thấy được nụ cười của nó, hắn buồn lắm. Chỉ mong đến giờ ra chơi để hắn có thể thấy nó. Tình cảm trong lòng hắn bây giờ là gì? Hắn có nhận ra không?
Còn cô gái đi chung với hắn là ai? Nana: là một cô nàng bí ẩn, xinh đẹp thân thế của cô như thế nào?
Chap sau em sẽ giới thiệu về cô nàng này. Muộn rồi em đi ngủ nhe mai còn đi học. Sau khi nghỉ xong tiết đầu, nó mệt mỏi quay về lớp, nó ngồi bàn. Hắn thấy thì mừng rỡ
- Nãy giờ cô bị sao vậy?_hắn lo lắng hỏi.
Nó im lặng không trả lời hắn, thậm chí không thèm nhì hắn. Hắn thấy nó lạ lắm, suốt giờ học hắn cố gây chuyện để ép nó nói chuyện. Nhưng mỗi khi hắn phàn nàn nó làm theo lời hắn làm hắn không biết nói gì nữa.
Lúc này, trên bục giảng đang giới thiệu bạn học sinh mới (vì mới làm thủ tục nhập học nên giờ mới lên lớp). Nó nhìn lên, trước mắt nó là một cô nàng vô cùng xinh đẹp làm con trai lớp này ai cũng la lên, con gái thì trầm trồ khen. Nó nhận ra đó là cô nàng hồi sáng đi chung với hắn, tim nó một lần nữa lại đau. Nó càng ngày không hiểu cảm giác đang này ra trong lòng nó gì (vì Gui chưa biết bao giờ nên bây giờ yêu không nhận ra thôi).
Cô nàng lạ mặt đó tên là Nana là bạn gái cũ của wangzi, cả hai rất yêu thương nhau nhưng 2 năm trước vì Nana phải đi du học nên họ mới xa nhau. Là một cô nàng hiền lành tốt bụng chính vì những đức tính đó đã làm cho nó rất khó xử.
Nana đã trở về vậy tình cảm Wangzi như thế nào khi con tim bị chia ra làm hai.
Một nửa cho một tình cảm rung động ban đầu, một nửa cho một mối tình mà anh không bao giờ muốn từ bỏ và làm cho người con gái đó rơi một giọt lệ nào.
Người ta thường nói đã yêu thì phải yêu trọn vẹn cả con tim. Nhưng trong tình huống này, trái tim của wangzi thật sự thuộc về ai?
Nana nhìn xung quanh lớp, rồi đôi môi bỗng mỉm cười khi ánh mắt dừng lại ở Wangzi. Cô nhanh chóng bước xuống
- Bạn ơi! Mình muốn ngồi chỗ này, bạn có thể nhường cho mình không?_cô gái nhẹ nhàng hỏi nó. Nó mỉm cười
- Đương nhiên rồi ai có thể từ chối cô nàng xinh đẹp như bạn_rồi nó dời chỗ sang ngồi với Aaron.
- Em làm như vậy có được không?_Aaron hỏi nó
- Em không sao đâu.
Aaron từ lâu đã biết tình cảm của nó dành cho hắn nên cũng hơi quan tâm cô em vợ mình.
Giờ ra chơi cũng đến, Hebe biết tình hình của em gái mình nên nhờ Aaron giúp nó đến khi cô đăng kí nhập học.
- Em ăn gì hông để anh mua?_aaron
- Em hổng thấy đói đâu!
- Em mà hổng ăn Hebe thấy chắc chém đầu anh quá ! Em thương anh thì gáng ăn gì đi!
- Thôi được rồi hai anh em mình xuống căn teen ăn.
Suốt đường đi Aaron cố gắng chọc cười nó làm nó cười quá trời. Hắn với Nana đi ngang qua thì thấy nó với Aaron đi với nhai trông có vẻ rất tình tứ (thật ra hai người xem nhau như anh em nên mới thân như vậy)
Máu hắn đang sôi , nhưng đang đi với Nana nên hắn phần nào kiềm chế được. Còn nó sau khi đi học, nó ghé nhà chị nó để hỏi về căn bệnh oái ăm đấy!
Nghe tiếng chuông, Hebe chạy ra mở cửa thì thấy cô em gái cưng của mình thì ôm lấy.
- Em đến thăm chị à?
- Ừ em cũng có chuyện muốn hỏi chị.
- Chuyện gì vậy?
- Vào nhà đi em nói cho.
Hai chị em vào nhà. Hebe thấy em gái mình bây giờ không quen nên kêu em đi rửa mặt rồi thay đồ.
- Hay là tối nay em ở đây với chị đi!
- Ừ ý hay đó để em xin phép ông đã!
- Ừ em đi xin phép đi.
Nó lấy điện thoại ra gọi cho ông hắn
- Alo_đầu dây bên kia
- Ông hả cháu Gui nè!
- Cháu gọi ông có chuyện gì hông?
- Dạ...cháu định xin ông cho cháu ở ngoài hôm nay.
- Cháu định ở với ai mà ở đâu?
- Dạ cháu định ở lại nhà chị cháu.
- Là Hebe hả?
- Dạ
- Vậy cháu ở đó vui nhe!
- Cảm ơn ông_nó hun một cái chụt
Thay đồ xong, nó bước ra
- Chị ơi em nhớ chị quá!
- Lớn rồi mà còn như con nít
- Chị về hồi nào hổng cho em hay?
- Mới về mà sao em mặc đồ như vậy hả?
- Chị biết rồi còn hỏi.
- Thôi mà bạn em à?
- Ừ, mà em bây giờ làm gì chắc chị biết rồi nên giả bộ nghe!
- Biết rồi cô nương
- Hân hạnh chào mấy em chị là chị em kết nghĩa với Gui
- Chúng em chào chị.
- Aaron...Aaron là anh ư?
- Hebe?
- Wow lâu quá hổng gặp mà vẫn đẹp chai như xưa he!
- Em khen quá lời.
- Chị nói vậy chẳng lẽ tụi em hổng đẹp hả?_cả đám nói
- Chị thấy ai cũng đẹp hết đó!
- Mấy em ở đây chơi nghe chị với Gui đi có chuyện một tí.
Rồi Hebe kéo Gui đi, hai người vào một quán cà phê để uống nước
- Trong đám đó thằng nào là vị hôn phu của em vậy?
- Là cái thằng mà có mái tóc màu nâu đó!
- Trông nó cũng đẹp trai mà!
- Chị đứng về phía ai vậy?
- Đương nhiên là em gái của chị rồi
- Chị nhớ đó nghe
- Mà chị xuống đây làm gì vậy?
- Ba mẹ kêu chị xuống đây để giám sát em
- Giống như em là con nít hông bằng vậy?
- Chứ còn gì nữa!!
- Chị chọc em hoài, mà chị với anh Aaron sao rồi?
- Sao là sao hai anh chị có chuyện gì đâu?
- Giả bộ hoài tưởng em hổng biết hả, chị thích anh ấy phải không?
- Đâu chị đâu có
- Nói thiệt đi
- Mà sao em biết hay vậy?
- Chị mà giấu được em mới sợ.
- Chị cũng hổng biết nữa cứ để chuyện tới đâu thì tới.
- Hai chị em mình khổ quá ha!
- Ừ!!
- Quên nữa chị định ở đâu vậy?
- Thật ra thì ba có mua một căn nhà cho chị rồi!
- Chị sướng thật ta, còn em đi với phải thằng cha mắc dịch nghĩ thôi cũng mắc ghét.
Lần đầu tiên Hebe thấy em mình ghét người ta đấy. Lúc gặp Wangzi, Hebe để ý thấy Wangzi thường hay nhìn Gui mỗi khi nó cười. Cô nghĩ cô sẽ thử thách tình cảm của Wangzi dành cho Gui để coi hắn có xứng đáng để trao Gui không. Dù sao nó cũng là em gái cưng của mình mà. Cô mỉm cười nhẹ
Nhà của Hebe
Phòng của Hebe bây giờ Sau khi nói chuyện với chị nó xong. Nó về nhà, vào phòng. Nó bắt đầu làm bài tập, vì là buổi học đầu tiên nên nó không có nhiều bài lắm. Nó làm xong, nó nhớ mẹ nó, liền lấy phone ra gọi mẹ nó. Hai mẹ con ngồi tám với nhau (đúng là mẹ con nhiều chuyện y gan nhau).
Đang nói chuyện thì nó nghe có tiếng gõ cửa. Nó bước ra mở cửa thì thấy hắn
- Anh muốn gì đây?
- Tôi muốn nhắc cô trước khi đi ngủ thì cô làm gì hả?
- Pha macchiato (sao wang nhà ta ghiền macchiato dữ vậy - sụtt đó là một bí mật).
- Tốt lắm một hồi cô đem qua cho tôi_hắn bỏ đi
Giờ này mà muốn uống cái thứ đó ư, bộ anh hổng có tay mà làm sao tưởng tui rãnh lắm hả_nó rủi hắn. Nó bước vào phòng nhấc điện thoại lên
- Mẹ ơi!! Con có chuyện cần làm rồi hôm nào hai mẹ mình nói tiếp.
- Ừ con nhớ ngủ sớm nhe!
- Bye mẹ_chụt nó hôn một cái.
Nó bước xuống bếp, làm ly macchiato rồi đem lên phòng hắn. Nó mở cửa thì thấy hắn đang ngáy KHÒ!KHÒ!!. Tức muốn lòi bản họng, kêu người ta đã đời mà bây giờ lại lăn ra ngủ.
Nó giơ tay như muốn đánh nhưng nhìn thấy khuôn mặt hắn nó dừng tay lại bỏ xuống. Khuôn mặt hắn bây giờ hiền lành, dễ thương làm sao! Khác hẳn với những nó với hắn cãi nhau. Tim nó lại đập thình thịch, nó lấy tay chạm vào ngực mình.
Sao tim mình lại đập nhanh nhỉ?_nó tự hỏi bản thân. Chẳng lẽ....nó lắc đầu cố gắng bỏ cái suy nghĩ ấy ra khỏi đầu mình rồi thuyết phục mình rằng tại lúc nãy giận hắn quá nên mới tim mới đập nhanh thôi.
Nó đặt ly macchiato xuống, rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi cửa phòng đóng cửa lại. Nó vào phòng mình, bước lại gần phía ban công, mở cửa. Trời hơi se lạnh làm nó hơi run lên, nó nhìn xuống khu vườn hoa hồng xanh nó cảm thấy lòng nó thanh thản làm sao.
Nó với hắn chỉ biết nhau có ba ngày, ba ngày không ngắn cũng không dài để một tình cảm nảy sinh. Chỉ có một chút rung động, một tình cảm nhỏ xíu nhưng nó có thể trở thành tình cảm đẹp đẽ không?
Nó ngước lên trời. Hôm nay, trời không có sao nhưng vẫn có nàng trăng tỏa bóng. Nó mơn man suy nghĩ....nghĩ về ngày hôm nay.....nghĩ về mục đích mà nó đến đây để thoát khỏi cuộc hôn nhân...nó quen được cô bạn Ya tou dễ thương....nó còn có chị Hebe lúc nào cũng ở bên nó....nó đã quen cuộc sống mới rồi.
Nó đóng cửa lại, bước vào trong chăn, mắt nhắm lại cơn buồng ngủ từ từ đến.
Thế là một ngày mới lại bắt đầu. Những tia nắng ấm áp chiếu qua những khung cửa dội ngay vào khuôn mặt nó.
Nó lấy tay che nắng, nó ểu oải vươn vai ngồi dậy. Nó bước ra khỏi giường như thường lệ nó bước vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt, hóa trang, thay đồ. Xong xuôi, nó bước xuống nhà, giúp dì Hai chuẩn bị bữa sáng, sau đó nó mang ly macchiato mới pha đem lên phòng hắn.
Nó gõ cửa không thấy ai trả lời, nó mở cửa một cảnh tượng kinh dị hiện ra trước mắt nó HẮN ĐANG THAY ĐỒ. Nó tròn con mắt mà nhìn, bây giờ dây thần kinh của nó vẫn chưa hoạt động lại được. Hắn cũng không hơn gì nó, hắn ngạc nhiên khi thấy nó dừng hoạt động đang làm lun. Sau 15s, nó mới bắt đầu chớp chớp đôi mắt cử động tay chân, nó để ly xuống bàn, sau đó đóng của phòng lại. Hắn cũng ngạc nhiên, mắt vẫn còn xanh lè như tàu lá chuối, không biết nó có thấy gì không_hắn nhanh chóng thay đồ vào. Còn nó, sau khi chạy ra khỏi phòng, nó vào phòng mình đóng cửa lại Mặt nó đỏ bừng khi nó nhớ lại chuyện nó nhìn thấy lúc nãy nó than lên TRỜI ƠI!! SAO VIỆC NÀY CÓ THỂ XẢY RA VỚI CON VẬY?.
Trong đầu nó bây giờ, hình ảnh hắn không mặc quần áo tiếp tục hiện ra rõ trong đầu nó. Nó lắc đầu cố quên hết mọi chuyện. nhưng càng cố quên thì hình ảnh đó vẫn cứ lãng vãng trong đầu nó.
Nó bước ra khỏi phòng định xuống ăn sáng thì sáu mắt nhìn nhau. Hắn đang đứng trước nó, chủ nhân của những bức hình hiện lên trong đầu nó. Mặt nó bắt đầu đỏ bừng
- Mới nãy cô có thấy gì không?
- Thấy gì là thấy gì?_nó giả bộ làm ngơ
- Cô hổng thấy thật ư?
- Thiệt. Mới nãy kính tôi hơi mờ nên hổng có thấy gì hết.
- Thôi cô xuống ăn sáng đi
Hắn đi nó thở phào nhẹ nhõm, nó mà quên được cái gì nó chết liền. Hình ảnh đó vẫn lởn vởn trong đầu nó, nó rửa mặt cho thật tỉnh rồi đi xuống nhà.
Bây giờ trên bàn tràn ngập những đồ ăn ngon. Nó định gắp miếng thịt thì có một đôi đũa khác đang giành lấy. Nó ngẩng đầu lên nhìn vị chủ nhân của chiếc đũa đó không ngoài dự đoán của nó chính là hắn. Cô nhìn hắn mỉm cười
- Cái này là của tôi!
- Miếng thịt này có để tên cô hả?
- Không nhưng tôi thấy trước
- Cô ăn nhiều rồi miếng này là của tôi
- Anh là con trai thì phải nhừng con gái chứ!
- Cô là heo rồi ăn nhiều mập thêm ai dám lấy (vậy mà có người lấy đó)
- Tôi mập kệ tôi liên quan gì đến anh!
Thấy giành hoài không được, hắn nghĩ đến
- Ê nhìn kìa_hắn giơ tay chỉ
Nó nhìn theo tay hắn, lúc nó sơ hở hắn giật lấy miếng thịt. Nó không chịu thua, lấy tay đập vào bàn làm tay hắn không vững rớt miếng thịt xuống đất nó mỉm cười đắc ý
Nó lụm miếng thịt lên
- Cô định ăn cái đó hả?
- Anh điên à! Đem cái này cho con Lucky ăn còn hơn!
Nói rồi, nó đem ra cho con chó. Sau đó, nó dắt xe đạp ra lần nay không có ai cản trở nó nên nó thoải mái đạp xe tới trường. Đến trường, nó dắt xe vào, rồi bước vào lớp. Nó nghe thấy có tiếng bàn tán ở phía sau lưng, nó nhìn ra phía sau thì thấy hắn đang nói chuyện với một cô gái vô cùng xinh đẹp. Lồng ngực nó bỗng nhói đau, nó không biết tại sao thấy hắn đi với người khác nó lại đau như vậy. Nó đến phòng y tế, cô y tế có thể nói là biết thân phận thật sự của nó.
- Cô ơi sao thấy hắn đi với người khác lồng ngực em đau như vậy ?_nó vẫn ôm lấy ngực mình
Cô y tế giật mình khi nghe nó hỏi. Chẳng lẽ cô nhóc này lại biết yêu hả trời? Có nên nói cho nó biết hông? Không nói hết còn gì vui!
- Cô biết bệnh của em nhưng bệnh đó trị hổng được_cô mỉm cười
- Bệnh đó là bệnh gì hả cô?_nó ngây ngô hỏi
- Từ từ rồi em sẽ biết thôi.
- Ừ..._nó nhắm mắt rồi cơn buồn ngủ ập đến.
Còn hắn thì vào lớp hổng thấy nó, lòng hắn lo lắm. Nghe cô chủ nhiệm nói là nó bị mệt xuống phòng y tế nghỉ rồi, hắn lo lắm. Nguyên tiết học, hắn cứ nhìn ra ngoài không hề chú tâm vào bài học, hôm nay không có nó hắn thấy trống vắng làm sao không nghe được giọng nói của nó, không thấy được nụ cười của nó, hắn buồn lắm. Chỉ mong đến giờ ra chơi để hắn có thể thấy nó. Tình cảm trong lòng hắn bây giờ là gì? Hắn có nhận ra không?
Còn cô gái đi chung với hắn là ai? Nana: là một cô nàng bí ẩn, xinh đẹp thân thế của cô như thế nào?
Chap sau em sẽ giới thiệu về cô nàng này. Muộn rồi em đi ngủ nhe mai còn đi học. Sau khi nghỉ xong tiết đầu, nó mệt mỏi quay về lớp, nó ngồi bàn. Hắn thấy thì mừng rỡ
- Nãy giờ cô bị sao vậy?_hắn lo lắng hỏi.
Nó im lặng không trả lời hắn, thậm chí không thèm nhì hắn. Hắn thấy nó lạ lắm, suốt giờ học hắn cố gây chuyện để ép nó nói chuyện. Nhưng mỗi khi hắn phàn nàn nó làm theo lời hắn làm hắn không biết nói gì nữa.
Lúc này, trên bục giảng đang giới thiệu bạn học sinh mới (vì mới làm thủ tục nhập học nên giờ mới lên lớp). Nó nhìn lên, trước mắt nó là một cô nàng vô cùng xinh đẹp làm con trai lớp này ai cũng la lên, con gái thì trầm trồ khen. Nó nhận ra đó là cô nàng hồi sáng đi chung với hắn, tim nó một lần nữa lại đau. Nó càng ngày không hiểu cảm giác đang này ra trong lòng nó gì (vì Gui chưa biết bao giờ nên bây giờ yêu không nhận ra thôi).
Cô nàng lạ mặt đó tên là Nana là bạn gái cũ của wangzi, cả hai rất yêu thương nhau nhưng 2 năm trước vì Nana phải đi du học nên họ mới xa nhau. Là một cô nàng hiền lành tốt bụng chính vì những đức tính đó đã làm cho nó rất khó xử.
Nana đã trở về vậy tình cảm Wangzi như thế nào khi con tim bị chia ra làm hai.
Một nửa cho một tình cảm rung động ban đầu, một nửa cho một mối tình mà anh không bao giờ muốn từ bỏ và làm cho người con gái đó rơi một giọt lệ nào.
Người ta thường nói đã yêu thì phải yêu trọn vẹn cả con tim. Nhưng trong tình huống này, trái tim của wangzi thật sự thuộc về ai?
Nana nhìn xung quanh lớp, rồi đôi môi bỗng mỉm cười khi ánh mắt dừng lại ở Wangzi. Cô nhanh chóng bước xuống
- Bạn ơi! Mình muốn ngồi chỗ này, bạn có thể nhường cho mình không?_cô gái nhẹ nhàng hỏi nó. Nó mỉm cười
- Đương nhiên rồi ai có thể từ chối cô nàng xinh đẹp như bạn_rồi nó dời chỗ sang ngồi với Aaron.
- Em làm như vậy có được không?_Aaron hỏi nó
- Em không sao đâu.
Aaron từ lâu đã biết tình cảm của nó dành cho hắn nên cũng hơi quan tâm cô em vợ mình.
Giờ ra chơi cũng đến, Hebe biết tình hình của em gái mình nên nhờ Aaron giúp nó đến khi cô đăng kí nhập học.
- Em ăn gì hông để anh mua?_aaron
- Em hổng thấy đói đâu!
- Em mà hổng ăn Hebe thấy chắc chém đầu anh quá ! Em thương anh thì gáng ăn gì đi!
- Thôi được rồi hai anh em mình xuống căn teen ăn.
Suốt đường đi Aaron cố gắng chọc cười nó làm nó cười quá trời. Hắn với Nana đi ngang qua thì thấy nó với Aaron đi với nhai trông có vẻ rất tình tứ (thật ra hai người xem nhau như anh em nên mới thân như vậy)
Máu hắn đang sôi , nhưng đang đi với Nana nên hắn phần nào kiềm chế được. Còn nó sau khi đi học, nó ghé nhà chị nó để hỏi về căn bệnh oái ăm đấy!
Nghe tiếng chuông, Hebe chạy ra mở cửa thì thấy cô em gái cưng của mình thì ôm lấy.
- Em đến thăm chị à?
- Ừ em cũng có chuyện muốn hỏi chị.
- Chuyện gì vậy?
- Vào nhà đi em nói cho.
Hai chị em vào nhà. Hebe thấy em gái mình bây giờ không quen nên kêu em đi rửa mặt rồi thay đồ.
- Hay là tối nay em ở đây với chị đi!
- Ừ ý hay đó để em xin phép ông đã!
- Ừ em đi xin phép đi.
Nó lấy điện thoại ra gọi cho ông hắn
- Alo_đầu dây bên kia
- Ông hả cháu Gui nè!
- Cháu gọi ông có chuyện gì hông?
- Dạ...cháu định xin ông cho cháu ở ngoài hôm nay.
- Cháu định ở với ai mà ở đâu?
- Dạ cháu định ở lại nhà chị cháu.
- Là Hebe hả?
- Dạ
- Vậy cháu ở đó vui nhe!
- Cảm ơn ông_nó hun một cái chụt
Thay đồ xong, nó bước ra
/6
|