Công Giá

Chương 10 - Cắn Một Ngụm

/94


“Ngươi là cháu dâu mà lão phu nhân đích thân chọn, vậy nhất định là rất tốt, nghĩ đến lão phu nhân nơi đó cũng đã công đạo ngươi rất nhiều, ta bên này sẽ không dong dài, ngươi chỉ nhớ kỹ một chút, gả cho người không thể so với khi ở nhà, phải thời khắc giữ gìn bổn phận làm làm dâu làm thê.”

Kiều phu nhân ngồi ngay ngắn tại thượng vị, ánh mắt nhìn xuống Cung Trác Lương lạnh lùng thản nhiên, mang theo soi mói và không thích, nàng vốn là thiên kim danh môn ở kinh thành, lúc trước gả vào Kiều gia chính là hạ giá, hiện tại trưởng tử cưới con gái của một thương nhân, thật làm cho nàng cảm thấy mất hết mặt mũi.

Lúc trước nàng liền thà rằng nhi tử không cưới, cũng không nên vì cái gì xung hỉ mà kết thân với gia tộc này, lão thái thái lại không nên kiên trì……

“Bà bà giáo huấn phải, con dâu nhớ kỹ.”

Cung Trác Lương cúi đầu sắc mặt lạnh lãnh, lập tức lại nổi lên nụ cười dịu ngoan, thanh âm trả lời vẫn là vô cùng cung kính, thân mình quỳ cũng như trước thẳng tắp không có một tia run rẩy.

“Ân, đứng lên về trước đi, một hồi gặp qua bọn đệ đệ muội muội, sau đó lại đến phòng ta.”

Ý bảo nha hoàn đem tiền lì xì đưa cho Cung Trác Lương, Kiều phu nhân mắt lạnh nhìn hắn ứng đối, trong lòng đã tính hảo, lén hảo hảo dạy hắn quy củ, miễn cho hắn đem một thân hơi tiền tán đến trong phủ.

“Hồi mẫu thân, tổ mẫu nơi đó thương tiếc tức phụ của nhi tử vất vả, đã miễn quy củ của hắn hôm nay, bảo hắn nghỉ một ngày.”

Thu được ánh mắt của Cung Trác Lương theo bản năng nhìn qua, Kiều Ứng Trạch thản nhiên nhìn mẫu thân mình liếc mắt một cái, khách khí mà xa cách mở miệng, mà cùng lúc đó, Văn Thư nguyên bản đứng hầu ở phía sau Cung Trác Lương tiến lên vài bước, thay Cung Trác Lương tiếp tráp trong tay nha hoàn, đang cầm lui về tại chỗ.

“……”

Kiều phu nhân vừa ra chiêu còn có hai người thay mình cản trở về, Cung Trác Lương chớp chớp ánh mắt giả vờ vô tội, kỳ thật cái đuôi đã muốn nhếch lên rồi, tâm nghĩ ngươi muốn đối ta ra oai bà bà, đều có bà bà của ngươi khắc ngươi, xem ngươi kế tiếp còn có chiêu số gì.

“Lão thái thái thế nhưng thật thương ngươi, như thế thì, hôm nay liền miễn quy củ của ngươi, trở về nghỉ ngơi đi.”

Kiều phu nhân ánh mắt mị mị, trên mặt ngược lại lộ ra chút tiếu ý, hiện tỏ ra một bộ dáng rộng lượng, thế nhưng cũng đã ngầm cắn chặt hàm răng. Để sau khi mấy người Cung Trác Lương rời đi, nàng quay mặt nhìn về phía tướng công mình, Kiều lão gia chỉ là có lệ cùng nàng nói vài câu, liền tự cố tự đích đứng dậy đi nha môn.

“Thời điểm ta làm tân tức phụ, như thế nào không thấy nàng thương tiếc, hiện tại ta làm bà bà muốn dạy con dâu, nàng lại đến hiển từ ái, là cái đạo lý gì!”

Vẫy lui mọi người, Kiều phu nhân cười lạnh xiết chặt khăn lụa trong tay, nàng muốn xem, mình có thể giáo huấn được con dâu này hay không!

xxxxxxxxxxxxxxxx

Từ sân của Kiều phu nhân kia dọc theo đường đi về sân của mình, Cung Trác Lương trên mặt đều mang theo tiếu ý nhu thuận, bộ pháp đi đường cũng không có loạn qua một phần, mọi người không hiểu, nhưng Kiều Ứng Trạch chính là biết, người này đang sinh khí, đang …… nổi nóng.

“Trác Trác……”

Trở lại trong phòng sau đó cho bọn nha hoàn đều lui ra ngoài, Kiều Ứng Trạch khóa cửa phòng quay lại buồng trong, nhìn Cung Trác Lương muốn nói lại thôi.

“Như thế nào?”

Cúi đầu ngồi ở bên cạnh bàn uống nước Cung Trác Lương dừng lại động tác, ngẩng đầu mỉm cười nhìn phía Kiều Ứng Trạch.

Bởi vì nguyên nhân thân thể Kiều Ứng Trạch, không thể uống nhiều các loại đồ uống như rượu và trà, trong phòng đều là nước sôi, đối với chuyện này Cung Trác Lương rất vừa lòng, hắn đối với các loại trà hoàn toàn không có hứng thú.

“Ngươi…… Nếu là có cái gì mất hứng, cứ nói với ta, đừng buồn ở trong lòng, ta có lẽ không thể giúp được cái gì, nhưng cho ngươi nói vài câu ra hết giận thì có thể.”

Nghĩ nghĩ tìm từ, Kiều Ứng Trạch đi đến bên người Cung Trác Lương ngồi xuống, có điểm lấy lòng kéo qua bàn tay nhỏ bé của hắn nắm trong lòng bàn tay chính mình.

“A…… Ngươi đây là để cho ta trút giận lên ngươi a, ngươi như thế nào biết ta mất hứng?”

Cung Trác Lương thấy Kiều Ứng Trạch như vậy liền cười lên tiếng, nhịn không được dùng một tay tự do khác niết cằm Y quơ quơ, tâm nghĩ tiểu bộ dáng này cũng thật khiến người yêu thương, hảo muốn cắn một ngụm a.

“Cảm giác, tóm lại, về sau mẫu thân ta nơi đó…… Ngươi đều đừng để trong lòng.”

Kiều Ứng Trạch thấy Cung Trác Lương nở nụ cười, chính mình cũng nhẹ nhàng thở ra, Y tuy là đại công tử trong phủ, nhưng rốt cuộc không một chút thực quyền, cho nên đừng nói trưởng bối trong nhà này Y không thể có cái gì vô lễ, chính là một ít hạ nhân cầm quyền trong nhà, Y cũng không thể dễ dàng giáo huấn, không phải bọn họ âm thầm ngáng chân cắt xén này nọ, khổ sở vẫn là những người trong phòng của mình này.

Về phần cáo trạng đến lão phu nhân nơi đó cái gì, Kiều Ứng Trạch tuyệt đối làm không ra việc như vậy.

“Ân, mẹ chồng con dâu là thiên địch thôi, ta biết nên làm như thế nào, bất quá mất hứng là thật, ngươi muốn như thế nào làm cho ta hết giận a?”

Cung Trác Lương hướng về Kiều Ứng Trạch cười không có hảo ý, trong lòng thầm thở dài một tiếng người này thật mẫn cảm, từ nhỏ bị giam trong cái quan viên lộng lẫy giống như nữ nhi quốc này, lại là người thích nghĩ nhiều tính cách mẫn cảm, Y còn có thể bảo trì lý trí tính cách hiền lành như vậy, không bị tra tấn đến biến thái, Cung Trác Lương cũng cảm thấy rất giỏi a.

“Ngươi, ngươi muốn thế nào?”

Kiều Ứng Trạch bị đôi mắt lóe sáng của Cung Trác Lương nhìn mà tim đập gia tốc, có điểm ngượng ngùng nghiêng mặt đi né tránh tay hắn đang nắm lấy cằm mình, quyết định tiểu tức phụ muốn làm gì, chỉ cần là mình đủ khả năng, tận lực thỏa mãn hắn là được rồi.

“Vậy ngươi cho ta cắn một ngụm.”

Cung Trác Lương hướng mặt qua xem khuôn mặt trắng noãn của Y, tâm nghĩ này phải dùng bao nhiêu thứ tốt, mới có thể đem một nam hài tử dưỡng thành thủy linh non mịn như vậy a, nhìn nhìn lại chính mình cái bộ dạng gầy như suy dinh dưỡng này, lại có làn da trời sinh mỏng manh, trên thực tế thì làm từ cây cải củ và oa nhi nhân sâm cũng chênh lệch a.

“Cắn…… Thế nào?”

Kiều Ứng Trạch lặp tức lại mặt đỏ lên, nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Cung Trác Lương nghẹn nửa ngày, lại không thể nói ra lời cự tuyệt.

“ Ở địa phương sẽ không lộ ra ngoài.”

Tay Cung Trác Lương theo cổ Kiều Ứng Trạch chậm rãi đi xuống, đến nơi áo nhẹ nhàng kéo ra, lộ ra cảnh oa nơi có một chút da thịt, lại cố ý hướng Kiều Ứng Trạch thử thử cái miệng đầy tiểu bạch nha, chậm rãi hướng chỗ kia kề qua.

“……”

Cảm giác được hô hấp của Cung Trác Lương phun trên cổ mình, ngửa đầu dâng ra cổ Kiều Ứng Trạch không khỏi ngừng lại hô hấp,trong nháy mắt răng nanh Cung Trác Lương đã có thể đụng tới làn da của Y, cửa phòng bị nhẹ nhàng xao vang, Hàm Thư ở bên ngoài bẩm báo nhị công tử, đại tiểu thư bọn họ đến.

Kiều Ứng Trạch không khỏi liễm tiếu ý, Cung Trác Lương cũng lập tức ngồi ngay ngắn, cũng giúp Kiều Ứng Trạch đem cổ áo chỉnh lại ngay ngắn.

“Mời vào.”

Kiều Ứng Trạch dắt Cung Trác Lương đến tháp gian ngoài ngồi xuống, thanh âm nói chuyện cũng khôi phục trong trẻo nhưng lạnh lùng ngày thường.

Trên người đã không còn độ ấm Cung Trác Lương truyền đến khi kề qua, Kiều Ứng Trạch trong lòng có một chút thất vọng, vì thế thừa dịp một chút thời gian người còn chưa đi vào trong, nhỏ giọng ở bên tai Cung Trác Lương nói thầm một câu, sau đó Cung tiểu tức phụ tỏ vẻ thực vừa lòng sờ sờ đỉnh đầu của Y.

Kiều Ứng Trạch nói là — buổi tối cho ngươi cắn.

“Ứng Hiên kiến quá ca ca tẩu tẩu, nguyện ca ca tẩu tẩu bạch đầu giai lão, cử án tề mi.”

Cử án tề mi: tôn trọng lẫn nhau mà giữ gìn hạnh phúc (câu này xuất phát từ một cái tích về bà Mạnh Quang – 孟光)

Thân ảnh anh tuấn mặc áo ngoài màu lam tiến ốc, thanh âm trong sáng mang theo vui sướng liền truyền vào lỗ tai Cung Trác Lương và Kiều Ứng Trạch, Cung Trác Lương trừng mắt nhìn, có điểm tò mò nhìn về phía ‘Chú em’ ngày hôm qua đem mình bối vào cửa kia, mà Kiều Ứng Trạch lại là thản nhiên nhìn về phía người tới, không có biểu hiện nhiều thân mật, cũng không có lộ ra cảm xúc không vui gì.

“Tạ thúc thúc.”

Cung Trác Lương trong lòng thầm khen một tiếng tiểu suất ca dương quang a, trên mặt lại chỉ lộ ra một tia cười ngại ngùng, tiếp nhận hà bao Nhược Lam trình lên đưa cho Kiều Ứng Trạch, lại từ Y chuyển giao đến trên tay Kiều Ứng Hiên.

Lại nói tiếp hai huynh đệ Kiều gia này chỉ có ba thành giống, Kiều Ứng Trạch mặt mày đều kế thừa từ Kiều lão gia, mang theo cẩn thận của người phương Nam, hơn nữa Y là hàng năm đọc sách, trên người dáng vẻ thư sinh mười phần, liền càng có vẻ là người ôn nhuận nhu hòa, mà Kiều Ứng Hiên thì càng giống Kiều phu nhân, thoạt nhìn kiên nghị sắc bén hơn một ít, hơn nữa bản nhân cũng có vẻ thiên hướng về võ thuật, cho nên làm cho người ta vừa nhìn liền thấy tinh thần sang sảng, rất dễ tâm sinh hảo cảm.

Không thể không thừa nhận, so với Kiều Ứng Trạch ôn nhuận đơn bạc, Kiều Ứng Hiên một nam hài tử tuấn lãng như vậy càng hợp mắt Cung Trác Lương, bởi vì thân hình nguyên bản của hắn là loại hình này a, cho nên khi Cung Trác Lương nhìn Kiều Ứng Hiên liền cười chân thành thêm vài phần, lại không chú ý tới Kiều Ứng Trạch ở một bên chậm rãi mân chặt môi……

Sau Kiều Ứng Hiên lại thấy Kiều gia thứ xuất đại tiểu thư Kiều Viện Âm cùng mẹ ruột nàng, cảm giác là một tiểu cô nương nhát gan lại hướng nội, nói chuyện thanh âm so với muỗi lớn hơn không được bao nhiêu, còn có mẫu tử thứ xuất Tam công tử Kiều Ứng Tử, là cây cải nhỏ mới bốn tuổi rưỡi, ăn vận mặc dù đơn giản, lại được thu thập sạch sẽ lưu loát, thấy vậy Cung Trác Lương thái độ ôn hòa còn đối nó nở nụ cười, Cung Trác Lương cao hứng liền cho nó một cái bao đỏ thẫm, sau là một ít di nương cùng bà quản gia,tức phụ không đề cập tới, dù sao ép buộc một buổi sáng, bọn họ trong phòng mới tính an tĩnh xuống, cũng may bên trong vẫn có hoa quả điểm tâm chống đỡ, Cung Trác Lương mới chưa đói đến hôn mê, mà Kiều Ứng Trạch bên kia cũng vẫn cứng rắn chống đỡ bồi hắn, thẳng đến sau khi mọi người tan mới hồi buồng trong nằm xuống nghỉ ngơi.

“Tướng công, đứng lên ăn một chút gì.”

Sau khi để cho bọn nha hoàn đem đồ ăn bày ra trong phòng liền đuổi ra ngoài, Cung Trác Lương đang cầm bát cơm vẻ mặt hạnh phúc, này rốt cục có thể ăn cơm no a.

“Ta không đói bụng, ngươi ăn trước đi.”

Kiều Ứng Trạch nằm ở trên giường đưa lưng về phía Cung Trác Lương, nghe vậy không hề động, chỉ là thản nhiên lên tiếng, liền tiếp tục nhắm mắt lại chợp mắt, nhưng đợi một hồi chỉ nghe thấy thanh âm nhẹ nhàng nhấm nuốt, vậy mà lại không có gọi mình thêm lần nào …… Kiều Ứng Trạch không mân nữa, mà là bắt đầu cắn môi dưới của mình.

“Úc……”

Cung Trác Lương lực chú ý đã hoàn toàn bị mỹ thực hấp dẫn, cho nên cũng không phát hiện tướng công nhà mình có chỗ nào không đúng, cầm đũa như bay gặm lấy gặm để, đương nhiên, nhiều năm qua dưỡng thành thói quen dùng cơm tốt, khiến cho hắn ngay cả lúc ăn hung bạo mà đồng thời còn có thể bảo trì thần thái tao nhã vẻ mặt ung dung, không có phát ra một chút tạp âm.

Miệng hưởng thụ mỹ thực, Cung Trác Lương rốt cục cũng đem tinh thần suy nghĩ về hiện trạng bây giờ, không thể không nói, khi nhìn thấy Kiều gia lão phu nhân thân thiết, hắn cũng động tâm tư muốn nán lại trong nhà này thêm một ít thời gian, nhưng sau khi tái kiến Kiều phu nhân, ý niệm ấy trong đầu đã bị hắn hung hăng bóp chết, như vậy bà bà kia, tuyệt đối là thảm họa của con dâu a, hơn nữa một tòa nhà với một đám hoa sắc màu rực rỡ này cũng làm cho hắn khó thở, mặc dù trong phòng này có một cây cỏ xanh có thể giảm bớt một chút áp lực, nhưng này cũng không phải là kế lâu dài, xem ra vẫn là phải nghĩ biện pháp nhanh lên khôi phục thân phận thật sự của mình a……

Nghĩ đến đây, Cung Trác Lương quay đầu nhìn nhìn bóng dáng Kiều Ứng Trạch, trong lòng đã có tính toán, trước mắt còn có một cơ hội tuyệt hảo, có thể cho Cung Trác Lương người này, chính chính thức thức thoát ly ra từ Cung gia.

“Tướng công, đồ ăn đều lạnh, mau đứng lên ăn.”

Có kế hoạch rồi Cung Trác Lương tâm tình tốt, lại có hưng trí trêu cợt tiểu tướng công nhà hắn, liền cười tủm tỉm gọi Y hai tiếng, nhưng không nghe được tiếng người nọ trả lời, Cung Trác Lương không khỏi có điểm kỳ quái, tâm nghĩ thực sự mệt như vậy sao?

“Không thoải mái sao? Muốn uống trước hai khẩu canh ấm áp vị hay không.”

Mở ra chung canh trước lấy non nửa bát, Cung Trác Lương bưng đi đến bên giường ngồi xuống, thăm dò mặt Kiều Ứng Trạch.

“Không khẩu vị, không uống.”

Cảm giác được Cung Trác Lương gần sát, ánh mắt Kiều Ứng Trạch giật giật, vẫn là đưa lưng về phía hắn không có đứng lên, lại cảm thấy chính mình làm kiêu, có điểm mất tự nhiên giật giật thân mình.

“Ân?”

Lúc này Cung Trác Lương biết tình huống không đúng, hiểu ra tiểu tử này tự mình ở đây sinh hờn dỗi nửa ngày a, nhưng là vì cái gì a? Hồi tưởng một chút chuyện tình phía trước, Cung Trác Lương vẫn là một đầu dấu chấm hỏi, không nhớ rõ hắn có chọc gì tới người ta a……

/94

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status