_ “ Izumin ! Chàng tỉnh rồi sao ? Thấy trong người sao rồi ? “ Nguyệt Du thấy Izumin hơi mở mắt , nặng nhọc mắng nàng , nàng vô cùng vui mừng liền hỏi han Izumin .
_” Ta làm sao mà không tỉnh được cơ chứ ? Ta chết nam nhân khác cướp nàng thì sao cơ chứ ? Bây giờ “ Izumin nét mặt nhợt nhạt , nặng nhọc thở dốc nói với nàng . Bất chợt Izumin ôm tay trước bụng , tay nắm chặt giường một cách đau đớn :
_ “ Đau quá , ruột gan ta như có ai đó cào xé vậy ? “
Vừa lúc đó cũng may Ari đã pha nước gừng xong liền đưa tới cho nàng , nàng vội cầm lấy đưa trước mặt Izumin nói :
_ “ Chàng uống nước gừng này đi , nó sẽ giảm sự thẩm thấu của chất độc vào dạ dày đó ! “
Izumin run run cầm lấy ly nước gừng , Nguyệt Du ở bên cạnh cầm giúp chàng rồi sau đó rút nhẹ những ngân châm ở bụng và đầu ra , Izumin kinh ngạc khi thấy nàng chữa trị bằng cách mà chàng chưa từng thấy , trong đầu chàng xuất hiện hàng loạt câu hỏi , mãi một lúc sau chàng mới mở miệng hỏi :
_ “ Asisu , nàng thật ra là ai ? Sao ta có cảm giác nàng không giống người ở thế giới này , ta thấy nàng kì lạ , thần bí như Carol vậy ? "
Nguyệt Du trầm lặng không nói gì chỉ ngồi vuốt tóc Izumin rồi sau đó mới mở miệng :
_ “ Chàng ráng mau chóng bình phục đi ! Bình phục xong ta sẽ kể hết cho chàng biết sự thật ! Giờ ta phải về tẩm cung nghỉ ngơi đã ! “
Nói xong nàng cúi xuống hôn nhẹ môi Izumin rồi sau đó xoay người cùng Ari về tẩm cung , Izumin nhìn theo bóng dáng của nàng , trong lòng nghĩ ngợi . Nàng cùng với Ari đi về tẩm cung , bất chợt nàng thấy Carol cùng với nữ quan Nafutera đang đi đến nàng , khuôn mặt Carol tái nhợt , xanh xao , đôi mắt xanh lơ ngập đầy nước mắt , lay lay tay nàng mà khóc nói :
_ “ Chị Asisu , nguy rồi ! Menfuisu….. Menfuisu…… ! “
Nguyệt Du nhíu mày ôn nhu hỏi nàng : “ Có chuyện gì xảy ra rồi sao ? “
_ “ Menfuisu….. ta cho chàng uống năm ly sữa rồi mà vẫn chưa khỏi , chàng đang lịm dần . hơi thở chàng yếu ớt , sắc mặt chàng trắng bệt , ngự y nói rằng Menfuisu có thể không qua khỏi đêm nay ! “
Carol mếu máo khóc mà lấy tay ôm chặt tay Nguyệt Du , nàng nhẹ nhàng ôn nhu đưa khăn cho Carol rồi nói :
_ “ Đừng khóc nữa Carol ! Bây giờ em đang mang long thai của Menfuisu , không nên quá kích động , bây giờ dẫn chị đến chỗ Menfuisu xem tình hình như thế nào ? “
Carol mừng rỡ rồi nhanh chân dẫn nàng đến hậu cung của Menfuisu , nàng liền nhanh chân đi đến theo sự hướng dẫn của nữ quan Nafutera , lúc này Menfuisu mái tóc dài xõa dài trên vai , khuôn mặt tím tái hẳn ra , hơi thở càng lúc càng yếu đi , mắt nhắm nghiền lại . Nguyệt Du bước tới xem mạch cho Menfuisu rồi nhanh chóng rút ngân châm cắm nhẹ nhẹ vào giữa trán và bụng của Menfuisu , Carol kinh ngạc khi thấy cách Nguyệt Du chữa trị chính là châm cứu liền tò mò hỏi :
_ “ Chị Asisu ! Sao chị biết thuật châm cứu của người Trung Hoa cổ xưa ? “
Nàng lúc này không nói gì , liền đưa ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng , nàng nhắm mắt lại xoay nhẹ cổ tay truyền một chút nội lực của Tiên Nữ Tán Hoa để đẩy chất độc ra khỏi cơ thể của Menfuisu . Nàng nắm chặt cổ tay của Menfuisu cố gắng đẩy chất độc ra ngoài , Menfuisu bỗng chốc thổ huyết đen ra ngoài , nàng nhẹ nhàng rút ngân châm một cách cẩn thận sau đó bắt mạch lại rồi nói với Carol :
_ “ Yên tâm đi ! Không sao rồi ! Menfuisu mạch đã ổn định lại , một lát nữa sẽ tỉnh lại thôi , chất độc tạm thời đã bớt dần , Carol cố gắng bên cạnh chăm sóc Menfuisu , chị về cung đây ! “
Carol gật đầu lia lịa ,rối rít cảm ơn nàng mà quên hẳn chuyện nàng biết thuật châm cứu , khuôn mặt lê hoa đái vũ ào ạt khóc , Nguyệt Du không nói gì chỉ cười nhẹ rồi sau đó cùng Ari đi về tẩm cung của mình .
-------------------------------------------------
Mấy ngày sau đó , nhờ vào bài thuốc của Nguyệt Du , Izumin đã hoàn toàn bình phục hẳn , sau khi nghe Ari nói bên Menfuisu cũng đã bình phục hoàn toàn , nàng không nói gì mang chút điểm tâm cho Izumin , lúc này Izumin đang ngồi trường kỷ , nét mặt hồng hào tươi cười ấm áp nhìn nàng , nhâm nhi món điểm tâm mà nàng làm , chàng mỉm cười nói với nàng :
_ “ Asisu ta đã hoàn toàn bình phục rồi đó ! Nàng kể đi ! “
Nguyệt Du liền ra lệnh tất cả mọi người lui ra ngoài , Ari cùng với các cung nữ và hậu vệ nhanh chóng thoát thân lui ra ngoài , khi đã thấy chỉ còn nàng và Izumin , nàng nhìn lên bầu trời rồi nhìn Izumin mà bắt đầu thở dài mà kể :
_ “ Izumin , chàng có biết xuyên không là gì không ? Xuyên không chính là có lý do gì đó đột ngột hay là bất trắc xảy ra khiến cho chúng ta không thể ngờ được , hoán đổi cơ thể , quay về quá khứ mà không có đường lui !”
Izumin kinh ngạc khi nghe nàng buồn bã nói với anh như vậy , sau đó Izumin im lặng lắng nghe Nguyệt Du kể tiếp :
_ “ Bản thân ta cũng chính là người dính trong trường hợp đó , chàng biết không ? Thân thể này là của Asisu nhưng mà linh hồn lại là một người khác – một con người giống như Carol vậy ! “
Izumin lúc này không tin những gì nàng nói , khuôn mặt biến đổi khôn lường rồi ngập ngừng hỏi nàng:
_ “ Thì ra trước giờ từ lúc ta gặp nàng ở đảo Kerep nàng không phải là Asisu thế nàng là ai ?
Nàng lấy một tờ giấy và bút viết tên của mình bằng tiếng Trung cho Izumin thấy rồi sau đó đưa ra trước mặt Izumin chỉ cho chàng thấy , nước mắt cuồn cuộn chảy xuống gò má , nghẹn ngào nói :
_ “ Đây là Nguyệt trong ánh trăng , đây là Du trong cỏ dại , Nguyệt Du chính là tên ta , đây là tên phụ thân ta đặt cho ta , “ cỏ dại tỏa sáng dưới ánh trăng “ , ông ấy luôn mong rằng ta sẽ là một cô gái kiên cường , mạnh mẽ như loài cỏ dại vậy ! “
Nàng ôm chặt lấy thân thể mình mà khóc , nàng nhớ đến papa nàng luôn luôn nhìn nàng mỉm cười vỗ về đầu nàng nói :
‘’’ Con gái lại bị ủy khuất à ? Con gái lại đây papa an ủi cho con , làm con gái papa nhất định phải tươi cười , lạc quan lên ! “
Nàng nhớ đến nụ cười của mẹ nàng , nụ cười dịu dàng xinh đẹp luôn luôn mỉm cười nói với nàng :
‘’’ Du Du, con là một cô gái kiên cường nhất ! “’
Nàng nhớ tới anh trai của nàng , anh trai nàng không theo nghề bác sĩ như nàng mà lại làm một đại ca xã hội đen , tuy rằng nàng và anh trai hay gây gổ nhau nhưng lúc nào anh trai cũng luôn luôn bảo vệ nàng và dạy nàng nhiều thế võ . Mỗi khi nàng bị bắt nạt , anh trai nàng luôn kéo nguyên đám đàn em trong băng mình mà la hét nói :
‘’’ To gan , dám cả gan khi dễ em gái bảo bối của ta ư ? Huynh đệ đâu , chúng ta lên , ai dám để cho Du Du chịu thiệt thì tên đó không phải là đàn ông ! ‘’’
Những thước phim về cuộc sống kiếp trước tái hiện lại trong đầu nàng như một thước phim , nàng gào to lên , mắt ngập nước :
_ “ Papa , Mama , anh hai ! Con nhớ mọi người ! “
Izumin lúc này nhìn nàng gào khóc không biết nói gì hơn , nhìn thấy nàng khóc rồi nhưng chưa bao giờ thấy nàng như vậy , tâm can anh đau đớn , anh chỉ im lặng ôm từ đằng sau nàng để cho nàng cảm thấy sự bình yên trước . Nguyệt Du sau một hồi òa khóc giải tỏa nỗi nhớ của mình , nàng tiếp tục nói :
_ “ Izumin , chàng biết không ? Vào cái ngày đó , ta đột nhiên bị một tên Ti Mệnh Thần Không nói rằng ta sẽ thay thế Asisu nhưng nhờ Asisu nói ra ta mới biết được rằng , hóa ra ta chính là kiếp sau của Asisu , vì số kiếp ta ở thế giới đó đã hết mà con gái tên thần muốn thay đổi số phận của Asisu mà chấp nhận thay đổi số phận của ta , ta và nàng ấy đã ký một bản giao ước , ta giúp Asisu xây dựng Hạ Ai Cập thật hùng mạnh và giàu có hơn cả Thượng Ai Cập để Menfuisu cảm thấy nhục nhã và hối hận khi hắt hủi Asisu thay vào đó Asisu sẽ thay ta chăm sóc cả gia đình ta ! Chính vì thế ta mới từ chối lời cầu hôn của chàng . Nhưng chàng có biết không ? Thì ra một khởi đầu thay đổi nhỏ có thể khiến tất cả mọi thứ thay đổi theo ! Menfuisu đáng lý ra yêu Carol giờ lại tha thiết muốn giữ lại ta ! Chàng xem có phải ta sai không ?
Izumin lúc này vuốt nhẹ đầu nàng rồi nhẹ nhàng nói :
_ “Không , nàng không sai đâu ! Bởi vì nếu không có sự thay đổi đó , ta đã hẳn yêu Carol rồi , chứ không phải hiện tại ta yên nàng sao ? Cho nên cái gì cũng vậy , nàng đừng nên tự trách mình vậy !“
Núp trong vòng tay của Izumin , nàng cảm thấy ấm áp lòng mình nàng biết ở thế giới này Izumin đã như là một người thân duy nhất mà nàng có thề nương tựa ,nàng quyết định rồi : nàng muốn hủy giao ước đó , nàng cảm thấy càng lún sâu vào đó , bản thân nàng sẽ trở nên lạc lối không thoát ra được . Ngay sau đó , Izumin dìu nàng về phòng , hôn nhẹ lên trán nàng , ôn nhu nói :
_ “ Nàng vất vả nhiều rồi , hãy ngủ để lấy sức đi ! “
Izumin mỉm cười nhìn nàng rồi đi về phòng thượng khách của mình , Nguyệt Du mệt mỏi , thả mình xuống giường , đôi mắt dần dần nhắm lại và bắt đầu vào giấc ngủ
-------------------------------------------
Trong giấc mơ , nàng vẫn đứng ở hồ sen đó , nàng thở dài nhìn những đóa hoa sen nở rộ , lúc này Asisu cũng đã đi tới bước đến chỗ nàng , nàng đối diện với Asisu , tính mở miệng nói thì Asisu đã mỉm cười nói:
_ “ Nguyệt Du ! Ta muốn hủy bỏ giao ước giữa hai ta ! “
Nguyệt Du kinh ngạc liền cả kinh tò mò hỏi :
_ “ Tại sao cô lại muốn hủy giao ước ? Ta còn chưa làm xong cho cô mà ! “
Asisu mỉm cười ôn nhu mà nói :
_ “ Nguyệt Du ! Đó là do trước đây ta quá cố chấp nên mới làm bản giao ước đó mà không biết rằng nó đã suýt nữa ngăn cản cô tìm kiếm hạnh phúc đích thực của mình , cũng vì sự thay đổi mà Menfuisu cũng đã thay đổi tính cách khác , tính cách đó không phải là của Menfuisu em trai ta mà tính cách đó là của một người xa lạ . Bây giờ , tôi đã thật sự yêu Hà Thịnh Phong đã quên đi hẳn Menfuisu rồi , tôi cảm ơn cô đã phát triển Hạ Ai Cập giàu mạnh như vậy , cảm ơn cô đã chăm lo tướng quân Nakuto và Ari , họ là người thân cận duy nhất của ta . Bây giờ cô có thể yên tâm ở bên cạnh Izumin đi , chúc cô hạnh phúc ! “
Sau khi nói xong , Asisu mỉm cười vẫy tay chào nàng mà từ từ đi khỏi , bóng dáng Asisu càng lúc càng khuất dần để lại Nguyệt Du một khuôn mặt ngỡ ngàng , nàng thầm mỉm cười :
‘’’ Asisu cảm ơn chị ! ‘’’
_” Ta làm sao mà không tỉnh được cơ chứ ? Ta chết nam nhân khác cướp nàng thì sao cơ chứ ? Bây giờ “ Izumin nét mặt nhợt nhạt , nặng nhọc thở dốc nói với nàng . Bất chợt Izumin ôm tay trước bụng , tay nắm chặt giường một cách đau đớn :
_ “ Đau quá , ruột gan ta như có ai đó cào xé vậy ? “
Vừa lúc đó cũng may Ari đã pha nước gừng xong liền đưa tới cho nàng , nàng vội cầm lấy đưa trước mặt Izumin nói :
_ “ Chàng uống nước gừng này đi , nó sẽ giảm sự thẩm thấu của chất độc vào dạ dày đó ! “
Izumin run run cầm lấy ly nước gừng , Nguyệt Du ở bên cạnh cầm giúp chàng rồi sau đó rút nhẹ những ngân châm ở bụng và đầu ra , Izumin kinh ngạc khi thấy nàng chữa trị bằng cách mà chàng chưa từng thấy , trong đầu chàng xuất hiện hàng loạt câu hỏi , mãi một lúc sau chàng mới mở miệng hỏi :
_ “ Asisu , nàng thật ra là ai ? Sao ta có cảm giác nàng không giống người ở thế giới này , ta thấy nàng kì lạ , thần bí như Carol vậy ? "
Nguyệt Du trầm lặng không nói gì chỉ ngồi vuốt tóc Izumin rồi sau đó mới mở miệng :
_ “ Chàng ráng mau chóng bình phục đi ! Bình phục xong ta sẽ kể hết cho chàng biết sự thật ! Giờ ta phải về tẩm cung nghỉ ngơi đã ! “
Nói xong nàng cúi xuống hôn nhẹ môi Izumin rồi sau đó xoay người cùng Ari về tẩm cung , Izumin nhìn theo bóng dáng của nàng , trong lòng nghĩ ngợi . Nàng cùng với Ari đi về tẩm cung , bất chợt nàng thấy Carol cùng với nữ quan Nafutera đang đi đến nàng , khuôn mặt Carol tái nhợt , xanh xao , đôi mắt xanh lơ ngập đầy nước mắt , lay lay tay nàng mà khóc nói :
_ “ Chị Asisu , nguy rồi ! Menfuisu….. Menfuisu…… ! “
Nguyệt Du nhíu mày ôn nhu hỏi nàng : “ Có chuyện gì xảy ra rồi sao ? “
_ “ Menfuisu….. ta cho chàng uống năm ly sữa rồi mà vẫn chưa khỏi , chàng đang lịm dần . hơi thở chàng yếu ớt , sắc mặt chàng trắng bệt , ngự y nói rằng Menfuisu có thể không qua khỏi đêm nay ! “
Carol mếu máo khóc mà lấy tay ôm chặt tay Nguyệt Du , nàng nhẹ nhàng ôn nhu đưa khăn cho Carol rồi nói :
_ “ Đừng khóc nữa Carol ! Bây giờ em đang mang long thai của Menfuisu , không nên quá kích động , bây giờ dẫn chị đến chỗ Menfuisu xem tình hình như thế nào ? “
Carol mừng rỡ rồi nhanh chân dẫn nàng đến hậu cung của Menfuisu , nàng liền nhanh chân đi đến theo sự hướng dẫn của nữ quan Nafutera , lúc này Menfuisu mái tóc dài xõa dài trên vai , khuôn mặt tím tái hẳn ra , hơi thở càng lúc càng yếu đi , mắt nhắm nghiền lại . Nguyệt Du bước tới xem mạch cho Menfuisu rồi nhanh chóng rút ngân châm cắm nhẹ nhẹ vào giữa trán và bụng của Menfuisu , Carol kinh ngạc khi thấy cách Nguyệt Du chữa trị chính là châm cứu liền tò mò hỏi :
_ “ Chị Asisu ! Sao chị biết thuật châm cứu của người Trung Hoa cổ xưa ? “
Nàng lúc này không nói gì , liền đưa ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng , nàng nhắm mắt lại xoay nhẹ cổ tay truyền một chút nội lực của Tiên Nữ Tán Hoa để đẩy chất độc ra khỏi cơ thể của Menfuisu . Nàng nắm chặt cổ tay của Menfuisu cố gắng đẩy chất độc ra ngoài , Menfuisu bỗng chốc thổ huyết đen ra ngoài , nàng nhẹ nhàng rút ngân châm một cách cẩn thận sau đó bắt mạch lại rồi nói với Carol :
_ “ Yên tâm đi ! Không sao rồi ! Menfuisu mạch đã ổn định lại , một lát nữa sẽ tỉnh lại thôi , chất độc tạm thời đã bớt dần , Carol cố gắng bên cạnh chăm sóc Menfuisu , chị về cung đây ! “
Carol gật đầu lia lịa ,rối rít cảm ơn nàng mà quên hẳn chuyện nàng biết thuật châm cứu , khuôn mặt lê hoa đái vũ ào ạt khóc , Nguyệt Du không nói gì chỉ cười nhẹ rồi sau đó cùng Ari đi về tẩm cung của mình .
-------------------------------------------------
Mấy ngày sau đó , nhờ vào bài thuốc của Nguyệt Du , Izumin đã hoàn toàn bình phục hẳn , sau khi nghe Ari nói bên Menfuisu cũng đã bình phục hoàn toàn , nàng không nói gì mang chút điểm tâm cho Izumin , lúc này Izumin đang ngồi trường kỷ , nét mặt hồng hào tươi cười ấm áp nhìn nàng , nhâm nhi món điểm tâm mà nàng làm , chàng mỉm cười nói với nàng :
_ “ Asisu ta đã hoàn toàn bình phục rồi đó ! Nàng kể đi ! “
Nguyệt Du liền ra lệnh tất cả mọi người lui ra ngoài , Ari cùng với các cung nữ và hậu vệ nhanh chóng thoát thân lui ra ngoài , khi đã thấy chỉ còn nàng và Izumin , nàng nhìn lên bầu trời rồi nhìn Izumin mà bắt đầu thở dài mà kể :
_ “ Izumin , chàng có biết xuyên không là gì không ? Xuyên không chính là có lý do gì đó đột ngột hay là bất trắc xảy ra khiến cho chúng ta không thể ngờ được , hoán đổi cơ thể , quay về quá khứ mà không có đường lui !”
Izumin kinh ngạc khi nghe nàng buồn bã nói với anh như vậy , sau đó Izumin im lặng lắng nghe Nguyệt Du kể tiếp :
_ “ Bản thân ta cũng chính là người dính trong trường hợp đó , chàng biết không ? Thân thể này là của Asisu nhưng mà linh hồn lại là một người khác – một con người giống như Carol vậy ! “
Izumin lúc này không tin những gì nàng nói , khuôn mặt biến đổi khôn lường rồi ngập ngừng hỏi nàng:
_ “ Thì ra trước giờ từ lúc ta gặp nàng ở đảo Kerep nàng không phải là Asisu thế nàng là ai ?
Nàng lấy một tờ giấy và bút viết tên của mình bằng tiếng Trung cho Izumin thấy rồi sau đó đưa ra trước mặt Izumin chỉ cho chàng thấy , nước mắt cuồn cuộn chảy xuống gò má , nghẹn ngào nói :
_ “ Đây là Nguyệt trong ánh trăng , đây là Du trong cỏ dại , Nguyệt Du chính là tên ta , đây là tên phụ thân ta đặt cho ta , “ cỏ dại tỏa sáng dưới ánh trăng “ , ông ấy luôn mong rằng ta sẽ là một cô gái kiên cường , mạnh mẽ như loài cỏ dại vậy ! “
Nàng ôm chặt lấy thân thể mình mà khóc , nàng nhớ đến papa nàng luôn luôn nhìn nàng mỉm cười vỗ về đầu nàng nói :
‘’’ Con gái lại bị ủy khuất à ? Con gái lại đây papa an ủi cho con , làm con gái papa nhất định phải tươi cười , lạc quan lên ! “
Nàng nhớ đến nụ cười của mẹ nàng , nụ cười dịu dàng xinh đẹp luôn luôn mỉm cười nói với nàng :
‘’’ Du Du, con là một cô gái kiên cường nhất ! “’
Nàng nhớ tới anh trai của nàng , anh trai nàng không theo nghề bác sĩ như nàng mà lại làm một đại ca xã hội đen , tuy rằng nàng và anh trai hay gây gổ nhau nhưng lúc nào anh trai cũng luôn luôn bảo vệ nàng và dạy nàng nhiều thế võ . Mỗi khi nàng bị bắt nạt , anh trai nàng luôn kéo nguyên đám đàn em trong băng mình mà la hét nói :
‘’’ To gan , dám cả gan khi dễ em gái bảo bối của ta ư ? Huynh đệ đâu , chúng ta lên , ai dám để cho Du Du chịu thiệt thì tên đó không phải là đàn ông ! ‘’’
Những thước phim về cuộc sống kiếp trước tái hiện lại trong đầu nàng như một thước phim , nàng gào to lên , mắt ngập nước :
_ “ Papa , Mama , anh hai ! Con nhớ mọi người ! “
Izumin lúc này nhìn nàng gào khóc không biết nói gì hơn , nhìn thấy nàng khóc rồi nhưng chưa bao giờ thấy nàng như vậy , tâm can anh đau đớn , anh chỉ im lặng ôm từ đằng sau nàng để cho nàng cảm thấy sự bình yên trước . Nguyệt Du sau một hồi òa khóc giải tỏa nỗi nhớ của mình , nàng tiếp tục nói :
_ “ Izumin , chàng biết không ? Vào cái ngày đó , ta đột nhiên bị một tên Ti Mệnh Thần Không nói rằng ta sẽ thay thế Asisu nhưng nhờ Asisu nói ra ta mới biết được rằng , hóa ra ta chính là kiếp sau của Asisu , vì số kiếp ta ở thế giới đó đã hết mà con gái tên thần muốn thay đổi số phận của Asisu mà chấp nhận thay đổi số phận của ta , ta và nàng ấy đã ký một bản giao ước , ta giúp Asisu xây dựng Hạ Ai Cập thật hùng mạnh và giàu có hơn cả Thượng Ai Cập để Menfuisu cảm thấy nhục nhã và hối hận khi hắt hủi Asisu thay vào đó Asisu sẽ thay ta chăm sóc cả gia đình ta ! Chính vì thế ta mới từ chối lời cầu hôn của chàng . Nhưng chàng có biết không ? Thì ra một khởi đầu thay đổi nhỏ có thể khiến tất cả mọi thứ thay đổi theo ! Menfuisu đáng lý ra yêu Carol giờ lại tha thiết muốn giữ lại ta ! Chàng xem có phải ta sai không ?
Izumin lúc này vuốt nhẹ đầu nàng rồi nhẹ nhàng nói :
_ “Không , nàng không sai đâu ! Bởi vì nếu không có sự thay đổi đó , ta đã hẳn yêu Carol rồi , chứ không phải hiện tại ta yên nàng sao ? Cho nên cái gì cũng vậy , nàng đừng nên tự trách mình vậy !“
Núp trong vòng tay của Izumin , nàng cảm thấy ấm áp lòng mình nàng biết ở thế giới này Izumin đã như là một người thân duy nhất mà nàng có thề nương tựa ,nàng quyết định rồi : nàng muốn hủy giao ước đó , nàng cảm thấy càng lún sâu vào đó , bản thân nàng sẽ trở nên lạc lối không thoát ra được . Ngay sau đó , Izumin dìu nàng về phòng , hôn nhẹ lên trán nàng , ôn nhu nói :
_ “ Nàng vất vả nhiều rồi , hãy ngủ để lấy sức đi ! “
Izumin mỉm cười nhìn nàng rồi đi về phòng thượng khách của mình , Nguyệt Du mệt mỏi , thả mình xuống giường , đôi mắt dần dần nhắm lại và bắt đầu vào giấc ngủ
-------------------------------------------
Trong giấc mơ , nàng vẫn đứng ở hồ sen đó , nàng thở dài nhìn những đóa hoa sen nở rộ , lúc này Asisu cũng đã đi tới bước đến chỗ nàng , nàng đối diện với Asisu , tính mở miệng nói thì Asisu đã mỉm cười nói:
_ “ Nguyệt Du ! Ta muốn hủy bỏ giao ước giữa hai ta ! “
Nguyệt Du kinh ngạc liền cả kinh tò mò hỏi :
_ “ Tại sao cô lại muốn hủy giao ước ? Ta còn chưa làm xong cho cô mà ! “
Asisu mỉm cười ôn nhu mà nói :
_ “ Nguyệt Du ! Đó là do trước đây ta quá cố chấp nên mới làm bản giao ước đó mà không biết rằng nó đã suýt nữa ngăn cản cô tìm kiếm hạnh phúc đích thực của mình , cũng vì sự thay đổi mà Menfuisu cũng đã thay đổi tính cách khác , tính cách đó không phải là của Menfuisu em trai ta mà tính cách đó là của một người xa lạ . Bây giờ , tôi đã thật sự yêu Hà Thịnh Phong đã quên đi hẳn Menfuisu rồi , tôi cảm ơn cô đã phát triển Hạ Ai Cập giàu mạnh như vậy , cảm ơn cô đã chăm lo tướng quân Nakuto và Ari , họ là người thân cận duy nhất của ta . Bây giờ cô có thể yên tâm ở bên cạnh Izumin đi , chúc cô hạnh phúc ! “
Sau khi nói xong , Asisu mỉm cười vẫy tay chào nàng mà từ từ đi khỏi , bóng dáng Asisu càng lúc càng khuất dần để lại Nguyệt Du một khuôn mặt ngỡ ngàng , nàng thầm mỉm cười :
‘’’ Asisu cảm ơn chị ! ‘’’
/47
|