Cực Sủng Hào Môn: Kiêu Tổng Nuông Chiều Vợ

Chương 29: Trốn khỏi núi Cách Ly

/1698


Chương 29: Trốn khỏi núi Cách Ly

Cô rốt cuộc cũng rời khỏi núi Cách Ly rồi, rời khỏi nơi tối tăm không có ánh mặt trời kia.

Trong lòng nổi lên một tia chua xót, đôi đồng tử nhàn nhạt không gợn sóng kia giờ lại nổi lên sóng lớn.

Cô, Hòa Đinh, rốt cục đã trở lại rồi!

Cô muốn dùng thù hận của chính mình trong năm năm qua, thiêu đốt tất cả những kẻ kia, đưa bọn họ vào địa ngục!

Thuyền đi nửa ngày thì đến cảng nước M, nơi này không phải cảng quân sự, nên có rất nhiều công dân bình thường lui tới.

Những tên lính đánh thuê này cởi bỏ áo chống đạn và bộ đồ rằn ri đi, muốn đến quán bar trên bờ uống rượu, trong đó có một người da trắng hỏi Hòa Đinh muốn đi cùng không.

Hòa Đinh chỉ lắc đầu, không dám nói chuyện, lo lắng giọng nói sẽ làm bại lộ thân phận của cô.

Sau khi những người đó rời đi, Hòa Đinh tùy tiện lấy ra một bộ quần áo bó sát người và giày da màu đen từ trong tủ quần áo, kích thước vừa vặn ăn khớp với dáng người cô.

Thay xong quần áo, Hòa Đinh rất bình tĩnh tự nhiên đi xuống thuyền, trà trộn vào trong đám người.

Vấn đề đầu tiên Hòa Đinh phải đối mặt bây giờ chính là phải làm một chứng minh thư và một hộ chiếu giả.

Muốn có được những thứ này, trước tiên cô phải có tiền.

Nơi kiếm tiền nhanh nhất là sòng bạc.

Thành phố L của nước M chính là thành phố cờ bạc bậc nhất thế giới, muốn kiếm được tiền ở chỗ này cũng không phải việc khó.

Đi tới sòng bạc, nơi này vàng thau lẫn lộn, loại người nào cũng có.

Có quý bà giàu có, cũng có trùm ma túy tội phạm, tóm lại là muôn hình muôn vẻ, rất hỗn loạn.

Hòa Đinh xuất hiện cũng không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai, hơn nữa cô mang mặt nạ, cứ xem như là ở đây có camera theo dõi cũng không lo lắng sẽ lưu lại khuôn mặt của cô.

Một người đàn ông mập mạp uống say khướt đang loạng choạng đi tới, Hòa Đinh liếc mắt một cái liền nhìn thấy túi quần của người đàn ông phồng lên.

Cô giả vờ cố ý đỡ lấy người đàn ông, tay thuận thế sờ vào túi âu phục của anh ta, rồi nhét ví tiền vào túi quần của mình.

Hết thảy đều làm rất sạch sẽ lưu loát, không nhìn ra được bất kỳ dấu vết gì.

Cô đi đến nhà vệ sinh, lấy tiền mặt trong ví ra, tổng cộng chỉ có một ngàn đô la Mỹ, không nhiều lắm nhưng cũng đủ để cô đánh cược một ván rồi.

Sau đó cô tiêu sái ném ví tiền vào thùng rác, soi gương sửa sang lại quần áo một chút, sắc mặt lạnh nhạt như thường đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Cô đổi một nghìn đô thành thẻ đánh bạc, sau đó tùy ý tìm một bàn đánh bạc ngồi xuống.

Ba mươi phút sau, Hòa Đinh đã thành công đem một nghìn đô la biến thành ba mươi nghìn đô la.

Không thể không nói vận may hôm nay của cô rất tốt, những người vây xem kia cũng học theo cô cược lớn cược nhỏ, cũng đều thắng được không ít.

Mà người Pháp đối đầu với Hòa Đinh hiển nhiên không vui vẻ như vậy, mặt anh ta âm trầm, khóe miệng ngậm xì gà, sắc mặt khinh khỉnh nhìn cô.

Một giờ sau, trước mặt người Pháp một cái thẻ đánh bạc cũng không còn, nhưng ngược lại, trước mặt Hòa Đinh lại có một trăm nghìn đô la thẻ đánh bạc.

“Chết tiệt, cô đang gian lận đấy à!”, người Pháp không nhịn được nữa hét lên.

Vẻ mặt Hòa Đinh khinh miệt, cô dùng tiếng Pháp vô cùng nhuần nhuyễn trả lời anh ta: “Nơi này là thành phố L, mỗi một sòng bạc đều có nhân viên giám sát riêng, anh đây là đang nghi ngờ năng lực của sòng bạc này à?”

Dứt lời, cô liếc nhìn người chia bài tóc vàng mắt xanh, sắc mặt thản nhiên.

Người chia bài lập tức hiểu được ý tứ của cô, lạnh nhạt nói với người Pháp: “Nếu có nghi vấn gì anh có thể đi tìm quản lý của chúng tôi, nhưng nếu như anh chỉ là thua không chịu nổi hoặc là quấy rối, mời anh lập tức rời khỏi sòng bạc này.”

Một câu nói khiến người Pháp nổi giận đến mức bảy lỗ*  trên mặt đều bốc khói, nhưng lại không thể làm gì.

*Bảy lỗ (thất khiếu): 2 lỗ mũi, 1 miệng, 2 mắt, 2 tai

 

Khóe miệng Hòa Đinh nhếch lên một nụ cười lạnh lùng khinh thường, thu dọn thẻ đánh bạc đến quầy lễ tân đổi thành tiền mặt, chuẩn bị rời đi.

Bỗng nhiên một người đàn ông thân hình cao lớn xuất hiện ở trước mặt Hòa Đinh, anh ta có một đôi mắt màu lam và mái tóc ngắn màu nâu, cả người nhìn có vẻ rất hung ác.

Hòa Đinh hờ hững nhìn anh ta, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”

“Quản lý của chúng tôi muốn gặp cô.” Thái độ của người đàn ông cũng lạnh như băng.

“Không gặp!” Hòa Đinh mới không muốn dính dáng tới người lạ.

“Vậy thì không dấu cô nữa, nói xem chiếc nhẫn trên tay cô ở đâu ra?”, người đàn ông lớn tiếng hỏi.

Hòa Đinh lúc này mới nhớ tới chiếc nhẫn trên ngón tay mình, đây là vật Lãnh Quân Trì đưa cho cô, nói là một loại cam đoan.

Nhưng anh không đến đón cô thì không nói, mà cái nhẫn này còn rước đến rắc rối cho cô nữa, thật sự là con mẹ nó xui xẻo!

Đợi đến khi cô rời khỏi nơi này, cô nhất định phải đi tìm Lãnh Quân Trì chất vấn một phen, đây rốt cuộc là chuyện quái gì!


/1698

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status