Cùng Trời Với Thú

Chương 173 - Tiểu Vân tự chơi.

/238


Sau khi trời sáng, đám người Sở Chước mới bước ra từ trong huyệt động.

Khi nhìn đến hơn mười con Huyết bò cạp lớn nhỏ cỡ con bò con nửa chết nửa sống bị Luyện Vân Long Đằng kéo ở giữa không trung, Mặc Sĩ Thiên Kỳ phát ra thanh âm sợ hãi thán phục, sau đó nói: "Tiểu Vân, ngươi thật lợi hại."

Luyện Vân Long Đằng nghe được chủ nhân khen ngợi, giống như tiêm máu gà, dây mây leo lên ở trên đám hồng nham đều rì rào lay động, sáng ngời hoa mỹ ở dưới ánh sáng mặt trời Huyết sa mạc, lá cây màu xanh biếc, leo lên cả đống hồng nham, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng chú ý.

Lư Nghị có chút đờ đẫn.

Tối hôm qua chỉ dùng linh thức ra ngoài, nay đi ra huyệt động, tận mắt nhìn thấy, mới phát hiện bản thể gốc dị thực này có bao nhiêu khổng lồ, thế nhưng có thể bám víu đầy một mảnh hồng nham, hơn nữa còn có một bộ phận chôn ở dưới hạt cát.

Linh mây có được bản thể khổng lồ như thế, cũng không biết sống bao nhiêu năm mới có thể trưởng thành như vậy.

Hơn nữa, dây mây của cây mây gọi là "Tiểu Vân" này vô cùng cứng cỏi, từ những Huyết bọ cạp khí lực giống như không nhỏ bị nó treo ngược một đêm, không hề có sức phản kháng thì có thể thấy được. Lư Nghị từng đánh qua cùng với Huyết bọ cạp, đối với lực lượng của Huyết bọ cạp cũng hiểu rõ ở trong lòng, bây giờ nhìn thấy hơn mười con Huyết bọ cạp bị treo ngược giữa không trung không thể tránh thoát, tâm tình vô cùng vi diệu.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Chước chạy tới nghiên cứu hơn mười con Huyết bọ cạp, sau đó thăm dò Lư Nghị: "Lư huynh, ta nhớ rõ huynh đã nói, các huynh từng đến Huyết sa mạc đặc biệt săn bắn Huyết bọ cạp, vậy Huyết bọ cạp có ích lợi gì?"

"Trên người chúng nó có nhiều thứ có ích..."

Lập tức Lư Nghị phổ cập khoa học cho bọn họ giá trị của Huyết bọ cạp, càng và vỏ của chúng nó vô cùng cứng rắn, là tài liệu tốt luyện khí, nọc độc của nó có thể luyện đan, thịt của nó sau khi trải qua xử lý, có thể ăn, mà hương vị ngon, mặc kệ là người hay là yêu thú đều có thể ăn. Nội tạng của nó sau khi phơi nắng khô, mài thành bụi phấn, có thể dùng để dụ dỗ một loại Huyết thiềm thừ (con cóc) trên Huyết sa mạc.

Khi nghe được một con Huyết bọ cạp có thể bán đi một vạn linh thạch, hai mắt Mặc Sĩ Thiên Kỳ sáng lên.

"Thật sự, một con có thể bán một vạn linh thạch? Vậy còn sống thì sao?" Hai mắt Mặc Sĩ Thiên Kỳ sáng rực.

Lư Nghị: "... Còn sống có thể bán được hai vạn, nếu như là Huyết bọ cạp biến dị, một con thậm chí có thể bán được năm vạn linh thạch, nếu như là bọ cạp đế vương, có thể bán được một trăm vạn linh thạch. Nhưng mà bọ cạp đế vương rất ít, trong tổ một đám Huyết bọ cạp chỉ có một con Huyết bọ cạp biến dị, mà bọ cạp đế vương đó là Huyết bọ cạp biến dị tiến hóa mà thành, chỉ có trong chỗ sâu Huyết sa mạc mới có, ta cũng chưa thấy qua."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghe xong, mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng một con Huyết bọ cạp còn sống có thể bán được hai vạn, tích tiểu thành đại, coi như là một khoản thu nhập khả quan.

Lập tức Mặc Sĩ Thiên Kỳ vội vàng sai sử Luyện Vân Long Đằng, để cho nó thu hơn mười con Huyết bọ cạp nửa chết nửa sống nhập vào trong túi linh thú, dự tính đợi sau khi rời khỏi Huyết sa mạc, cầm đi Tây kinh bán, cũng là một khoảnt thu nhập.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ để cho Luyện Vân Long Đằng lưu lại một con Huyết bọ cạp, dùng để làm nghiên cứu.

"Sẽ mổ sao?" Sở Chước hỏi Lư Nghị.

Lư Nghị tiểu thiện nghệ cuộc sống sinh tồn ở Huyết sa mạc lập tức nói: "Sẽ."

Vì thế Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ liền đem con Huyết bọ cạp cho hắn mổ xẻ, Mặc Sĩ Thiên Kỳ thu hồi Luyện Vân Long Đằng lại, ngồi ở bên cạnh quan sát, Sở Chước thì mang theo A Chiếu, ngự kiếm đi lòng vòng ở chung quanh.

Đợi khi Sở Chước chuyển trở về, chỉ thấy Lư Nghị đã mổ xẻ xong con Huyết bọ cạp, vỏ và càng của nó cũng xếp chỉnh tề, thịt Huyết bọ cạp được xử lý tốt cắt thành từng miếng mỏng, xếp chồng chỉnh tề ở trên một cái đĩa gốm sứ trắng, màu sắc là một loại màu hồng trong suốt long lanh, cùng cái đĩa gốm sứ trắng hình thành đối lập rõ ràng.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ và bé rùa ngồi thẳng tắp ngay ngắn ở đằng kia, đợi thịt Huyết bọ cạp dùng nước linh thảo ướp chế xong, lấy ra một cái bếp lò dùng để làm lò nướng, đợi tấm sắt bị hun nóng, rưới một tầng dầu mỡ ở phía trên.

Một lát thịt Huyết bọ cạp cắt mỏng trong suốt long lanh đặt tới trên tấm vỉ sắt nướng, thanh âm xèo xèo vang lên, thịt lát Huyết bọ cạp cuốn lại, một mùi thơm hương vị nồng đậm xông vào mũi.

A Chiếu lập tức liền đứng thẳng thân thể, thò đầu nhìn lại chỗ nướng thịt.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ kẹp thịt Huyết bọ cạp nướng tốt đến trong cái đĩa, nhìn thấy Sở Chước trở về, cao hứng nói: "Sở tỷ, mau tới đây ăn bữa sáng."

Lư Nghị đang xử lý vỏ Huyết bọ cạp nghe xong, nhịn không được liếc mắt nhìn bọn hắn một cái.

Mới sáng sớm liền ăn đầy mỡ như vậy thật sự được chứ? Không đúng, ở loại địa phương Huyết sa mạc này, còn chú ý ăn uống như vậy thật sự được sao? Loại thời điểm này, không phải là nên trực tiếp một viên Ích Cốc đan liền giải quyết sao?

Đợi khi nhìn thấy Sở Chước đặt trọng kiếm tới bên cạnh, mạnh mẽ ngồi xuống, sau đó bắt đầu cho hai con yêu thú của nàng ăn, Lư Nghị yên lặng thu hồi tầm mắt.

Hắn quả nhiên không hiểu tác phong của những đệ tử danh môn đại phái.

Thịt Huyết bọ cạp kỳ thực là có độc, nhưng mà dùng tương


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status