Diệp Không vừa nhìn, không thích hợp nha, đây không phải tới hỏi tội rồi, tuy rằng biết rõ nhị phu nhân chồn tới chúc tết gà, nhưng không thể tát vào mặt người đang cười nha, làm sao cùng nàng bàn chuyện rời khỏi Diệp phủ đây?
- Nhị phu nhân , ta. . .
Diệp Không muốn chen vào nói.
Nhị phu nhân cũng rất tinh minh, vội ngắt lời nói:
A, đây là Không nhi sao, ta bận quá, chưa có thời gian đến thăm ngươi, ngươi càng lớn càng có tiền đồ nha, nhìn này mi thanh mục tú.
- Nhị phu nhân . . .
- Không nhi nha, ngươi đừng gọi xa lạ như vậy, cái gì Nhị phu nhân , ngươi nên gọi Nhị nương mới đúng, mấy năm nay ta xác thực không chiếu cố các ngươi tốt, chẳng lẽ ngươi vẫn trách Nhị nương sao? Ngươi không biết, ta cũng vất vả lắm. . ."
Nữ nhân này thật biết nói chuyện, Diệp Không và Trần Cửu mẫu không nói lên lời, chỉ biết lặng im nghe nàng phun châu nhả ngọc đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Diệp Không không dám làm phiền cũng không biết ngắt lời kiểu gì đành đứng im chịu trận.
- Không nhi, đi rót cho Nhị nương chén nước.
Trần Cửu mẫu đột nhiên tìm cơ hội nói chen một câu.
Hay,lão nương có biện pháp, nàng vừa nói, ta chẳng phải có cơ hội mở miệng rồi sao! Diệp Không vội đi rót nước.
- Ta đến giúp ngươi.
Một âm thanh trong vắt vang lên, đứng ở bên cạnh Nhị phu nhân là nha hoàn Tiểu Hồng vội vã bước tới, tiếp nhận ấm trà từ tay Diệp Không .
Lúc tiếp nhận ấm trà, Tiểu Hồng "rất lơ đãng" chạm nhẹ vào tay Diệp Không một cái. Làm trong lòng tiểu lưu manh Diệp Không rung động.
Thích thật, tay thật mềm mại. Diệp không ngẩng đầu, vừa vặn thấy ánh mắt nha đầu Tiểu Hồng chớp chớp câu hồn.
Đây không phải nha đầu hai năm trước mình từng đùa bỡn sao? Hai năm không gặp, lại trở nên xinh đẹp như vậy, thân hình càng phát dục tợn, y phục đều che không được.
Diệp Không nghĩ thầm, mang nước trà đưa cho nhị phu nhân, trong miệng càu nhàu nửa ngày,chỉ phát ra được tiếng "Nhị" còn từ "nương " thực sự gọi không ra.
Nhị phu nhân tiếp nhận bát nước, cũng không có uống luôn, tiếp tục nói:
- Ngươi xem đám người này có thể làm những gì, không giáo huấn chúng một chút thì trong phủ liền trở nên rối loạn ngay, như nha hoàn Tiểu Quyên của Thất muội lần trước đi ngang qua mặt ta cũng không thèm để ý,về sau hỏi thì nàng nói là không thấy. . .
Diệp không muốn té xỉu rồi, Diệp Hạo Nhiên có chín chính thất, thì cũng có từng ấy nha hoàn, ngươi này bình luận từng cái, nói đến ngày mai lúc này cũng không xong.
- Nhị phu nhân!
Diệp Không rốt cục bất chấp lễ phép, lớn tiếng cắt đứt Nhị phu nhân lải nhải, nói rằng:
- Ta và mẫu thân ta muốn rời Diệp phủ, thỉnh Nhị phu nhân thành toàn.
Nhị phu nhân thầm nghĩ, quả nhiên là như vậy, muốn rời khỏi. Chỉ là trên mặt lại không có biểu tình, hỏi:
- Vì sao? Là bởi vì Mã tỷ sao? Ngươi không cần lo lắng, ta đã hạ lệnh đuổi cả nhà nàng ra khỏi phủ, loại ác nô này không xử lý sao được, thực sự là muốn làm phản rồi.
Diệp Không phiền muộn, người này thay đổi như chong chóng,N hị phu nhân vốn có ước gì đánh đuổi mình giờ dĩ nhiên muốn giữ mình lại.
- Thế nhưng, ta nghĩ chúng ta đã không thích hợp ở chỗ này rồi.
Diệp Không ý đã quyết, chuyện khác nhỏ, vạn nhất hoàng đế muốn hạ thủ với Diệp Hạo Nhiên, hắn không muốn làm cá trong chậu.
- Ta biết, ngươi là nghĩ mẹ ngươi bị xấu hổ trước mắt đám người ấy, sau này không muốn ăn ở đó nữa.
Nhị phu nhân dường như suy nghĩ đủ điều, còn nói thêm:
- Ngươi cũng không cần lo lắng, hậu viện ta sẽ sai người thu thập, hậu viện sau này, cơm nước đều đưa tới cửa, còn có thể tùy thời ăn, không cần cùng một chỗ với hạ nhân ăn uống tại tiền viện như trước nữa .
- Nhị phu nhân . . .
Diệp Không nhất thời còn chưa nghĩ ra cách, phỏng chừng cho dù nghĩ được nàng cũng sẽ không đồng ý, ai, không biết mở miệng kiểu gì đây.
- Còn có chuyện gì sao?
Nhị phu nhân không đợi Diệp Không nói, liền cười nói:
- Không có việc gì ngươi trở về phòng cùng Tiểu Hồng chơi đi, chúng ta tỷ muội muốn tâm sự chút, ha ha, còn không đi? Chẳng lẽ ngươi còn muốn nghe trộm chuyện nữ nhân sao?
Diệp Không bất đắc dĩ, lại bị ngọc thủ của Tiểu Hồng lôi kéo, không thể làm gì khác hơn là đi theo ra khỏi phòng.
- Tiểu Hồng tỷ, các nàng đang nói chuyện nữ nhân, vì sao ngươi không ở lại cùng nói chuyện đi, theo ta ra ngoài làm gì?
Diệp không rời khỏi bàn tay nhỏ bé của Tiểu Hồng , tuy rằng sờ rất thỏai mái nhưng hắn vẫn biết giữ chừng mực.
Diệp Không không phải vừa tới đại lục Thương Nam, hắn rõ ràng biết đại a đầu là như thế nào. Đại a đầu hoặc gọi là thông phòng nha đầu, đó chính là chuyên môn hầu hạ phu nhân,việc hầu hạ thậm chí bao hàm cả việc phu nhân và lão gia trong phòng xxx, mang khăn, rót nước, lau chùi cho tiểu jj lão gia v.v.....
Nói như vậy, lão gia nào cũng sẽ không bỏ qua đại a đầu, cái đồ chơi của lão gia đã bị ngươi nhìn kĩ rồi thì thu luôn một thể, cùng chính thất và thông phòng nha đầu song phi cũng là chuyện rất bình thường.
Sở dĩ cho dù Tiểu Hồng mắt to ngập nước, da trắng nõn là, quần áo mặc trên người càng làm cho người xem thích mắt, Diệp Không cũng không suy nghĩ nhiều. Dù sao cùng Diệp Hạo Nhiên xài chung một nữ nhân, điều này làm cho Diệp Không rất có chướng ngại tâm lý.
- Các nàng là nữ nhân, đương nhiên nói chuyện nữ nhân, ta cũng không phải nữ nhân, nên sẽ không nói chuyện nữ nhân.
Tiểu Hồng rõ ràng biện minh, dường như muốn biểu lộ cái gì.
Chẳng lẽ nàng còn không có. . . Diệp Không con mắt chớp chớp, lại làm bộ không hiểu, nói rằng,
- Nói cái gì vậy, ta chẳng hiểu gì hết, ngươi không phải nữ nhân, chẳng lẽ là nam nhân à?
Tiểu Hồng cười khanh khách, mắt to lung linh, nói:
- Nguyên lai Bát thiếu gia ngươi cái gì cũng đều không hiểu, nữ hài. . . Và nữ nhân là có khác biệt đấy.
Tiểu Hồng cười xong lại nghi hoặc hỏi:
- Cái gì cũng đều không hiểu còn học người ta đi thanh lâu? Nói cho tỷ tỷ biết, ngươi đi thanh lâu làm gì?
Trời ạ, này không phải muốn làm xấu trẻ vị thành niên sao? Ách. . .. Diệp Không phát hiện có địa phương muốn rục rịch, ngồi vào ghế che đậy, tiếp tục giả ngu nói:
- Đi thanh lâu giúp đỡ Liễu Trường Thanh bọn họ đánh người xấu.
- A, nguyên lai ngươi thực sự cái gì cũng đều không hiểu, ta còn tưởng rằng ngươi đi thanh lâu mua vui đây.
Tiểu Hồng nhìn bộ dạng tiểu hài tử của hắn cũng thực sự cho rằng hắn gì cũng đều không hiểu.
Diệp Không nghĩ giả ngu cũng rất tốt, cả giận nói:
- Ai nói ta không hiểu? Đi thanh lâu chính là tìm nữ nhân làm hảo sự! Ta thường xuyên đi! Đừng cho là ta là tiểu hài tử!
"A?" Tiểu Hồng đôi mắt đẹp lại trừng lớn một chút, truy vấn:
- Thường xuyên đi? Ngươi biết tìm nữ nhân làm. . . Làm cái gì sao?
- Ha ha, Điều này chắc chắn là tỷ tỷ không biết rồi! Để bản thiếu hảo hảo giáo huấn ngươi đi!
Diệp không tùy tiện cười, con mắt lại nhìn lén Tiểu Hồng .
Chỉ thấy Tiểu Hồng có chút kinh hoảng, lại có chút chờ mong, còn có chút thất vọng, nói chung rất phức tạp.
Chính ngươi hiểu được chắc cũng không nhiều? Nhìn ngươi như vậy, còn sợ ta dùng hành động dạy ngươi sao? Diệp không rất đắc ý cười nói:
- Tìm nữ nhân làm hảo sự chính là. . . Nghe các nàng hát, bồi các nàng uống rượu, còn muốn nhìn các nàng khiêu vũ! Cái này ngươi đã hiểu chưa?
Tiểu Hồng choáng váng nói:
- Những việc này sao?
- Đúng vậy, tìm nữ nhân tầm hoan mua vui mà, chính là những việc này.
Diệp không ra vẻ ta đây biết tuốt.
- Ha ha, ngươi thật đúng là một tiểu hài tử.
Tiểu Hồng khanh khách nở nụ cười, cười đến chảy cả nước mắt.
- Nhị phu nhân , ta. . .
Diệp Không muốn chen vào nói.
Nhị phu nhân cũng rất tinh minh, vội ngắt lời nói:
A, đây là Không nhi sao, ta bận quá, chưa có thời gian đến thăm ngươi, ngươi càng lớn càng có tiền đồ nha, nhìn này mi thanh mục tú.
- Nhị phu nhân . . .
- Không nhi nha, ngươi đừng gọi xa lạ như vậy, cái gì Nhị phu nhân , ngươi nên gọi Nhị nương mới đúng, mấy năm nay ta xác thực không chiếu cố các ngươi tốt, chẳng lẽ ngươi vẫn trách Nhị nương sao? Ngươi không biết, ta cũng vất vả lắm. . ."
Nữ nhân này thật biết nói chuyện, Diệp Không và Trần Cửu mẫu không nói lên lời, chỉ biết lặng im nghe nàng phun châu nhả ngọc đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Diệp Không không dám làm phiền cũng không biết ngắt lời kiểu gì đành đứng im chịu trận.
- Không nhi, đi rót cho Nhị nương chén nước.
Trần Cửu mẫu đột nhiên tìm cơ hội nói chen một câu.
Hay,lão nương có biện pháp, nàng vừa nói, ta chẳng phải có cơ hội mở miệng rồi sao! Diệp Không vội đi rót nước.
- Ta đến giúp ngươi.
Một âm thanh trong vắt vang lên, đứng ở bên cạnh Nhị phu nhân là nha hoàn Tiểu Hồng vội vã bước tới, tiếp nhận ấm trà từ tay Diệp Không .
Lúc tiếp nhận ấm trà, Tiểu Hồng "rất lơ đãng" chạm nhẹ vào tay Diệp Không một cái. Làm trong lòng tiểu lưu manh Diệp Không rung động.
Thích thật, tay thật mềm mại. Diệp không ngẩng đầu, vừa vặn thấy ánh mắt nha đầu Tiểu Hồng chớp chớp câu hồn.
Đây không phải nha đầu hai năm trước mình từng đùa bỡn sao? Hai năm không gặp, lại trở nên xinh đẹp như vậy, thân hình càng phát dục tợn, y phục đều che không được.
Diệp Không nghĩ thầm, mang nước trà đưa cho nhị phu nhân, trong miệng càu nhàu nửa ngày,chỉ phát ra được tiếng "Nhị" còn từ "nương " thực sự gọi không ra.
Nhị phu nhân tiếp nhận bát nước, cũng không có uống luôn, tiếp tục nói:
- Ngươi xem đám người này có thể làm những gì, không giáo huấn chúng một chút thì trong phủ liền trở nên rối loạn ngay, như nha hoàn Tiểu Quyên của Thất muội lần trước đi ngang qua mặt ta cũng không thèm để ý,về sau hỏi thì nàng nói là không thấy. . .
Diệp không muốn té xỉu rồi, Diệp Hạo Nhiên có chín chính thất, thì cũng có từng ấy nha hoàn, ngươi này bình luận từng cái, nói đến ngày mai lúc này cũng không xong.
- Nhị phu nhân!
Diệp Không rốt cục bất chấp lễ phép, lớn tiếng cắt đứt Nhị phu nhân lải nhải, nói rằng:
- Ta và mẫu thân ta muốn rời Diệp phủ, thỉnh Nhị phu nhân thành toàn.
Nhị phu nhân thầm nghĩ, quả nhiên là như vậy, muốn rời khỏi. Chỉ là trên mặt lại không có biểu tình, hỏi:
- Vì sao? Là bởi vì Mã tỷ sao? Ngươi không cần lo lắng, ta đã hạ lệnh đuổi cả nhà nàng ra khỏi phủ, loại ác nô này không xử lý sao được, thực sự là muốn làm phản rồi.
Diệp Không phiền muộn, người này thay đổi như chong chóng,N hị phu nhân vốn có ước gì đánh đuổi mình giờ dĩ nhiên muốn giữ mình lại.
- Thế nhưng, ta nghĩ chúng ta đã không thích hợp ở chỗ này rồi.
Diệp Không ý đã quyết, chuyện khác nhỏ, vạn nhất hoàng đế muốn hạ thủ với Diệp Hạo Nhiên, hắn không muốn làm cá trong chậu.
- Ta biết, ngươi là nghĩ mẹ ngươi bị xấu hổ trước mắt đám người ấy, sau này không muốn ăn ở đó nữa.
Nhị phu nhân dường như suy nghĩ đủ điều, còn nói thêm:
- Ngươi cũng không cần lo lắng, hậu viện ta sẽ sai người thu thập, hậu viện sau này, cơm nước đều đưa tới cửa, còn có thể tùy thời ăn, không cần cùng một chỗ với hạ nhân ăn uống tại tiền viện như trước nữa .
- Nhị phu nhân . . .
Diệp Không nhất thời còn chưa nghĩ ra cách, phỏng chừng cho dù nghĩ được nàng cũng sẽ không đồng ý, ai, không biết mở miệng kiểu gì đây.
- Còn có chuyện gì sao?
Nhị phu nhân không đợi Diệp Không nói, liền cười nói:
- Không có việc gì ngươi trở về phòng cùng Tiểu Hồng chơi đi, chúng ta tỷ muội muốn tâm sự chút, ha ha, còn không đi? Chẳng lẽ ngươi còn muốn nghe trộm chuyện nữ nhân sao?
Diệp Không bất đắc dĩ, lại bị ngọc thủ của Tiểu Hồng lôi kéo, không thể làm gì khác hơn là đi theo ra khỏi phòng.
- Tiểu Hồng tỷ, các nàng đang nói chuyện nữ nhân, vì sao ngươi không ở lại cùng nói chuyện đi, theo ta ra ngoài làm gì?
Diệp không rời khỏi bàn tay nhỏ bé của Tiểu Hồng , tuy rằng sờ rất thỏai mái nhưng hắn vẫn biết giữ chừng mực.
Diệp Không không phải vừa tới đại lục Thương Nam, hắn rõ ràng biết đại a đầu là như thế nào. Đại a đầu hoặc gọi là thông phòng nha đầu, đó chính là chuyên môn hầu hạ phu nhân,việc hầu hạ thậm chí bao hàm cả việc phu nhân và lão gia trong phòng xxx, mang khăn, rót nước, lau chùi cho tiểu jj lão gia v.v.....
Nói như vậy, lão gia nào cũng sẽ không bỏ qua đại a đầu, cái đồ chơi của lão gia đã bị ngươi nhìn kĩ rồi thì thu luôn một thể, cùng chính thất và thông phòng nha đầu song phi cũng là chuyện rất bình thường.
Sở dĩ cho dù Tiểu Hồng mắt to ngập nước, da trắng nõn là, quần áo mặc trên người càng làm cho người xem thích mắt, Diệp Không cũng không suy nghĩ nhiều. Dù sao cùng Diệp Hạo Nhiên xài chung một nữ nhân, điều này làm cho Diệp Không rất có chướng ngại tâm lý.
- Các nàng là nữ nhân, đương nhiên nói chuyện nữ nhân, ta cũng không phải nữ nhân, nên sẽ không nói chuyện nữ nhân.
Tiểu Hồng rõ ràng biện minh, dường như muốn biểu lộ cái gì.
Chẳng lẽ nàng còn không có. . . Diệp Không con mắt chớp chớp, lại làm bộ không hiểu, nói rằng,
- Nói cái gì vậy, ta chẳng hiểu gì hết, ngươi không phải nữ nhân, chẳng lẽ là nam nhân à?
Tiểu Hồng cười khanh khách, mắt to lung linh, nói:
- Nguyên lai Bát thiếu gia ngươi cái gì cũng đều không hiểu, nữ hài. . . Và nữ nhân là có khác biệt đấy.
Tiểu Hồng cười xong lại nghi hoặc hỏi:
- Cái gì cũng đều không hiểu còn học người ta đi thanh lâu? Nói cho tỷ tỷ biết, ngươi đi thanh lâu làm gì?
Trời ạ, này không phải muốn làm xấu trẻ vị thành niên sao? Ách. . .. Diệp Không phát hiện có địa phương muốn rục rịch, ngồi vào ghế che đậy, tiếp tục giả ngu nói:
- Đi thanh lâu giúp đỡ Liễu Trường Thanh bọn họ đánh người xấu.
- A, nguyên lai ngươi thực sự cái gì cũng đều không hiểu, ta còn tưởng rằng ngươi đi thanh lâu mua vui đây.
Tiểu Hồng nhìn bộ dạng tiểu hài tử của hắn cũng thực sự cho rằng hắn gì cũng đều không hiểu.
Diệp Không nghĩ giả ngu cũng rất tốt, cả giận nói:
- Ai nói ta không hiểu? Đi thanh lâu chính là tìm nữ nhân làm hảo sự! Ta thường xuyên đi! Đừng cho là ta là tiểu hài tử!
"A?" Tiểu Hồng đôi mắt đẹp lại trừng lớn một chút, truy vấn:
- Thường xuyên đi? Ngươi biết tìm nữ nhân làm. . . Làm cái gì sao?
- Ha ha, Điều này chắc chắn là tỷ tỷ không biết rồi! Để bản thiếu hảo hảo giáo huấn ngươi đi!
Diệp không tùy tiện cười, con mắt lại nhìn lén Tiểu Hồng .
Chỉ thấy Tiểu Hồng có chút kinh hoảng, lại có chút chờ mong, còn có chút thất vọng, nói chung rất phức tạp.
Chính ngươi hiểu được chắc cũng không nhiều? Nhìn ngươi như vậy, còn sợ ta dùng hành động dạy ngươi sao? Diệp không rất đắc ý cười nói:
- Tìm nữ nhân làm hảo sự chính là. . . Nghe các nàng hát, bồi các nàng uống rượu, còn muốn nhìn các nàng khiêu vũ! Cái này ngươi đã hiểu chưa?
Tiểu Hồng choáng váng nói:
- Những việc này sao?
- Đúng vậy, tìm nữ nhân tầm hoan mua vui mà, chính là những việc này.
Diệp không ra vẻ ta đây biết tuốt.
- Ha ha, ngươi thật đúng là một tiểu hài tử.
Tiểu Hồng khanh khách nở nụ cười, cười đến chảy cả nước mắt.
/190
|