Cũng tại Văn gia, trong một căn phòng trang trọng, một thiếu nữ mặc một thân quần áo màu đỏ. Ánh mắt của nàng nhìn về phía trên mặt trăng. Một bóng đen xuất hiện. Hắn cực kỳ cung kính cúi đầu với thiếu nữ này: “Tiểu thư!”
“Băng lão ngươi đến rồi!” Đôi môi đỏ mọng mê người của thiếu nữ mở miệng. Cả người thiếu nữ phát ra khí chất thanh thuần và đáng yêu. Nàng nhìn về phía lão già tò mò lên tiếng hỏi: “Băng Lão, ngươi đã điều tra thân phận của người thiếu nữ tên là Mặc Linh?”
“Tiểu thư, lão phu đã điều tra được thân phân của nàng ta!” Nói đến đây lão già cực kỳ cung kính đối với vị thiếu nữ xinh đẹp này. Hắn chắp hai tay sau đó mở miệng nói: “Tiểu thư, theo điều tra thì Mặc Linh năm nay hai mươi hai tuổi. Nhà của nàng ở đế quốc Hoàng Sa gần với đế quốc Bạch Vân. Trong một lần thảm sát tại biên giới. Cả nhà bốn người của Mặc Linh bị tàn sát sạch sẽ. Bởi vì nàng có vài phần tư sắc nên đám cướp muốn đem nàng dạy dỗ bán cho tràng buôn nô lệ!”
“Thực sự như vậy sao?” Hai hàng lông mày của thiếu nữ cau lại. Nàng tiếp tục truy vấn: “Không có vấn đề gì khả nghi?”
Lão già mặc một thân quần áo màu đen nhẹ nhàng gật đầu một cái. Lão tiếp tục nói: “Ta đã điều tra ngay cả hình dáng và tính cách của nàng ta cũng thực sự điều tra. Ta phát hiện nàng thực sự rất bình thường không có võ hồn chẳng qua thân thể của nàng chỉ mạnh hơn với người bình thường một chút!” Nghe thấy lời này thì thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục màu đỏ hơi nhíu mày của mình lại. Nàng lại tiếp tục nghe được lão già nói: “Ta đã điều tra ra mọi điểm không phát hiện được bất cứ điểm khả nghi nào!”
“Ừm” Thiếu nữ đưa bàn tay lên vuốt vuốt tóc ở trên đầu. Đột nhiên nàng mở miệng hỏi: “Vậy có tin gì khác đặc biệt hay không?”
Lão già suy nghĩ một chút rồi trả lời thiếu nữ: “Tiểu thư, ta phát hiện được một tin từ gia tộc truyền đến không biết tiểu thư có muốn nghe hay không?”
“Nói!” Thiếu nữ lạnh lùng lên tiếng quát.
Vị áo già mặc áo bào đen mở miệng nói: “Nhị tiểu thư của Mục gia Mục Lung Linh đang ở đế quốc Bạch Vân này!”
Nghe được tin này thì khuôn mặt của thiếu nữ khẽ biến đổi, ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn về phía lão già hỏi: “Băng lão, ngươi nghe được tin này ở đâu? Tin này có phải thật hay không? Hình như lần trước đều có tin tức như vậy nhưng các tin tức này đều là giả!”
Lão già mở miệng nói: “Tin tức này tuyệt đối đáng tin. Dường như trước đó vị nhị tiểu thư này chính là tung ra tin đồn khắp nơi với đủ loại cố sự hấp dẫn người. Ngoài ra nàng còn để cho nhiều người khắp nơi giả danh của mình đi khắp các đất nước. Nàng hình như cũng không ít kẻ thù!”
Đôi hàng lông mày của thiếu nữ nhăn lại. Nàng lên tiếng tự hỏi: “Nàng ta tới nơi này làm gì?” Sau đó thiếu nữ cũng không có tiếp tục tự hỏi nữa mà quay về phía lão già dặn dò: “Băng lão, ngươi phải đảm bảo mọi chuyện không có vấn đề gì. Một thời gian ngắn nữa ta muốn đem Văn Long ca ca tới gặp phụ thân ta. Hy vọng phụ thân sẽ yêu thích Văn Long ca ca!”
“Vâng!” Lão già cực kỳ cung kính lên tiếng nói.
Nói đến đây thiếu nữ lại tiếp tục mở miệng nói: “Chúng ta ngày càng gần vật đó chúng ta tuyệt đối sẽ không để nó lọt vào bất cứ tay của ai!”
…
Trở lại một căn phòng khác, vẻ mặt của thiếu nữ Mặc Linh cực kỳ quái dị. Nàng mở miệng tò mò hỏi: “Nàng chẳng nhẽ muốn đánh chủ ý vào Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Lão già đột nhiên mở miệng nói: “Tiểu thư, cái này thì ta cũng không biết!”
Thiếu nữ Mặc Linh phất phất tay nói: “Được rồi, Trần lão! Ngươi có thể rời đi được rồi!” Lão già gật đầu ngay sau đó biến mất khỏi màn đêm.
Nói đến đây thiếu nữ khe khẽ lắc đầu thở dài. Ánh mắt của nàng chớp chớp nhìn về phía căn phòng. Ở phía căn phòng phía xa một thanh niên đang ôm chăn ngủ. Hai má của thiếu nữ đỏ ửng vì xấu hổ. Đôi chân thon dài mảnh khảnh của thiếu nữ đưa thân thể uyển chuyển của nàng tiến tới gần bên giường.
Bàn tay của nàng đưa ra bẹo má của người thanh niên này. Ánh mắt của hắn vẫn nhắm nghiền lại. Miệng của hắn liên tục ngáy ra thành tiếng. Thiếu nữ mở miêng nói: “Tên đáng ghét! Đã chui vào phòng người ta rồi lại còn ngáy to như vậy định để cho ai ngủ đây?”
Hai má của thiếu nữ lúc này trở nên đỏ bừng. Nàng tối nay đang muốn đi ngủ ai ngờ Văn Sơn lẻn vào trong phòng nàng tiến hành cái gọi là massage cùng với bồi dưỡng tình cảm. Quả thực hắn chính là sắc lang chân chính đem nàng sờ loạn khắp toàn thân. Dù vừa giận vừa tức nhưng nàng phải đóng giả làm một nữ nô lệ ngoan ngoãn không để lộ ra chân ngựa kết quả là bị hắn sờ hết toàn thân. Tên biến thái còn muốn dùng miệng liếm vú của nàng đặc biệt ngay cả hạ thể của nàng hắn cũng định có ý thử. Mặc dù hắn không có dám nói ra nhưng ánh mắt cứ nhìn về phía hạ thể của nàng hau háu giống như con sắc ma khiến cho nàng vừa giận vừa tức.
Nếu không phải bởi vì thôi toán đồng thời những điều tra về hắn cộng thêm việc nàng phải đóng giả làm nữ nô lệ thấp kém thì nàng đã đem hắn đá bay. Tuy nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt lúc ngủ ngây thơ của hắn khiến cho lòng nàng không có lòng nào mà tức giận. Khi bẹo má của hắn thì Mục Lung Linh nói đúng hơn Mặc Linh lúc này cười nói: “Xem ra tên này cũng đáng yêu đấy chứ? Hắn đúng là tuấn tú a!”
Bất chợt từ miệng của Văn Sơn phát ra tiếng nói: “Mục Lung Linh…”
Nghe được lời nói này thì Mục Lung Linh hơi ngẩn người ra. Hai má của thiếu nữ trở nên ửng đỏ. Nàng mở miệng trách mắng nói: “Đã có ta rồi mà ban đêm người mơ về người khác. Nếu như không phải ngươi gọi cái tên này thì bản tiểu thư tuyệt đối không khách khí với ngươi!”
Nàng chẳng thèm để ý đến hắn có nói mơ hay không. Nàng trèo lên giường sau đó xoay lưng về phía hắn. Lúc này bàn tay của hắn vẫn ôm cái chăn. Mục Lung Linh vừa buồn cười lại vừa tức giân. Nàng đem cái chăn lôi ra sau đó người mình chui vào. Tuy nhiên lúc này tay của hắn lại không có tiếp tục ôm nữa mà để thả lỏng. Thấy vậy Muc Lung Linh hừ lạnh một tiếng sau đó đem chiếc tay của hắn kéo lên đặt lên người của mình.
Thân mình của nàng tựa vào người của Văn Sơn, lưng của nàng áp lên ngực của hắn. Nàng để cho hắn ôm lấy mình. Không biết là ngủ mơ còn là cố ý. Bàn tay của hắn trực tiếp chộp lên bộ ngực phong mãn của Mục Lung Linh. Thân mình Mục Lung Linh run lên, ánh mắt quay về phía Văn Sơn thấy được hắn lúc này vẫn ngủ say. Mục Lung Linh hừ lạnh một tiếng nói: “Đáng ghét! Coi như tiện nghi cho ngươi một chút!” Nàng cũng để mặc kệ hắn trong lúc ngủ đặt lên vú của nàng. Chỉ cần hắn không có xoa bóp là được rồi. Cho hắn để lên ngực của mình cũng không có sao?
Bàn tay của nàng vươn ra kéo chiếc chăn bị hắn đạp ra lên phủ trên hai người, Đến đây thì hai mắt của Mục Lung Linh nhẹ nhàng nhắm lại. Nàng rơi vào giấc ngủ an bình. Nàng không hiểu tại sao khi mình nằm trong ngực của người đàn ông này thì nàng lại ngủ ngon lành như vậy. Nàng còn cảm giác cực kỳ thoải mái. Chỉ là hôm nay hình như hắn ngáy hơi to khiến cho nàng không có cách nào ngủ được.
Tại Mục gia, gia tộc mạnh nhất của đại lục võ hồn…
Một bà lão già cả thở ra hồng hộc nhìn về phía hai cây cột đồ đằng ở phía trước. Ánh mắt của bà lão nheo lại. Phía sau của bà lão là một nam và một nữ. Người nữ nhân xinh đẹp tầm trung tuổi mở miệng hỏi: “Mẫu thân! Đồ đằng có vấn đề gì hay không?”
Bà lão dùng một cái khăn lau đi mồ hôi trên đầu của mình. Ánh mắt của bà lão này quay về phía đám người nói: “Cột đồ đằng hẳn là không có vấn đề gì rồi. Tuy nhiên không mấy khi cột đồ đằng lại xuất hiện như vậy. Kể từ lúc này sẽ không có vấn đề gì nữa! Oán niệm quá mạnh, sau này chúng ta không nên tiếp tục sử dụng chúng. Đúng rồi cái lão bất tử kia đâu rồi?”
Nghe được lời này thì vị trung niên mỹ phụ nên tiếng nói: “Mẫu thân, phụ thân hình như đang bế quan luyện hóa hấp thụ duyên thọ trường mệnh đan!”
“Hà…” Bà lão nghe thấy vậy thì thở dài một hơi nói: “Thời gian dài như vậy cũng thật sự khổ cho cái lão bất tử ấy! Ngươi nói với lão ấy không nên vì gia tộc mà tiếp tục chịu khổ như vậy. Nếu như lão già ấy muốn có thể bảo lão đột phá mà phi thăng đi!”
“Nga” Nghe được lời này thì thiếu phụ cực kỳ ngạc nhiên hỏi: “Mẫu thân, ngài chẳng lẽ cứ để phụ thân như vậy rời đi. Hai người chẳng lẽ không muốn nói gì hay sao?”
“Hừ…” Bà lão mở miệng nói: “Ta tuyệt đối không có sai! Ta làm sai điều gì!? Đời trước do Long gia quá kiêu ngạo muốn lợi dụng Kiêu Ngạo đồ đằng mà lớn mạnh bản thân. Lớn mạnh rồi thì càng kiêu ngạo mà càng kiêu ngạo thì chọc vào không nên chọc. Ai bảo bọn hắn sử dụng Kiêu Ngạo đồ đằng nhiều quá làm gì? Hay lắm… Giờ tốt rồi! Đến lúc đó cả sáu viễn cổ chúng tộc vậy công a! Long gia là Long gia, nó có phải Mục gia ta đâu. Vì sao Mục gia ta còn cần phải vì Long gia mà ra mặt.”
Nghe được lời này của bà lão thì người thiếu phụ này chán nản lắc đầu nói: “Mẫu thân! Đã nhiều năm như vậy rồi mà người chẳng lẽ hai người vẫn còn chưa bỏ qua việc cũ!?”
Bà lão bĩu môi nói: “Lão già ngoan cố đó! Gia tộc đã đuổi lão đi vậy mà lão còn cần gì phải làm việc này cơ chứ? Rõ ràng là có vấn đề. Lão già ngoan cố thần kinh!” Bà lão phẩy phẩy tay sau đó nói: “Không nói đến điều này nữa! Hai tiểu a đầu kia thế nào rồi!?”
Thiếu phụ xinh đẹp nghe được lời này thì thở dài một hơi nói: “Thải Vân đang bị cấm bế không có được ra ngoài. Hiện giờ Lung Linh đang ở thành Bạch Sơn của đế quốc Bạch Vân!”
Hai hàng lông mày của bà lão cau lại sau đó phất tay nói: “Cái gì? Đó không phải là nơi ở của Long gia hay sao? A đầu này làm cái gì ở đó?”
Thiếu phụ lắc lắc đầu cười khổ nói: “Dường như nàng tìm được Đường Tam của Đường gia. Tiểu nha đầu này muốn đánh một bộ bản mạng thần khí!”
“Cái gì!” Nghe được lời này thì cả nam nhân trung tuổi và bà lão đều hốt hoảng kêu lên.
Ánh mắt của nam nhân cau mày nhìn về phía thiếu phụ hỏi: “Phu nhân, nàng thế nào không nói cho ta biết được Đường Tam huynh ở đó?”
“Hừ” Nghe được lời này thì thiếu phụ rõ ràng không vui. Nàng mở miệng nói: “Việc này không liên quan gì đến thiếp. Chính chàng đâu có hỏi!?”
Thấy được hai người bắt đầu có xích mích thì bà lão lạnh giọng quát: “Đủ rồi! Tùy tiện để nó chơi đi! Hài…” Nói đến đây thì bà lão thở dài lắc lắc đầu nói: “Tại sao ở cùng một đời lại sinh ra đến hai thất sắc lung linh nhãn kia chứ? Đúng thật là… Không biết điều này là xấu hay tốt đối với Mục gia chúng ta đây!?”
Người nam nhân trung tuổi tuấn tú kia mở miệng nói: “Nhạc mẫu, nếu không ngài để ta đi bảo hộ Linh Nhi đi!”
Bà lão lắc lắc đầu lên tiếng nói: “Không được! Ngươi không cần thiết đi. Hiện giờ Đường Tam ta cũng sẽ không để ý đến hắn nữa như vậy ngươi yên tâm rồi?” Ánh mắt của bà lão sắc bén nhìn về phía nam nhân trung tuổi tuấn lãng này. Thấy vậy nam nhân trung tuổi cười khổ cúi đầu. Dường như trong đầu của hắn đều bị bà lão này đọc được
Sau khi nam nhân trung tuổi im lặng thì bà lão này mới tiếp tục nói tiếp: ”Hiện giờ ta có được mấy manh mỗi của cột đồ đằng. Hy vọng chúng ta có đủ thời gian thu thập được bảy cột đồ đằng như vậy mới có thể sống sót qua đại hủy diệt sắp tới!”
Người nam nhân trung tuổi này cau mày lại tò mò hỏi: “Mẫu thân vậy chúng ta có cần hay không trước thu lại kiêu ngạo đồ đằng?”
Bà lão phẩy phẩy tay nói: “Không, trước cứ để bên đấy đã. Cho người giám thị thật chặt người của Long gia là được. Ta không muốn lão bất tử kia vì thế mà tức giận. Dù sao sống với nhau nhiều năm như vậy rồi ta cũng phải để ý đến cảm nhận của lão một chút. Có người mới gần đây truyền thông tin trong Long gia có được người thức tỉnh võ hồn Kim Long hả? Nếu cần thiết Mục gia không ngại giúp người này một chút chỉ cần hắn chịu quy thuận Mục gia ta là được!”
Bất chợt thiếu phụ xinh đẹp mở miệng nói: “Mẫu thân! Nhưng hắn đối với Phương gia Phượng Vũ Nhi cực kỳ thân cận. Dường như Phượng gia cũng đánh chủ ý vào võ hồn kim long và Kiêu Ngạo đồ đằng! Nhiều năm về trước thì Phượng gia đã gửi Phượng Vũ Nhi tiến vào Long gia là Văn gia hiện này!”
“Cái gì!?” Bà lão đột nhiên hô lên. Ánh mắt già nua trên khuôn mặt có chút nhăn nheo mở miệng đáp lại: “Phượng Hoàng thế gia thực sự bỏ được tiền vốn a. Sẵn sàng để viên ngọc quý của Phương gia đem đưa vào Long gia. Chẳng lẽ muốn tác hợp hai người này với nhau?”
Đôi môi hồng hào mê người của thiếu phụ xinh đẹp mở ra nói: “Việc này nữ nhi cũng không rõ! Tuy nhiên động cơ của họ thì đã xác nhận. Tuy nhiên Kiêu Ngạo đồ đằng đều nằm trong tay của tộc trưởng Văn gia. Mặc dù tên tiểu tử thức tỉnh võ hồn kim long có khả năng trở thành tộc trưởng nhất nhưng đời tộc trưởng này cực kỳ yêu một nhi tử. Xác suất để hắn truyền Kiêu Ngạo đồ đằng cho tiểu tử này rất thấp! Chẳng lẽ họ định dùng sức mạnh đoạt lấy còn dùng tình cảm muốn đoạt lấy Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Đôi tay già lua của bà lão ngoài sáu mươi khẽ vuốt vuốt bên tay kia của mình, ánh mắt sắc bén nói: “Phượng gia thật sự bỏ được tiền vốn. Mặc dù mấy nữ nhi ta sinh ra đều không có võ hồn kim long nhưng tính ra cũng có một nửa dòng máu thuộc về Long gia. Dựa vào cái gì mà Phượng gia muốn đoạt lấy Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Ánh mắt già nua của bà lão phát ra một tia sắc bén. Bà lão quay về phía thiếu phụ xinh đẹp nói: “Chuyện này ngươi biết phải làm gì chứ?”
Hai tay của thiếu phụ chắp lại: “Vâng, nữ nhi biết cần phải làm gì!”
Bà lão phẩy phẩy tay để hai người rời đi. Ánh mắt của bà lão nhìn về phía cây cột tràn ra oán niệm và thù hắn. Bà lão khe khẽ thở dài một hơi. Chán nản lắc đầu nói: “Năm xưa tổ mẫu cũng thật là! Sao nàng lại tham lam làm ra thứ này kia cơ chứ? Mặc dù khiến cho Mục gia chúng ta ngày một vững mạnh nhưng oán niệm cũng ngày một mạnh mẽ. Muốn tiêu trừ không có mệnh cách hư vô không xong. Quả thực là… Hài…”
Bà lão cũng không biết nói sao cho phải. Khi ánh mắt nàng quan sát được oán niệm đồ đằng thì nhíu mày lại. Nàng không biết được có phải hay không việc xuất hiện hai người có thất sắc lung linh nhãn tại đời này bởi vì oán niệm đồ đằng mà gây nên.
Ở các viễn cổ gia tộc không phải gia tộc nào cũng biết đến bảy cột đồ đằng. Trong thời đại viễn cổ thì có ghi chép bảy cây cột đồ đằng tất cả bao gồm: kiêu ngạo, hà tiện, dâm dục, thù hằn, tham ăn, ghen ghét, lười biếng. Mặc dù chính là bảy cái cột đồ đằng nhưng mỗi một chúng đều có được năng lực khiến người khác phải thèm thuồng. Cột oán niệm đồ đằng của Mục gia đang nắm giữ chính là thù hằn đồ đằng.
Kiêu ngạo đồ đằng có tác dụng cực mạnh cho việc rèn luyện võ hồn khiến cho võ hồn tiền hóa đến phẩm cấp cao hơn. Sức hút cực kỳ mê người nhưng dễ dấn đến khiến cho người rơi vào kiêu ngạo.
Hà tiện đồ đằng có tác dụng cũng cực kỳ mê người. Thanh lọc cơ thể bài trừ tạp chất khiến võ khí trở nên tinh khiết. Tăng cao khả năng ngộ hiểu. Làm bình cảnh nhanh chóng dãn ra. Dễ dàng đột phá bình cảnh. Tăng hiệu quả khi hấp thu các loại năng lượng. Tuy nhiên người không có ý chí kiên định sử dụng hà tiện đồ đằng rất dễ trở nên hà tiện.
Dâm dục đồ đằng tác dụng đối với tu luyện công pháp mị thuật. Hấp thu ánh sáng của đồ đằng sẽ có tác dụng cực lớn trong việc sinh ra hậu đại có võ hồn mạnh mẽ. Nói chính xác thì dâm dục sẽ khiến cho ngươi sinh ra hài tử có xác xuất có võ hồn mạnh mẽ rất cao. Người có tâm trí không kiên định dễ trở thành ham muốn dâm dục.
Thù hằn đồ đằng có thể thay đổi tâm trí của một người khiến cho hắn đối với ngươi oán hận thù hằn thì xoay ngược lại đối với ngươi yêu thích. Dù ngươi có thù giết phụ mẫu của đối phương cũng khiến cho đối phương trở nên thân thích với ngươi. Tất nhiên nó cũng có thể xoay ngược lại cảm xúc yêu thích thành thù hằn, oán hận.
Tham ăn đồ đằng có tác dụng rèn luyện thân thể thích hợp tu luyện các loại thần thông có tác dụng thôn phệ. Tham ăn đồ đằng rèn luyện thân thể của ngươi trở nên mạnh mẽ hơn tuy nhiên sẽ khiến cho người trở nên tham ăn. Người có ý chí không kiên định dễ dàng rơi vào tình trạng tham ăn.
Ghen ghét đồ đằng rèn luyện linh hồn trở nên mạnh mẽ. Dưới ánh sáng của ghen ghét đồ đằng thì linh hồn của ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ. Khí linh của võ hồn và vũ khí nhanh chóng phát triển ra trí tuệ. Đặc điểm là khí linh dễ dàng sinh ra ghen ghét đối với chủ nhân. Nó dễ dàng xuất hiện ý muốn khống chế ngược chủ nhân. Ngươi sử dụng nhiều ghen ghét đồ đằng cũng bị lâm vào tình trạng dễ dàng ghen ghét người khác.
Lười biếng đồ đằng tỏa ra quang mang khiến cho thiên địa linh khí tăng lên gấp nghìn lần. Tu luyện dưới lười biếng đồ đằng làm chơi ăn thật. Người tu luyện dưới lười biếng đồ đằng tăng lên tốc độ cực nhanh so với bên ngoài không biết gấp bao nhiêu lần. Tuy nhiên lười biếng đồ đằng dễ làm cho ý chí còn người bị mài mòn. Người ý chí không tốt rất dễ bị ảnh hưởng thay đổi trở nên lười biếng, ý chí phấn đấu mai một.
Mặc dù mấy thứ này đều có lượi và đều có hại nhưng chúng quả thực chính là báu vật khiến cho bất cứ gia tộc nào muốn. Trong đó Mục gia lại dùng Thù hằn đồ đằng hấp thu oán niệm của những người bị họ giết chết nên cây cột này khiến cho cây cột ngày càng trở nên tà dị hơn.
Bà lão lẳng lặng xoay người rời đi để lại hai cây cột trơ trọi ở nơi này…
“Băng lão ngươi đến rồi!” Đôi môi đỏ mọng mê người của thiếu nữ mở miệng. Cả người thiếu nữ phát ra khí chất thanh thuần và đáng yêu. Nàng nhìn về phía lão già tò mò lên tiếng hỏi: “Băng Lão, ngươi đã điều tra thân phận của người thiếu nữ tên là Mặc Linh?”
“Tiểu thư, lão phu đã điều tra được thân phân của nàng ta!” Nói đến đây lão già cực kỳ cung kính đối với vị thiếu nữ xinh đẹp này. Hắn chắp hai tay sau đó mở miệng nói: “Tiểu thư, theo điều tra thì Mặc Linh năm nay hai mươi hai tuổi. Nhà của nàng ở đế quốc Hoàng Sa gần với đế quốc Bạch Vân. Trong một lần thảm sát tại biên giới. Cả nhà bốn người của Mặc Linh bị tàn sát sạch sẽ. Bởi vì nàng có vài phần tư sắc nên đám cướp muốn đem nàng dạy dỗ bán cho tràng buôn nô lệ!”
“Thực sự như vậy sao?” Hai hàng lông mày của thiếu nữ cau lại. Nàng tiếp tục truy vấn: “Không có vấn đề gì khả nghi?”
Lão già mặc một thân quần áo màu đen nhẹ nhàng gật đầu một cái. Lão tiếp tục nói: “Ta đã điều tra ngay cả hình dáng và tính cách của nàng ta cũng thực sự điều tra. Ta phát hiện nàng thực sự rất bình thường không có võ hồn chẳng qua thân thể của nàng chỉ mạnh hơn với người bình thường một chút!” Nghe thấy lời này thì thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục màu đỏ hơi nhíu mày của mình lại. Nàng lại tiếp tục nghe được lão già nói: “Ta đã điều tra ra mọi điểm không phát hiện được bất cứ điểm khả nghi nào!”
“Ừm” Thiếu nữ đưa bàn tay lên vuốt vuốt tóc ở trên đầu. Đột nhiên nàng mở miệng hỏi: “Vậy có tin gì khác đặc biệt hay không?”
Lão già suy nghĩ một chút rồi trả lời thiếu nữ: “Tiểu thư, ta phát hiện được một tin từ gia tộc truyền đến không biết tiểu thư có muốn nghe hay không?”
“Nói!” Thiếu nữ lạnh lùng lên tiếng quát.
Vị áo già mặc áo bào đen mở miệng nói: “Nhị tiểu thư của Mục gia Mục Lung Linh đang ở đế quốc Bạch Vân này!”
Nghe được tin này thì khuôn mặt của thiếu nữ khẽ biến đổi, ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn về phía lão già hỏi: “Băng lão, ngươi nghe được tin này ở đâu? Tin này có phải thật hay không? Hình như lần trước đều có tin tức như vậy nhưng các tin tức này đều là giả!”
Lão già mở miệng nói: “Tin tức này tuyệt đối đáng tin. Dường như trước đó vị nhị tiểu thư này chính là tung ra tin đồn khắp nơi với đủ loại cố sự hấp dẫn người. Ngoài ra nàng còn để cho nhiều người khắp nơi giả danh của mình đi khắp các đất nước. Nàng hình như cũng không ít kẻ thù!”
Đôi hàng lông mày của thiếu nữ nhăn lại. Nàng lên tiếng tự hỏi: “Nàng ta tới nơi này làm gì?” Sau đó thiếu nữ cũng không có tiếp tục tự hỏi nữa mà quay về phía lão già dặn dò: “Băng lão, ngươi phải đảm bảo mọi chuyện không có vấn đề gì. Một thời gian ngắn nữa ta muốn đem Văn Long ca ca tới gặp phụ thân ta. Hy vọng phụ thân sẽ yêu thích Văn Long ca ca!”
“Vâng!” Lão già cực kỳ cung kính lên tiếng nói.
Nói đến đây thiếu nữ lại tiếp tục mở miệng nói: “Chúng ta ngày càng gần vật đó chúng ta tuyệt đối sẽ không để nó lọt vào bất cứ tay của ai!”
…
Trở lại một căn phòng khác, vẻ mặt của thiếu nữ Mặc Linh cực kỳ quái dị. Nàng mở miệng tò mò hỏi: “Nàng chẳng nhẽ muốn đánh chủ ý vào Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Lão già đột nhiên mở miệng nói: “Tiểu thư, cái này thì ta cũng không biết!”
Thiếu nữ Mặc Linh phất phất tay nói: “Được rồi, Trần lão! Ngươi có thể rời đi được rồi!” Lão già gật đầu ngay sau đó biến mất khỏi màn đêm.
Nói đến đây thiếu nữ khe khẽ lắc đầu thở dài. Ánh mắt của nàng chớp chớp nhìn về phía căn phòng. Ở phía căn phòng phía xa một thanh niên đang ôm chăn ngủ. Hai má của thiếu nữ đỏ ửng vì xấu hổ. Đôi chân thon dài mảnh khảnh của thiếu nữ đưa thân thể uyển chuyển của nàng tiến tới gần bên giường.
Bàn tay của nàng đưa ra bẹo má của người thanh niên này. Ánh mắt của hắn vẫn nhắm nghiền lại. Miệng của hắn liên tục ngáy ra thành tiếng. Thiếu nữ mở miêng nói: “Tên đáng ghét! Đã chui vào phòng người ta rồi lại còn ngáy to như vậy định để cho ai ngủ đây?”
Hai má của thiếu nữ lúc này trở nên đỏ bừng. Nàng tối nay đang muốn đi ngủ ai ngờ Văn Sơn lẻn vào trong phòng nàng tiến hành cái gọi là massage cùng với bồi dưỡng tình cảm. Quả thực hắn chính là sắc lang chân chính đem nàng sờ loạn khắp toàn thân. Dù vừa giận vừa tức nhưng nàng phải đóng giả làm một nữ nô lệ ngoan ngoãn không để lộ ra chân ngựa kết quả là bị hắn sờ hết toàn thân. Tên biến thái còn muốn dùng miệng liếm vú của nàng đặc biệt ngay cả hạ thể của nàng hắn cũng định có ý thử. Mặc dù hắn không có dám nói ra nhưng ánh mắt cứ nhìn về phía hạ thể của nàng hau háu giống như con sắc ma khiến cho nàng vừa giận vừa tức.
Nếu không phải bởi vì thôi toán đồng thời những điều tra về hắn cộng thêm việc nàng phải đóng giả làm nữ nô lệ thấp kém thì nàng đã đem hắn đá bay. Tuy nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt lúc ngủ ngây thơ của hắn khiến cho lòng nàng không có lòng nào mà tức giận. Khi bẹo má của hắn thì Mục Lung Linh nói đúng hơn Mặc Linh lúc này cười nói: “Xem ra tên này cũng đáng yêu đấy chứ? Hắn đúng là tuấn tú a!”
Bất chợt từ miệng của Văn Sơn phát ra tiếng nói: “Mục Lung Linh…”
Nghe được lời nói này thì Mục Lung Linh hơi ngẩn người ra. Hai má của thiếu nữ trở nên ửng đỏ. Nàng mở miệng trách mắng nói: “Đã có ta rồi mà ban đêm người mơ về người khác. Nếu như không phải ngươi gọi cái tên này thì bản tiểu thư tuyệt đối không khách khí với ngươi!”
Nàng chẳng thèm để ý đến hắn có nói mơ hay không. Nàng trèo lên giường sau đó xoay lưng về phía hắn. Lúc này bàn tay của hắn vẫn ôm cái chăn. Mục Lung Linh vừa buồn cười lại vừa tức giân. Nàng đem cái chăn lôi ra sau đó người mình chui vào. Tuy nhiên lúc này tay của hắn lại không có tiếp tục ôm nữa mà để thả lỏng. Thấy vậy Muc Lung Linh hừ lạnh một tiếng sau đó đem chiếc tay của hắn kéo lên đặt lên người của mình.
Thân mình của nàng tựa vào người của Văn Sơn, lưng của nàng áp lên ngực của hắn. Nàng để cho hắn ôm lấy mình. Không biết là ngủ mơ còn là cố ý. Bàn tay của hắn trực tiếp chộp lên bộ ngực phong mãn của Mục Lung Linh. Thân mình Mục Lung Linh run lên, ánh mắt quay về phía Văn Sơn thấy được hắn lúc này vẫn ngủ say. Mục Lung Linh hừ lạnh một tiếng nói: “Đáng ghét! Coi như tiện nghi cho ngươi một chút!” Nàng cũng để mặc kệ hắn trong lúc ngủ đặt lên vú của nàng. Chỉ cần hắn không có xoa bóp là được rồi. Cho hắn để lên ngực của mình cũng không có sao?
Bàn tay của nàng vươn ra kéo chiếc chăn bị hắn đạp ra lên phủ trên hai người, Đến đây thì hai mắt của Mục Lung Linh nhẹ nhàng nhắm lại. Nàng rơi vào giấc ngủ an bình. Nàng không hiểu tại sao khi mình nằm trong ngực của người đàn ông này thì nàng lại ngủ ngon lành như vậy. Nàng còn cảm giác cực kỳ thoải mái. Chỉ là hôm nay hình như hắn ngáy hơi to khiến cho nàng không có cách nào ngủ được.
Tại Mục gia, gia tộc mạnh nhất của đại lục võ hồn…
Một bà lão già cả thở ra hồng hộc nhìn về phía hai cây cột đồ đằng ở phía trước. Ánh mắt của bà lão nheo lại. Phía sau của bà lão là một nam và một nữ. Người nữ nhân xinh đẹp tầm trung tuổi mở miệng hỏi: “Mẫu thân! Đồ đằng có vấn đề gì hay không?”
Bà lão dùng một cái khăn lau đi mồ hôi trên đầu của mình. Ánh mắt của bà lão này quay về phía đám người nói: “Cột đồ đằng hẳn là không có vấn đề gì rồi. Tuy nhiên không mấy khi cột đồ đằng lại xuất hiện như vậy. Kể từ lúc này sẽ không có vấn đề gì nữa! Oán niệm quá mạnh, sau này chúng ta không nên tiếp tục sử dụng chúng. Đúng rồi cái lão bất tử kia đâu rồi?”
Nghe được lời này thì vị trung niên mỹ phụ nên tiếng nói: “Mẫu thân, phụ thân hình như đang bế quan luyện hóa hấp thụ duyên thọ trường mệnh đan!”
“Hà…” Bà lão nghe thấy vậy thì thở dài một hơi nói: “Thời gian dài như vậy cũng thật sự khổ cho cái lão bất tử ấy! Ngươi nói với lão ấy không nên vì gia tộc mà tiếp tục chịu khổ như vậy. Nếu như lão già ấy muốn có thể bảo lão đột phá mà phi thăng đi!”
“Nga” Nghe được lời này thì thiếu phụ cực kỳ ngạc nhiên hỏi: “Mẫu thân, ngài chẳng lẽ cứ để phụ thân như vậy rời đi. Hai người chẳng lẽ không muốn nói gì hay sao?”
“Hừ…” Bà lão mở miệng nói: “Ta tuyệt đối không có sai! Ta làm sai điều gì!? Đời trước do Long gia quá kiêu ngạo muốn lợi dụng Kiêu Ngạo đồ đằng mà lớn mạnh bản thân. Lớn mạnh rồi thì càng kiêu ngạo mà càng kiêu ngạo thì chọc vào không nên chọc. Ai bảo bọn hắn sử dụng Kiêu Ngạo đồ đằng nhiều quá làm gì? Hay lắm… Giờ tốt rồi! Đến lúc đó cả sáu viễn cổ chúng tộc vậy công a! Long gia là Long gia, nó có phải Mục gia ta đâu. Vì sao Mục gia ta còn cần phải vì Long gia mà ra mặt.”
Nghe được lời này của bà lão thì người thiếu phụ này chán nản lắc đầu nói: “Mẫu thân! Đã nhiều năm như vậy rồi mà người chẳng lẽ hai người vẫn còn chưa bỏ qua việc cũ!?”
Bà lão bĩu môi nói: “Lão già ngoan cố đó! Gia tộc đã đuổi lão đi vậy mà lão còn cần gì phải làm việc này cơ chứ? Rõ ràng là có vấn đề. Lão già ngoan cố thần kinh!” Bà lão phẩy phẩy tay sau đó nói: “Không nói đến điều này nữa! Hai tiểu a đầu kia thế nào rồi!?”
Thiếu phụ xinh đẹp nghe được lời này thì thở dài một hơi nói: “Thải Vân đang bị cấm bế không có được ra ngoài. Hiện giờ Lung Linh đang ở thành Bạch Sơn của đế quốc Bạch Vân!”
Hai hàng lông mày của bà lão cau lại sau đó phất tay nói: “Cái gì? Đó không phải là nơi ở của Long gia hay sao? A đầu này làm cái gì ở đó?”
Thiếu phụ lắc lắc đầu cười khổ nói: “Dường như nàng tìm được Đường Tam của Đường gia. Tiểu nha đầu này muốn đánh một bộ bản mạng thần khí!”
“Cái gì!” Nghe được lời này thì cả nam nhân trung tuổi và bà lão đều hốt hoảng kêu lên.
Ánh mắt của nam nhân cau mày nhìn về phía thiếu phụ hỏi: “Phu nhân, nàng thế nào không nói cho ta biết được Đường Tam huynh ở đó?”
“Hừ” Nghe được lời này thì thiếu phụ rõ ràng không vui. Nàng mở miệng nói: “Việc này không liên quan gì đến thiếp. Chính chàng đâu có hỏi!?”
Thấy được hai người bắt đầu có xích mích thì bà lão lạnh giọng quát: “Đủ rồi! Tùy tiện để nó chơi đi! Hài…” Nói đến đây thì bà lão thở dài lắc lắc đầu nói: “Tại sao ở cùng một đời lại sinh ra đến hai thất sắc lung linh nhãn kia chứ? Đúng thật là… Không biết điều này là xấu hay tốt đối với Mục gia chúng ta đây!?”
Người nam nhân trung tuổi tuấn tú kia mở miệng nói: “Nhạc mẫu, nếu không ngài để ta đi bảo hộ Linh Nhi đi!”
Bà lão lắc lắc đầu lên tiếng nói: “Không được! Ngươi không cần thiết đi. Hiện giờ Đường Tam ta cũng sẽ không để ý đến hắn nữa như vậy ngươi yên tâm rồi?” Ánh mắt của bà lão sắc bén nhìn về phía nam nhân trung tuổi tuấn lãng này. Thấy vậy nam nhân trung tuổi cười khổ cúi đầu. Dường như trong đầu của hắn đều bị bà lão này đọc được
Sau khi nam nhân trung tuổi im lặng thì bà lão này mới tiếp tục nói tiếp: ”Hiện giờ ta có được mấy manh mỗi của cột đồ đằng. Hy vọng chúng ta có đủ thời gian thu thập được bảy cột đồ đằng như vậy mới có thể sống sót qua đại hủy diệt sắp tới!”
Người nam nhân trung tuổi này cau mày lại tò mò hỏi: “Mẫu thân vậy chúng ta có cần hay không trước thu lại kiêu ngạo đồ đằng?”
Bà lão phẩy phẩy tay nói: “Không, trước cứ để bên đấy đã. Cho người giám thị thật chặt người của Long gia là được. Ta không muốn lão bất tử kia vì thế mà tức giận. Dù sao sống với nhau nhiều năm như vậy rồi ta cũng phải để ý đến cảm nhận của lão một chút. Có người mới gần đây truyền thông tin trong Long gia có được người thức tỉnh võ hồn Kim Long hả? Nếu cần thiết Mục gia không ngại giúp người này một chút chỉ cần hắn chịu quy thuận Mục gia ta là được!”
Bất chợt thiếu phụ xinh đẹp mở miệng nói: “Mẫu thân! Nhưng hắn đối với Phương gia Phượng Vũ Nhi cực kỳ thân cận. Dường như Phượng gia cũng đánh chủ ý vào võ hồn kim long và Kiêu Ngạo đồ đằng! Nhiều năm về trước thì Phượng gia đã gửi Phượng Vũ Nhi tiến vào Long gia là Văn gia hiện này!”
“Cái gì!?” Bà lão đột nhiên hô lên. Ánh mắt già nua trên khuôn mặt có chút nhăn nheo mở miệng đáp lại: “Phượng Hoàng thế gia thực sự bỏ được tiền vốn a. Sẵn sàng để viên ngọc quý của Phương gia đem đưa vào Long gia. Chẳng lẽ muốn tác hợp hai người này với nhau?”
Đôi môi hồng hào mê người của thiếu phụ xinh đẹp mở ra nói: “Việc này nữ nhi cũng không rõ! Tuy nhiên động cơ của họ thì đã xác nhận. Tuy nhiên Kiêu Ngạo đồ đằng đều nằm trong tay của tộc trưởng Văn gia. Mặc dù tên tiểu tử thức tỉnh võ hồn kim long có khả năng trở thành tộc trưởng nhất nhưng đời tộc trưởng này cực kỳ yêu một nhi tử. Xác suất để hắn truyền Kiêu Ngạo đồ đằng cho tiểu tử này rất thấp! Chẳng lẽ họ định dùng sức mạnh đoạt lấy còn dùng tình cảm muốn đoạt lấy Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Đôi tay già lua của bà lão ngoài sáu mươi khẽ vuốt vuốt bên tay kia của mình, ánh mắt sắc bén nói: “Phượng gia thật sự bỏ được tiền vốn. Mặc dù mấy nữ nhi ta sinh ra đều không có võ hồn kim long nhưng tính ra cũng có một nửa dòng máu thuộc về Long gia. Dựa vào cái gì mà Phượng gia muốn đoạt lấy Kiêu Ngạo đồ đằng?”
Ánh mắt già nua của bà lão phát ra một tia sắc bén. Bà lão quay về phía thiếu phụ xinh đẹp nói: “Chuyện này ngươi biết phải làm gì chứ?”
Hai tay của thiếu phụ chắp lại: “Vâng, nữ nhi biết cần phải làm gì!”
Bà lão phẩy phẩy tay để hai người rời đi. Ánh mắt của bà lão nhìn về phía cây cột tràn ra oán niệm và thù hắn. Bà lão khe khẽ thở dài một hơi. Chán nản lắc đầu nói: “Năm xưa tổ mẫu cũng thật là! Sao nàng lại tham lam làm ra thứ này kia cơ chứ? Mặc dù khiến cho Mục gia chúng ta ngày một vững mạnh nhưng oán niệm cũng ngày một mạnh mẽ. Muốn tiêu trừ không có mệnh cách hư vô không xong. Quả thực là… Hài…”
Bà lão cũng không biết nói sao cho phải. Khi ánh mắt nàng quan sát được oán niệm đồ đằng thì nhíu mày lại. Nàng không biết được có phải hay không việc xuất hiện hai người có thất sắc lung linh nhãn tại đời này bởi vì oán niệm đồ đằng mà gây nên.
Ở các viễn cổ gia tộc không phải gia tộc nào cũng biết đến bảy cột đồ đằng. Trong thời đại viễn cổ thì có ghi chép bảy cây cột đồ đằng tất cả bao gồm: kiêu ngạo, hà tiện, dâm dục, thù hằn, tham ăn, ghen ghét, lười biếng. Mặc dù chính là bảy cái cột đồ đằng nhưng mỗi một chúng đều có được năng lực khiến người khác phải thèm thuồng. Cột oán niệm đồ đằng của Mục gia đang nắm giữ chính là thù hằn đồ đằng.
Kiêu ngạo đồ đằng có tác dụng cực mạnh cho việc rèn luyện võ hồn khiến cho võ hồn tiền hóa đến phẩm cấp cao hơn. Sức hút cực kỳ mê người nhưng dễ dấn đến khiến cho người rơi vào kiêu ngạo.
Hà tiện đồ đằng có tác dụng cũng cực kỳ mê người. Thanh lọc cơ thể bài trừ tạp chất khiến võ khí trở nên tinh khiết. Tăng cao khả năng ngộ hiểu. Làm bình cảnh nhanh chóng dãn ra. Dễ dàng đột phá bình cảnh. Tăng hiệu quả khi hấp thu các loại năng lượng. Tuy nhiên người không có ý chí kiên định sử dụng hà tiện đồ đằng rất dễ trở nên hà tiện.
Dâm dục đồ đằng tác dụng đối với tu luyện công pháp mị thuật. Hấp thu ánh sáng của đồ đằng sẽ có tác dụng cực lớn trong việc sinh ra hậu đại có võ hồn mạnh mẽ. Nói chính xác thì dâm dục sẽ khiến cho ngươi sinh ra hài tử có xác xuất có võ hồn mạnh mẽ rất cao. Người có tâm trí không kiên định dễ trở thành ham muốn dâm dục.
Thù hằn đồ đằng có thể thay đổi tâm trí của một người khiến cho hắn đối với ngươi oán hận thù hằn thì xoay ngược lại đối với ngươi yêu thích. Dù ngươi có thù giết phụ mẫu của đối phương cũng khiến cho đối phương trở nên thân thích với ngươi. Tất nhiên nó cũng có thể xoay ngược lại cảm xúc yêu thích thành thù hằn, oán hận.
Tham ăn đồ đằng có tác dụng rèn luyện thân thể thích hợp tu luyện các loại thần thông có tác dụng thôn phệ. Tham ăn đồ đằng rèn luyện thân thể của ngươi trở nên mạnh mẽ hơn tuy nhiên sẽ khiến cho người trở nên tham ăn. Người có ý chí không kiên định dễ dàng rơi vào tình trạng tham ăn.
Ghen ghét đồ đằng rèn luyện linh hồn trở nên mạnh mẽ. Dưới ánh sáng của ghen ghét đồ đằng thì linh hồn của ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ. Khí linh của võ hồn và vũ khí nhanh chóng phát triển ra trí tuệ. Đặc điểm là khí linh dễ dàng sinh ra ghen ghét đối với chủ nhân. Nó dễ dàng xuất hiện ý muốn khống chế ngược chủ nhân. Ngươi sử dụng nhiều ghen ghét đồ đằng cũng bị lâm vào tình trạng dễ dàng ghen ghét người khác.
Lười biếng đồ đằng tỏa ra quang mang khiến cho thiên địa linh khí tăng lên gấp nghìn lần. Tu luyện dưới lười biếng đồ đằng làm chơi ăn thật. Người tu luyện dưới lười biếng đồ đằng tăng lên tốc độ cực nhanh so với bên ngoài không biết gấp bao nhiêu lần. Tuy nhiên lười biếng đồ đằng dễ làm cho ý chí còn người bị mài mòn. Người ý chí không tốt rất dễ bị ảnh hưởng thay đổi trở nên lười biếng, ý chí phấn đấu mai một.
Mặc dù mấy thứ này đều có lượi và đều có hại nhưng chúng quả thực chính là báu vật khiến cho bất cứ gia tộc nào muốn. Trong đó Mục gia lại dùng Thù hằn đồ đằng hấp thu oán niệm của những người bị họ giết chết nên cây cột này khiến cho cây cột ngày càng trở nên tà dị hơn.
Bà lão lẳng lặng xoay người rời đi để lại hai cây cột trơ trọi ở nơi này…
/22
|